古诗词

青玉案·紫云洞次辰六韵

吴绮

遥看鸟道浑无路,但一涧、沿花去。yáo kàn niǎo dào hún wú lù,dàn yī jiàn yán huā qù。
涧尽忽逢云宿处。jiàn jǐn hū féng yún sù chù。
藤萝日月,莓苔今古,撑得娲天住。téng luó rì yuè,méi tái jīn gǔ,chēng dé wā tiān zhù。
阴阴石磴鸣仙鼠,百状虬龙向人舞。yīn yīn shí dèng míng xiān shǔ,bǎi zhuàng qiú lóng xiàng rén wǔ。
足下分明闻密语。zú xià fēn míng wén mì yǔ。
沾衣空翠,蒙蒙烟雾,忽作山中雨。zhān yī kōng cuì,méng méng yān wù,hū zuò shān zhōng yǔ。

吴绮

吴绮(1619~1694) 清代词人。字园次,一字丰南,号绮园,又号听翁。江都(今江苏扬州)人。顺治十一年(1645)贡生、荐授弘文院中书舍人,升兵部主事、武选司员外郎。又任湖州知府,以多风力,尚风节,饶风雅,时人称之为“三风太守“。后失官,再未出仕。 吴绮的作品>>

猜您喜欢

江月晃重山平望舟中次宏载

吴绮

淼淼玻璃千顷,天教吴越粘连。miǎo miǎo bō lí qiān qǐng,tiān jiào wú yuè zhān lián。
三秋风露好山川。sān qiū fēng lù hǎo shān chuān。
今宵也,沽酒白云边。jīn xiāo yě,gū jiǔ bái yún biān。
何处支机可问,直须秉烛无眠。hé chù zhī jī kě wèn,zhí xū bǐng zhú wú mián。
醉中狂啸欲骖鸾。zuì zhōng kuáng xiào yù cān luán。
新诗就,吟向玉婵娟。xīn shī jiù,yín xiàng yù chán juān。

江月晃重山平望舟中次宏载

吴绮

蟋蟀声中微叹,芙蓉花下无眠。xī shuài shēng zhōng wēi tàn,fú róng huā xià wú mián。
泥金帘幕雨残天。ní jīn lián mù yǔ cán tiān。
多生受,鹦鹉解周旋。duō shēng shòu,yīng wǔ jiě zhōu xuán。
梦记君恩似月,离来客思如烟。mèng jì jūn ēn shì yuè,lí lái kè sī rú yān。
灯花笑处转凄然。dēng huā xiào chù zhuǎn qī rán。
无聊赖,故故拨红弦。wú liáo lài,gù gù bō hóng xián。

江月晃重山平望舟中次宏载

吴绮

画阁正当江口,朱栏斜向山腰。huà gé zhèng dāng jiāng kǒu,zhū lán xié xiàng shān yāo。
三更醉舞露华高。sān gèng zuì wǔ lù huá gāo。
青天上,吹碎玉人箫。qīng tiān shàng,chuī suì yù rén xiāo。
直把兰觞倒尽,不须桦烛频。zhí bǎ lán shāng dào jǐn,bù xū huà zhú pín。
蕊珠宫里夜蟾娇。ruǐ zhū gōng lǐ yè chán jiāo。
回头处,银汉接红桥。huí tóu chù,yín hàn jiē hóng qiáo。

一斛珠·踏青

吴绮

啼莺不断,垂杨叫得青撩乱。tí yīng bù duàn,chuí yáng jiào dé qīng liāo luàn。
云烘晓色。yún hōng xiǎo sè。
正好闲游,油壁西陵畔。zhèng hǎo xián yóu,yóu bì xī líng pàn。
园亭斗草闲招伴,藕丝斜露黄金蒜。yuán tíng dòu cǎo xián zhāo bàn,ǒu sī xié lù huáng jīn suàn。
踏青鞋子遮人换,猛避儿郎,错教桃花绊。tà qīng xié zi zhē rén huàn,měng bì ér láng,cuò jiào táo huā bàn。

虞美人·春雨次李舒章

吴绮

红绒冷落秋千架,人约西陵罢。hóng róng lěng luò qiū qiān jià,rén yuē xī líng bà。
梨花和泪闭重门,却似玉儿、憔悴忆东昏。lí huā hé lèi bì zhòng mén,què shì yù ér qiáo cuì yì dōng hūn。
孟婆苦把东君妒,做作催春暮。mèng pó kǔ bǎ dōng jūn dù,zuò zuò cuī chūn mù。
愁春人正在朱楼,听尽丝丝点点、倚香篝。chóu chūn rén zhèng zài zhū lóu,tīng jǐn sī sī diǎn diǎn yǐ xiāng gōu。

虞美人·春雨次李舒章

吴绮

无情最是楼头鼓,不信离人苦。wú qíng zuì shì lóu tóu gǔ,bù xìn lí rén kǔ。
声声敲得梦云开,又把湘愁峡恨、送将来。shēng shēng qiāo dé mèng yún kāi,yòu bǎ xiāng chóu xiá hèn sòng jiāng lái。
屏山画出还家路,其奈归期暮。píng shān huà chū hái jiā lù,qí nài guī qī mù。
大江风雪棹歌迟,正是银筝小妇、倚阑时。dà jiāng fēng xuě zhào gē chí,zhèng shì yín zhēng xiǎo fù yǐ lán shí。

踏莎行·次韵答杜茶村社适行二

吴绮

雁送霜愁,蛩添雨思。yàn sòng shuāng chóu,qióng tiān yǔ sī。
苔生卧阁浑无事。tái shēng wò gé hún wú shì。
柴桑处士正饥驱,白衣渐愧江州刺。chái sāng chù shì zhèng jī qū,bái yī jiàn kuì jiāng zhōu cì。
句冷吴枫,题残永柿。jù lěng wú fēng,tí cán yǒng shì。
杜家又让君行二。dù jiā yòu ràng jūn xíng èr。
买山自是古人心,何须咄咄频书字。mǎi shān zì shì gǔ rén xīn,hé xū duō duō pín shū zì。

踏莎行·次韵答杜茶村社适行二

吴绮

镜影平湖,裾腰芳草。jìng yǐng píng hú,jū yāo fāng cǎo。
一般春树西陵好。yī bān chūn shù xī líng hǎo。
今年更自觉撩人,画船系处垂杨袅。jīn nián gèng zì jué liāo rén,huà chuán xì chù chuí yáng niǎo。
那得身闲,空怜鬓老。nà dé shēn xián,kōng lián bìn lǎo。
沈郎清癯谁知道。shěn láng qīng qú shuí zhī dào。
拟将愁绪诉东风,东风又怕花枝恼。nǐ jiāng chóu xù sù dōng fēng,dōng fēng yòu pà huā zhī nǎo。

踏莎行·次韵答杜茶村社适行二

吴绮

二水交环,一亭孤峙。èr shuǐ jiāo huán,yī tíng gū zhì。
飞鸿数尽斜阳里。fēi hóng shù jǐn xié yáng lǐ。
蛾眉何处问残碑,金炉篆冷飘香地。é méi hé chù wèn cán bēi,jīn lú zhuàn lěng piāo xiāng dì。
豆架藤荒,瓜棚竹倚。dòu jià téng huāng,guā péng zhú yǐ。
闲行暂遣羁情耳。xián xíng zàn qiǎn jī qíng ěr。
无端高处转生愁,归帆不把乡心寄。wú duān gāo chù zhuǎn shēng chóu,guī fān bù bǎ xiāng xīn jì。

小重山·游壑庵

吴绮

苏小堤边东复东,啼莺声不住、百花中。sū xiǎo dī biān dōng fù dōng,tí yīng shēng bù zhù bǎi huā zhōng。
断桥无路倩云通,人过处,又被碧云封。duàn qiáo wú lù qiàn yún tōng,rén guò chù,yòu bèi bì yún fēng。
鸥鹭莫回踪。ōu lù mò huí zōng。
胡床清兴剧、与君同。hú chuáng qīng xīng jù yǔ jūn tóng。
接䍦颠倒玉瓶空。jiē lí diān dào yù píng kōng。
人醉也,卧占翠芙蓉。rén zuì yě,wò zhàn cuì fú róng。

小重山·游壑庵

吴绮

十里珠帘金凤钩,大堤堤上路、旧时游。shí lǐ zhū lián jīn fèng gōu,dà dī dī shàng lù jiù shí yóu。
枇杷花下不知愁,清溪月,夜夜照风流。pí pá huā xià bù zhī chóu,qīng xī yuè,yè yè zhào fēng liú。
往事但悠悠。wǎng shì dàn yōu yōu。
鸳鸯飞尽处、白苹洲。yuān yāng fēi jǐn chù bái píng zhōu。
兰成萧瑟倚江楼。lán chéng xiāo sè yǐ jiāng lóu。
伤情也,一曲旧伊州。shāng qíng yě,yī qū jiù yī zhōu。

小重山·游壑庵

吴绮

误访西陵油壁车,飘零随落絮、几年华。wù fǎng xī líng yóu bì chē,piāo líng suí luò xù jǐ nián huá。
归来垂柳带霜斜,青衫湿,何处问琵琶。guī lái chuí liǔ dài shuāng xié,qīng shān shī,hé chù wèn pí pá。
别恨正无涯。bié hèn zhèng wú yá。
无端归梦里、又离家。wú duān guī mèng lǐ yòu lí jiā。
五更不睡共梅花。wǔ gèng bù shuì gòng méi huā。
残灯影,一点映红纱。cán dēng yǐng,yī diǎn yìng hóng shā。

昭君怨·疏竹

吴绮

疏竹谁教绕舍,敲乱乡心中夜。shū zhú shuí jiào rào shě,qiāo luàn xiāng xīn zhōng yè。
偏是客中寒,不还山。piān shì kè zhōng hán,bù hái shān。
一片痴情未了,断送愁人昏晓。yī piàn chī qíng wèi le,duàn sòng chóu rén hūn xiǎo。
霜重冷无声,可怜生。shuāng zhòng lěng wú shēng,kě lián shēng。

惜分钗闺忆

吴绮

春初到,寒犹峭。chūn chū dào,hán yóu qiào。
碧窗人向东风笑。bì chuāng rén xiàng dōng fēng xiào。
花千枝,柳千丝。huā qiān zhī,liǔ qiān sī。
燕子莺儿,相见何时。yàn zi yīng ér,xiāng jiàn hé shí。
迟。chí。
迟。chí。
人难料,情空抱。rén nán liào,qíng kōng bào。
愁来玉镜先知道。chóu lái yù jìng xiān zhī dào。
话长疑,梦长啼。huà zhǎng yí,mèng zhǎng tí。
月照红廊,独坐颦眉。yuè zhào hóng láng,dú zuò pín méi。
痴。chī。
痴。chī。

惜分钗闺忆

吴绮

横塘路,西陵渡。héng táng lù,xī líng dù。
柳丝遮断凭楼处。liǔ sī zhē duàn píng lóu chù。
晓风清,早潮平。xiǎo fēng qīng,zǎo cháo píng。
一幅轻帆,十里长亭。yī fú qīng fān,shí lǐ zhǎng tíng。
行。xíng。
行。xíng。
留难住,愁无数。liú nán zhù,chóu wú shù。
刘郎自为桃花误。liú láng zì wèi táo huā wù。
炙银笙,弄瑶筝。zhì yín shēng,nòng yáo zhēng。
三生旧约,半晌离情。sān shēng jiù yuē,bàn shǎng lí qíng。
停。tíng。
停。tíng。