古诗词

青丘子歌

高启

青丘子,臞而清,本是五云阁下之仙卿。qīng qiū zi,qú ér qīng,běn shì wǔ yún gé xià zhī xiān qīng。
何年降谪在世间,向人不道姓与名。hé nián jiàng zhé zài shì jiān,xiàng rén bù dào xìng yǔ míng。
蹑屩厌远游,荷锄懒躬耕。niè juē yàn yuǎn yóu,hé chú lǎn gōng gēng。
有剑任锈涩,有书任纵横。yǒu jiàn rèn xiù sè,yǒu shū rèn zòng héng。
不肯折腰为五斗米,不肯掉舌下七十城。bù kěn zhé yāo wèi wǔ dòu mǐ,bù kěn diào shé xià qī shí chéng。
但好觅诗句,自吟自酬赓。dàn hǎo mì shī jù,zì yín zì chóu gēng。
田间曳杖复带索,傍人不识笑且轻。tián jiān yè zhàng fù dài suǒ,bàng rén bù shí xiào qiě qīng。
谓是鲁迂儒楚狂生,青丘子闻之不分意,吟声出吻不绝咿咿鸣。wèi shì lǔ yū rú chǔ kuáng shēng,qīng qiū zi wén zhī bù fēn yì,yín shēng chū wěn bù jué yī yī míng。
朝吟忘其饥,暮吟散不平。cháo yín wàng qí jī,mù yín sàn bù píng。
当其苦吟时,兀兀如被酲。dāng qí kǔ yín shí,wù wù rú bèi chéng。
头发不暇栉,家事不及营。tóu fā bù xiá zhì,jiā shì bù jí yíng。
儿啼不知怜,客至不果迎。ér tí bù zhī lián,kè zhì bù guǒ yíng。
不忧回也空,不慕猗氏盈。bù yōu huí yě kōng,bù mù yī shì yíng。
不惭被宽褐,不羡垂华缨。bù cán bèi kuān hè,bù xiàn chuí huá yīng。
不问龙虎苦战斗,不管乌兔忙奔倾。bù wèn lóng hǔ kǔ zhàn dòu,bù guǎn wū tù máng bēn qīng。
向水际独坐,林中独行。xiàng shuǐ jì dú zuò,lín zhōng dú xíng。
斫元气,搜元精,造化万物难隐情。zhuó yuán qì,sōu yuán jīng,zào huà wàn wù nán yǐn qíng。
冥茫八极游心兵,坐令无象作有声。míng máng bā jí yóu xīn bīng,zuò lìng wú xiàng zuò yǒu shēng。
㣲如破悬虱,壮若屠长鲸。wéi rú pò xuán shī,zhuàng ruò tú zhǎng jīng。
清同吸沆瀣,险比排峥嵘。qīng tóng xī hàng xiè,xiǎn bǐ pái zhēng róng。
霭霭晴云披,轧轧冻草萌。ǎi ǎi qíng yún pī,yà yà dòng cǎo méng。
高攀天根探月窟,犀照牛渚万怪呈。gāo pān tiān gēn tàn yuè kū,xī zhào niú zhǔ wàn guài chéng。
妙意俄同鬼神会,佳景每与江山争。miào yì é tóng guǐ shén huì,jiā jǐng měi yǔ jiāng shān zhēng。
星虹助光气,烟露滋华英。xīng hóng zhù guāng qì,yān lù zī huá yīng。
听音谐《韶》乐,咀味得大羹。tīng yīn xié sháo lè,jǔ wèi dé dà gēng。
世间无物为我娱,自出金石相轰铿。shì jiān wú wù wèi wǒ yú,zì chū jīn shí xiāng hōng kēng。
江边茅屋风雨晴,闭门睡足诗初成。jiāng biān máo wū fēng yǔ qíng,bì mén shuì zú shī chū chéng。
叩壶自高歌,不顾俗耳惊。kòu hú zì gāo gē,bù gù sú ěr jīng。
欲呼君山老父携诸仙所弄之长笛,和我此歌吹月明。yù hū jūn shān lǎo fù xié zhū xiān suǒ nòng zhī zhǎng dí,hé wǒ cǐ gē chuī yuè míng。
但愁欻忽波浪起,鸟兽骇叫山摇崩。dàn chóu chuā hū bō làng qǐ,niǎo shòu hài jiào shān yáo bēng。
天帝闻之怒,下谴白鹤迎。tiān dì wén zhī nù,xià qiǎn bái hè yíng。
不容在世作狡狯,复结飞佩还瑶京。bù róng zài shì zuò jiǎo kuài,fù jié fēi pèi hái yáo jīng。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

送僧恬归灵隐

高启

游方应未久,柳色变新年。yóu fāng yīng wèi jiǔ,liǔ sè biàn xīn nián。
在路逢春雪,还山访冷泉。zài lù féng chūn xuě,hái shān fǎng lěng quán。
钟催投寺锡,灯照泊江船。zhōng cuī tóu sì xī,dēng zhào pō jiāng chuán。
法意休多问,无言即是禅。fǎ yì xiū duō wèn,wú yán jí shì chán。

江上寄王校书行

高启

寥落旧欢违,江边独掩扉。liáo luò jiù huān wéi,jiāng biān dú yǎn fēi。
邻家闻暮笛,客舍试春衣。lín jiā wén mù dí,kè shě shì chūn yī。
宿鸟归山乱,行人渡水稀。sù niǎo guī shān luàn,xíng rén dù shuǐ xī。
相思比花絮,斜日绕城飞。xiāng sī bǐ huā xù,xié rì rào chéng fēi。

送越将罢镇

高启

楚客佩吴鸿,临边最有功。chǔ kè pèi wú hóng,lín biān zuì yǒu gōng。
读书围壁里,赌酒射堂中。dú shū wéi bì lǐ,dǔ jiǔ shè táng zhōng。
旆出莎城雨,笳吹柳浦风。pèi chū shā chéng yǔ,jiā chuī liǔ pǔ fēng。
越人相感意,应与暮潮东。yuè rén xiāng gǎn yì,yīng yǔ mù cháo dōng。

送王稹赴大都

高启

王郎歌莫哀,且酌姑苏台。wáng láng gē mò āi,qiě zhuó gū sū tái。
独客自伤别,诸侯谁爱才。dú kè zì shāng bié,zhū hóu shuí ài cái。
关河千里去,宫阙五门开。guān hé qiān lǐ qù,gōng quē wǔ mén kāi。
未肯轻齐虏,新从下土来。wèi kěn qīng qí lǔ,xīn cóng xià tǔ lái。

送孙主簿之德清孙善琴

高启

山水匝秋城,君行思已清。shān shuǐ zā qiū chéng,jūn xíng sī yǐ qīng。
道逢迎吏拜,田杂戍人耕。dào féng yíng lì bài,tián zá shù rén gēng。
地远知边信,家贫称县名。dì yuǎn zhī biān xìn,jiā pín chēng xiàn míng。
应携一琴去,相和长官鸣。yīng xié yī qín qù,xiāng hé zhǎng guān míng。

留别李侯

高启

梅发津亭壮,春随使节回。méi fā jīn tíng zhuàng,chūn suí shǐ jié huí。
线多游子服,酒滴故人杯。xiàn duō yóu zi fú,jiǔ dī gù rén bēi。
钟送横江雨,车盘出峡雷。zhōng sòng héng jiāng yǔ,chē pán chū xiá léi。
平生感知己,临别更徘徊。píng shēng gǎn zhī jǐ,lín bié gèng pái huái。

寄熹公

高启

禅居紫阁阴,欲去问安心。chán jū zǐ gé yīn,yù qù wèn ān xīn。
野岸随流曲,山门隐树深。yě àn suí liú qū,shān mén yǐn shù shēn。
千灯燃雨塔,一磬出风林。qiān dēng rán yǔ tǎ,yī qìng chū fēng lín。
想见跏趺处,云多不可寻。xiǎng jiàn jiā fū chù,yún duō bù kě xún。

送王才归钱塘

高启

南归犹落魄,北上已蹉跎。nán guī yóu luò pò,běi shàng yǐ cuō tuó。
草草官亭酒,劳劳客路歌。cǎo cǎo guān tíng jiǔ,láo láo kè lù gē。
亲知今日少,山水故乡多。qīn zhī jīn rì shǎo,shān shuǐ gù xiāng duō。
匕首空留在,酬恩竟若何?bǐ shǒu kōng liú zài,chóu ēn jìng ruò hé?

送长洲周丞升吴县令

高启

青山隔苑桥,改邑去非遥。qīng shān gé yuàn qiáo,gǎi yì qù fēi yáo。
官食新添俸,民传旧布条。guān shí xīn tiān fèng,mín chuán jiù bù tiáo。
稻花迎午放,荷叶待秋凋。dào huā yíng wǔ fàng,hé yè dài qiū diāo。
寂寞长洲路,空闻五瑀谣。jì mò zhǎng zhōu lù,kōng wén wǔ yǔ yáo。

冬至夜喜逢徐七

高启

君来同客馆,把酒夜相看。jūn lái tóng kè guǎn,bǎ jiǔ yè xiāng kàn。
动是经年别,能辞尽夕欢。dòng shì jīng nián bié,néng cí jǐn xī huān。
雪明窗促曙,阳复座销寒。xuě míng chuāng cù shǔ,yáng fù zuò xiāo hán。
世路今如此,悬知后会难。shì lù jīn rú cǐ,xuán zhī hòu huì nán。

送史丞之海门史淮东人

高启

黄茅连雾雨,此地久荒凉。huáng máo lián wù yǔ,cǐ dì jiǔ huāng liáng。
月出嵎夷迩,江通渤澥长。yuè chū yú yí ěr,jiāng tōng bó xiè zhǎng。
改官非谪宦,到邑是还乡。gǎi guān fēi zhé huàn,dào yì shì hái xiāng。
海上遥闻说,归人已裹粮。hǎi shàng yáo wén shuō,guī rén yǐ guǒ liáng。

夜访芑蟾二释子因宿西涧听琴

高启

清夜独幽寻,岩扉落叶深。qīng yè dú yōu xún,yán fēi luò yè shēn。
许携陶令酒,来听颖师琴。xǔ xié táo lìng jiǔ,lái tīng yǐng shī qín。
人醉月沉阁,乌啼风满林。rén zuì yuè chén gé,wū tí fēng mǎn lín。
应留西涧水,千载写余音。yīng liú xī jiàn shuǐ,qiān zài xiě yú yīn。

钱塘送马使君之吴中

高启

樟亭离席散,遥发画幡车。zhāng tíng lí xí sàn,yáo fā huà fān chē。
飞雉新阡麦,啼莺故苑花。fēi zhì xīn qiān mài,tí yīng gù yuàn huā。
望山登郡阁,行水到田家。wàng shān dēng jùn gé,xíng shuǐ dào tián jiā。
莫道凝香句,前人独可夸。mò dào níng xiāng jù,qián rén dú kě kuā。

与刘将军杜文学晚登西城

高启

木落悲南国,城高见北辰。mù luò bēi nán guó,chéng gāo jiàn běi chén。
飘零犹有客,经济岂无人。piāo líng yóu yǒu kè,jīng jì qǐ wú rén。
鸟过风生翼,龙归雨在鳞。niǎo guò fēng shēng yì,lóng guī yǔ zài lín。
相期俱努力,天地正烽尘。xiāng qī jù nǔ lì,tiān dì zhèng fēng chén。

和周山人见寄寒夜客怀之作

高启

乱世难为客,流年易作翁。luàn shì nán wèi kè,liú nián yì zuò wēng。
百忧寻岁暮,孤梦怯山空。bǎi yōu xún suì mù,gū mèng qiè shān kōng。
门掩云峰里,灯明雪竹中。mén yǎn yún fēng lǐ,dēng míng xuě zhú zhōng。
无因乘夜访,相慰一尊同。wú yīn chéng yè fǎng,xiāng wèi yī zūn tóng。