古诗词

京师苦寒

高启

北风怒发浮云昏,积阴惨惨愁乾坤。běi fēng nù fā fú yún hūn,jī yīn cǎn cǎn chóu qián kūn。
龙蛇蟠泥兽入穴,怪石冻裂生皴纹。lóng shé pán ní shòu rù xué,guài shí dòng liè shēng cūn wén。
临沧观下飞雪满,横江渡口惊涛奔。lín cāng guān xià fēi xuě mǎn,héng jiāng dù kǒu jīng tāo bēn。
空山万木尽立死,未觉阳气回深根。kōng shān wàn mù jǐn lì sǐ,wèi jué yáng qì huí shēn gēn。
茅檐老父坐无褐,举首但望开晴暾。máo yán lǎo fù zuò wú hè,jǔ shǒu dàn wàng kāi qíng tūn。
苦寒如此岂宜客,嗟我岁晚飘羁魂。kǔ hán rú cǐ qǐ yí kè,jiē wǒ suì wǎn piāo jī hún。
寻常在舍信可乐,床头每有松醪存。xún cháng zài shě xìn kě lè,chuáng tóu měi yǒu sōng láo cún。
山中炭贱地炉暖,儿女环坐忘卑尊。shān zhōng tàn jiàn dì lú nuǎn,ér nǚ huán zuò wàng bēi zūn。
鸟飞欲断况无友,十日不敢开衡门。niǎo fēi yù duàn kuàng wú yǒu,shí rì bù gǎn kāi héng mén。
朅来京师每晨出,强逐车马朝天阍。qiè lái jīng shī měi chén chū,qiáng zhú chē mǎ cháo tiān hūn。
归时颜色暗如土,破屋暝作饥鸢蹲。guī shí yán sè àn rú tǔ,pò wū míng zuò jī yuān dūn。
陌头酒价虽苦贵,一斗三百谁能论。mò tóu jiǔ jià suī kǔ guì,yī dòu sān bǎi shuí néng lùn。
急呼取醉竟高卧,布被絮薄终难温。jí hū qǔ zuì jìng gāo wò,bù bèi xù báo zhōng nán wēn。
却思健儿戍西北,千里积雪连昆仑。què sī jiàn ér shù xī běi,qiān lǐ jī xuě lián kūn lún。
河冰踏碎马蹄热,夜斫坚垒收羌浑。hé bīng tà suì mǎ tí rè,yè zhuó jiān lěi shōu qiāng hún。
书生只解弄口颊,无力可报朝廷恩。shū shēng zhǐ jiě nòng kǒu jiá,wú lì kě bào cháo tíng ēn。
不如早上乞身疏,一蓑归钓江南村。bù rú zǎo shàng qǐ shēn shū,yī suō guī diào jiāng nán cūn。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

夏夜宿西园酒醒闻雨二首

高启

飞虫绕烛梦回迟,荷叶齐鸣雨一池。fēi chóng rào zhú mèng huí chí,hé yè qí míng yǔ yī chí。
不为素纨犹在手,定疑秋夜乍寒时。bù wèi sù wán yóu zài shǒu,dìng yí qiū yè zhà hán shí。

夏夜宿西园酒醒闻雨二首

高启

人睡萧萧院落空,未秋愁已怯梧桐。rén shuì xiāo xiāo yuàn luò kōng,wèi qiū chóu yǐ qiè wú tóng。
夜长犹幸西轩雨,一半听时在醉中。yè zhǎng yóu xìng xī xuān yǔ,yī bàn tīng shí zài zuì zhōng。

山寺冒雨还西郭

高启

栗叶翻翻满寺秋,出门风雨未全收。lì yè fān fān mǎn sì qiū,chū mén fēng yǔ wèi quán shōu。
自惭骑马非闲客,可是山僧不解留。zì cán qí mǎ fēi xián kè,kě shì shān sēng bù jiě liú。

苏李泣别图

高启

丁零海上节毛稀,几望南鸿近塞飞。dīng líng hǎi shàng jié máo xī,jǐ wàng nán hóng jìn sāi fēi。
泣尽白头相别泪,少卿留虏子卿归。qì jǐn bái tóu xiāng bié lèi,shǎo qīng liú lǔ zi qīng guī。

江上偶见

高启

阿姬不畏晚寒多,绿舫红衣柳下过。ā jī bù wèi wǎn hán duō,lǜ fǎng hóng yī liǔ xià guò。
满浦秋衣已零落,如何犹唱采莲歌。mǎn pǔ qiū yī yǐ líng luò,rú hé yóu chàng cǎi lián gē。

过保圣寺

高启

隔江寒雾隐楼台,远逐钟声放艇来。gé jiāng hán wù yǐn lóu tái,yuǎn zhú zhōng shēng fàng tǐng lái。
乱后不知僧已去,几堆红叶寺门开。luàn hòu bù zhī sēng yǐ qù,jǐ duī hóng yè sì mén kāi。

王七招饮余游紫藤坞值雪失期

高启

孤舟山水雪晴时,看到梅花一万枝。gū zhōu shān shuǐ xuě qíng shí,kàn dào méi huā yī wàn zhī。
东崦题诗西崦醉,等闲忘却故人期。dōng yān tí shī xī yān zuì,děng xián wàng què gù rén qī。

江上送客

高启

春风江上荡舟过,垂柳垂杨拂浪波。chūn fēng jiāng shàng dàng zhōu guò,chuí liǔ chuí yáng fú làng bō。
惆怅今年频送客,长条欲折已无多。chóu chàng jīn nián pín sòng kè,zhǎng tiáo yù zhé yǐ wú duō。

期诸友看范园杏花风雨不果

高启

欲寻春去怕春休,又值春阴不得游。yù xún chūn qù pà chūn xiū,yòu zhí chūn yīn bù dé yóu。
寂寞西园风雨里,杏花比客更多愁。jì mò xī yuán fēng yǔ lǐ,xìng huā bǐ kè gèng duō chóu。

逢张架阁

高启

花落江南酒市春,逢君归骑带京尘。huā luò jiāng nán jiǔ shì chūn,féng jūn guī qí dài jīng chén。
一杯相属成知己,何必平生是故人。yī bēi xiāng shǔ chéng zhī jǐ,hé bì píng shēng shì gù rén。

与亲旧饮散出抵城西客舍赋寄

高启

吴王废苑草青青,一骑今朝发野亭。wú wáng fèi yuàn cǎo qīng qīng,yī qí jīn cháo fā yě tíng。
谁道别君行路远,去时人醉到时醒。shuí dào bié jūn xíng lù yuǎn,qù shí rén zuì dào shí xǐng。

过山家

高启

流水声中响纬车,板桥春暗树无花。liú shuǐ shēng zhōng xiǎng wěi chē,bǎn qiáo chūn àn shù wú huā。
风前何处香来近,隔崦人家午焙茶。fēng qián hé chù xiāng lái jìn,gé yān rén jiā wǔ bèi chá。

云山楼阁图

高启

碧树香台锦绣连,画师应见乱离前。bì shù xiāng tái jǐn xiù lián,huà shī yīng jiàn luàn lí qián。
如今风景那堪写,废寺空山锁暮烟。rú jīn fēng jǐng nà kān xiě,fèi sì kōng shān suǒ mù yān。

始自西山移寓江渚夜闻雨有作

高启

客身移宿浦云东,孤馆残灯与旧同。kè shēn yí sù pǔ yún dōng,gū guǎn cán dēng yǔ jiù tóng。
夜静空江无落叶,雨声惊不似山中。yè jìng kōng jiāng wú luò yè,yǔ shēng jīng bù shì shān zhōng。

晚过浦西桥

高启

春水何长春日短,沙鸭交眠绿莎暖。chūn shuǐ hé zhǎng chūn rì duǎn,shā yā jiāo mián lǜ shā nuǎn。
晚过桥西不见人,野梅零落江梅断。wǎn guò qiáo xī bù jiàn rén,yě méi líng luò jiāng méi duàn。