古诗词

游张公洞

沈明臣

昨日游善卷,已谓天下无山川。zuó rì yóu shàn juǎn,yǐ wèi tiān xià wú shān chuān。
今游张公洞,千惊万怪疑为梦。jīn yóu zhāng gōng dòng,qiān jīng wàn guài yí wèi mèng。
嗟我壮心欲与山争雄,大肆笔力天无功。jiē wǒ zhuàng xīn yù yǔ shān zhēng xióng,dà sì bǐ lì tiān wú gōng。
乃今欲著一语不可得,始知天地之胜唯有兹山钟。nǎi jīn yù zhù yī yǔ bù kě dé,shǐ zhī tiān dì zhī shèng wéi yǒu zī shān zhōng。
我昔探禹穴,又曾蹑武夷。wǒ xī tàn yǔ xué,yòu céng niè wǔ yí。
武夷峻削禹穴古,那如此洞幽而奇。wǔ yí jùn xuē yǔ xué gǔ,nà rú cǐ dòng yōu ér qí。
张道陵,奈尔何,何年到此骑青骡?我今呼尔问踪迹,尔去人间尔谁识。zhāng dào líng,nài ěr hé,hé nián dào cǐ qí qīng luó?wǒ jīn hū ěr wèn zōng jì,ěr qù rén jiān ěr shuí shí。
丹垆无火石床寒,唯有空山万拳石。dān lú wú huǒ shí chuáng hán,wéi yǒu kōng shān wàn quán shí。
万拳之石何累累,幻形变态将胡为?wàn quán zhī shí hé lèi lèi,huàn xíng biàn tài jiāng hú wèi?
造物无以显灵异,故此剧戏令人疑。zào wù wú yǐ xiǎn líng yì,gù cǐ jù xì lìng rén yí。
山灵欲甗甗不得,天公为之驱霹雳。shān líng yù yǎn yǎn bù dé,tiān gōng wèi zhī qū pī lì。
一斧势破神鬼愁,遂令万古青霞坼。yī fǔ shì pò shén guǐ chóu,suì lìng wàn gǔ qīng xiá chè。
巨阙前开后通窦,暗中一线青天漏。jù quē qián kāi hòu tōng dòu,àn zhōng yī xiàn qīng tiān lòu。
离奇诡怪万状陈,宝藏龙宫与天斗。lí qí guǐ guài wàn zhuàng chén,bǎo cáng lóng gōng yǔ tiān dòu。
两崖欹仄愁攀援,侧身却走脚在肩。liǎng yá yī zè chóu pān yuán,cè shēn què zǒu jiǎo zài jiān。
欹乱撑拄,把炬自照行难前。yī luàn chēng zhǔ,bǎ jù zì zhào xíng nán qián。
石色黝然堆古漆,腻滑十步九步失。shí sè yǒu rán duī gǔ qī,nì huá shí bù jiǔ bù shī。
乍惊堕落千仞坑,又诧飞腾九天窟。zhà jīng duò luò qiān rèn kēng,yòu chà fēi téng jiǔ tiān kū。
燎灭灯昏只尺迷,万转千盘无路出。liáo miè dēng hūn zhǐ chǐ mí,wàn zhuǎn qiān pán wú lù chū。
丹砂夜照鬼灯红,自有乾坤无白日。dān shā yè zhào guǐ dēng hóng,zì yǒu qián kūn wú bái rì。
划然一隙通天明,罗列万户排层城。huà rán yī xì tōng tiān míng,luó liè wàn hù pái céng chéng。
顿足大叫舌不缩,是谁槌碎琼楼倾。dùn zú dà jiào shé bù suō,shì shuí chuí suì qióng lóu qīng。
长廊飞来驾巨壑,修檐掀突欹朱楹。zhǎng láng fēi lái jià jù hè,xiū yán xiān tū yī zhū yíng。
横撑直竖互纠结,缠绵杂沓皆相成。héng chēng zhí shù hù jiū jié,chán mián zá dá jiē xiāng chéng。
玉柱堕地不到尺,瑶栋插天悬半壁。yù zhù duò dì bù dào chǐ,yáo dòng chā tiān xuán bàn bì。
寂若闲门闭落花,闹如绮户迎仙客。jì ruò xián mén bì luò huā,nào rú qǐ hù yíng xiān kè。
险逼重关镇华夷,严同帅府森戈戟。xiǎn bī zhòng guān zhèn huá yí,yán tóng shuài fǔ sēn gē jǐ。
石乳绿结千年苔,又如五色莲花开。shí rǔ lǜ jié qiān nián tái,yòu rú wǔ sè lián huā kāi。
佛手拿云不可摘,玉芽迸笋何人栽。fú shǒu ná yún bù kě zhāi,yù yá bèng sǔn hé rén zāi。
蜂房簇拥参差向,短者五尺长者丈。fēng fáng cù yōng cān chà xiàng,duǎn zhě wǔ chǐ zhǎng zhě zhàng。
低张白玉云母屏,高搴素锦芙蓉嶂。dī zhāng bái yù yún mǔ píng,gāo qiān sù jǐn fú róng zhàng。
盘盂积水寒玉膏,掬之洗眼明秋毫。pán yú jī shuǐ hán yù gāo,jū zhī xǐ yǎn míng qiū háo。
恨无金丹炼紫石,出门空叹朱颜凋。hèn wú jīn dān liàn zǐ shí,chū mén kōng tàn zhū yán diāo。
吁嗟乎!平生之性嗜登陟,兹游信足偿吾癖。xū jiē hū!píng shēng zhī xìng shì dēng zhì,zī yóu xìn zú cháng wú pǐ。
一挂万漏不敢辞,聊著狂言作游籍。yī guà wàn lòu bù gǎn cí,liáo zhù kuáng yán zuò yóu jí。
只恐五岳之高徒在青云中,猛然欲去无长风。zhǐ kǒng wǔ yuè zhī gāo tú zài qīng yún zhōng,měng rán yù qù wú zhǎng fēng。
不如坐石投壶唤玉女,把酒一醉酬张公。bù rú zuò shí tóu hú huàn yù nǚ,bǎ jiǔ yī zuì chóu zhāng gōng。

沈明臣

明朝诗人,字嘉则,号句章山人,晚号栎社长,鄞县(今浙江宁波)人。为博士弟子,擅长书法。与王叔承、王稚登同称为万历间三大布衣诗人。正德十三年(公元1518年)十二月十九日出生。嘉靖中为诸生,与顾汝修友好,与同邑余寅、山阴徐渭同参胡宗宪幕府。当时胡宗宪“宴将士于烂柯山,明臣作《铙歌》十章,宗宪令刻于石,名震一时。”待胡宗宪系狱死,幕客星散,唯独明臣哭墓下。后流落江湖,放浪诗酒。晚年在乡里授课为业。万历二十四年(公元1596年)五月二十四日卒,寿七十馀。万历宰辅沈一贯是沈明臣的侄子。歌诗约七千馀首,著有《越草》一卷、《丰对楼诗选》四十三卷。另著有《荆溪唱和诗》、《吴越游稿》、《通州志》等。 沈明臣的作品>>

猜您喜欢

云阁薄边功三首

沈明臣

大将晓临戎,偏裨夜报功。dà jiāng xiǎo lín róng,piān bì yè bào gōng。
自矜文字贵,不重虏尘空。zì jīn wén zì guì,bù zhòng lǔ chén kōng。

云阁薄边功三首

沈明臣

坐筹纡庙略,立道是边机。zuò chóu yū miào lüè,lì dào shì biān jī。
但拜封侯印,何曾着铁衣。dàn bài fēng hóu yìn,hé céng zhe tiě yī。

云阁薄边功三首

沈明臣

虏汉不交兵,都言化理平。lǔ hàn bù jiāo bīng,dōu yán huà lǐ píng。
正逢丞相怒,不敢报军情。zhèng féng chéng xiāng nù,bù gǎn bào jūn qíng。

梁王台

沈明臣

日落梁王台,台空映江水。rì luò liáng wáng tái,tái kōng yìng jiāng shuǐ。
江水流不流,只在钟声里。jiāng shuǐ liú bù liú,zhǐ zài zhōng shēng lǐ。

江夜

沈明臣

起坐并汀花,空江月自华。qǐ zuò bìng tīng huā,kōng jiāng yuè zì huá。
一帆深夜渡,分月过前沙。yī fān shēn yè dù,fēn yuè guò qián shā。

春尽日刘道士房

沈明臣

偶逢春尽日,饮酒到斜阳。ǒu féng chūn jǐn rì,yǐn jiǔ dào xié yáng。
再过丹房里,青山酒更香。zài guò dān fáng lǐ,qīng shān jiǔ gèng xiāng。

江曙

沈明臣

曙光初破水,穆穆见江波。shǔ guāng chū pò shuǐ,mù mù jiàn jiāng bō。
小艇穿花入,因知浦溆多。xiǎo tǐng chuān huā rù,yīn zhī pǔ xù duō。

凯歌

沈明臣

衔枚夜度五千兵,密领军符号令明。xián méi yè dù wǔ qiān bīng,mì lǐng jūn fú hào lìng míng。
狭巷短兵相接处,杀人如草不闻声。xiá xiàng duǎn bīng xiāng jiē chù,shā rén rú cǎo bù wén shēng。

闺怨

沈明臣

镜中容貌本如花,内里分明敢自夸。jìng zhōng róng mào běn rú huā,nèi lǐ fēn míng gǎn zì kuā。
一夜为春憔悴尽,莫令终日废铅华。yī yè wèi chūn qiáo cuì jǐn,mò lìng zhōng rì fèi qiān huá。

春怨

沈明臣

独抱琵琶西向秦,谁怜妾是断肠人。dú bào pí pá xī xiàng qín,shuí lián qiè shì duàn cháng rén。
东风吹绿新杨柳,嫁得萧郎已过春。dōng fēng chuī lǜ xīn yáng liǔ,jià dé xiāo láng yǐ guò chūn。

闺思

沈明臣

花满汀洲燕子飞,绿杨微雨画楼西。huā mǎn tīng zhōu yàn zi fēi,lǜ yáng wēi yǔ huà lóu xī。
殷勤寄语伤春鸟,莫近郎君行处啼。yīn qín jì yǔ shāng chūn niǎo,mò jìn láng jūn xíng chù tí。

宫词二首

沈明臣

晚凉风度玉池香,看尽归鸦入建章。wǎn liáng fēng dù yù chí xiāng,kàn jǐn guī yā rù jiàn zhāng。
妾貌不如莲样好,莫将明镜比寒塘。qiè mào bù rú lián yàng hǎo,mò jiāng míng jìng bǐ hán táng。

宫词二首

沈明臣

绿满南园桑叶肥,风光欲尽柳花飞。lǜ mǎn nán yuán sāng yè féi,fēng guāng yù jǐn liǔ huā fēi。
妾生不及吴蚕死,留得春丝上衮衣。qiè shēng bù jí wú cán sǐ,liú dé chūn sī shàng gǔn yī。

春闺曲

沈明臣

半晌开门举步迟,东风吹柳乱丝丝。bàn shǎng kāi mén jǔ bù chí,dōng fēng chuī liǔ luàn sī sī。
年来难说宫中事,却道西施不画眉。nián lái nán shuō gōng zhōng shì,què dào xī shī bù huà méi。

少年游

沈明臣

少年裘马骋春游,直指金鞭过五侯。shǎo nián qiú mǎ chěng chūn yóu,zhí zhǐ jīn biān guò wǔ hóu。
绿水桃花临广岸,画栏杨柳压青楼。lǜ shuǐ táo huā lín guǎng àn,huà lán yáng liǔ yā qīng lóu。
87123456