古诗词

小重山·游壑庵

吴绮

十里珠帘金凤钩,大堤堤上路、旧时游。shí lǐ zhū lián jīn fèng gōu,dà dī dī shàng lù jiù shí yóu。
枇杷花下不知愁,清溪月,夜夜照风流。pí pá huā xià bù zhī chóu,qīng xī yuè,yè yè zhào fēng liú。
往事但悠悠。wǎng shì dàn yōu yōu。
鸳鸯飞尽处、白苹洲。yuān yāng fēi jǐn chù bái píng zhōu。
兰成萧瑟倚江楼。lán chéng xiāo sè yǐ jiāng lóu。
伤情也,一曲旧伊州。shāng qíng yě,yī qū jiù yī zhōu。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

东风第一枝·栖贤看梅,次龚芝麓

吴绮

螺碧遥峰,鹅黄新水,大堤烟草初暖。luó bì yáo fēng,é huáng xīn shuǐ,dà dī yān cǎo chū nuǎn。
紫骝斜袅,金鞭十里,笑花风浅。zǐ liú xié niǎo,jīn biān shí lǐ,xiào huā fēng qiǎn。
琼清粉淡。qióng qīng fěn dàn。
抵多少、梦云憨软。dǐ duō shǎo mèng yún hān ruǎn。
只容他、双鹤栖迟,不许美人莺燕。zhǐ róng tā shuāng hè qī chí,bù xǔ měi rén yīng yàn。
凝睇处、雪迷诗眼。níng dì chù xuě mí shī yǎn。
坐久地、香吹酒面。zuò jiǔ dì xiāng chuī jiǔ miàn。
漫夸点额含章,那数彩林隋苑。màn kuā diǎn é hán zhāng,nà shù cǎi lín suí yuàn。
金樽檀板。jīn zūn tán bǎn。
逗春心、串摇珠线。dòu chūn xīn chuàn yáo zhū xiàn。
问此时、陇上参差,可似何郎重见。wèn cǐ shí lǒng shàng cān chà,kě shì hé láng zhòng jiàn。

满江红·和孝威韵

吴绮

春雨桃花,见前夜、苕溪初涨。chūn yǔ táo huā,jiàn qián yè sháo xī chū zhǎng。
喜良友、东来双浆,布帆无恙。xǐ liáng yǒu dōng lái shuāng jiāng,bù fān wú yàng。
白雪诗歌行笈里,青霞笑语吹台上。bái xuě shī gē xíng jí lǐ,qīng xiá xiào yǔ chuī tái shàng。
更举杯、邀月有江鲈,樽堪饷。gèng jǔ bēi yāo yuè yǒu jiāng lú,zūn kān xiǎng。
樊川梦,情难漾。fán chuān mèng,qíng nán yàng。
旗亭句,人空唱。qí tíng jù,rén kōng chàng。
看游蜂扰扰,蜜为谁酿。kàn yóu fēng rǎo rǎo,mì wèi shuí niàng。
燕市漫弹高士筑,邓林本是仙人杖。yàn shì màn dàn gāo shì zhù,dèng lín běn shì xiān rén zhàng。
问何年、乞得鉴湖归,臣无状。wèn hé nián qǐ dé jiàn hú guī,chén wú zhuàng。

满江红·和孝威韵

吴绮

秋老苕川,故人来、雨窗横膝。qiū lǎo sháo chuān,gù rén lái yǔ chuāng héng xī。
念往日、欢场胜事,而今非昔。niàn wǎng rì huān chǎng shèng shì,ér jīn fēi xī。
阮叟尚能矜旷达,卢郎未便称荣适。ruǎn sǒu shàng néng jīn kuàng dá,lú láng wèi biàn chēng róng shì。
但锦囊、佳句字频探,金壶漆。dàn jǐn náng jiā jù zì pín tàn,jīn hú qī。
诗酒计,谁能得。shī jiǔ jì,shuí néng dé。
山水约,应无失。shān shuǐ yuē,yīng wú shī。
想心期有素,亮予非饰。xiǎng xīn qī yǒu sù,liàng yǔ fēi shì。
剡雪且须留棹住,杜陵不碍将丝乞。shàn xuě qiě xū liú zhào zhù,dù líng bù ài jiāng sī qǐ。
看亭皋、落木乱离悰,真堪惜。kàn tíng gāo luò mù luàn lí cóng,zhēn kān xī。

满江红·和孝威韵

吴绮

好友经过,客同住、萧斋促膝。hǎo yǒu jīng guò,kè tóng zhù xiāo zhāi cù xī。
更羡是、殷勤投赠,慰予从昔。gèng xiàn shì yīn qín tóu zèng,wèi yǔ cóng xī。
名士谁能过卫玠,诗人偏爱随高适。míng shì shuí néng guò wèi jiè,shī rén piān ài suí gāo shì。
较当年、杜义更如何,睛如漆。jiào dāng nián dù yì gèng rú hé,jīng rú qī。
倾盖处,君相得。qīng gài chù,jūn xiāng dé。
棹舟来,吾未失。zhào zhōu lái,wú wèi shī。
信风流蕴藉,无烦修饰。xìn fēng liú yùn jí,wú fán xiū shì。
狂草直须裙练写,新词不用巾绡乞。kuáng cǎo zhí xū qún liàn xiě,xīn cí bù yòng jīn xiāo qǐ。
想五陵、裘马正当时,时应惜。xiǎng wǔ líng qiú mǎ zhèng dāng shí,shí yīng xī。

春从天上来重登超然台

吴绮

雨过知春。yǔ guò zhī chūn。
把万壑千岩,尽满晴云。bǎ wàn hè qiān yán,jǐn mǎn qíng yún。
旧游重到,携取芳樽。jiù yóu zhòng dào,xié qǔ fāng zūn。
班荆共坐嶙峋。bān jīng gòng zuò lín xún。
爱朝来风日,较往昔、益觉清芬。ài cháo lái fēng rì,jiào wǎng xī yì jué qīng fēn。
但开眸,有春山如髻,春水如鳞。dàn kāi móu,yǒu chūn shān rú jì,chūn shuǐ rú lín。
依然去年醉处,听碧管红弦,已换闲人。yī rán qù nián zuì chù,tīng bì guǎn hóng xián,yǐ huàn xián rén。
雪殢梅须,金舒柳带,江湖着意翻新。xuě tì méi xū,jīn shū liǔ dài,jiāng hú zhe yì fān xīn。
问风流苏白,今何在、画里乾坤。wèn fēng liú sū bái,jīn hé zài huà lǐ qián kūn。
酒微醺,振衣一啸,烟霭纷纷。jiǔ wēi xūn,zhèn yī yī xiào,yān ǎi fēn fēn。

沁园春·题顾荇文碧梧翠竹堂

吴绮

山水之间,丘壑存焉,为谁所居。shān shuǐ zhī jiān,qiū hè cún yān,wèi shuí suǒ jū。
是玉山往岁,雅人遗意,金昌此日,野客新庐。shì yù shān wǎng suì,yǎ rén yí yì,jīn chāng cǐ rì,yě kè xīn lú。
百尺青瑶,千竿碧玉,映带浓阴五亩馀。bǎi chǐ qīng yáo,qiān gān bì yù,yìng dài nóng yīn wǔ mǔ yú。
当清昼,听凤吟鸾啸,天籁徐徐。dāng qīng zhòu,tīng fèng yín luán xiào,tiān lài xú xú。
红桥仄径萦纡,更着个茅亭对绿渠。hóng qiáo zè jìng yíng yū,gèng zhe gè máo tíng duì lǜ qú。
况龙文藻思,烟云能赋,虎头妙笔,瀛海堪图。kuàng lóng wén zǎo sī,yān yún néng fù,hǔ tóu miào bǐ,yíng hǎi kān tú。
都谓先生,可称高士,为圃为农并读书。dōu wèi xiān shēng,kě chēng gāo shì,wèi pǔ wèi nóng bìng dú shū。
吾深羡,羡此中大隐,却胜菰芦。wú shēn xiàn,xiàn cǐ zhōng dà yǐn,què shèng gū lú。

贺新郎·次子寿韵,送袁两生归娶广陵

吴绮

似汝真佳客。shì rǔ zhēn jiā kè。
立亭前、轻衫侧帽,品红裁碧。lì tíng qián qīng shān cè mào,pǐn hóng cái bì。
醉后偶然歌水调,擪碎江头铁笛。zuì hòu ǒu rán gē shuǐ diào,yè suì jiāng tóu tiě dí。
且莫笑、登楼岑寂。qiě mò xiào dēng lóu cén jì。
试问周郎能顾曲,向年时、赤壁才摧敌。shì wèn zhōu láng néng gù qū,xiàng nián shí chì bì cái cuī dí。
君好去、图鹏息。jūn hǎo qù tú péng xī。
蓝桥本是裴航宅。lán qiáo běn shì péi háng zhái。
况雷塘、玉箫明月,风流难毕。kuàng léi táng yù xiāo míng yuè,fēng liú nán bì。
镜阁双眉人待画,索笑三生旧石。jìng gé shuāng méi rén dài huà,suǒ xiào sān shēng jiù shí。
又岂待、阮家南北。yòu qǐ dài ruǎn jiā nán běi。
从此临邛沽酒伴,羡远山、对影肩双立。cóng cǐ lín qióng gū jiǔ bàn,xiàn yuǎn shān duì yǐng jiān shuāng lì。
齐拍手,称连璧。qí pāi shǒu,chēng lián bì。

金人捧露盘·怀旧

吴绮

忆当时,年犹少,在江南。yì dāng shí,nián yóu shǎo,zài jiāng nán。
有英豪、鹤盖鸾骖。yǒu yīng háo hè gài luán cān。
红楼十二,鸳鸯结队舞春衫。hóng lóu shí èr,yuān yāng jié duì wǔ chūn shān。
紫骝稳系花多处,燕姹莺酣。zǐ liú wěn xì huā duō chù,yàn chà yīng hān。
到今朝,思前事,桃枝黯,柳条毵。dào jīn cháo,sī qián shì,táo zhī àn,liǔ tiáo sān。
景阳宫、芳草生惭。jǐng yáng gōng fāng cǎo shēng cán。
鸡鸣人散,六朝金粉付云岚。jī míng rén sàn,liù cháo jīn fěn fù yún lán。
东风憔悴兰成老,枉醉双柑。dōng fēng qiáo cuì lán chéng lǎo,wǎng zuì shuāng gān。

贺新郎·送邓孝威,用辛韵

吴绮

去矣无多说。qù yǐ wú duō shuō。
记当年、英雄细数,管予君葛。jì dāng nián yīng xióng xì shù,guǎn yǔ jūn gé。
偶出便知成小草,辜负剡溪夜雪。ǒu chū biàn zhī chéng xiǎo cǎo,gū fù shàn xī yè xuě。
尽冷落、北山晞发。jǐn lěng luò běi shān xī fā。
此地相逢同浩叹,且青尊、醉吸苕川月。cǐ dì xiāng féng tóng hào tàn,qiě qīng zūn zuì xī sháo chuān yuè。
为起舞,弄柔瑟。wèi qǐ wǔ,nòng róu sè。
朝来画浆还催别。cháo lái huà jiāng hái cuī bié。
笑年来、暮云春树,几番离合。xiào nián lái mù yún chūn shù,jǐ fān lí hé。
落落行藏空手版,难问圆蓍智骨。luò luò xíng cáng kōng shǒu bǎn,nán wèn yuán shī zhì gǔ。
看柳色、红亭凄绝。kàn liǔ sè hóng tíng qī jué。
虎气龙文知甚日,向建津、再会芙蓉铁。hǔ qì lóng wén zhī shén rì,xiàng jiàn jīn zài huì fú róng tiě。
酒尽也,肠堪裂。jiǔ jǐn yě,cháng kān liè。

临江仙·赠江夏君

吴绮

一自语溪同跨凤,人间多少崎嵚。yī zì yǔ xī tóng kuà fèng,rén jiān duō shǎo qí qīn。
不关红粉是知音。bù guān hóng fěn shì zhī yīn。
典衣春贳酒,烧烛夜调琴。diǎn yī chūn shì jiǔ,shāo zhú yè diào qín。
记得黔娄当日,却怜司马而今。jì dé qián lóu dāng rì,què lián sī mǎ ér jīn。
夜香台上两情深。yè xiāng tái shàng liǎng qíng shēn。
手持鸾鹊纸,心爱凤凰簪。shǒu chí luán què zhǐ,xīn ài fèng huáng zān。

临江仙·赠江夏君

吴绮

忆昔茂陵犹覆发,相逢碧玉亭亭。yì xī mào líng yóu fù fā,xiāng féng bì yù tíng tíng。
十年飘泊共瑶京。shí nián piāo pō gòng yáo jīng。
彩云徒入梦,白月太无情。cǎi yún tú rù mèng,bái yuè tài wú qíng。
枕膝空留一语,招魂已隔三生。zhěn xī kōng liú yī yǔ,zhāo hún yǐ gé sān shēng。
可怜来去未分明。kě lián lái qù wèi fēn míng。
纸衣悲大妇,画扇泣遗婴。zhǐ yī bēi dà fù,huà shàn qì yí yīng。

唐多令·初秋

吴绮

凉入葛衣松。liáng rù gé yī sōng。
斜阳叠乱虹。xié yáng dié luàn hóng。
帘影外、蝉语匆匆。lián yǐng wài chán yǔ cōng cōng。
轧鹊排桥看又过,零落尽,藕花红。yà què pái qiáo kàn yòu guò,líng luò jǐn,ǒu huā hóng。
愁极转成慵。chóu jí zhuǎn chéng yōng。
黄花怕与逢。huáng huā pà yǔ féng。
旧江山、恨煞吴侬。jiù jiāng shān hèn shā wú nóng。
巷口乌衣城上柳,能几日,是西风。xiàng kǒu wū yī chéng shàng liǔ,néng jǐ rì,shì xī fēng。

破阵子·放歌

吴绮

少小曾工击剑,从前爱读离骚。shǎo xiǎo céng gōng jī jiàn,cóng qián ài dú lí sāo。
五色文章修凤阁,十载郎官困马曹。wǔ sè wén zhāng xiū fèng gé,shí zài láng guān kùn mǎ cáo。
而今误宝刀。ér jīn wù bǎo dāo。
衣上未弹成迹,镜中赢得霜毛。yī shàng wèi dàn chéng jì,jìng zhōng yíng dé shuāng máo。
事业漫夸能渡虎,意气犹能拟钓鳌。shì yè màn kuā néng dù hǔ,yì qì yóu néng nǐ diào áo。
醉来时自豪。zuì lái shí zì háo。

西江月·春游

吴绮

客路亭亭芳草。kè lù tíng tíng fāng cǎo。
春行处处溪桥。chūn xíng chù chù xī qiáo。
倚楼儿女黛眉娇。yǐ lóu ér nǚ dài méi jiāo。
目送锦江征棹。mù sòng jǐn jiāng zhēng zhào。
金屋柳烟深锁,玉人何处吹箫。jīn wū liǔ yān shēn suǒ,yù rén hé chù chuī xiāo。
几行归雁入霞霄。jǐ xíng guī yàn rù xiá xiāo。
啼破一痕残照。tí pò yī hén cán zhào。

黄鹂绕碧树春晴

吴绮

丽景逢初霁,烟收楼阁,雪销庭院。lì jǐng féng chū jì,yān shōu lóu gé,xuě xiāo tíng yuàn。
砌柳官梅,正酥红萼破,淡黄丝软。qì liǔ guān méi,zhèng sū hóng è pò,dàn huáng sī ruǎn。
凤城桃菜,早人与、东风相见。fèng chéng táo cài,zǎo rén yǔ dōng fēng xiāng jiàn。
看又是、几个迷香嫩蝶,窥帘轻燕。kàn yòu shì jǐ gè mí xiāng nèn dié,kuī lián qīng yàn。
渐觉罗窗手暖。jiàn jué luó chuāng shǒu nuǎn。
试裁缝、袖温金钏。shì cái fèng xiù wēn jīn chuàn。
记前事、有笼灯密约,寻花娇啭。jì qián shì yǒu lóng dēng mì yuē,xún huā jiāo zhuàn。
惆怅欢情似梦,空叹惜、韶华变。chóu chàng huān qíng shì mèng,kōng tàn xī sháo huá biàn。
教人闷倚衣篝,暗低纨扇。jiào rén mèn yǐ yī gōu,àn dī wán shàn。