古诗词

菩萨蛮

陈家庆

谢庭空忆当时月。xiè tíng kōng yì dāng shí yuè。
而今却又关山隔。ér jīn què yòu guān shān gé。
夜色上阑干。yè sè shàng lán gàn。
单衣知暮寒。dān yī zhī mù hán。
帘筛花影碎。lián shāi huā yǐng suì。
绛蜡双垂泪。jiàng là shuāng chuí lèi。
门外马蹄忙。mén wài mǎ tí máng。
五更催急装。wǔ gèng cuī jí zhuāng。
猜您喜欢

台城路

陈家庆

珠帘不碍玲珑月,流入幽辉多少。zhū lián bù ài líng lóng yuè,liú rù yōu huī duō shǎo。
柳外横琴,楼中吹笛,客里闲愁都扫。liǔ wài héng qín,lóu zhōng chuī dí,kè lǐ xián chóu dōu sǎo。
樽前一笑。zūn qián yī xiào。
记絮语茸窗,夕阳红了。jì xù yǔ rōng chuāng,xī yáng hóng le。
此日心期,芳馨还似旧时好。cǐ rì xīn qī,fāng xīn hái shì jiù shí hǎo。
乾坤何处最小。qián kūn hé chù zuì xiǎo。
百年一梦,醒又嫌早。bǎi nián yī mèng,xǐng yòu xián zǎo。
京洛缁尘,南州冠冕,终日自怜孤抱。jīng luò zī chén,nán zhōu guān miǎn,zhōng rì zì lián gū bào。
■■■■。
愿年去年来,春华长葆。yuàn nián qù nián lái,chūn huá zhǎng bǎo。
莫问江乡,莼鲈消息渺。mò wèn jiāng xiāng,chún lú xiāo xī miǎo。

摸鱼儿

陈家庆

看无端、绿肥红瘦,天涯是处芳草。kàn wú duān lǜ féi hóng shòu,tiān yá shì chù fāng cǎo。
怜他来去都无迹,不信流光还早。lián tā lái qù dōu wú jì,bù xìn liú guāng hái zǎo。
春自宝。chūn zì bǎo。
问旧日湖山,佳丽因谁好。wèn jiù rì hú shān,jiā lì yīn shuí hǎo。
鹃啼未了。juān tí wèi le。
任一枕惺忪,五更凄断,总被闲情搅。rèn yī zhěn xīng sōng,wǔ gèng qī duàn,zǒng bèi xián qíng jiǎo。
乾坤小。qián kūn xiǎo。
望里关河缥缈。wàng lǐ guān hé piāo miǎo。
神京遥指天表。shén jīng yáo zhǐ tiān biǎo。
青山一发愁萦骨,难遣哀时怀抱。qīng shān yī fā chóu yíng gǔ,nán qiǎn āi shí huái bào。
休更道。xiū gèng dào。
记取红桑,往事知多少。jì qǔ hóng sāng,wǎng shì zhī duō shǎo。
樽前暗恼。zūn qián àn nǎo。
便酒醒无言,苕华锦字,镌出断肠稿。biàn jiǔ xǐng wú yán,sháo huá jǐn zì,juān chū duàn cháng gǎo。

祝英台近·赋榴花

陈家庆

早成阴,迟结子,芳意满淮楚。zǎo chéng yīn,chí jié zi,fāng yì mǎn huái chǔ。
五月江城,照眼红如雨。wǔ yuè jiāng chéng,zhào yǎn hóng rú yǔ。
生来不识东皇,小庭初夏,恰共人家重午。shēng lái bù shí dōng huáng,xiǎo tíng chū xià,qià gòng rén jiā zhòng wǔ。
艳才吐。yàn cái tǔ。
新裁百褶罗裙,凌波忆仙侣。xīn cái bǎi zhě luó qún,líng bō yì xiān lǚ。
为问朱颜,底事娇好如许。wèi wèn zhū yán,dǐ shì jiāo hǎo rú xǔ。
费他多少天工,胭脂点点,应染遍、夕阳无数。fèi tā duō shǎo tiān gōng,yān zhī diǎn diǎn,yīng rǎn biàn xī yáng wú shù。

洞仙歌·闰重午

陈家庆

画船箫鼓,记年时佳节。huà chuán xiāo gǔ,jì nián shí jiā jié。
漫衍鱼龙正奇绝。màn yǎn yú lóng zhèng qí jué。
但而今、却向梦里家山,凭记取、一水潇湘呜咽。dàn ér jīn què xiàng mèng lǐ jiā shān,píng jì qǔ yī shuǐ xiāo xiāng wū yàn。
当门悬艾虎,彩线香菰,谁更投诗吊忠烈。dāng mén xuán ài hǔ,cǎi xiàn xiāng gū,shuí gèng tóu shī diào zhōng liè。
千古最伤心,脉脉高情,祗付与、金瓯残缺。qiān gǔ zuì shāng xīn,mài mài gāo qíng,zhī fù yǔ jīn ōu cán quē。
恨闰月、经年恰迟来,算带得骄阳,恼人情热。hèn rùn yuè jīng nián qià chí lái,suàn dài dé jiāo yáng,nǎo rén qíng rè。

采桑子·吊杜鹃女史

陈家庆

婵娟总是伤心侣,误煞华年。chán juān zǒng shì shāng xīn lǚ,wù shā huá nián。
莫补情天。mò bǔ qíng tiān。
小字分明唤杜鹃。xiǎo zì fēn míng huàn dù juān。
彩云吹散琼京远,月照樽前。cǎi yún chuī sàn qióng jīng yuǎn,yuè zhào zūn qián。
人在谁边。rén zài shuí biān。
一段新愁记宛然。yī duàn xīn chóu jì wǎn rán。

采桑子

陈家庆

绵绵绮恨年时有,泪共花红。mián mián qǐ hèn nián shí yǒu,lèi gòng huā hóng。
酒共情浓。jiǔ gòng qíng nóng。
往事凄凉一梦中。wǎng shì qī liáng yī mèng zhōng。
酸梅苦李知何意,惆怅东风。suān méi kǔ lǐ zhī hé yì,chóu chàng dōng fēng。
懊恼吴侬。ào nǎo wú nóng。
难得他生与再逢。nán dé tā shēng yǔ zài féng。

采桑子

陈家庆

浮生已分成辜负,断简零篇。fú shēng yǐ fēn chéng gū fù,duàn jiǎn líng piān。
锦瑟湘弦。jǐn sè xiāng xián。
留得些些更可怜。liú dé xiē xiē gèng kě lián。
人间无复埋愁地,紫玉成烟。rén jiān wú fù mái chóu dì,zǐ yù chéng yān。
好梦疑仙。hǎo mèng yí xiān。
知是良缘与恶缘。zhī shì liáng yuán yǔ è yuán。

菩萨蛮·重开战讯作

陈家庆

白杨烟外荒城路。bái yáng yān wài huāng chéng lù。
二分凉月三分雨。èr fēn liáng yuè sān fēn yǔ。
又是去年秋。yòu shì qù nián qiū。
征人何限愁。zhēng rén hé xiàn chóu。
沙场风火夜。shā chǎng fēng huǒ yè。
铁马金戈下。tiě mǎ jīn gē xià。
莫道话曹刘。mò dào huà cáo liú。
如谁孙仲谋。rú shuí sūn zhòng móu。

菩萨蛮

陈家庆

凤城二月春犹浅。fèng chéng èr yuè chūn yóu qiǎn。
称身却喜吴棉软。chēng shēn què xǐ wú mián ruǎn。
双燕正归来。shuāng yàn zhèng guī lái。
文窗六扇开。wén chuāng liù shàn kāi。
无言闲伫立。wú yán xián zhù lì。
灯影愁凝碧。dēng yǐng chóu níng bì。
花外漏声残。huā wài lòu shēng cán。
江城细雨寒。jiāng chéng xì yǔ hán。

点绛唇·题澄宇画

陈家庆

半岭天风,松涛万壑知多少。bàn lǐng tiān fēng,sōng tāo wàn hè zhī duō shǎo。
山中春早。shān zhōng chūn zǎo。
阁子纱窗晓。gé zi shā chuāng xiǎo。
数点青峰,一片白云绕。shù diǎn qīng fēng,yī piàn bái yún rào。
尘难到。chén nán dào。
幽人缥缈。yōu rén piāo miǎo。
小隐林泉好。xiǎo yǐn lín quán hǎo。

庆春泽·中秋寄姊南都,同澄宇作

陈家庆

瑶席传杯,琼枝弄影,比肩人在花阴。yáo xí chuán bēi,qióng zhī nòng yǐng,bǐ jiān rén zài huā yīn。
玉露初寒,淡烟微逗罗襟。yù lù chū hán,dàn yān wēi dòu luó jīn。
浅斟低语商量惯,怕姮娥、忍俊难禁。qiǎn zhēn dī yǔ shāng liàng guàn,pà héng é rěn jùn nán jìn。
笑登临。xiào dēng lín。
徙倚雕栏,指点疏林。xǐ yǐ diāo lán,zhǐ diǎn shū lín。
西风无恙流年早,有三分秋色,一寸眉心。xī fēng wú yàng liú nián zǎo,yǒu sān fēn qiū sè,yī cùn méi xīn。
玉镜高悬,碧天万里沉沉。yù jìng gāo xuán,bì tiān wàn lǐ chén chén。
幽闺坐对年时事,问婵娟、可忆清吟。yōu guī zuò duì nián shí shì,wèn chán juān kě yì qīng yín。
祗而今。zhī ér jīn。
月子天涯,梦里追寻。yuè zi tiān yá,mèng lǐ zhuī xún。

湘月·赠隽姊

陈家庆

仙才人好,看兰霏玉映,丰神潇洒。xiān cái rén hǎo,kàn lán fēi yù yìng,fēng shén xiāo sǎ。
洗尽人间尘俗态,应是天风吹下。xǐ jǐn rén jiān chén sú tài,yīng shì tiān fēng chuī xià。
彩笔凌云,高标胜雪,襟抱宜风雅。cǎi bǐ líng yún,gāo biāo shèng xuě,jīn bào yí fēng yǎ。
他乡相遇,深情一片难写。tā xiāng xiāng yù,shēn qíng yī piàn nán xiě。
平生四海论交,孤怀落落,有臂无人把。píng shēng sì hǎi lùn jiāo,gū huái luò luò,yǒu bì wú rén bǎ。
偏是与君同意味,赢得风流都诧。piān shì yǔ jūn tóng yì wèi,yíng dé fēng liú dōu chà。
草长花飞,莺啼燕去,节序将初夏。cǎo zhǎng huā fēi,yīng tí yàn qù,jié xù jiāng chū xià。
江南羁旅,几年曾共清话。jiāng nán jī lǚ,jǐ nián céng gòng qīng huà。

一萼红·休沐日与云间诸生郊游

陈家庆

共春游。gòng chūn yóu。
正天开画本,新绿满汀洲。zhèng tiān kāi huà běn,xīn lǜ mǎn tīng zhōu。
乳燕衔泥,新莺织柳,尽芳意温柔。rǔ yàn xián ní,xīn yīng zhī liǔ,jǐn fāng yì wēn róu。
更两三、桃花竹外,对一溪、春水鸭沉浮。gèng liǎng sān táo huā zhú wài,duì yī xī chūn shuǐ yā chén fú。
绮陌斜分,芳塍绣错,小憩田畴。qǐ mò xié fēn,fāng chéng xiù cuò,xiǎo qì tián chóu。
行到柴门犬吠,似武陵渔父,仙境寻幽。xíng dào chái mén quǎn fèi,shì wǔ líng yú fù,xiān jìng xún yōu。
掩映岚光,参差黛色,烟景豁我吟眸。yǎn yìng lán guāng,cān chà dài sè,yān jǐng huō wǒ yín móu。
看携手、风前笑语,最难忘、隽侣发轻讴。kàn xié shǒu fēng qián xiào yǔ,zuì nán wàng juàn lǚ fā qīng ōu。
却恨斜阳一抹,易惹人愁。què hèn xié yáng yī mǒ,yì rě rén chóu。

如此江山·辽吉失守,和澄宇

陈家庆

西风容易惊秋老,愁怀那堪如许。xī fēng róng yì jīng qiū lǎo,chóu huái nà kān rú xǔ。
胡马嘶风,岛夷入犯,断送关河无数。hú mǎ sī fēng,dǎo yí rù fàn,duàn sòng guān hé wú shù。
辽阳片土。liáo yáng piàn tǔ。
正豕突蛇奔,哀音难诉。zhèng shǐ tū shé bēn,āi yīn nán sù。
月黑天高,夜阑应有鬼私语。yuè hēi tiān gāo,yè lán yīng yǒu guǐ sī yǔ。
中宵但闻歌舞。zhōng xiāo dàn wén gē wǔ。
叹隔江自昔,尽多商女。tàn gé jiāng zì xī,jǐn duō shāng nǚ。
帐下美人,刀头壮士,别有幽怀欢绪。zhàng xià měi rén,dāo tóu zhuàng shì,bié yǒu yōu huái huān xù。
英雄甚处。yīng xióng shén chù。
看塞北烽烟,江南笳鼓。kàn sāi běi fēng yān,jiāng nán jiā gǔ。
不信终军,请缨空有路。bù xìn zhōng jūn,qǐng yīng kōng yǒu lù。

扬州慢·过上海闸北

陈家庆

海上繁华,江南佳丽,东风一夜愁生。hǎi shàng fán huá,jiāng nán jiā lì,dōng fēng yī yè chóu shēng。
看劫灰到处,尽化作芜城。kàn jié huī dào chù,jǐn huà zuò wú chéng。
忆当日、春光满眼,红酣翠软,歌舞承平。yì dāng rì chūn guāng mǎn yǎn,hóng hān cuì ruǎn,gē wǔ chéng píng。
但而今、枯井颓垣,何限伤情。dàn ér jīn kū jǐng tuí yuán,hé xiàn shāng qíng。
河山大好,又无端、弃掷堪惊。hé shān dà hǎo,yòu wú duān qì zhì kān jīng。
叹血饮匈奴,肉餐胡虏,一篑功成。tàn xuè yǐn xiōng nú,ròu cān hú lǔ,yī kuì gōng chéng。
百万雄师何在,君休笑、留待蜗争。bǎi wàn xióng shī hé zài,jūn xiū xiào liú dài wō zhēng。
想神京千里,不闻画角悲鸣。xiǎng shén jīng qiān lǐ,bù wén huà jiǎo bēi míng。