古诗词

题富好礼所畜村乐图

刘基

我昔住在南山头,连山下带清溪幽。wǒ xī zhù zài nán shān tóu,lián shān xià dài qīng xī yōu。
山巅出泉宜种稻,绕屋尽是良田畴。shān diān chū quán yí zhǒng dào,rào wū jǐn shì liáng tián chóu。
家家种田耻商贩,有足懒踏县与州。jiā jiā zhǒng tián chǐ shāng fàn,yǒu zú lǎn tà xiàn yǔ zhōu。
西风八月淋潦尽,稻穗栉比无蝗蟊。xī fēng bā yuè lín lǎo jǐn,dào suì zhì bǐ wú huáng máo。
黄鸡长大白鸭重,瓦瓮琥珀香新篘。huáng jī zhǎng dà bái yā zhòng,wǎ wèng hǔ pò xiāng xīn chōu。
芋魁如拳栗壳赤,献罢地主还相酬。yù kuí rú quán lì ké chì,xiàn bà dì zhǔ hái xiāng chóu。
东邻西舍迭宾主,老幼合坐意绸缪。dōng lín xī shě dié bīn zhǔ,lǎo yòu hé zuò yì chóu móu。
山花野叶插巾帽,竹箸漆碗蒹瓷瓯。shān huā yě yè chā jīn mào,zhú zhù qī wǎn jiān cí ōu。
酒酣大笑杂语话,跪拜交错礼数稠。jiǔ hān dà xiào zá yǔ huà,guì bài jiāo cuò lǐ shù chóu。
或起顿足舞侏儒,或坐拍手歌瓯篓。huò qǐ dùn zú wǔ zhū rú,huò zuò pāi shǒu gē ōu lǒu。
倾盆倒榼混醯酱,烂熳沾渍方未休。qīng pén dào kē hùn xī jiàng,làn màn zhān zì fāng wèi xiū。
儿童跳跃助諠噪,执遁逐走同俘囚。ér tóng tiào yuè zhù xuān zào,zhí dùn zhú zǒu tóng fú qiú。
出门不记舍前路,颠倒扶掖迷去留。chū mén bù jì shě qián lù,diān dào fú yē mí qù liú。
朝阳照屋且熟睡,官府亦简少所求。cháo yáng zhào wū qiě shú shuì,guān fǔ yì jiǎn shǎo suǒ qiú。
宁知宴安含鸩毒,耒耜一变成戈矛。níng zhī yàn ān hán zhèn dú,lěi sì yī biàn chéng gē máo。
高门大宅化灰烬,蓬蒿瓦砾塞道周。gāo mén dà zhái huà huī jìn,péng hāo wǎ lì sāi dào zhōu。
春燕营巢在林木,深山露宿随猿猴。chūn yàn yíng cháo zài lín mù,shēn shān lù sù suí yuán hóu。
三年避乱客异县,侧身天地如浮沤。sān nián bì luàn kè yì xiàn,cè shēn tiān dì rú fú ōu。
亲朋阻隔童仆散,疏食水饮不自谋。qīn péng zǔ gé tóng pū sàn,shū shí shuǐ yǐn bù zì móu。
有时惝恍梦闾里,惊觉五内攒百忧。yǒu shí chǎng huǎng mèng lǘ lǐ,jīng jué wǔ nèi zǎn bǎi yōu。
君家画图称绝妙,鉴别曾遇柯丹丘。jūn jiā huà tú chēng jué miào,jiàn bié céng yù kē dān qiū。
想应临榻出秘府,笔意精到世罕俦。xiǎng yīng lín tà chū mì fǔ,bǐ yì jīng dào shì hǎn chóu。
村歌社舞自真率,何用广乐张公侯。cūn gē shè wǔ zì zhēn lǜ,hé yòng guǎng lè zhāng gōng hóu。
太平气象忽在眼,令我感怆涕泪流。tài píng qì xiàng hū zài yǎn,lìng wǒ gǎn chuàng tì lèi liú。
近者乡人来报喜,今岁高下俱有秋。jìn zhě xiāng rén lái bào xǐ,jīn suì gāo xià jù yǒu qiū。
豺狼食饱卧窟穴,军师巳运招安筹。chái láng shí bǎo wò kū xué,jūn shī sì yùn zhāo ān chóu。
人情自古共怀土,况乃霜雨凄松楸。rén qíng zì gǔ gòng huái tǔ,kuàng nǎi shuāng yǔ qī sōng qiū。
神龟且被预且困,予所弗念天我尤。shén guī qiě bèi yù qiě kùn,yǔ suǒ fú niàn tiān wǒ yóu。
积薪厝火非远计,谁能献纳陈嘉猷。jī xīn cuò huǒ fēi yuǎn jì,shuí néng xiàn nà chén jiā yóu。
长江波浪接淮泗,白日惨澹腾蛟虬。zhǎng jiāng bō làng jiē huái sì,bái rì cǎn dàn téng jiāo qiú。
天下农夫总供给,陇亩不得安锄耰。tiān xià nóng fū zǒng gōng gěi,lǒng mǔ bù dé ān chú yōu。
市中食物贵百倍,一豕之价过于牛。shì zhōng shí wù guì bǎi bèi,yī shǐ zhī jià guò yú niú。
鱼盐菜果悉卖米,官币束阁若赘瘤。yú yán cài guǒ xī mài mǐ,guān bì shù gé ruò zhuì liú。
朝餐仅了愁夕膳,谁复有酒浇其喉。cháo cān jǐn le chóu xī shàn,shuí fù yǒu jiǔ jiāo qí hóu。
循环天运往必复,邪气暂至不远瘳。xún huán tiān yùn wǎng bì fù,xié qì zàn zhì bù yuǎn chōu。
此生此景须再睹,引领怅望心悠悠。cǐ shēng cǐ jǐng xū zài dǔ,yǐn lǐng chàng wàng xīn yōu yōu。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

蒿里曲

刘基

白杨树头风恻恻,寡乌悲啼山月黑。bái yáng shù tóu fēng cè cè,guǎ wū bēi tí shān yuè hēi。
殡宫冷落清夜长,银鸭金凫不堪食。bìn gōng lěng luò qīng yè zhǎng,yín yā jīn fú bù kān shí。

蒿里曲

刘基

山花冥冥啼子规,鸟衔纸钱挂花枝。shān huā míng míng tí zi guī,niǎo xián zhǐ qián guà huā zhī。
山中游人莫相笑,君到此中当自知。shān zhōng yóu rén mò xiāng xiào,jūn dào cǐ zhōng dāng zì zhī。

寒夜曲

刘基

蟾车轧露迷圆景,金井辘轳僵素绠。chán chē yà lù mí yuán jǐng,jīn jǐng lù lú jiāng sù gěng。
孤鸾叫破海天云,嫦娥泪滴方诸冷。gū luán jiào pò hǎi tiān yún,cháng é lèi dī fāng zhū lěng。
十二楼开春醉醒,千年断石生曾青。shí èr lóu kāi chūn zuì xǐng,qiān nián duàn shí shēng céng qīng。
林霏散漫紫府曙,白莎黄葛空残萤。lín fēi sàn màn zǐ fǔ shǔ,bái shā huáng gé kōng cán yíng。

古镜词

刘基

百鍊青铜曾照胆,千年土蚀萍花黡。bǎi liàn qīng tóng céng zhào dǎn,qiān nián tǔ shí píng huā yǎn。
想得玄宫初闭时,金精夜哭黄鸟悲。xiǎng dé xuán gōng chū bì shí,jīn jīng yè kū huáng niǎo bēi。
鱼灯引魂开地府,夜夜晶光射幽户。yú dēng yǐn hún kāi dì fǔ,yè yè jīng guāng shè yōu hù。
盘龙隐见自有神,神物岂肯长湮沦。pán lóng yǐn jiàn zì yǒu shén,shén wù qǐ kěn zhǎng yān lún。
愿借蟾蜍骑入月,将与嫦娥照华发。yuàn jiè chán chú qí rù yuè,jiāng yǔ cháng é zhào huá fā。

秋思二首

刘基

惠草芳巳歇,候虫寒不鸣。huì cǎo fāng sì xiē,hòu chóng hán bù míng。
相知惟白发,日夜满头生。xiāng zhī wéi bái fā,rì yè mǎn tóu shēng。

秋思二首

刘基

露出阶苔光,风生庭树冷。lù chū jiē tái guāng,fēng shēng tíng shù lěng。
推窗掩明月,不忍见孤影。tuī chuāng yǎn míng yuè,bù rěn jiàn gū yǐng。

残丝曲

刘基

玉楼十二春如绮,日暖清池跃鲂鲤。yù lóu shí èr chūn rú qǐ,rì nuǎn qīng chí yuè fáng lǐ。
空闺无处著柔情,梦逐残丝扑天起。kōng guī wú chù zhù róu qíng,mèng zhú cán sī pū tiān qǐ。
天南河汉天西流,岂知少年能白头。tiān nán hé hàn tiān xī liú,qǐ zhī shǎo nián néng bái tóu。
便唤姮娥栽桂树,花时相约月中游。biàn huàn héng é zāi guì shù,huā shí xiāng yuē yuè zhōng yóu。

琅琊王歌

刘基

骏马须好鞍,彊弓须劲箭。jùn mǎ xū hǎo ān,jiàng gōng xū jìn jiàn。
将军不知兵,健儿空自健。jiāng jūn bù zhī bīng,jiàn ér kōng zì jiàn。

琅琊王歌

刘基

香罗金缕衣,采花采春晖。xiāng luó jīn lǚ yī,cǎi huā cǎi chūn huī。
花高折不得,空步绿莎归。huā gāo zhé bù dé,kōng bù lǜ shā guī。

琅琊王歌

刘基

出门无情亲,大道行亦窄。chū mén wú qíng qīn,dà dào xíng yì zhǎi。
寄与远游人,居贫胜为客。jì yǔ yuǎn yóu rén,jū pín shèng wèi kè。

琅琊王歌

刘基

四通八达琅琊道,快马如龙踏烟草。sì tōng bā dá láng yá dào,kuài mǎ rú lóng tà yān cǎo。
草凄凄,烟漠漠,陌头风起桃花落。cǎo qī qī,yān mò mò,mò tóu fēng qǐ táo huā luò。

拜新月

刘基

月生花始开,月圆花渐落。yuè shēng huā shǐ kāi,yuè yuán huā jiàn luò。
花开人少年,花落人可怜。huā kāi rén shǎo nián,huā luò rén kě lián。
女儿拜新月,望圆不望缺。nǚ ér bài xīn yuè,wàng yuán bù wàng quē。
未圆望不休,既圆应更愁。wèi yuán wàng bù xiū,jì yuán yīng gèng chóu。

自君之出矣

刘基

自君之出矣,云鬓愁不绾。zì jūn zhī chū yǐ,yún bìn chóu bù wǎn。
思君如辘轳,倏忽心百转。sī jūn rú lù lú,shū hū xīn bǎi zhuǎn。

美人烧香词

刘基

翡翠钗梁云作叶,腻红深晕桃花颊。fěi cuì chāi liáng yún zuò yè,nì hóng shēn yūn táo huā jiá。
玉奴纤手卷虾须,绣罗袜小不胜扶。yù nú xiān shǒu juǎn xiā xū,xiù luó wà xiǎo bù shèng fú。
低头背人整裙带,神前独自深深拜。dī tóu bèi rén zhěng qún dài,shén qián dú zì shēn shēn bài。
翠袖轻回香雾分,细语悠悠听不闻。cuì xiù qīng huí xiāng wù fēn,xì yǔ yōu yōu tīng bù wén。
门外游人空驻马,冥冥白日西山下。mén wài yóu rén kōng zhù mǎ,míng míng bái rì xī shān xià。

筑城词

刘基

君不见杭州无城贼直入,台州有城贼不入。jūn bù jiàn háng zhōu wú chéng zéi zhí rù,tái zhōu yǒu chéng zéi bù rù。
重门击柝自古来,而况四郊多警急?zhòng mén jī tuò zì gǔ lái,ér kuàng sì jiāo duō jǐng jí?
愚民莫可与虑始,见说筑城俱不喜。yú mín mò kě yǔ lǜ shǐ,jiàn shuō zhù chéng jù bù xǐ。
一朝城成不可逾,挈家却向城中居。yī cháo chéng chéng bù kě yú,qiè jiā què xiàng chéng zhōng jū。
寄语筑城人:城高固自好,更须足食仍足兵,不然剑阁潼关且难保。jì yǔ zhù chéng rén chéng gāo gù zì hǎo,gèng xū zú shí réng zú bīng,bù rán jiàn gé tóng guān qiě nán bǎo。
独不念至元延祐年,天下无城亦不盗。dú bù niàn zhì yuán yán yòu nián,tiān xià wú chéng yì bù dào。