古诗词

雪鹤篇赠詹同文

刘基

有鹤有鹤丁令威,碧玉为骨玄霜衣。yǒu hè yǒu hè dīng lìng wēi,bì yù wèi gǔ xuán shuāng yī。
层城十二身所依,千年伐毛一度归。céng chéng shí èr shēn suǒ yī,qiān nián fá máo yī dù guī。
洗髓织女黄姑矶,瑶台雪花大十围。xǐ suǐ zhī nǚ huáng gū jī,yáo tái xuě huā dà shí wéi。
食之神爽肉不肥,乘风振羽芳菲菲。shí zhī shén shuǎng ròu bù féi,chéng fēng zhèn yǔ fāng fēi fēi。
丹砂结顶烨有辉,咳唾璀错生珠玑。dān shā jié dǐng yè yǒu huī,ké tuò cuǐ cuò shēng zhū jī。
朝游明星夕大騩,腾光蹑景超巍巍。cháo yóu míng xīng xī dà guī,téng guāng niè jǐng chāo wēi wēi。
滕六骖乘虹蜺騑,蕊宫仙娥顼帝妃。téng liù cān chéng hóng ní fēi,ruǐ gōng xiān é xū dì fēi。
镕云鍊雨成琼葳,眩晃昼夺扶桑辉。róng yún liàn yǔ chéng qióng wēi,xuàn huǎng zhòu duó fú sāng huī。
离眸闪烁不可睇,回猋摐摐翼缟旗。lí móu shǎn shuò bù kě dì,huí biāo chuāng chuāng yì gǎo qí。
白虎觳?艮厥腓,鸾鹓鸟鸿鹑鹄翚。bái hǔ hú sù gěn jué féi,luán yuān niǎo hóng chún gǔ huī。
鹭鹗鹳鹊鷢与鵗,局促缩胸潜崿崎。lù è guàn què jué yǔ xī,jú cù suō xiōng qián è qí。
惟有皓鹤从之飞,竦翮夜过东皇畿。wéi yǒu hào hè cóng zhī fēi,sǒng hé yè guò dōng huáng jī。
玲珑琪树戛金徽,砉然长鸣惊海圻。líng lóng qí shù jiá jīn huī,huò rán zhǎng míng jīng hǎi qí。
海波喷作烟雾霏,马衔罔象蹲若鞿。hǎi bō pēn zuò yān wù fēi,mǎ xián wǎng xiàng dūn ruò jī。
鲲鲸夭矫相嘘唏,银河腹坚胶蜃豨。kūn jīng yāo jiǎo xiāng xū xī,yín hé fù jiān jiāo shèn xī。
王母桃花冻不绯,五色石裂女娲譩。wáng mǔ táo huā dòng bù fēi,wǔ sè shí liè nǚ wā yī。
祝融上诉开九扉,帝命养之青锁闱。zhù róng shàng sù kāi jiǔ fēi,dì mìng yǎng zhī qīng suǒ wéi。
赐以沆瀣怜其饥,朝朝暮暮朝太微。cì yǐ hàng xiè lián qí jī,cháo cháo mù mù cháo tài wēi。
翅翎披拂天香馡,北斗粲烂星依稀。chì líng pī fú tiān xiāng fēi,běi dòu càn làn xīng yī xī。
翠霞抱日露未晞,圆肮修趾逸且颀。cuì xiá bào rì lù wèi xī,yuán āng xiū zhǐ yì qiě qí。
跄跄蹈舞霍以挥,散仙引领空相希。qiāng qiāng dǎo wǔ huò yǐ huī,sàn xiān yǐn lǐng kōng xiāng xī。
嗟哉清峻天下稀,勿叹辽东城郭非。jiē zāi qīng jùn tiān xià xī,wù tàn liáo dōng chéng guō fēi。
桂华窅洼甘露溰,味美远胜商山薇。guì huá yǎo wā gān lù ái,wèi měi yuǎn shèng shāng shān wēi。
撷英为羞堪咀叽,比之琅玕亦庶几。xié yīng wèi xiū kān jǔ jī,bǐ zhī láng gān yì shù jǐ。
盘空硬语去脂韦,歌以赠君君莫讥。pán kōng yìng yǔ qù zhī wéi,gē yǐ zèng jūn jūn mò jī。
刘基

刘基

刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。刘伯温是中国古代的一位传奇人物,至今在中国大陆、港澳台乃至东南亚、日韩等地仍有广泛深厚的民间影响力。 刘基的作品>>

猜您喜欢

长门怨

刘基

不学周南咏小星,空悲玉殿锁娉婷。bù xué zhōu nán yǒng xiǎo xīng,kōng bēi yù diàn suǒ pīng tíng。
黄金漫买相如赋,犹胜无辜送掖庭。huáng jīn màn mǎi xiāng rú fù,yóu shèng wú gū sòng yē tíng。

江南曲

刘基

江北垂杨未爆芽,江南水绿万重花。jiāng běi chuí yáng wèi bào yá,jiāng nán shuǐ lǜ wàn zhòng huā。
北人尽道江南好,江南才到便为家。běi rén jǐn dào jiāng nán hǎo,jiāng nán cái dào biàn wèi jiā。

江南曲

刘基

金陵好是帝王州,城下秦淮水北流。jīn líng hǎo shì dì wáng zhōu,chéng xià qín huái shuǐ běi liú。
惆怅江南旧花月,女儿尽作北歌讴。chóu chàng jiāng nán jiù huā yuè,nǚ ér jǐn zuò běi gē ōu。

江南曲

刘基

洞庭湖色碧于蓝,潇湘日融花欲酣。dòng tíng hú sè bì yú lán,xiāo xiāng rì róng huā yù hān。
黄鹤楼中留醉客,懒人天气是江南。huáng hè lóu zhōng liú zuì kè,lǎn rén tiān qì shì jiāng nán。

江南曲

刘基

钱塘胜地作南都,纨绮如云隘广途。qián táng shèng dì zuò nán dōu,wán qǐ rú yún ài guǎng tú。
想得燕山风雪夜,断魂相语怨西湖。xiǎng dé yàn shān fēng xuě yè,duàn hún xiāng yǔ yuàn xī hú。

江南曲

刘基

桃叶渡头春水平,莫教城上哓莺声。táo yè dù tóu chūn shuǐ píng,mò jiào chéng shàng xiāo yīng shēng。
中原无限英雄泪,并入江南送别情。zhōng yuán wú xiàn yīng xióng lèi,bìng rù jiāng nán sòng bié qíng。

江南曲

刘基

无情白日去如梭,有限青春可柰何。wú qíng bái rì qù rú suō,yǒu xiàn qīng chūn kě nài hé。
江北风沙人住少,江南粳稻雁来多。jiāng běi fēng shā rén zhù shǎo,jiāng nán jīng dào yàn lái duō。

江南曲

刘基

生长吴侬不记春,乡音旋改踏京尘。shēng zhǎng wú nóng bù jì chūn,xiāng yīn xuán gǎi tà jīng chén。
丫头小妓相偎坐,众里矜夸是北人。yā tóu xiǎo jì xiāng wēi zuò,zhòng lǐ jīn kuā shì běi rén。

山鹧鸪

刘基

女儿未始会穿针,将去高丽学语音。nǚ ér wèi shǐ huì chuān zhēn,jiāng qù gāo lì xué yǔ yīn。
教得新番鹧鸪曲,一声准拟直千金。jiào dé xīn fān zhè gū qū,yī shēng zhǔn nǐ zhí qiān jīn。

山鹧鸪

刘基

鹦鹉能言百鸟惊,鹧鸪叫噪阻人行。yīng wǔ néng yán bǎi niǎo jīng,zhè gū jiào zào zǔ rén xíng。
珊瑚软语呈娇媚,不似班鸠得拙名。shān hú ruǎn yǔ chéng jiāo mèi,bù shì bān jiū dé zhuō míng。

山鹧鸪

刘基

溪深不比海子深,一物从来有一心。xī shēn bù bǐ hǎi zi shēn,yī wù cóng lái yǒu yī xīn。
野凫赶鱼溪上去,鹧鸪飞过野凫沉。yě fú gǎn yú xī shàng qù,zhè gū fēi guò yě fú chén。

山鹧鸪

刘基

黄茅垄上雨和泥,苦竹冈头日色低。huáng máo lǒng shàng yǔ hé ní,kǔ zhú gāng tóu rì sè dī。
自是行人行不得,莫教空恨鹧鸪啼。zì shì xíng rén xíng bù dé,mò jiào kōng hèn zhè gū tí。

山鹧鸪

刘基

鹧鸪元是岭南音,岭北无人识此禽。zhè gū yuán shì lǐng nán yīn,lǐng běi wú rén shí cǐ qín。
南人唱歌过岭去,北人相向泪沾襟。nán rén chàng gē guò lǐng qù,běi rén xiāng xiàng lèi zhān jīn。

山鹧鸪

刘基

山禽一处一般声,不是乡音便动情。shān qín yī chù yī bān shēng,bù shì xiāng yīn biàn dòng qíng。
多是江南子规鸟,天津桥上对人鸣。duō shì jiāng nán zi guī niǎo,tiān jīn qiáo shàng duì rén míng。

浣纱女

刘基

袅袅腰肢王一围,妒红娇绿淡春晖。niǎo niǎo yāo zhī wáng yī wéi,dù hóng jiāo lǜ dàn chūn huī。
莫教名字传宫掖,终遣诗人剌绿衣。mò jiào míng zì chuán gōng yē,zhōng qiǎn shī rén lá lǜ yī。