古诗词

桂殿秋·秋宵

吴绮

梧叶冷,柳荫斜。wú yè lěng,liǔ yīn xié。
新月横拖一缕霞。xīn yuè héng tuō yī lǚ xiá。
青天亦有霜娥怨,独恨狂夫不忆家。qīng tiān yì yǒu shuāng é yuàn,dú hèn kuáng fū bù yì jiā。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

太常引·春半

吴绮

斗鸡台下草如丝,吹断玉参差。dòu jī tái xià cǎo rú sī,chuī duàn yù cān chà。
春到野田迟,有大业、垂杨几枝。chūn dào yě tián chí,yǒu dà yè chuí yáng jǐ zhī。
同来载酒,伤情词客,惆怅落花时。tóng lái zài jiǔ,shāng qíng cí kè,chóu chàng luò huā shí。
苔藓绿遗碑,访遍了、雷塘未知。tái xiǎn lǜ yí bēi,fǎng biàn le léi táng wèi zhī。

惜分飞·寒夜

吴绮

昨晚西窗风斜峭,又把黄梅瘦了。zuó wǎn xī chuāng fēng xié qiào,yòu bǎ huáng méi shòu le。
人被花香恼,起看天共青山老。rén bèi huā xiāng nǎo,qǐ kàn tiān gòng qīng shān lǎo。
鹤叫空庭霜月小,夜来冻云如晓。hè jiào kōng tíng shuāng yuè xiǎo,yè lái dòng yún rú xiǎo。
谁信多情道,相思渐觉诗狂少。shuí xìn duō qíng dào,xiāng sī jiàn jué shī kuáng shǎo。

惜分飞·寒夜

吴绮

岁岁江干愁伫立,看遍古今秋色。suì suì jiāng gàn chóu zhù lì,kàn biàn gǔ jīn qiū sè。
多少归帆疾,如何不见当年客。duō shǎo guī fān jí,rú hé bù jiàn dāng nián kè。
莓苔改尽罗衫碧,莫道重逢不识。méi tái gǎi jǐn luó shān bì,mò dào zhòng féng bù shí。
但说归来得,石头曾有能言日。dàn shuō guī lái dé,shí tóu céng yǒu néng yán rì。

惜分飞·寒夜

吴绮

霜逼寒衾孤梦断,梦里归期难算。shuāng bī hán qīn gū mèng duàn,mèng lǐ guī qī nán suàn。
夜夜无人管,醒来只有灯相伴。yè yè wú rén guǎn,xǐng lái zhǐ yǒu dēng xiāng bàn。
山枕斜欹浑欲倦,何处飞来只雁。shān zhěn xié yī hún yù juàn,hé chù fēi lái zhǐ yàn。
叫得霜雪乱,声声多是江南怨。jiào dé shuāng xuě luàn,shēng shēng duō shì jiāng nán yuàn。

惜分飞·寒夜

吴绮

酒散西苑卧翠茵,灯已昏昏。jiǔ sàn xī yuàn wò cuì yīn,dēng yǐ hūn hūn。
一轮晴月破凉云,窗眼里照愁身。yī lún qíng yuè pò liáng yún,chuāng yǎn lǐ zhào chóu shēn。
双眸欲睡翻成醒,无奈得自家嗔。shuāng móu yù shuì fān chéng xǐng,wú nài dé zì jiā chēn。
十年衣惹洛阳尘,空负了意中人。shí nián yī rě luò yáng chén,kōng fù le yì zhōng rén。

朝中措·北园偶作

吴绮

小园一雨便成幽,独自倚西楼。xiǎo yuán yī yǔ biàn chéng yōu,dú zì yǐ xī lóu。
六六陂边水满,三三径里花稠。liù liù bēi biān shuǐ mǎn,sān sān jìng lǐ huā chóu。
清狂似旧,春来放眼,尽日闲游。qīng kuáng shì jiù,chūn lái fàng yǎn,jǐn rì xián yóu。
白袷长因酒染,画船偏为诗留。bái jiá zhǎng yīn jiǔ rǎn,huà chuán piān wèi shī liú。

朝中措·北园偶作

吴绮

画楼秋色映遥空,人在白云中。huà lóu qiū sè yìng yáo kōng,rén zài bái yún zhōng。
一片青山斜日,几株黄叶西风。yī piàn qīng shān xié rì,jǐ zhū huáng yè xī fēng。
生平得意,耳因酒热,情为诗钟。shēng píng dé yì,ěr yīn jiǔ rè,qíng wèi shī zhōng。
试问看花帝子,何如种柳仙翁。shì wèn kàn huā dì zi,hé rú zhǒng liǔ xiān wēng。

金凤钩独见鞋

吴绮

真堪在掌儿上,又只合玉肩斜傍。zhēn kān zài zhǎng ér shàng,yòu zhǐ hé yù jiān xié bàng。
这般些小,怎将偷换,犹自暗垂绣帐。zhè bān xiē xiǎo,zěn jiāng tōu huàn,yóu zì àn chuí xiù zhàng。
行行唯恐纤尘漾,长只向枕边安放。xíng xíng wéi kǒng xiān chén yàng,zhǎng zhǐ xiàng zhěn biān ān fàng。
笑他邻女,藕花池畔,先已巧偷新样。xiào tā lín nǚ,ǒu huā chí pàn,xiān yǐ qiǎo tōu xīn yàng。

西江月·咏别次梅村

吴绮

桃叶流将旧怨,柳丝不绾闲愁。táo yè liú jiāng jiù yuàn,liǔ sī bù wǎn xián chóu。
无端春水泛螺舟,记得画帘招手。wú duān chūn shuǐ fàn luó zhōu,jì dé huà lián zhāo shǒu。
帐里绡封红泪,灯前扇掩青眸。zhàng lǐ xiāo fēng hóng lèi,dēng qián shàn yǎn qīng móu。
一帆别恨倩谁收,心事浑如中酒。yī fān bié hèn qiàn shuí shōu,xīn shì hún rú zhōng jiǔ。

西江月·咏别次梅村

吴绮

醉后猧翻棋局,醒来鹊语檐牙。zuì hòu wō fān qí jú,xǐng lái què yǔ yán yá。
盈盈十五掩团纱,最忆鸾钗初下。yíng yíng shí wǔ yǎn tuán shā,zuì yì luán chāi chū xià。
几日离情离恨,一江春水春花。jǐ rì lí qíng lí hèn,yī jiāng chūn shuǐ chūn huā。
芙蓉欲采梦无涯,怨煞鸳鸯今夜。fú róng yù cǎi mèng wú yá,yuàn shā yuān yāng jīn yè。

西江月·咏别次梅村

吴绮

小玉梳成闹扫,善师教就琵琶。xiǎo yù shū chéng nào sǎo,shàn shī jiào jiù pí pá。
恼人春着杏儿纱,绣带临风一把。nǎo rén chūn zhe xìng ér shā,xiù dài lín fēng yī bǎ。
红阁画桨萱草,青墙映出梨花。hóng gé huà jiǎng xuān cǎo,qīng qiáng yìng chū lí huā。
斗鸡坊下认儿家,拣取垂杨系马。dòu jī fāng xià rèn ér jiā,jiǎn qǔ chuí yáng xì mǎ。

少年游·丁未三月苕中送春

吴绮

草香叶嫩乍晴天,箫鼓放归船。cǎo xiāng yè nèn zhà qíng tiān,xiāo gǔ fàng guī chuán。
翠眉山黛,绿罗波縠,春去不留连。cuì méi shān dài,lǜ luó bō hú,chūn qù bù liú lián。
情多欲劝春还住,春也道、闰今年。qíng duō yù quàn chūn hái zhù,chūn yě dào rùn jīn nián。
人散旗亭,嫩红无恙,犹是待樊川。rén sàn qí tíng,nèn hóng wú yàng,yóu shì dài fán chuān。

少年游·丁未三月苕中送春

吴绮

春来燕市解金貂,取酒听红箫。chūn lái yàn shì jiě jīn diāo,qǔ jiǔ tīng hóng xiāo。
银烛残时,玉山颓也,一曲转无聊。yín zhú cán shí,yù shān tuí yě,yī qū zhuǎn wú liáo。
刚到销魂魂已断,人似柳条条。gāng dào xiāo hún hún yǐ duàn,rén shì liǔ tiáo tiáo。
鲛袖裁香,鸾鎞卧月,休说郑樱桃。jiāo xiù cái xiāng,luán bī wò yuè,xiū shuō zhèng yīng táo。

南歌子·闺情

吴绮

银甲调新火,珠帘卷晓霞。yín jiǎ diào xīn huǒ,zhū lián juǎn xiǎo xiá。
辟寒初着杏儿纱,正是恼人时节、不归家。pì hán chū zhe xìng ér shā,zhèng shì nǎo rén shí jié bù guī jiā。
莺坐浑身柳,蜂归两股花。yīng zuò hún shēn liǔ,fēng guī liǎng gǔ huā。
一弦春怨语琵琶,昨夜鸳鸯买卦、又须差。yī xián chūn yuàn yǔ pí pá,zuó yè yuān yāng mǎi guà yòu xū chà。

南歌子·闺情

吴绮

欲笑宁能笑,想看懒更看。yù xiào níng néng xiào,xiǎng kàn lǎn gèng kàn。
背人哀怨有般般,不道大家、一样枕儿寒。bèi rén āi yuàn yǒu bān bān,bù dào dà jiā yī yàng zhěn ér hán。
花底情无限,灯前影乍单。huā dǐ qíng wú xiàn,dēng qián yǐng zhà dān。
休言别后泪长弹,何似当初未别、尽侬欢。xiū yán bié hòu lèi zhǎng dàn,hé shì dāng chū wèi bié jǐn nóng huān。