古诗词

将出都留别董玄宰先生

李孙宸

玉皇香篆隔云间,掌篆仙人第一班。yù huáng xiāng zhuàn gé yún jiān,zhǎng zhuàn xiān rén dì yī bān。
因风吹落人间世,霓裳五佩声珊珊。yīn fēng chuī luò rén jiān shì,ní shang wǔ pèi shēng shān shān。
胸罗十方金世界,掌挥寸管莲花斑。xiōng luó shí fāng jīn shì jiè,zhǎng huī cùn guǎn lián huā bān。
灵驱丁甲山魈走,光寒鲛浦夜珠还。líng qū dīng jiǎ shān xiāo zǒu,guāng hán jiāo pǔ yè zhū hái。
万言虎观倾多士,片字鸡林购百锾。wàn yán hǔ guān qīng duō shì,piàn zì jī lín gòu bǎi huán。
娥眉自诲宫中妒,宦迹烟霞随杖屦。é méi zì huì gōng zhōng dù,huàn jì yān xiá suí zhàng jù。
作赋翻缘览胜工,抽簪未遣谋身误。zuò fù fān yuán lǎn shèng gōng,chōu zān wèi qiǎn móu shēn wù。
一朝撒手谢时人,洞庭归领烟蓑去。yī cháo sā shǒu xiè shí rén,dòng tíng guī lǐng yān suō qù。
世事总如敝屣轻,生涯且向团蕉悟。shì shì zǒng rú bì xǐ qīng,shēng yá qiě xiàng tuán jiāo wù。
域内名山处处探,天边羽盖时时遇。yù nèi míng shān chù chù tàn,tiān biān yǔ gài shí shí yù。
君心欲结赤松盟,世轴终需岩筑雨。jūn xīn yù jié chì sōng méng,shì zhóu zhōng xū yán zhù yǔ。
一诏东山起谢安,草堂人去薜萝寒。yī zhào dōng shān qǐ xiè ān,cǎo táng rén qù bì luó hán。
猿鹤三秋惊蕙帐,凤皇千仞振苞翰。yuán hè sān qiū jīng huì zhàng,fèng huáng qiān rèn zhèn bāo hàn。
一夔自典虞庭乐,六馆人沾化雨宽。yī kuí zì diǎn yú tíng lè,liù guǎn rén zhān huà yǔ kuān。
于时圣主在承明,金门玉署满群英。yú shí shèng zhǔ zài chéng míng,jīn mén yù shǔ mǎn qún yīng。
未论黄阁丝纶倚,且喜词林气色生。wèi lùn huáng gé sī lún yǐ,qiě xǐ cí lín qì sè shēng。
人间山斗归韩愈,天下龙门仰李膺。rén jiān shān dòu guī hán yù,tiān xià lóng mén yǎng lǐ yīng。
繄予束发怀微尚,希心远抗黄初上。yī yǔ shù fā huái wēi shàng,xī xīn yuǎn kàng huáng chū shàng。
踪迹虽怜世网婴,襟期未肯时人傍。zōng jì suī lián shì wǎng yīng,jīn qī wèi kěn shí rén bàng。
平生闻有董先生,吴粤迢遥空伫望。píng shēng wén yǒu dǒng xiān shēng,wú yuè tiáo yáo kōng zhù wàng。
金马何期此聚星,骥尾青云堪鼓壮。jīn mǎ hé qī cǐ jù xīng,jì wěi qīng yún kān gǔ zhuàng。
一见翻轻万户侯,兰茝兼怜意气投。yī jiàn fān qīng wàn hù hóu,lán chǎi jiān lián yì qì tóu。
物外白云期有待,握中明月许相酬。wù wài bái yún qī yǒu dài,wò zhōng míng yuè xǔ xiāng chóu。
朅来神物无常合,又看风雨判吴钩。qiè lái shén wù wú cháng hé,yòu kàn fēng yǔ pàn wú gōu。
暂借星华窥泰华,终谋远志卧罗浮。zàn jiè xīng huá kuī tài huá,zhōng móu yuǎn zhì wò luó fú。
君是三朝旧名宿,舟楫盐梅今有属。jūn shì sān cháo jiù míng sù,zhōu jí yán méi jīn yǒu shǔ。
世去宁妨出世身,会调元气归衡轴。shì qù níng fáng chū shì shēn,huì diào yuán qì guī héng zhóu。
子房范伯彼何人,霸越兴刘何赫煜。zi fáng fàn bó bǐ hé rén,bà yuè xīng liú hé hè yù。
一从黄石一鸱夷,神仙岂受勋名刺。yī cóng huáng shí yī chī yí,shén xiān qǐ shòu xūn míng cì。
饶余汗漫二十春,绿野君归堂正新。ráo yú hàn màn èr shí chūn,lǜ yě jūn guī táng zhèng xīn。
倘许扁舟寻匹练,共向吴山学隐沦。tǎng xǔ biǎn zhōu xún pǐ liàn,gòng xiàng wú shān xué yǐn lún。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

闲居二首

李孙宸

任说地偏自远心,何如高寄此园林。rèn shuō dì piān zì yuǎn xīn,hé rú gāo jì cǐ yuán lín。
云光近水间舒卷,山色开帘任浅深。yún guāng jìn shuǐ jiān shū juǎn,shān sè kāi lián rèn qiǎn shēn。
留客清宵还握麈,临书长日展来禽。liú kè qīng xiāo hái wò zhǔ,lín shū zhǎng rì zhǎn lái qín。
从经世味吾都苦,不为忘机学汉阴。cóng jīng shì wèi wú dōu kǔ,bù wèi wàng jī xué hàn yīn。

初夏梁支世傅贞甫马元伯赵裕子过访山居

李孙宸

江村初夏啭黄鹂,客掉犹疑春雪时。jiāng cūn chū xià zhuàn huáng lí,kè diào yóu yí chūn xuě shí。
岂有元亭堪问字,只怜中散解相思。qǐ yǒu yuán tíng kān wèn zì,zhǐ lián zhōng sàn jiě xiāng sī。
纫兰佩辱骚坛赠,种树书惟老圃知。rèn lán pèi rǔ sāo tán zèng,zhǒng shù shū wéi lǎo pǔ zhī。
十日平原今正始,云林处处待清词。shí rì píng yuán jīn zhèng shǐ,yún lín chù chù dài qīng cí。

又和马伯起韵

李孙宸

卜居遥托大江头,江畔谁停访戴舟。bo jū yáo tuō dà jiāng tóu,jiāng pàn shuí tíng fǎng dài zhōu。
对酒每低林外日,题诗半在竹间楼。duì jiǔ měi dī lín wài rì,tí shī bàn zài zhú jiān lóu。
星文入夜寒相逼,林壑留春翠欲浮。xīng wén rù yè hán xiāng bī,lín hè liú chūn cuì yù fú。
劳赠琼瑶情不浅,报君空自解吴钩。láo zèng qióng yáo qíng bù qiǎn,bào jūn kōng zì jiě wú gōu。

寿潘子朋八十

李孙宸

结客中原八十秋,归来三径有菟裘。jié kè zhōng yuán bā shí qiū,guī lái sān jìng yǒu tú qiú。
砂求勾漏今非令,瓜种东陵旧是侯。shā qiú gōu lòu jīn fēi lìng,guā zhǒng dōng líng jiù shì hóu。
知有名山藏副墨,何妨姓字老沧洲。zhī yǒu míng shān cáng fù mò,hé fáng xìng zì lǎo cāng zhōu。
词坛几见占仙籍,柱下华阳可共俦。cí tán jǐ jiàn zhàn xiān jí,zhù xià huá yáng kě gòng chóu。

寿潘子朋八十

李孙宸

抽却朝簪狎钓竿,诙谐人作岁星看。chōu què cháo zān xiá diào gān,huī xié rén zuò suì xīng kàn。
天教日月私鸿宝,地僻烟霞老鹖冠。tiān jiào rì yuè sī hóng bǎo,dì pì yān xiá lǎo hé guān。
有病未除诗是癖,无营能累酒为欢。yǒu bìng wèi chú shī shì pǐ,wú yíng néng lèi jiǔ wèi huān。
罗浮东去朱明近,白日期君生羽翰。luó fú dōng qù zhū míng jìn,bái rì qī jūn shēng yǔ hàn。

为伍国开赠双松百二十岁翁

李孙宸

偶逢伍子谈奇事,闻说人间有大年。ǒu féng wǔ zi tán qí shì,wén shuō rén jiān yǒu dà nián。
甲子去来周百二,蓬莱清浅阅三千。jiǎ zi qù lái zhōu bǎi èr,péng lái qīng qiǎn yuè sān qiān。
紫芝朱草宁夸瑞,鹤发童颜已证仙。zǐ zhī zhū cǎo níng kuā ruì,hè fā tóng yán yǐ zhèng xiān。
漫愧市朝虚大隐,几时方外共探玄。màn kuì shì cháo xū dà yǐn,jǐ shí fāng wài gòng tàn xuán。

乙丑元日

李孙宸

归来岁籥已重移,林下春光又一时。guī lái suì yuè yǐ zhòng yí,lín xià chūn guāng yòu yī shí。
地暖青阳司候早,天遥彩仗迓春迟。dì nuǎn qīng yáng sī hòu zǎo,tiān yáo cǎi zhàng yà chūn chí。
鬓丝不让江梅放,莺韵偏和野笛吹。bìn sī bù ràng jiāng méi fàng,yīng yùn piān hé yě dí chuī。
敢向明时轻小草,只怜衰病负恩私。gǎn xiàng míng shí qīng xiǎo cǎo,zhǐ lián shuāi bìng fù ēn sī。

秋怀八首

李孙宸

枫林一叶下微凉,银汉无云薄有霜。fēng lín yī yè xià wēi liáng,yín hàn wú yún báo yǒu shuāng。
边塞不曾来白雁,乡园何处望清光。biān sāi bù céng lái bái yàn,xiāng yuán hé chù wàng qīng guāng。
丛丛桂树宁招隐,采采篱花独举觞。cóng cóng guì shù níng zhāo yǐn,cǎi cǎi lí huā dú jǔ shāng。
旧日交游鱼素隔,蒹葭劳咏水中央。jiù rì jiāo yóu yú sù gé,jiān jiā láo yǒng shuǐ zhōng yāng。

秋怀八首

李孙宸

岭南灵迹千年在,凭吊秋来思转劳。lǐng nán líng jì qiān nián zài,píng diào qiū lái sī zhuǎn láo。
穗石烟霞埋井里,越王台殿没蓬蒿。suì shí yān xiá mái jǐng lǐ,yuè wáng tái diàn méi péng hāo。
山中瑶草年年长,海上珠光夜夜高。shān zhōng yáo cǎo nián nián zhǎng,hǎi shàng zhū guāng yè yè gāo。
虹涧鹤台俱杳漠,不禁蓬鬓两萧骚。hóng jiàn hè tái jù yǎo mò,bù jìn péng bìn liǎng xiāo sāo。

秋怀八首

李孙宸

供奉承恩十二年,三朝真愧报埃涓。gōng fèng chéng ēn shí èr nián,sān cháo zhēn kuì bào āi juān。
鼎湖两泣遗弓堕,阊阖重看讲席悬。dǐng hú liǎng qì yí gōng duò,chāng hé zhòng kàn jiǎng xí xuán。
白雉自通南越贡,雕弧谁靖玉关烟。bái zhì zì tōng nán yuè gòng,diāo hú shuí jìng yù guān yān。
江湖未是瞻天远,翘首清光北斗边。jiāng hú wèi shì zhān tiān yuǎn,qiào shǒu qīng guāng běi dòu biān。

秋怀八首

李孙宸

今皇御极展周亲,玉节亲颁遣侍臣。jīn huáng yù jí zhǎn zhōu qīn,yù jié qīn bān qiǎn shì chén。
雨雪残年驱四牡,关山归路阅三春。yǔ xuě cán nián qū sì mǔ,guān shān guī lù yuè sān chūn。
太行几叱王遵驭,南国还思张翰莼。tài xíng jǐ chì wáng zūn yù,nán guó hái sī zhāng hàn chún。
卧病复当摇落候,可能吟望不沾巾。wò bìng fù dāng yáo luò hòu,kě néng yín wàng bù zhān jīn。

秋怀八首

李孙宸

蓬莱宫阙压云鳌,仙掌双承晓露高。péng lái gōng quē yā yún áo,xiān zhǎng shuāng chéng xiǎo lù gāo。
帘对西山来爽气,光涵东海自波涛。lián duì xī shān lái shuǎng qì,guāng hán dōng hǎi zì bō tāo。
星河夜色悲团扇,砧杵秋声动尺刀。xīng hé yè sè bēi tuán shàn,zhēn chǔ qiū shēng dòng chǐ dāo。
极目浮云多蔽日,长安不见客心劳。jí mù fú yún duō bì rì,zhǎng ān bù jiàn kè xīn láo。

秋怀八首

李孙宸

关河百二控神京,谁遣当关有横行。guān hé bǎi èr kòng shén jīng,shuí qiǎn dāng guān yǒu héng xíng。
徒使至尊思猛士,不闻年少请长缨。tú shǐ zhì zūn sī měng shì,bù wén nián shǎo qǐng zhǎng yīng。
纶扉上相仍敷阃,属国元戎未解兵。lún fēi shàng xiāng réng fū kǔn,shǔ guó yuán róng wèi jiě bīng。
最是防秋宵旰急,可容官府釜镉成。zuì shì fáng qiū xiāo gàn jí,kě róng guān fǔ fǔ gé chéng。

秋怀八首

李孙宸

内苑霜清鳷鹊寒,三秋桂树露漙漙。nèi yuàn shuāng qīng zhī què hán,sān qiū guì shù lù tuán tuán。
虹光久望前星耀,虎旅犹闻侍卫欢。hóng guāng jiǔ wàng qián xīng yào,hǔ lǚ yóu wén shì wèi huān。
万里风云连凤阙,几人湖海稳渔竿。wàn lǐ fēng yún lián fèng quē,jǐ rén hú hǎi wěn yú gān。
幽居已断京华梦,何处飞鸿送羽翰。yōu jū yǐ duàn jīng huá mèng,hé chù fēi hóng sòng yǔ hàn。

秋怀八首

李孙宸

瑟瑟西风乱壑哀,秋来门巷锁苍苔。sè sè xī fēng luàn hè āi,qiū lái mén xiàng suǒ cāng tái。
床疑杨子书长满,径似陶潜菊自开。chuáng yí yáng zi shū zhǎng mǎn,jìng shì táo qián jú zì kāi。
几树蝉鸣朝露冷,千山鸟带夕阳回。jǐ shù chán míng cháo lù lěng,qiān shān niǎo dài xī yáng huí。
著书未少名山在,病卧堪怜万虑灰。zhù shū wèi shǎo míng shān zài,bìng wò kān lián wàn lǜ huī。