古诗词

访米仲诏光禄留坐因招同姜仲讱何龙友王季重同集

李孙宸

朔风吹落天河雪,剥我饥肤冻欲裂。shuò fēng chuī luò tiān hé xuě,bō wǒ jī fū dòng yù liè。
可堪车马日溷人,怀刺纷纷问典谒。kě kān chē mǎ rì hùn rén,huái cì fēn fēn wèn diǎn yè。
日暮经过御苑傍,惟君风雅登君堂。rì mù jīng guò yù yuàn bàng,wéi jūn fēng yǎ dēng jūn táng。
相看意气飞扬甚,为我添招旧酒狂。xiāng kàn yì qì fēi yáng shén,wèi wǒ tiān zhāo jiù jiǔ kuáng。
客来共解衣冠坐,稚子烹茶自爇香。kè lái gòng jiě yī guān zuò,zhì zi pēng chá zì ruò xiāng。
恢谐亦自关名理,潦倒何妨出肺肠。huī xié yì zì guān míng lǐ,lǎo dào hé fáng chū fèi cháng。
须臾明月鉴窗白,霜华片片琉璃色。xū yú míng yuè jiàn chuāng bái,shuāng huá piàn piàn liú lí sè。
空中光怪不得藏,万峰千峦生几席。kōng zhōng guāng guài bù dé cáng,wàn fēng qiān luán shēng jǐ xí。
几席峰峦实幻多,耳目惶惑醉颜酡。jǐ xí fēng luán shí huàn duō,ěr mù huáng huò zuì yán tuó。
主人爱客情未已,新词更唤雪儿歌。zhǔ rén ài kè qíng wèi yǐ,xīn cí gèng huàn xuě ér gē。
歌喉婉转箫声咽,为君更酌金叵罗。gē hóu wǎn zhuǎn xiāo shēng yàn,wèi jūn gèng zhuó jīn pǒ luó。
似此为欢不尽赏,明月红尘奈若何。shì cǐ wèi huān bù jǐn shǎng,míng yuè hóng chén nài ruò hé。
长安作吏无多味,岁月驱人疾于驶。zhǎng ān zuò lì wú duō wèi,suì yuè qū rén jí yú shǐ。
故山猿鹤未可期,眼底荣华只如此。gù shān yuán hè wèi kě qī,yǎn dǐ róng huá zhǐ rú cǐ。
同调吾曹复几人,聚首何能但尔尔。tóng diào wú cáo fù jǐ rén,jù shǒu hé néng dàn ěr ěr。
屈指春花事不遥,与君重理桂丛招。qū zhǐ chūn huā shì bù yáo,yǔ jūn zhòng lǐ guì cóng zhāo。
但得幽期长不负,一官脱屣亦翛翛。dàn dé yōu qī zhǎng bù fù,yī guān tuō xǐ yì xiāo xiāo。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

周玉绳年兄迁居道院屡疏乞身初夏过访漫赋

李孙宸

城东道院静,聊得谢扳援。chéng dōng dào yuàn jìng,liáo dé xiè bān yuán。
易退知臣意,留行哪主恩。yì tuì zhī chén yì,liú xíng nǎ zhǔ ēn。
飞花过初夏,伏枕足闲门。fēi huā guò chū xià,fú zhěn zú xián mén。
共有冥鸿思,风尘未敢论。gòng yǒu míng hóng sī,fēng chén wèi gǎn lùn。

周玉绳年兄迁居道院屡疏乞身初夏过访漫赋

李孙宸

仕途原少味,所趣在弹冠。shì tú yuán shǎo wèi,suǒ qù zài dàn guān。
子计欲归去,予情已尽阑。zi jì yù guī qù,yǔ qíng yǐ jǐn lán。
行藏从所好,非誉总何干。xíng cáng cóng suǒ hǎo,fēi yù zǒng hé gàn。
独有酬知遇,涓埃亦自难。dú yǒu chóu zhī yù,juān āi yì zì nán。

周玉绳年兄迁居道院屡疏乞身初夏过访漫赋

李孙宸

岂难轻襆被,难契是恩深。qǐ nán qīng fú bèi,nán qì shì ēn shēn。
玉立人嫌洁,金门疏亦沈。yù lì rén xián jié,jīn mén shū yì shěn。
卜居非傲物,扫榻为知音。bo jū fēi ào wù,sǎo tà wèi zhī yīn。
若论平生意,应无负此心。ruò lùn píng shēng yì,yīng wú fù cǐ xīn。

仲夏同黄玉仑先生暨何龙友韩孟郁二丈游城北园池和黄韵

李孙宸

北郭陂塘迥,西山石乳通。běi guō bēi táng jiǒng,xī shān shí rǔ tōng。
会怜河朔饮,人儗竹林同。huì lián hé shuò yǐn,rén nǐ zhú lín tóng。
柳雨飘新翠,荷风落晚红。liǔ yǔ piāo xīn cuì,hé fēng luò wǎn hóng。
坐忘尘组绂,犹系市朝中。zuò wàng chén zǔ fú,yóu xì shì cháo zhōng。

游定国公园

李孙宸

炎暑无逃处,还来问水滨。yán shǔ wú táo chù,hái lái wèn shuǐ bīn。
径疑曾到地,花认昨游人。jìng yí céng dào dì,huā rèn zuó yóu rén。
树密堪移席,林深似有津。shù mì kān yí xí,lín shēn shì yǒu jīn。
若容长住此,不用叹缁尘。ruò róng zhǎng zhù cǐ,bù yòng tàn zī chén。

游定国公园

李孙宸

荷花京国赏,红萼占横塘。hé huā jīng guó shǎng,hóng è zhàn héng táng。
莫以怜孤艳,翻令念故乡。mò yǐ lián gū yàn,fān lìng niàn gù xiāng。
碧筒聊作献,绿叶未裁裳。bì tǒng liáo zuò xiàn,lǜ yè wèi cái shang。
留宿非难事,归途爱月光。liú sù fēi nán shì,guī tú ài yuè guāng。

送高侍御谪官南归

李孙宸

炎蒸三伏后,一雨欲来秋。yán zhēng sān fú hòu,yī yǔ yù lái qiū。
但惜故人别,非关迁客愁。dàn xī gù rén bié,fēi guān qiān kè chóu。
骊歌易水暮,归路岭云稠。lí gē yì shuǐ mù,guī lù lǐng yún chóu。
到日江鱼好,谁同上酒楼。dào rì jiāng yú hǎo,shuí tóng shàng jiǔ lóu。

送高侍御谪官南归

李孙宸

策蹇辞京国,人还认旧骢。cè jiǎn cí jīng guó,rén hái rèn jiù cōng。
圣朝无市虎,吾道有冥鸿。shèng cháo wú shì hǔ,wú dào yǒu míng hóng。
放谪恩原重,浮沉术始工。fàng zhé ēn yuán zhòng,fú chén shù shǐ gōng。
家山未相远,好待桂花丛。jiā shān wèi xiāng yuǎn,hǎo dài guì huā cóng。

送高侍御谪官南归

李孙宸

已恨交亲少,哪堪尔复还。yǐ hèn jiāo qīn shǎo,nǎ kān ěr fù hái。
清秋焚谏草,白发待斑斓。qīng qiū fén jiàn cǎo,bái fā dài bān lán。
臣自欢开网,君原许赐环。chén zì huān kāi wǎng,jūn yuán xǔ cì huán。
苍生同系望,莫便稳东山。cāng shēng tóng xì wàng,mò biàn wěn dōng shān。

野泊

李孙宸

小泊西凉岸,相携上翠微。xiǎo pō xī liáng àn,xiāng xié shàng cuì wēi。
天长人独立,江阔雁孤飞。tiān zhǎng rén dú lì,jiāng kuò yàn gū fēi。
世路悲戎马,乡心阻钓矶。shì lù bēi róng mǎ,xiāng xīn zǔ diào jī。
故园春酒熟,应亦望予归。gù yuán chūn jiǔ shú,yīng yì wàng yǔ guī。

泊繁昌

李孙宸

晓发芜湖棹,向晚达繁昌。xiǎo fā wú hú zhào,xiàng wǎn dá fán chāng。
风便帆樯稳,天空海气凉。fēng biàn fān qiáng wěn,tiān kōng hǎi qì liáng。
身闲惟问酒,睡醒或焚香。shēn xián wéi wèn jiǔ,shuì xǐng huò fén xiāng。
更听渔歌发,前川下钓航。gèng tīng yú gē fā,qián chuān xià diào háng。

舟中月夜怀韩孟郁

李孙宸

忆别金陵柳,相将又一旬。yì bié jīn líng liǔ,xiāng jiāng yòu yī xún。
每逢吟咏处,难忘和歌人。měi féng yín yǒng chù,nán wàng hé gē rén。
雁落孤帆影,花飞夹岸春。yàn luò gū fān yǐng,huā fēi jiā àn chūn。
此时雍署里,杯酌与谁亲。cǐ shí yōng shǔ lǐ,bēi zhuó yǔ shuí qīn。

李孙宸

羡尔考槃者,幽栖不问年。xiàn ěr kǎo pán zhě,yōu qī bù wèn nián。
青云看世业,白雪入朱弦。qīng yún kàn shì yè,bái xuě rù zhū xián。
看竹辞鸠杖,寻芝伴鹤眠。kàn zhú cí jiū zhàng,xún zhī bàn hè mián。
玉堂传诰日,谁识地行仙。yù táng chuán gào rì,shuí shí dì xíng xiān。

平原舟次逢董思白先生

李孙宸

七年石城下,犹记别时颜。qī nián shí chéng xià,yóu jì bié shí yán。
此日予重往,逢君应召还。cǐ rì yǔ zhòng wǎng,féng jūn yīng zhào hái。
时艰知念切,道路阅头斑。shí jiān zhī niàn qiè,dào lù yuè tóu bān。
且惬良辰赏,扁舟共采兰。qiě qiè liáng chén shǎng,biǎn zhōu gòng cǎi lán。

平原舟次逢董思白先生

李孙宸

舟行闻与见,不异在都时。zhōu xíng wén yǔ jiàn,bù yì zài dōu shí。
何意平原道,欣瞻云汉仪。hé yì píng yuán dào,xīn zhān yún hàn yí。
巢许箕山意,夔龙圣代私。cháo xǔ jī shān yì,kuí lóng shèng dài sī。
寸心倾未得,风雨促分歧。cùn xīn qīng wèi dé,fēng yǔ cù fēn qí。