古诗词

与节庵论唐人诗法因赋长律三十五韵

黄淮

逸气棱棱隘九州,神交思苦入冥搜。yì qì léng léng ài jiǔ zhōu,shén jiāo sī kǔ rù míng sōu。
洗教凡骨尘俱净,挽起词源水倒流。xǐ jiào fán gǔ chén jù jìng,wǎn qǐ cí yuán shuǐ dào liú。
随物赋形均造化,陶情遣兴贱包羞。suí wù fù xíng jūn zào huà,táo qíng qiǎn xīng jiàn bāo xiū。
莲开华岳仙人掌,雾锁元龙百尺楼。lián kāi huá yuè xiān rén zhǎng,wù suǒ yuán lóng bǎi chǐ lóu。
近日云霞成五色,澄空月露映三秋。jìn rì yún xiá chéng wǔ sè,chéng kōng yuè lù yìng sān qiū。
阴精翕翕奔魑魅,武库森森插剑矛。yīn jīng xī xī bēn chī mèi,wǔ kù sēn sēn chā jiàn máo。
万顷晴涛翻蜃海,千寻飞瀑下龙湫。wàn qǐng qíng tāo fān shèn hǎi,qiān xún fēi pù xià lóng jiǎo。
孤撑怪石擎天柱,秀挺奇松驾壑虬。gū chēng guài shí qíng tiān zhù,xiù tǐng qí sōng jià hè qiú。
霜冷铁衣屯紫塞,云随仙袂下丹丘。shuāng lěng tiě yī tún zǐ sāi,yún suí xiān mèi xià dān qiū。
连城白璧非徒琢,照乘明珠岂暗投。lián chéng bái bì fēi tú zuó,zhào chéng míng zhū qǐ àn tóu。
器重樽彝兼大鼎,乐陈琴瑟间鸣球。qì zhòng zūn yí jiān dà dǐng,lè chén qín sè jiān míng qiú。
半机蜀锦天葩灿,一缕春丝茧绪抽。bàn jī shǔ jǐn tiān pā càn,yī lǚ chūn sī jiǎn xù chōu。
铁锁下蟠江水黑,鲸鱼奋击昆仑浮。tiě suǒ xià pán jiāng shuǐ hēi,jīng yú fèn jī kūn lún fú。
冯驩作客愁弹铗,考叔争车怒挟辀。féng huān zuò kè chóu dàn jiá,kǎo shū zhēng chē nù xié zhōu。
红药当阶迎步障,沧波喷峡上孤舟。hóng yào dāng jiē yíng bù zhàng,cāng bō pēn xiá shàng gū zhōu。
水晶沉井形难拟,海市凭虚影却留。shuǐ jīng chén jǐng xíng nán nǐ,hǎi shì píng xū yǐng què liú。
阿阁呈祥看鸑鷟,康衢纵步骋骅骝。ā gé chéng xiáng kàn yuè zhuó,kāng qú zòng bù chěng huá liú。
正奇合度应须察,体制殊伦总见收。zhèng qí hé dù yīng xū chá,tǐ zhì shū lún zǒng jiàn shōu。
共说五车夸业盛,谁云七步擅才优。gòng shuō wǔ chē kuā yè shèng,shuí yún qī bù shàn cái yōu。
天然标格元无饰,自是声音不外求。tiān rán biāo gé yuán wú shì,zì shì shēng yīn bù wài qiú。
粤自盛唐推浑厚,迄于季代谩雕锼。yuè zì shèng táng tuī hún hòu,qì yú jì dài mán diāo sōu。
杨王联轨方前迈,卢骆长驱亦并游。yáng wáng lián guǐ fāng qián mài,lú luò zhǎng qū yì bìng yóu。
李白词锋曾陷敌,少陵诗句善贻谋。lǐ bái cí fēng céng xiàn dí,shǎo líng shī jù shàn yí móu。
岑参高适相追逐,贾至王维迭唱酬。cén cān gāo shì xiāng zhuī zhú,jiǎ zhì wáng wéi dié chàng chóu。
格老趣高储与孟,律严义正耿兼刘。gé lǎo qù gāo chǔ yǔ mèng,lǜ yán yì zhèng gěng jiān liú。
郊寒岛瘦难殊论,柳淡韦醇岂易俦。jiāo hán dǎo shòu nán shū lùn,liǔ dàn wéi chún qǐ yì chóu。
鍊句义山工丽密,摛辞用晦尚清修。liàn jù yì shān gōng lì mì,chī cí yòng huì shàng qīng xiū。
子昂近古居然别,馀辈争先未暇周。zi áng jìn gǔ jū rán bié,yú bèi zhēng xiān wèi xiá zhōu。
一代文章垂汗简,三千礼乐著嘉猷。yī dài wén zhāng chuí hàn jiǎn,sān qiān lǐ lè zhù jiā yóu。
骊黄能识同还异,轩轾从知是与否。lí huáng néng shí tóng hái yì,xuān zhì cóng zhī shì yǔ fǒu。
何事颓风趋萎苶,渐看姿媚逞娇羞。hé shì tuí fēng qū wēi nié,jiàn kàn zī mèi chěng jiāo xiū。
蜂腰鹤膝徒争诮,斗靡夸多总赘疣。fēng yāo hè xī tú zhēng qiào,dòu mí kuā duō zǒng zhuì yóu。
要使从容归大雅,须教敦厚更温柔。yào shǐ cóng róng guī dà yǎ,xū jiào dūn hòu gèng wēn róu。
阳春一曲虽难和,也落诗家第二流。yáng chūn yī qū suī nán hé,yě luò shī jiā dì èr liú。

黄淮

明浙江永嘉人,字宗豫,洪武三十年进士。永乐时,曾与解缙等并直文渊阁,进右春坊大学士。后为汉王高煦所谮,系诏狱十年。洪熙初复官,寻兼武英殿大学士,与杨荣等同掌内制。官终户部尚书。性明果,达于治体,善谳疑狱。有《省愆集》、《黄介庵集》。 黄淮的作品>>

猜您喜欢

秋阴

黄淮

年华才过重阳节,天气浑同酿雪时。nián huá cái guò zhòng yáng jié,tiān qì hún tóng niàng xuě shí。
始信北来寒更早,还知老至体旋衰。shǐ xìn běi lái hán gèng zǎo,hái zhī lǎo zhì tǐ xuán shuāi。
樽罍正好浮醽醁,裘帽犹思饰豹麋。zūn léi zhèng hǎo fú líng lù,qiú mào yóu sī shì bào mí。
恭喜乘舆游猎处,马肥弓劲便驱驰。gōng xǐ chéng yú yóu liè chù,mǎ féi gōng jìn biàn qū chí。

黄淮

滕六携将六出花,先驱屏翳驾云车。téng liù xié jiāng liù chū huā,xiān qū píng yì jià yún chē。
烂铺铅汞三千界,幻出璚瑶百万家。làn pù qiān gǒng sān qiān jiè,huàn chū qióng yáo bǎi wàn jiā。
海宇丰年先有兆,乾坤清气浩无涯。hǎi yǔ fēng nián xiān yǒu zhào,qián kūn qīng qì hào wú yá。
堪怜旧日梁园客,赋就能令世共夸。kān lián jiù rì liáng yuán kè,fù jiù néng lìng shì gòng kuā。

纪梦

黄淮

几载睽违侍从班,梦中时得觐龙颜。jǐ zài kuí wéi shì cóng bān,mèng zhōng shí dé jìn lóng yán。
光华恍若瞻依近,宠眷犹存指顾间。guāng huá huǎng ruò zhān yī jìn,chǒng juàn yóu cún zhǐ gù jiān。
六兆有占应叶吉,半生无补故多艰。liù zhào yǒu zhàn yīng yè jí,bàn shēng wú bǔ gù duō jiān。
觉来敬祝齐天寿,伫听纶音出九关。jué lái jìng zhù qí tiān shòu,zhù tīng lún yīn chū jiǔ guān。

梦友

黄淮

太丘孙子玉为姿,梦里分明似旧时。tài qiū sūn zi yù wèi zī,mèng lǐ fēn míng shì jiù shí。
南郭看花春载酒,西窗剪烛夜论诗。nán guō kàn huā chūn zài jiǔ,xī chuāng jiǎn zhú yè lùn shī。
几年倾慕心如渴,近日多应鬓已丝。jǐ nián qīng mù xīn rú kě,jìn rì duō yīng bìn yǐ sī。
安得鳞鸿致消息,先期为我缉茅茨。ān dé lín hóng zhì xiāo xī,xiān qī wèi wǒ jī máo cí。

承表弟敬德相顾诗以志感

黄淮

多君爱我过同胞,患难相周义更高。duō jūn ài wǒ guò tóng bāo,huàn nán xiāng zhōu yì gèng gāo。
旅馆三年归梦远,征途万里寸心劳。lǚ guǎn sān nián guī mèng yuǎn,zhēng tú wàn lǐ cùn xīn láo。
私情自许松依竹,雅操元非藿与蒿。sī qíng zì xǔ sōng yī zhú,yǎ cāo yuán fēi huò yǔ hāo。
惭愧未能酬令德,且将心事付吟毫。cán kuì wèi néng chóu lìng dé,qiě jiāng xīn shì fù yín háo。

屡承诸友惠物又闻酒米之贶诗以志之

黄淮

心期契合拟金兰,忧患相赒古所难。xīn qī qì hé nǐ jīn lán,yōu huàn xiāng zhōu gǔ suǒ nán。
屡遣曲生扶病骨,兼遗玉粒助晨餐。lǚ qiǎn qū shēng fú bìng gǔ,jiān yí yù lì zhù chén cān。
通情未敢传书札,铭德应须刻肺肝。tōng qíng wèi gǎn chuán shū zhá,míng dé yīng xū kè fèi gān。
安得西窗风雨夜,挑灯话旧到更阑。ān dé xī chuāng fēng yǔ yè,tiāo dēng huà jiù dào gèng lán。

丁酉除夕

黄淮

愁思殢人如中酒,流光过眼竞飞梭。chóu sī tì rén rú zhōng jiǔ,liú guāng guò yǎn jìng fēi suō。
岁事又从今日尽,衰颜不似向时多。suì shì yòu cóng jīn rì jǐn,shuāi yán bù shì xiàng shí duō。
寒炉榾柮春生席,故里梅花雪满坡。hán lú gǔ duò chūn shēng xí,gù lǐ méi huā xuě mǎn pō。
白发双亲幸强健,不知消息近如何。bái fā shuāng qīn xìng qiáng jiàn,bù zhī xiāo xī jìn rú hé。

黄淮

玉龙驱水下瑶池,散作冰花点素蕤。yù lóng qū shuǐ xià yáo chí,sàn zuò bīng huā diǎn sù ruí。
带雨乱飘疏复密,随风轻扬整还欹。dài yǔ luàn piāo shū fù mì,suí fēng qīng yáng zhěng hái yī。
竹炉火暖茶翻鼎,金帐歌传酒满卮。zhú lú huǒ nuǎn chá fān dǐng,jīn zhàng gē chuán jiǔ mǎn zhī。
谁似袁安甘寂寞,闭门僵卧已多时。shuí shì yuán ān gān jì mò,bì mén jiāng wò yǐ duō shí。

己亥人日

黄淮

才入新春昼漏长,熙然万象媚春阳。cái rù xīn chūn zhòu lòu zhǎng,xī rán wàn xiàng mèi chūn yáng。
俗传七日为人日,身在他乡忆故乡。sú chuán qī rì wèi rén rì,shēn zài tā xiāng yì gù xiāng。
风色渐催花信至,柳条轻浥雨痕香。fēng sè jiàn cuī huā xìn zhì,liǔ tiáo qīng yì yǔ hén xiāng。
凭谁挽却瓯江水,散作流波洗别肠。píng shuí wǎn què ōu jiāng shuǐ,sàn zuò liú bō xǐ bié cháng。

伤春

黄淮

春风无处不芳菲,狴犴深严昼掩扉。chūn fēng wú chù bù fāng fēi,bì àn shēn yán zhòu yǎn fēi。
药裹旋添身转弱,行囊久涩愿多违。yào guǒ xuán tiān shēn zhuǎn ruò,xíng náng jiǔ sè yuàn duō wéi。
梦随飞蝶迷芳草,泪逐残红送落晖。mèng suí fēi dié mí fāng cǎo,lèi zhú cán hóng sòng luò huī。
谁为丁宁儿女辈,休教尘污老莱衣。shuí wèi dīng níng ér nǚ bèi,xiū jiào chén wū lǎo lái yī。

佳人

黄淮

静阅光阴惜岁华,低头无语倚窗纱。jìng yuè guāng yīn xī suì huá,dī tóu wú yǔ yǐ chuāng shā。
新愁旧恨风前叶,倦态羞容雨后花。xīn chóu jiù hèn fēng qián yè,juàn tài xiū róng yǔ hòu huā。
吟就白头空自惜,织成锦字向谁夸。yín jiù bái tóu kōng zì xī,zhī chéng jǐn zì xiàng shuí kuā。
早知薄命难终爱,何必生来愿有家。zǎo zhī báo mìng nán zhōng ài,hé bì shēng lái yuàn yǒu jiā。

冬至和濂泉诗韵

黄淮

晓来翘首瞩晴霄,紫气多从日下飘。xiǎo lái qiào shǒu zhǔ qíng xiāo,zǐ qì duō cóng rì xià piāo。
破腊葭莩飞玉琯,迎春梅柳媚霜条。pò là jiā fú fēi yù guǎn,yíng chūn méi liǔ mèi shuāng tiáo。
共夸此日欢方洽,未信明年暖尚遥。gòng kuā cǐ rì huān fāng qià,wèi xìn míng nián nuǎn shàng yáo。
环佩趋朝天阙晓,五云重睹凤仪韶。huán pèi qū cháo tiān quē xiǎo,wǔ yún zhòng dǔ fèng yí sháo。

闻胡学士物故诗以悼之二首

黄淮

廿载簪缨侍禁垣,哀荣终始荷君恩。niàn zài zān yīng shì jìn yuán,āi róng zhōng shǐ hé jūn ēn。
生无惭德尘编简,死有雄文遗子孙。shēng wú cán dé chén biān jiǎn,sǐ yǒu xióng wén yí zi sūn。
愁锁玉堂云黯淡,魂飞楚水月黄昏。chóu suǒ yù táng yún àn dàn,hún fēi chǔ shuǐ yuè huáng hūn。
侧闻优诏须封谥,行见穹碑照墓门。cè wén yōu zhào xū fēng shì,xíng jiàn qióng bēi zhào mù mén。

闻胡学士物故诗以悼之二首

黄淮

托官何幸属斯文,交谊如君迥不群。tuō guān hé xìng shǔ sī wén,jiāo yì rú jūn jiǒng bù qún。
持论肯嫌相可否,倾心殊觉更殷勤。chí lùn kěn xián xiāng kě fǒu,qīng xīn shū jué gèng yīn qín。
薄劣自惭霄汉隔,别离谁谓死生分。báo liè zì cán xiāo hàn gé,bié lí shuí wèi sǐ shēng fēn。
阻陪执绋情无已,涕泪汍澜洒夕曛。zǔ péi zhí fú qíng wú yǐ,tì lèi wán lán sǎ xī xūn。

又赋元夕

黄淮

翠拥三山压巨鳌,天门灯夕宴通宵。cuì yōng sān shān yā jù áo,tiān mén dēng xī yàn tōng xiāo。
阳随春长乾坤泰,乐与民同霈泽饶。yáng suí chūn zhǎng qián kūn tài,lè yǔ mín tóng pèi zé ráo。
香爇沈檀飘瑞霭,光摇星斗灿晴霄。xiāng ruò shěn tán piāo ruì ǎi,guāng yáo xīng dòu càn qíng xiāo。
瀛洲曾预仙班后,犹记清平入凤韶。yíng zhōu céng yù xiān bān hòu,yóu jì qīng píng rù fèng sháo。