古诗词

浣溪纱十六首

蒋敦复

宽着春衫瘦可怜。kuān zhe chūn shān shòu kě lián。
香桃无奈裹红绵。xiāng táo wú nài guǒ hóng mián。
玉肌羞露泥郎眠。yù jī xiū lù ní láng mián。
雏婢也知调舌语,旁人猜是破瓜年。chú bì yě zhī diào shé yǔ,páng rén cāi shì pò guā nián。
虚名担误好因缘。xū míng dān wù hǎo yīn yuán。

蒋敦复

清江苏宝山人,原名尔锷,字纯甫,号剑人。诸生。少时一度出家为僧,名铁岸,一称妙尘。曾以策干杨秀清,后又作诗献曾国藩。识英语。后在上海为人佣书。有《啸古堂集》等。 蒋敦复的作品>>

猜您喜欢

秋怀

蒋敦复

旧日风尘骏马图,不成依样画胡卢。jiù rì fēng chén jùn mǎ tú,bù chéng yī yàng huà hú lú。
愁来名士呼鹦鹉,行到空山听鹧鸪。chóu lái míng shì hū yīng wǔ,xíng dào kōng shān tīng zhè gū。
把酒天高何处问,谈兵人笑此才粗。bǎ jiǔ tiān gāo hé chù wèn,tán bīng rén xiào cǐ cái cū。
匆匆一掷成孤注,悔煞黄金赚博徒。cōng cōng yī zhì chéng gū zhù,huǐ shā huáng jīn zhuàn bó tú。

古藤花馆访东坡僦居故址

蒋敦复

老去君恩赐草莱,买田阳羡尚徘徊。lǎo qù jūn ēn cì cǎo lái,mǎi tián yáng xiàn shàng pái huái。
三春破梦神仙骨,万里投荒宰相才。sān chūn pò mèng shén xiān gǔ,wàn lǐ tóu huāng zǎi xiāng cái。
明月琼楼何处问,朝云瘴海未归来。míng yuè qióng lóu hé chù wèn,cháo yún zhàng hǎi wèi guī lái。
高原酹酒呼千载,大树西风满劫灰。gāo yuán lèi jiǔ hū qiān zài,dà shù xī fēng mǎn jié huī。

高邮道中

蒋敦复

来往蒲帆一幅轻,江湖谁结岁寒盟。lái wǎng pú fān yī fú qīng,jiāng hú shuí jié suì hán méng。
依人客共鱼虾贱,阅世心同鸥鹭清。yī rén kè gòng yú xiā jiàn,yuè shì xīn tóng ōu lù qīng。
茭竹每看堤役苦,水天闲话夕阳明。jiāo zhú měi kàn dī yì kǔ,shuǐ tiān xián huà xī yáng míng。
风流不见秦淮海,衰草微云空复情。fēng liú bù jiàn qín huái hǎi,shuāi cǎo wēi yún kōng fù qíng。

独行海上作歌告哀言之无罪惜当事者终竟不闻也

蒋敦复

读书必读尚父韬,结交须结扶风豪。dú shū bì dú shàng fù tāo,jié jiāo xū jié fú fēng háo。
崎岖天地不得意,冷落人间一宝刀。qí qū tiān dì bù dé yì,lěng luò rén jiān yī bǎo dāo。
我行出门数千里,落落阴相天下士。wǒ xíng chū mén shù qiān lǐ,luò luò yīn xiāng tiān xià shì。
开口谈兵笑我狂,塞默胸中负深耻。kāi kǒu tán bīng xiào wǒ kuáng,sāi mò xiōng zhōng fù shēn chǐ。
拔剑四顾心茫茫,斗血海风吹不凉。bá jiàn sì gù xīn máng máng,dòu xuè hǎi fēng chuī bù liáng。
军门长揖献奇策,竟受谣诼蛾眉伤。jūn mén zhǎng yī xiàn qí cè,jìng shòu yáo zhuó é méi shāng。
呜呼男儿生死本度外,何人报国心肝在?君父如天忍面欺,廉耻扫地甘身败。wū hū nán ér shēng sǐ běn dù wài,hé rén bào guó xīn gān zài?jūn fù rú tiān rěn miàn qī,lián chǐ sǎo dì gān shēn bài。
债帅威轻令不行,前车辙覆今能再。zhài shuài wēi qīng lìng bù xíng,qián chē zhé fù jīn néng zài。
客将连营意太骄,乡兵入市市人号。kè jiāng lián yíng yì tài jiāo,xiāng bīng rù shì shì rén hào。
亚夫军中但坚卧,高克河上徒逍遥。yà fū jūn zhōng dàn jiān wò,gāo kè hé shàng tú xiāo yáo。
老成孤立办一死,未顾国体轻鸿毛。lǎo chéng gū lì bàn yī sǐ,wèi gù guó tǐ qīng hóng máo。
居民一日屡骇窜,连天妖火惊飞涛。jū mín yī rì lǚ hài cuàn,lián tiān yāo huǒ jīng fēi tāo。
惜哉吾谋竟不用,坐视安用藏蓬蒿。xī zāi wú móu jìng bù yòng,zuò shì ān yòng cáng péng hāo。
忧以思,歌且谣,但见大海之水东南日夜流滔滔。yōu yǐ sī,gē qiě yáo,dàn jiàn dà hǎi zhī shuǐ dōng nán rì yè liú tāo tāo。

咏古三首和陶·二疏

蒋敦复

王事云靡盬,贞臣敢求去。wáng shì yún mí gǔ,zhēn chén gǎn qiú qù。
愧彼尸位流,庶几践高趣。kuì bǐ shī wèi liú,shù jǐ jiàn gāo qù。
车马盈东门,鸿鹄已骞举。chē mǎ yíng dōng mén,hóng gǔ yǐ qiān jǔ。
吾思二疏心,岂厌太子傅。wú sī èr shū xīn,qǐ yàn tài zi fù。
华毂而朱轮,赭衣满道路。huá gǔ ér zhū lún,zhě yī mǎn dào lù。
公卿若小吏,要领那得顾。gōng qīng ruò xiǎo lì,yào lǐng nà dé gù。
国体贵善全,没齿获令誉。guó tǐ guì shàn quán,méi chǐ huò lìng yù。
权势相倾轧,旁观代深虑。quán shì xiāng qīng yà,páng guān dài shēn lǜ。
牵犬入上蔡,惜未识时务。qiān quǎn rù shàng cài,xī wèi shí shí wù。
白帢以临刑,悲哉负儒素。bái qià yǐ lín xíng,bēi zāi fù rú sù。
钟鸣漏尽时,下士竟弗悟。zhōng míng lòu jǐn shí,xià shì jìng fú wù。
知几其如神,危事岂在著。zhī jǐ qí rú shén,wēi shì qǐ zài zhù。

咏古三首和陶·三良

蒋敦复

丈夫意感激,身命轻如遗。zhàng fū yì gǎn jī,shēn mìng qīng rú yí。
一朝蝼蚁食,百辈蠮螉微。yī cháo lóu yǐ shí,bǎi bèi yē wēng wēi。
三良既以殉,黄鸟鸣哀私。sān liáng jì yǐ xùn,huáng niǎo míng āi sī。
壮士临隧穴,英风动灵帷。zhuàng shì lín suì xué,yīng fēng dòng líng wéi。
君命虽云乱,臣节敢自亏。jūn mìng suī yún luàn,chén jié gǎn zì kuī。
傥使赴敌忾,视死尤如归。tǎng shǐ fù dí kài,shì sǐ yóu rú guī。
全躯保妻子,饰说多依违。quán qū bǎo qī zi,shì shuō duō yī wéi。
成仁在取义,今古亮所希。chéng rén zài qǔ yì,jīn gǔ liàng suǒ xī。
我诵三良诗,怛焉中心悲。wǒ sòng sān liáng shī,dá yān zhōng xīn bēi。
春风固烈烈,同仇赋《无衣》。chūn fēng gù liè liè,tóng chóu fù wú yī。

咏古三首和陶·荆轲

蒋敦复

车驱不复顾,入此虎狼嬴。chē qū bù fù gù,rù cǐ hǔ láng yíng。
衣冠白如雪,千里送荆卿。yī guān bái rú xuě,qiān lǐ sòng jīng qīng。
酒杯浇热血,努力在兹行。jiǔ bēi jiāo rè xuè,nǔ lì zài zī xíng。
头颅为公掷,仰天笑绝缨。tóu lú wèi gōng zhì,yǎng tiān xiào jué yīng。
平生重意气,不尔胡豪英。píng shēng zhòng yì qì,bù ěr hú háo yīng。
击筑动天地,志已无秦声。jī zhù dòng tiān dì,zhì yǐ wú qín shēng。
田先生既死,樊将军何在。tián xiān shēng jì sǐ,fán jiāng jūn hé zài。
肝胆舞阳裂,魂魄祖龙惊。gān dǎn wǔ yáng liè,hún pò zǔ lóng jīng。
剑术虽未讲,烈士固徇名。jiàn shù suī wèi jiǎng,liè shì gù xùn míng。
美人惜菹醢,骏马空前庭。měi rén xī jū hǎi,jùn mǎ kōng qián tíng。
时危任刺客,才岂当千城。shí wēi rèn cì kè,cái qǐ dāng qiān chéng。
咸阳楚人火,西风汉家营。xián yáng chǔ rén huǒ,xī fēng hàn jiā yíng。
天意固有在,人事奚由成。tiān yì gù yǒu zài,rén shì xī yóu chéng。
故交屠狗辈,痛饮难为情。gù jiāo tú gǒu bèi,tòng yǐn nán wèi qíng。

护国寺吊宋万安和尚

蒋敦复

英雄学儒必学佛,天人战胜持定力。yīng xióng xué rú bì xué fú,tiān rén zhàn shèng chí dìng lì。
英雄为将即为僧,大义了了明心镫。yīng xióng wèi jiāng jí wèi sēng,dà yì le le míng xīn dèng。
常州城东护国寺,毅魄英风照青史。cháng zhōu chéng dōng hù guó sì,yì pò yīng fēng zhào qīng shǐ。
正气先留不二门,忠臣合祀禅和子。zhèng qì xiān liú bù èr mén,zhōng chén hé sì chán hé zi。
是时南渡势已危,北来万马江中驰。shì shí nán dù shì yǐ wēi,běi lái wàn mǎ jiāng zhōng chí。
阿师起义誓城守,白日不照天王旗。ā shī qǐ yì shì chéng shǒu,bái rì bù zhào tiān wáng qí。
敌氛不灭师不生,刀头热血金光明。dí fēn bù miè shī bù shēng,dāo tóu rè xuè jīn guāng míng。
睢阳常山亦人耳,安与君父称无情。suī yáng cháng shān yì rén ěr,ān yǔ jūn fù chēng wú qíng。
藏春散人号佐命,杨琏真伽肆枭獍。cáng chūn sàn rén hào zuǒ mìng,yáng liǎn zhēn gā sì xiāo jìng。
法门破坏阿修罗,若辈贪利丧佛性。fǎ mén pò huài ā xiū luó,ruò bèi tān lì sàng fú xìng。
亦有腰金横玉人,画船歌舞西湖滨。yì yǒu yāo jīn héng yù rén,huà chuán gē wǔ xī hú bīn。
发肤尚爱况性命,高位坐使中原沦。fā fū shàng ài kuàng xìng mìng,gāo wèi zuò shǐ zhōng yuán lún。
呜呼万安区区一头陀,忠义能与姚公俱。wū hū wàn ān qū qū yī tóu tuó,zhōng yì néng yǔ yáo gōng jù。
风尘物色苦不到,天下英雄无处无。fēng chén wù sè kǔ bù dào,tiān xià yīng xióng wú chù wú。

张啸山题诗拙集颇喻鄙人甘苦之旨次韵寄答

蒋敦复

江湖悠悠行路人,乾坤落落一士贫。jiāng hú yōu yōu xíng lù rén,qián kūn luò luò yī shì pín。
怀中久灭祢生刺,世上但垫林宗巾。huái zhōng jiǔ miè mí shēng cì,shì shàng dàn diàn lín zōng jīn。
身宫磨蝎屡坎坷,文字相知尚较可。shēn gōng mó xiē lǚ kǎn kě,wén zì xiāng zhī shàng jiào kě。
空山玄鹤又逢君,前辈前莲应识我。kōng shān xuán hè yòu féng jūn,qián bèi qián lián yīng shí wǒ。
高谭扪虱四座惊,白发不许头上生。gāo tán mén shī sì zuò jīng,bái fā bù xǔ tóu shàng shēng。
看君著书盈几尺,使酒我自歌花卿。kàn jūn zhù shū yíng jǐ chǐ,shǐ jiǔ wǒ zì gē huā qīng。
鸢肩火色风尘面,铸铁心肝终不变。yuān jiān huǒ sè fēng chén miàn,zhù tiě xīn gān zhōng bù biàn。
东南日出长相思,西北楼高独不见。dōng nán rì chū zhǎng xiāng sī,xī běi lóu gāo dú bù jiàn。
渐离击筑荆卿歌,相乐相泣当奈何。jiàn lí jī zhù jīng qīng gē,xiāng lè xiāng qì dāng nài hé。
眼中万古泪常有,天下一石才无多。yǎn zhōng wàn gǔ lèi cháng yǒu,tiān xià yī shí cái wú duō。
英雄入道须学问,抑塞岂抱寻常恨。yīng xióng rù dào xū xué wèn,yì sāi qǐ bào xún cháng hèn。
洛阳年少尔何人,放胆文章《过秦论》。luò yáng nián shǎo ěr hé rén,fàng dǎn wén zhāng guò qín lùn。
174«6789101112