古诗词

喜春来·有见

吴绮

一湾绿水花遮路,朱栏人倚楼。yī wān lǜ shuǐ huā zhē lù,zhū lán rén yǐ lóu。
娇憨不肯下帘钩。jiāo hān bù kěn xià lián gōu。
莫转头,新月半天愁。mò zhuǎn tóu,xīn yuè bàn tiān chóu。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

南歌子·闺情

吴绮

最忆愁时面,难为别后心。zuì yì chóu shí miàn,nán wèi bié hòu xīn。
梦牵红袖玉楼阴,却是醒来、原自挽罗衿。mèng qiān hóng xiù yù lóu yīn,què shì xǐng lái yuán zì wǎn luó jīn。
香冷鸳鸯带,寒轻翡翠衾。xiāng lěng yuān yāng dài,hán qīng fěi cuì qīn。
一生难负是知音,何况蛾眉、相望到而今。yī shēng nán fù shì zhī yīn,hé kuàng é méi xiāng wàng dào ér jīn。

南歌子·闺情

吴绮

凫藻才宜火,桃笙不耐香。fú zǎo cái yí huǒ,táo shēng bù nài xiāng。
朝来无语暗思量,只恐莲壶银箭、夜须长。cháo lái wú yǔ àn sī liàng,zhǐ kǒng lián hú yín jiàn yè xū zhǎng。
梦断惟含笑,啼残懒更妆。mèng duàn wéi hán xiào,tí cán lǎn gèng zhuāng。
龙须六尺锦匡床,怎奈好天、辜负是新凉。lóng xū liù chǐ jǐn kuāng chuáng,zěn nài hǎo tiān gū fù shì xīn liáng。

醉红妆咏萤次辕文

吴绮

个侬何事学疏星,向纱窗,暗处生。gè nóng hé shì xué shū xīng,xiàng shā chuāng,àn chù shēng。
玉儿相见眼偏明,花影下,扇罗衾。yù ér xiāng jiàn yǎn piān míng,huā yǐng xià,shàn luó qīn。
避人还故傍人行,一些子,最关情。bì rén hái gù bàng rén xíng,yī xiē zi,zuì guān qíng。
飞绕银床休更扑,残月白,露华清。fēi rào yín chuáng xiū gèng pū,cán yuè bái,lù huá qīng。

醉红妆咏萤次辕文

吴绮

绣帘初下曲廊西,照垂杨,月影齐。xiù lián chū xià qū láng xī,zhào chuí yáng,yuè yǐng qí。
有人年少好蛾眉,歌金缕,劝玻璃。yǒu rén nián shǎo hǎo é méi,gē jīn lǚ,quàn bō lí。
就中掷眼怕人疑,佯低面,整红衣。jiù zhōng zhì yǎn pà rén yí,yáng dī miàn,zhěng hóng yī。
悄语玉郎须尽醉,郎不饮,又花飞。qiāo yǔ yù láng xū jǐn zuì,láng bù yǐn,yòu huā fēi。

醉红妆咏萤次辕文

吴绮

一天凉月弄晴晖,带清霜,白雁飞。yī tiān liáng yuè nòng qíng huī,dài qīng shuāng,bái yàn fēi。
故人煮酒送将归,红烛下,有蛾眉。gù rén zhǔ jiǔ sòng jiāng guī,hóng zhú xià,yǒu é méi。
白梅花底雪垂垂,歌金缕,劝酴醾。bái méi huā dǐ xuě chuí chuí,gē jīn lǚ,quàn tú mí。
笑问青楼曾薄幸,如杜牧,是为谁。xiào wèn qīng lóu céng báo xìng,rú dù mù,shì wèi shuí。

浪淘沙·吴女采菱

吴绮

三十六鸳鸯,睡损秋光。sān shí liù yuān yāng,shuì sǔn qiū guāng。
个侬贪耍未成妆。gè nóng tān shuǎ wèi chéng zhuāng。
借得邻家新艇子,荡桨横塘。jiè dé lín jiā xīn tǐng zi,dàng jiǎng héng táng。
莲子怕空房,绿扇凋伤。lián zi pà kōng fáng,lǜ shàn diāo shāng。
纤纤偏爱小红香。xiān xiān piān ài xiǎo hóng xiāng。
说道菱花能向日,且弄斜阳。shuō dào líng huā néng xiàng rì,qiě nòng xié yáng。

醉花阴·与诗堂纳凉次宏载

吴绮

月照红墙银汉皎,云去青山小。yuè zhào hóng qiáng yín hàn jiǎo,yún qù qīng shān xiǎo。
别院晚追凉,弄彻瑶笙,越觉花阴悄。bié yuàn wǎn zhuī liáng,nòng chè yáo shēng,yuè jué huā yīn qiāo。
琼浆满酌开怀抱,醉里乾坤好。qióng jiāng mǎn zhuó kāi huái bào,zuì lǐ qián kūn hǎo。
暗麝夜香清,宝髻逢迎,暑向冰纨少。àn shè yè xiāng qīng,bǎo jì féng yíng,shǔ xiàng bīng wán shǎo。

醉花阴·与诗堂纳凉次宏载

吴绮

杨柳花残隋苑树,明月无寻处。yáng liǔ huā cán suí yuàn shù,míng yuè wú xún chù。
此夜集幽人,煮酒西园,酒送江声去。cǐ yè jí yōu rén,zhǔ jiǔ xī yuán,jiǔ sòng jiāng shēng qù。
平生意气浑难据,踏碎邯郸路。píng shēng yì qì hún nán jù,tà suì hán dān lù。
拔剑且高歌,醉语诸君,莫似狂夫误。bá jiàn qiě gāo gē,zuì yǔ zhū jūn,mò shì kuáng fū wù。

醉花阴·与诗堂纳凉次宏载

吴绮

客里风光难到夜,夜更如何也。kè lǐ fēng guāng nán dào yè,yè gèng rú hé yě。
难道不相思,酒熟香温,一个灯花下。nán dào bù xiāng sī,jiǔ shú xiāng wēn,yī gè dēng huā xià。
秋棠红点苍苔罅,惹得寒蛩骂。qiū táng hóng diǎn cāng tái xià,rě dé hán qióng mà。
莫说少年狂,老去休文,较为情多怕。mò shuō shǎo nián kuáng,lǎo qù xiū wén,jiào wèi qíng duō pà。

醉花阴·与诗堂纳凉次宏载

吴绮

千里莺花山压翠,容易留人醉。qiān lǐ yīng huā shān yā cuì,róng yì liú rén zuì。
今古不多时,几度笙歌,浪把东风费。jīn gǔ bù duō shí,jǐ dù shēng gē,làng bǎ dōng fēng fèi。
画船载酒文章会,替却繁华累。huà chuán zài jiǔ wén zhāng huì,tì què fán huá lèi。
一树一倾杯,花落杯中,细嚼春冰味。yī shù yī qīng bēi,huā luò bēi zhōng,xì jué chūn bīng wèi。

醉花阴·与诗堂纳凉次宏载

吴绮

万朵千阴同一艳,色色层层见。wàn duǒ qiān yīn tóng yī yàn,sè sè céng céng jiàn。
白首入名园,雾里看花,雾里红成片。bái shǒu rù míng yuán,wù lǐ kàn huā,wù lǐ hóng chéng piàn。
枝枝欲把琼浆劝,醉也应难辨。zhī zhī yù bǎ qióng jiāng quàn,zuì yě yīng nán biàn。
花欲实人娇,三种名葩,三个蛾眉伴。huā yù shí rén jiāo,sān zhǒng míng pā,sān gè é méi bàn。

醉花阴·与诗堂纳凉次宏载

吴绮

章贡江边舟一叶,怒浪喷银雪。zhāng gòng jiāng biān zhōu yī yè,nù làng pēn yín xuě。
留客有平原,入座清风,解尽人间热。liú kè yǒu píng yuán,rù zuò qīng fēng,jiě jǐn rén jiān rè。
移床共就南楼月,谈笑都全别。yí chuáng gòng jiù nán lóu yuè,tán xiào dōu quán bié。
莫道是寻常,邺苑才华,寥落谁重接。mò dào shì xún cháng,yè yuàn cái huá,liáo luò shuí zhòng jiē。

醉花阴·与诗堂纳凉次宏载

吴绮

细羽翩跹生岭外,珠树巢南海。xì yǔ piān xiān shēng lǐng wài,zhū shù cháo nán hǎi。
来去自双双,绀袂青裳,总把轻盈赛。lái qù zì shuāng shuāng,gàn mèi qīng shang,zǒng bǎ qīng yíng sài。
奇毛一片多情在,惯得红儿爱。qí máo yī piàn duō qíng zài,guàn dé hóng ér ài。
何处惹相思,钗股衾窝,点点留光彩。hé chù rě xiāng sī,chāi gǔ qīn wō,diǎn diǎn liú guāng cǎi。

明月棹孤舟江上

吴绮

黄叶几枝横洒舍。huáng yè jǐ zhī héng sǎ shě。
摆西风、酒旗低亚。bǎi xī fēng jiǔ qí dī yà。
醉不成欢,心难与问,谁是芦中人也。zuì bù chéng huān,xīn nán yǔ wèn,shuí shì lú zhōng rén yě。
万里江声潮欲泻。wàn lǐ jiāng shēng cháo yù xiè。
似当年、雷轰万马。shì dāng nián léi hōng wàn mǎ。
两眼秋云,一身斜日,长啸佛狸祠下。liǎng yǎn qiū yún,yī shēn xié rì,zhǎng xiào fú lí cí xià。

江月晃重山平望舟中次宏载

吴绮

淼淼玻璃千顷,天教吴越粘连。miǎo miǎo bō lí qiān qǐng,tiān jiào wú yuè zhān lián。
三秋风露好山川。sān qiū fēng lù hǎo shān chuān。
今宵也,沽酒白云边。jīn xiāo yě,gū jiǔ bái yún biān。
何处支机可问,直须秉烛无眠。hé chù zhī jī kě wèn,zhí xū bǐng zhú wú mián。
醉中狂啸欲骖鸾。zuì zhōng kuáng xiào yù cān luán。
新诗就,吟向玉婵娟。xīn shī jiù,yín xiàng yù chán juān。