古诗词

中秋玩月张校理宅得南字

高启

八月望夜天如蓝,海色卷雾山收岚。bā yuè wàng yè tiān rú lán,hǎi sè juǎn wù shān shōu lán。
玉盘元沉龙窟底,忽起万丈谁能探。yù pán yuán chén lóng kū dǐ,hū qǐ wàn zhàng shuí néng tàn。
初来空中光尚湿,霜娥寒鬓风旗岩。chū lái kōng zhōng guāng shàng shī,shuāng é hán bìn fēng qí yán。
人言一年此最好,金精水气秋相涵。rén yán yī nián cǐ zuì hǎo,jīn jīng shuǐ qì qiū xiāng hán。
小星尽去大星在,芒角欲吐敢与参。xiǎo xīng jǐn qù dà xīng zài,máng jiǎo yù tǔ gǎn yǔ cān。
天将洗眼照下土,啖食肯纵妖蟆贪。tiān jiāng xǐ yǎn zhào xià tǔ,dàn shí kěn zòng yāo má tān。
穿深窥暗不遗隙,罔两忌影逃岩嵌。chuān shēn kuī àn bù yí xì,wǎng liǎng jì yǐng táo yán qiàn。
前年客中忆见之,家人怨别方喃喃。qián nián kè zhōng yì jiàn zhī,jiā rén yuàn bié fāng nán nán。
荒山不知佳节至,垂首凭案寻书蟫。huāng shān bù zhī jiā jié zhì,chuí shǒu píng àn xún shū yín。
但怪流辉入败户,油灯失焰留孤龛。dàn guài liú huī rù bài hù,yóu dēng shī yàn liú gū kān。
起行阴林不用炬,剥啄独叩峰西庵。qǐ xíng yīn lín bù yòng jù,bō zhuó dú kòu fēng xī ān。
虬蛇乱踏心胆悸,怪影走石皆枫楠。qiú shé luàn tà xīn dǎn jì,guài yǐng zǒu shí jiē fēng nán。
即呼道人共载酒,放舟直下夫容潭。jí hū dào rén gòng zài jiǔ,fàng zhōu zhí xià fū róng tán。
翻翻惊鹘落树杪,吹笛正和乌飞南。fān fān jīng gǔ luò shù miǎo,chuī dí zhèng hé wū fēi nán。
今年在舍反寂寞,暗室困卧如僵蚕。jīn nián zài shě fǎn jì mò,àn shì kùn wò rú jiāng cán。
乾愁无端负良夜,月固不言我则惭。qián chóu wú duān fù liáng yè,yuè gù bù yán wǒ zé cán。
人无贤愚竞玩赏,况我清景性所耽。rén wú xián yú jìng wán shǎng,kuàng wǒ qīng jǐng xìng suǒ dān。
忽忆诸君隔河水,持被就宿聆高谈。hū yì zhū jūn gé hé shuǐ,chí bèi jiù sù líng gāo tán。
为呼老婢扫庭宇,一席盘饤梨与柑。wèi hū lǎo bì sǎo tíng yǔ,yī xí pán dìng lí yǔ gān。
江城重闭万家寂,楼鼓近听才挝三。jiāng chéng zhòng bì wàn jiā jì,lóu gǔ jìn tīng cái wō sān。
空阶凄其觉露泫,虚牖窈窕疑烟含。kōng jiē qī qí jué lù xuàn,xū yǒu yǎo tiǎo yí yān hán。
婆娑欲留月伴影,素鸾西下烦停骖。pó suō yù liú yuè bàn yǐng,sù luán xī xià fán tíng cān。
明宵复出已难似,动别经岁嗟何堪。míng xiāo fù chū yǐ nán shì,dòng bié jīng suì jiē hé kān。
尊前此月又此客,世所难遇心应谙。zūn qián cǐ yuè yòu cǐ kè,shì suǒ nán yù xīn yīng ān。
关山几处未解兵,击柝不寐愁丁男。guān shān jǐ chù wèi jiě bīng,jī tuò bù mèi chóu dīng nán。
南邻歌舞北邻哭,月虽同照异苦甘。nán lín gē wǔ běi lín kū,yuè suī tóng zhào yì kǔ gān。
何人为我挥天戈,乾坤多难俱平戡。hé rén wèi wǒ huī tiān gē,qián kūn duō nán jù píng kān。
行者得还居者乐,清光所及恩皆覃。xíng zhě dé hái jū zhě lè,qīng guāng suǒ jí ēn jiē tán。
悬知此愿未易遂,忧来举盏从沉酣。xuán zhī cǐ yuàn wèi yì suì,yōu lái jǔ zhǎn cóng chén hān。
须臾众散晓虫急,古桂吹落自毵毵。xū yú zhòng sàn xiǎo chóng jí,gǔ guì chuī luò zì sān sān。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

楚妃叹

高启

章华台前楚江水,月色堕烟乌欲起。zhāng huá tái qián chǔ jiāng shuǐ,yuè sè duò yān wū yù qǐ。
六宫不敢解罗衣,猎火照山君未归。liù gōng bù gǎn jiě luó yī,liè huǒ zhào shān jūn wèi guī。

江南意

高启

妾本南国姝,父母爱如珠。qiè běn nán guó shū,fù mǔ ài rú zhū。
貌岂惭明镜,身才称短襦。mào qǐ cán míng jìng,shēn cái chēng duǎn rú。
学成采莲唱,晓出横塘上。xué chéng cǎi lián chàng,xiǎo chū héng táng shàng。
舟小复身轻,随风两摇荡。zhōu xiǎo fù shēn qīng,suí fēng liǎng yáo dàng。
归时曲岸傍,恰见贵游郎。guī shí qū àn bàng,qià jiàn guì yóu láng。
辍歌欲转棹,花浅不堪藏。chuò gē yù zhuǎn zhào,huā qiǎn bù kān cáng。
将嗔却成哂,相问那能隐。jiāng chēn què chéng shěn,xiāng wèn nà néng yǐn。
虽怜郎意深,终嫌妾家近。suī lián láng yì shēn,zhōng xián qiè jiā jìn。
回首各盈盈,南湖月又生。huí shǒu gè yíng yíng,nán hú yuè yòu shēng。
烟波三十里,都是断肠情。yān bō sān shí lǐ,dōu shì duàn cháng qíng。

白頠词二首

高启

白頠出自吴女工,著来色与素体同。bái wěi chū zì wú nǚ gōng,zhù lái sè yǔ sù tǐ tóng。
舞时偏向江渚宫,长袖拂起微有风。wǔ shí piān xiàng jiāng zhǔ gōng,zhǎng xiù fú qǐ wēi yǒu fēng。
觞催管促四座中,揽裾徘徊惨曲终,玉阶夜寒零露浓。shāng cuī guǎn cù sì zuò zhōng,lǎn jū pái huái cǎn qū zhōng,yù jiē yè hán líng lù nóng。

白頠词二首

高启

出后阁,临前楹,舞衣皎皎洁且轻。chū hòu gé,lín qián yíng,wǔ yī jiǎo jiǎo jié qiě qīng。
飘如白云向空行,回腰流目君已倾。piāo rú bái yún xiàng kōng xíng,huí yāo liú mù jūn yǐ qīng。
华灯吐焰欺月明,喧哗不闻遗佩声。huá dēng tǔ yàn qī yuè míng,xuān huā bù wén yí pèi shēng。
茱萸实,红兰叶。zhū yú shí,hóng lán yè。
千秋欢乐长如此,妾身得向君前死。qiān qiū huān lè zhǎng rú cǐ,qiè shēn dé xiàng jūn qián sǐ。

燕燕于飞

高启

燕燕何处飞,相见江南路。yàn yàn hé chù fēi,xiāng jiàn jiāng nán lù。
蘋香细雨春,柳色芳烟暮。píng xiāng xì yǔ chūn,liǔ sè fāng yān mù。
才从箔外归,复向舟前度。cái cóng bó wài guī,fù xiàng zhōu qián dù。
莫入未央宫,身轻有人妒。mò rù wèi yāng gōng,shēn qīng yǒu rén dù。

浮游花

高启

宛宛庭中花,狂风忽吹去无涯。wǎn wǎn tíng zhōng huā,kuáng fēng hū chuī qù wú yá。
上入逍遥之云天,下没惨淡之泥沙。shàng rù xiāo yáo zhī yún tiān,xià méi cǎn dàn zhī ní shā。
开落本同何足叹,升沉偶异自堪嗟。kāi luò běn tóng hé zú tàn,shēng chén ǒu yì zì kān jiē。

野田行

高启

白杨树下谁家坟,火烧野草碑无文。bái yáng shù xià shuí jiā fén,huǒ shāo yě cǎo bēi wú wén。
路傍尚卧双石马,行人指是故将军。lù bàng shàng wò shuāng shí mǎ,xíng rén zhǐ shì gù jiāng jūn。
当时发卒开阴宅,千车送葬城南陌。dāng shí fā zú kāi yīn zhái,qiān chē sòng zàng chéng nán mò。
子孙今去野人来,高处牧羊低种麦。zi sūn jīn qù yě rén lái,gāo chù mù yáng dī zhǒng mài。
平生意气安在哉,棘丛暮雨棠梨开。píng shēng yì qì ān zài zāi,jí cóng mù yǔ táng lí kāi。
百年富贵何足恃,雍门之琴良可哀。bǎi nián fù guì hé zú shì,yōng mén zhī qín liáng kě āi。

邯郸才人嫁为厮养卒妇

高启

妾能擪赵瑟,旧得君王眷。qiè néng yè zhào sè,jiù dé jūn wáng juàn。
更衣直夜房,侍酒登春殿。gèng yī zhí yè fáng,shì jiǔ dēng chūn diàn。
出宫非故颜,里妇犹相羡。chū gōng fēi gù yán,lǐ fù yóu xiāng xiàn。
丛台罢往梦,破屋流萤见。cóng tái bà wǎng mèng,pò wū liú yíng jiàn。
末路多若斯,纷纷贵成贱。mò lù duō ruò sī,fēn fēn guì chéng jiàn。

筑城词

高启

去年筑城卒,霜压城下骨。qù nián zhù chéng zú,shuāng yā chéng xià gǔ。
今年筑城人,汗洒城下尘。jīn nián zhù chéng rén,hàn sǎ chéng xià chén。
大家举杵莫住手,城高不用官军守。dà jiā jǔ chǔ mò zhù shǒu,chéng gāo bù yòng guān jūn shǒu。

秦筝曲

高启

娇弦细语发砑罗,臂动玉钏鸣相和。jiāo xián xì yǔ fā yà luó,bì dòng yù chuàn míng xiāng hé。
关云陇月愁思多。guān yún lǒng yuè chóu sī duō。
愁思多,听此曲。chóu sī duō,tīng cǐ qū。
停蜀琴,罢燕筑。tíng shǔ qín,bà yàn zhù。

春江花月夜

高启

皓月金波满,奇花玉树新。hào yuè jīn bō mǎn,qí huā yù shù xīn。
浮辉与流艳,并弄一江春。fú huī yǔ liú yàn,bìng nòng yī jiāng chūn。
还持谁可比,结绮阁中人。hái chí shuí kě bǐ,jié qǐ gé zhōng rén。

寒夜吟

高启

月下冻痕生绿井,隔林霜片飞无影。yuè xià dòng hén shēng lǜ jǐng,gé lín shuāng piàn fēi wú yǐng。
树枝风息转迎寒,愁人如鸟栖未安。shù zhī fēng xī zhuǎn yíng hán,chóu rén rú niǎo qī wèi ān。
夜短夜长应独觉,荧荧残烛呜呜角。yè duǎn yè zhǎng yīng dú jué,yíng yíng cán zhú wū wū jiǎo。

小长干曲

高启

郎采菱叶尖,妾采荷叶圆。láng cǎi líng yè jiān,qiè cǎi hé yè yuán。
石城愁日暮,各自拨归船。shí chéng chóu rì mù,gè zì bō guī chuán。

废宅行

高启

鸣珂坊里将军第,列戟齐收朱户闭。míng kē fāng lǐ jiāng jūn dì,liè jǐ qí shōu zhū hù bì。
里媪逢人说旧时,有庐被夺广园池。lǐ ǎo féng rén shuō jiù shí,yǒu lú bèi duó guǎng yuán chí。
今年没入官为主,散尽堂中义宅儿。jīn nián méi rù guān wèi zhǔ,sàn jǐn táng zhōng yì zhái ér。
厨烟久断无粱肉,群鼠饥来入邻屋。chú yān jiǔ duàn wú liáng ròu,qún shǔ jī lái rù lín wū。
官封未与别人居,日日闲苔雨添绿。guān fēng wèi yǔ bié rén jū,rì rì xián tái yǔ tiān lǜ。
曲阁深沉接后房,画屏生色暗无光。qū gé shēn chén jiē hòu fáng,huà píng shēng sè àn wú guāng。
寻常不敢偷窥处,守卒时来拾坠珰。xún cháng bù gǎn tōu kuī chù,shǒu zú shí lái shí zhuì dāng。
春风多少奇花树,又有豪家移得去。chūn fēng duō shǎo qí huā shù,yòu yǒu háo jiā yí dé qù。

青楼怨

高启

浴金熏炉镂玉奁,兰香今夜为君添。yù jīn xūn lú lòu yù lián,lán xiāng jīn yè wèi jūn tiān。
乌栖黄昏乌起曙,才见道来还道去。wū qī huáng hūn wū qǐ shǔ,cái jiàn dào lái hái dào qù。