古诗词

中秋玩月张校理宅得南字

高启

八月望夜天如蓝,海色卷雾山收岚。bā yuè wàng yè tiān rú lán,hǎi sè juǎn wù shān shōu lán。
玉盘元沉龙窟底,忽起万丈谁能探。yù pán yuán chén lóng kū dǐ,hū qǐ wàn zhàng shuí néng tàn。
初来空中光尚湿,霜娥寒鬓风旗岩。chū lái kōng zhōng guāng shàng shī,shuāng é hán bìn fēng qí yán。
人言一年此最好,金精水气秋相涵。rén yán yī nián cǐ zuì hǎo,jīn jīng shuǐ qì qiū xiāng hán。
小星尽去大星在,芒角欲吐敢与参。xiǎo xīng jǐn qù dà xīng zài,máng jiǎo yù tǔ gǎn yǔ cān。
天将洗眼照下土,啖食肯纵妖蟆贪。tiān jiāng xǐ yǎn zhào xià tǔ,dàn shí kěn zòng yāo má tān。
穿深窥暗不遗隙,罔两忌影逃岩嵌。chuān shēn kuī àn bù yí xì,wǎng liǎng jì yǐng táo yán qiàn。
前年客中忆见之,家人怨别方喃喃。qián nián kè zhōng yì jiàn zhī,jiā rén yuàn bié fāng nán nán。
荒山不知佳节至,垂首凭案寻书蟫。huāng shān bù zhī jiā jié zhì,chuí shǒu píng àn xún shū yín。
但怪流辉入败户,油灯失焰留孤龛。dàn guài liú huī rù bài hù,yóu dēng shī yàn liú gū kān。
起行阴林不用炬,剥啄独叩峰西庵。qǐ xíng yīn lín bù yòng jù,bō zhuó dú kòu fēng xī ān。
虬蛇乱踏心胆悸,怪影走石皆枫楠。qiú shé luàn tà xīn dǎn jì,guài yǐng zǒu shí jiē fēng nán。
即呼道人共载酒,放舟直下夫容潭。jí hū dào rén gòng zài jiǔ,fàng zhōu zhí xià fū róng tán。
翻翻惊鹘落树杪,吹笛正和乌飞南。fān fān jīng gǔ luò shù miǎo,chuī dí zhèng hé wū fēi nán。
今年在舍反寂寞,暗室困卧如僵蚕。jīn nián zài shě fǎn jì mò,àn shì kùn wò rú jiāng cán。
乾愁无端负良夜,月固不言我则惭。qián chóu wú duān fù liáng yè,yuè gù bù yán wǒ zé cán。
人无贤愚竞玩赏,况我清景性所耽。rén wú xián yú jìng wán shǎng,kuàng wǒ qīng jǐng xìng suǒ dān。
忽忆诸君隔河水,持被就宿聆高谈。hū yì zhū jūn gé hé shuǐ,chí bèi jiù sù líng gāo tán。
为呼老婢扫庭宇,一席盘饤梨与柑。wèi hū lǎo bì sǎo tíng yǔ,yī xí pán dìng lí yǔ gān。
江城重闭万家寂,楼鼓近听才挝三。jiāng chéng zhòng bì wàn jiā jì,lóu gǔ jìn tīng cái wō sān。
空阶凄其觉露泫,虚牖窈窕疑烟含。kōng jiē qī qí jué lù xuàn,xū yǒu yǎo tiǎo yí yān hán。
婆娑欲留月伴影,素鸾西下烦停骖。pó suō yù liú yuè bàn yǐng,sù luán xī xià fán tíng cān。
明宵复出已难似,动别经岁嗟何堪。míng xiāo fù chū yǐ nán shì,dòng bié jīng suì jiē hé kān。
尊前此月又此客,世所难遇心应谙。zūn qián cǐ yuè yòu cǐ kè,shì suǒ nán yù xīn yīng ān。
关山几处未解兵,击柝不寐愁丁男。guān shān jǐ chù wèi jiě bīng,jī tuò bù mèi chóu dīng nán。
南邻歌舞北邻哭,月虽同照异苦甘。nán lín gē wǔ běi lín kū,yuè suī tóng zhào yì kǔ gān。
何人为我挥天戈,乾坤多难俱平戡。hé rén wèi wǒ huī tiān gē,qián kūn duō nán jù píng kān。
行者得还居者乐,清光所及恩皆覃。xíng zhě dé hái jū zhě lè,qīng guāng suǒ jí ēn jiē tán。
悬知此愿未易遂,忧来举盏从沉酣。xuán zhī cǐ yuàn wèi yì suì,yōu lái jǔ zhǎn cóng chén hān。
须臾众散晓虫急,古桂吹落自毵毵。xū yú zhòng sàn xiǎo chóng jí,gǔ guì chuī luò zì sān sān。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

十宫词吴宫

高启

芙蓉水殿屟廊东,白苎秋来不耐风。fú róng shuǐ diàn xiè láng dōng,bái zhù qiū lái bù nài fēng。
教得君王长夜醉,月明歌舞在舟中。jiào dé jūn wáng zhǎng yè zuì,yuè míng gē wǔ zài zhōu zhōng。

十宫词吴宫

高启

雨去云来十二峰,渚宫楼阁暮重重。yǔ qù yún lái shí èr fēng,zhǔ gōng lóu gé mù zhòng zhòng。
细腰无限空相妒,不觉瑶姬梦里逢。xì yāo wú xiàn kōng xiāng dù,bù jué yáo jī mèng lǐ féng。

十宫词吴宫

高启

宫闭骊山静管弦,翠华巡狩去经年。gōng bì lí shān jìng guǎn xián,cuì huá xún shòu qù jīng nián。
掖庭无用恩难报,愿上蓬莱采药船。yē tíng wú yòng ēn nán bào,yuàn shàng péng lái cǎi yào chuán。

十宫词吴宫

高启

酒醒金屋曙河流,愿赐铜盘一滴秋。jiǔ xǐng jīn wū shǔ hé liú,yuàn cì tóng pán yī dī qiū。
他日君王作仙去,瑶池犹幸得同游。tā rì jūn wáng zuò xiān qù,yáo chí yóu xìng dé tóng yóu。

十宫词吴宫

高启

翡翠明珠入贡频,承恩长占邺宫春。fěi cuì míng zhū rù gòng pín,chéng ēn zhǎng zhàn yè gōng chūn。
至尊莫信陈王赋,那得人间有洛神。zhì zūn mò xìn chén wáng fù,nà dé rén jiān yǒu luò shén。

十宫词吴宫

高启

尽日南风永巷开,羊车去后玉阶苔。jǐn rì nán fēng yǒng xiàng kāi,yáng chē qù hòu yù jiē tái。
谁知天上无人地,亦有城南小史来。shuí zhī tiān shàng wú rén dì,yì yǒu chéng nán xiǎo shǐ lái。

十宫词吴宫

高启

帖地黄金衬袜罗,苑中市罢合笙歌。tiē dì huáng jīn chèn wà luó,yuàn zhōng shì bà hé shēng gē。
有人解诵《西京赋》,添得楼台火后多。yǒu rén jiě sòng xī jīng fù,tiān dé lóu tái huǒ hòu duō。

十宫词吴宫

高启

春风叁阁绣参差,狎客争陈璧月词。chūn fēng sān gé xiù cān chà,xiá kè zhēng chén bì yuè cí。
几度醉浓娇不起,景阳楼上晓钟时。jǐ dù zuì nóng jiāo bù qǐ,jǐng yáng lóu shàng xiǎo zhōng shí。

十宫词吴宫

高启

五斛青螺一日销,迷楼深贮万妖娆。wǔ hú qīng luó yī rì xiāo,mí lóu shēn zhù wàn yāo ráo。
众中谁解留车驾,风浪如山莫渡辽。zhòng zhōng shuí jiě liú chē jià,fēng làng rú shān mò dù liáo。

十宫词吴宫

高启

玉笛声残禁夜长,云屏月帐醉焚香。yù dí shēng cán jìn yè zhǎng,yún píng yuè zhàng zuì fén xiāng。
五王宴罢皆归□,大被空闲一夜凉。wǔ wáng yàn bà jiē guī,dà bèi kōng xián yī yè liáng。

春日忆江上

高启

柳下春潮没旧矶,草堂犹在掩荆扉。liǔ xià chūn cháo méi jiù jī,cǎo táng yóu zài yǎn jīng fēi。
如今归梦休为蝶,化作轻鸥度水飞。rú jīn guī mèng xiū wèi dié,huà zuò qīng ōu dù shuǐ fēi。

读史十首晏婴

高启

一裘身着久经年,禄米分炊几户烟。yī qiú shēn zhe jiǔ jīng nián,lù mǐ fēn chuī jǐ hù yān。
尽说大夫能养士,却于尼叟惜封田。jǐn shuō dà fū néng yǎng shì,què yú ní sǒu xī fēng tián。

读史十首晏婴

高启

二子全操七国权,朝谈纵合暮衡连。èr zi quán cāo qī guó quán,cháo tán zòng hé mù héng lián。
天如早为生民计,各与城南二顷田。tiān rú zǎo wèi shēng mín jì,gè yǔ chéng nán èr qǐng tián。

读史十首晏婴

高启

危计难成五步间,置君虎口幸全还。wēi jì nán chéng wǔ bù jiān,zhì jūn hǔ kǒu xìng quán hái。
世人莫笑三闾懦,不劝怀王会武关。shì rén mò xiào sān lǘ nuò,bù quàn huái wáng huì wǔ guān。

读史十首晏婴

高启

朝歌长夜馆娃春,总为妖姬戮谏臣。cháo gē zhǎng yè guǎn wá chūn,zǒng wèi yāo jī lù jiàn chén。
何事邯郸贵公子,能因牴者杀佳人。hé shì hán dān guì gōng zi,néng yīn dǐ zhě shā jiā rén。