古诗词

将出都留别董玄宰先生

李孙宸

玉皇香篆隔云间,掌篆仙人第一班。yù huáng xiāng zhuàn gé yún jiān,zhǎng zhuàn xiān rén dì yī bān。
因风吹落人间世,霓裳五佩声珊珊。yīn fēng chuī luò rén jiān shì,ní shang wǔ pèi shēng shān shān。
胸罗十方金世界,掌挥寸管莲花斑。xiōng luó shí fāng jīn shì jiè,zhǎng huī cùn guǎn lián huā bān。
灵驱丁甲山魈走,光寒鲛浦夜珠还。líng qū dīng jiǎ shān xiāo zǒu,guāng hán jiāo pǔ yè zhū hái。
万言虎观倾多士,片字鸡林购百锾。wàn yán hǔ guān qīng duō shì,piàn zì jī lín gòu bǎi huán。
娥眉自诲宫中妒,宦迹烟霞随杖屦。é méi zì huì gōng zhōng dù,huàn jì yān xiá suí zhàng jù。
作赋翻缘览胜工,抽簪未遣谋身误。zuò fù fān yuán lǎn shèng gōng,chōu zān wèi qiǎn móu shēn wù。
一朝撒手谢时人,洞庭归领烟蓑去。yī cháo sā shǒu xiè shí rén,dòng tíng guī lǐng yān suō qù。
世事总如敝屣轻,生涯且向团蕉悟。shì shì zǒng rú bì xǐ qīng,shēng yá qiě xiàng tuán jiāo wù。
域内名山处处探,天边羽盖时时遇。yù nèi míng shān chù chù tàn,tiān biān yǔ gài shí shí yù。
君心欲结赤松盟,世轴终需岩筑雨。jūn xīn yù jié chì sōng méng,shì zhóu zhōng xū yán zhù yǔ。
一诏东山起谢安,草堂人去薜萝寒。yī zhào dōng shān qǐ xiè ān,cǎo táng rén qù bì luó hán。
猿鹤三秋惊蕙帐,凤皇千仞振苞翰。yuán hè sān qiū jīng huì zhàng,fèng huáng qiān rèn zhèn bāo hàn。
一夔自典虞庭乐,六馆人沾化雨宽。yī kuí zì diǎn yú tíng lè,liù guǎn rén zhān huà yǔ kuān。
于时圣主在承明,金门玉署满群英。yú shí shèng zhǔ zài chéng míng,jīn mén yù shǔ mǎn qún yīng。
未论黄阁丝纶倚,且喜词林气色生。wèi lùn huáng gé sī lún yǐ,qiě xǐ cí lín qì sè shēng。
人间山斗归韩愈,天下龙门仰李膺。rén jiān shān dòu guī hán yù,tiān xià lóng mén yǎng lǐ yīng。
繄予束发怀微尚,希心远抗黄初上。yī yǔ shù fā huái wēi shàng,xī xīn yuǎn kàng huáng chū shàng。
踪迹虽怜世网婴,襟期未肯时人傍。zōng jì suī lián shì wǎng yīng,jīn qī wèi kěn shí rén bàng。
平生闻有董先生,吴粤迢遥空伫望。píng shēng wén yǒu dǒng xiān shēng,wú yuè tiáo yáo kōng zhù wàng。
金马何期此聚星,骥尾青云堪鼓壮。jīn mǎ hé qī cǐ jù xīng,jì wěi qīng yún kān gǔ zhuàng。
一见翻轻万户侯,兰茝兼怜意气投。yī jiàn fān qīng wàn hù hóu,lán chǎi jiān lián yì qì tóu。
物外白云期有待,握中明月许相酬。wù wài bái yún qī yǒu dài,wò zhōng míng yuè xǔ xiāng chóu。
朅来神物无常合,又看风雨判吴钩。qiè lái shén wù wú cháng hé,yòu kàn fēng yǔ pàn wú gōu。
暂借星华窥泰华,终谋远志卧罗浮。zàn jiè xīng huá kuī tài huá,zhōng móu yuǎn zhì wò luó fú。
君是三朝旧名宿,舟楫盐梅今有属。jūn shì sān cháo jiù míng sù,zhōu jí yán méi jīn yǒu shǔ。
世去宁妨出世身,会调元气归衡轴。shì qù níng fáng chū shì shēn,huì diào yuán qì guī héng zhóu。
子房范伯彼何人,霸越兴刘何赫煜。zi fáng fàn bó bǐ hé rén,bà yuè xīng liú hé hè yù。
一从黄石一鸱夷,神仙岂受勋名刺。yī cóng huáng shí yī chī yí,shén xiān qǐ shòu xūn míng cì。
饶余汗漫二十春,绿野君归堂正新。ráo yú hàn màn èr shí chūn,lǜ yě jūn guī táng zhèng xīn。
倘许扁舟寻匹练,共向吴山学隐沦。tǎng xǔ biǎn zhōu xún pǐ liàn,gòng xiàng wú shān xué yǐn lún。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

赠黎缜之

李孙宸

物外怜君万虑宽,才名三十旧登坛。wù wài lián jūn wàn lǜ kuān,cái míng sān shí jiù dēng tán。
山中采药萝为服,竹里题诗箨作冠。shān zhōng cǎi yào luó wèi fú,zhú lǐ tí shī tuò zuò guān。
岂为漂零身转傲,向来肮脏路逾难。qǐ wèi piāo líng shēn zhuǎn ào,xiàng lái āng zàng lù yú nán。
朱弦且莫夸高调,任是沾裳未可弹。zhū xián qiě mò kuā gāo diào,rèn shì zhān shang wèi kě dàn。

黎缜之赵丕显丕振欧子建过馆赏紫菊

李孙宸

雪月初移野径芳,还留秋色媚山堂。xuě yuè chū yí yě jìng fāng,hái liú qiū sè mèi shān táng。
丹心晚带晴霞艳,密藿朝含宿雾香。dān xīn wǎn dài qíng xiá yàn,mì huò cháo hán sù wù xiāng。
违世共顷陶令酒,餐英宁学楚臣狂。wéi shì gòng qǐng táo lìng jiǔ,cān yīng níng xué chǔ chén kuáng。
江梅尚隔花时远,幽赏那能不尽觞。jiāng méi shàng gé huā shí yuǎn,yōu shǎng nà néng bù jǐn shāng。

黎缜之赵丕显丕振欧子建过馆赏紫菊

李孙宸

年华惟汝殿芳菲,岂有怜芳赏更违。nián huá wéi rǔ diàn fāng fēi,qǐ yǒu lián fāng shǎng gèng wéi。
病客独留荒径在,故人须醉白衣归。bìng kè dú liú huāng jìng zài,gù rén xū zuì bái yī guī。
即看晕日香逾暖,况是淩霜叶未稀。jí kàn yūn rì xiāng yú nuǎn,kuàng shì líng shuāng yè wèi xī。
一掇寒英心自远,肯辞潦倒负秋晖。yī duō hán yīng xīn zì yuǎn,kěn cí lǎo dào fù qiū huī。

小金山寺同诸子送别张明府

李孙宸

旧识灵洲海上山,金银楼阁出人间。jiù shí líng zhōu hǎi shàng shān,jīn yín lóu gé chū rén jiān。
空中似听吹笙过,定里如闻振锡还。kōng zhōng shì tīng chuī shēng guò,dìng lǐ rú wén zhèn xī hái。
方丈香分荀令袖,九还丹驻葛洪颜。fāng zhàng xiāng fēn xún lìng xiù,jiǔ hái dān zhù gé hóng yán。
凭君取醉东林酒,明发双凫未可攀。píng jūn qǔ zuì dōng lín jiǔ,míng fā shuāng fú wèi kě pān。

夏日酌赵氏园亭

李孙宸

一笑风波各路岐,重来未改习家池。yī xiào fēng bō gè lù qí,zhòng lái wèi gǎi xí jiā chí。
尊开白社同盟地,话到青灯半夜时。zūn kāi bái shè tóng méng dì,huà dào qīng dēng bàn yè shí。
露濯芰荷香泛泛,月临杨柳影垂垂。lù zhuó jì hé xiāng fàn fàn,yuè lín yáng liǔ yǐng chuí chuí。
与君且恣邱中赏,莫向云霄念别离。yǔ jūn qiě zì qiū zhōng shǎng,mò xiàng yún xiāo niàn bié lí。

芒鞋

李孙宸

世上驱驰只自纷,芒鞋有路出尘氛。shì shàng qū chí zhǐ zì fēn,máng xié yǒu lù chū chén fēn。
春晴踏遍千郊翠,秋好穿残五岳云。chūn qíng tà biàn qiān jiāo cuì,qiū hǎo chuān cán wǔ yuè yún。
幽意只同藜杖得,闲踪时趁鹿麋群。yōu yì zhǐ tóng lí zhàng dé,xián zōng shí chèn lù mí qún。
侯门珠履三千客,野外谁堪半席分。hóu mén zhū lǚ sān qiān kè,yě wài shuí kān bàn xí fēn。

白鹦鹉为方伯情赋

李孙宸

鹦鹉西来自垄坁,西山霜霰若为姿。yīng wǔ xī lái zì lǒng zhǐ,xī shān shuāng xiàn ruò wèi zī。
尊前最忆祢衡赋,洲畔空传李白诗。zūn qián zuì yì mí héng fù,zhōu pàn kōng chuán lǐ bái shī。
学语共怜多慧质,垂头如亦解愁思。xué yǔ gòng lián duō huì zhì,chuí tóu rú yì jiě chóu sī。
雪衣旧羡莲花舌,明月珠宫何处期。xuě yī jiù xiàn lián huā shé,míng yuè zhū gōng hé chù qī。

仲秋日同黎缜之邓伯乔访欧子建饮贻安堂其诸从同集

李孙宸

银烛江乡此夜清,更阑洗酌喜初晴。yín zhú jiāng xiāng cǐ yè qīng,gèng lán xǐ zhuó xǐ chū qíng。
交论意气无新故,语洽清狂见弟兄。jiāo lùn yì qì wú xīn gù,yǔ qià qīng kuáng jiàn dì xiōng。
正倚纵横诗兴发,莫因萧瑟壮心惊。zhèng yǐ zòng héng shī xīng fā,mò yīn xiāo sè zhuàng xīn jīng。
月华况近中秋色,肯负平原十日情。yuè huá kuàng jìn zhōng qiū sè,kěn fù píng yuán shí rì qíng。

同诸子过欧虞部蘧园水阁

李孙宸

欲向孤亭问草玄,菟裘犹在赤花边。yù xiàng gū tíng wèn cǎo xuán,tú qiú yóu zài chì huā biān。
空林半入山樵道,曲径平分野犊眠。kōng lín bàn rù shān qiáo dào,qū jìng píng fēn yě dú mián。
槛外潮声翻夕照,篱前秋色散荒烟。kǎn wài cháo shēng fān xī zhào,lí qián qiū sè sàn huāng yān。
风流顿觉前修尽,徙倚楼头思悄然。fēng liú dùn jué qián xiū jǐn,xǐ yǐ lóu tóu sī qiāo rán。

到锦溪仅得欧经季丈人一晤别后赋寄

李孙宸

十年曾忆紫芝眉,雪夜山阴棹故移。shí nián céng yì zǐ zhī méi,xuě yè shān yīn zhào gù yí。
麈尾乍聆杯底语,虎头犹想画中诗。zhǔ wěi zhà líng bēi dǐ yǔ,hǔ tóu yóu xiǎng huà zhōng shī。
花洲露冷江如练,龙社秋深柳尚丝。huā zhōu lù lěng jiāng rú liàn,lóng shè qiū shēn liǔ shàng sī。
翻笑逢君如梦寐,祇赢今日寄相思。fān xiào féng jūn rú mèng mèi,qí yíng jīn rì jì xiāng sī。

重过姚约如是庵赏菊

李孙宸

初秋下榻留风雨,餐菊重来秋杪时。chū qiū xià tà liú fēng yǔ,cān jú zhòng lái qiū miǎo shí。
岁月已拚杯底过,芳菲犹喜眼中私。suì yuè yǐ pàn bēi dǐ guò,fāng fēi yóu xǐ yǎn zhōng sī。
繁英不用编篱护,密叶从教傍砌披。fán yīng bù yòng biān lí hù,mì yè cóng jiào bàng qì pī。
自是秋光无早晚,还寻蓬径问花期。zì shì qiū guāng wú zǎo wǎn,hái xún péng jìng wèn huā qī。

为李珏甫悼亡

李孙宸

遥忆安仁赋悼亡,断弦难听凤求凰。yáo yì ān rén fù dào wáng,duàn xián nán tīng fèng qiú huáng。
愁开绣幌窥秋月,懒卷珠帘任夜霜。chóu kāi xiù huǎng kuī qiū yuè,lǎn juǎn zhū lián rèn yè shuāng。
梦里似闻归佩响,招来难觅返魂香。mèng lǐ shì wén guī pèi xiǎng,zhāo lái nán mì fǎn hún xiāng。
残机半就鸳鸯锦,不尽伤情拭泪行。cán jī bàn jiù yuān yāng jǐn,bù jǐn shāng qíng shì lèi xíng。

秋杪同邓伯乔郑宗礼集赵丕振园亭

李孙宸

选地为园小结庐,一邱亦自足樵渔。xuǎn dì wèi yuán xiǎo jié lú,yī qiū yì zì zú qiáo yú。
久缘意气同开社,岂为漂零赋卜居。jiǔ yuán yì qì tóng kāi shè,qǐ wèi piāo líng fù bo jū。
丛竹渐含霜色冷,残荷犹傍晚凉舒。cóng zhú jiàn hán shuāng sè lěng,cán hé yóu bàng wǎn liáng shū。
秋光容易留欢赏,宁遣高阳雅会虚。qiū guāng róng yì liú huān shǎng,níng qiǎn gāo yáng yǎ huì xū。

花朝伍国开同其季弟有开见访旋为别席催去

李孙宸

宅枕清流一径斜,美人相过踏飞花。zhái zhěn qīng liú yī jìng xié,měi rén xiāng guò tà fēi huā。
瑶林乍浥青霄露,玉树双披晓日霞。yáo lín zhà yì qīng xiāo lù,yù shù shuāng pī xiǎo rì xiá。
灵运旧曾夸令弟,孔融今喜识通家。líng yùn jiù céng kuā lìng dì,kǒng róng jīn xǐ shí tōng jiā。
烹葵未荐芳辰酒,容易分携隔水涯。pēng kuí wèi jiàn fāng chén jiǔ,róng yì fēn xié gé shuǐ yá。

癸卯秋杪还山作

李孙宸

摇落西风一敝裘,黄花犹及故园秋。yáo luò xī fēng yī bì qiú,huáng huā yóu jí gù yuán qiū。
归心正惬莼鲈思,野性何妨鹿豕游。guī xīn zhèng qiè chún lú sī,yě xìng hé fáng lù shǐ yóu。
世路几人怜白璧,生涯聊自委沧洲。shì lù jǐ rén lián bái bì,shēng yá liáo zì wěi cāng zhōu。
门前片石清流上,竟日高眠狎海鸥。mén qián piàn shí qīng liú shàng,jìng rì gāo mián xiá hǎi ōu。