古诗词

高阳台·与旧京诸师友崇效寺赏牡丹,寄澄宇海上

陈家庆

绣陌凝尘,香车碾玉,相携尽日看花。xiù mò níng chén,xiāng chē niǎn yù,xiāng xié jǐn rì kàn huā。
一段芳情,今年却讶迟些。yī duàn fāng qíng,jīn nián què yà chí xiē。
嫩红晕碧娇如许,便樽前、消受繁华。nèn hóng yūn bì jiāo rú xǔ,biàn zūn qián xiāo shòu fán huá。
更堪怜、璀璨明妆,春在天家。gèng kān lián cuǐ càn míng zhuāng,chūn zài tiān jiā。
裁冰词笔知谁健,看坐兼长少,韵斗尖叉。cái bīng cí bǐ zhī shuí jiàn,kàn zuò jiān zhǎng shǎo,yùn dòu jiān chā。
试拂吟笺,元舆赋笔休夸。shì fú yín jiān,yuán yú fù bǐ xiū kuā。
三分春色流尘过,忆同游、人隔天涯。sān fēn chūn sè liú chén guò,yì tóng yóu rén gé tiān yá。
又无端、愁上眉头,欲报秦嘉。yòu wú duān chóu shàng méi tóu,yù bào qín jiā。
猜您喜欢

月夜

陈家庆

横笛高楼夜已阑,满襟风露过长干。héng dí gāo lóu yè yǐ lán,mǎn jīn fēng lù guò zhǎng gàn。
碧城十二清于水,只恐嫦娥不耐寒。bì chéng shí èr qīng yú shuǐ,zhǐ kǒng cháng é bù nài hán。

银塘看白荷花

陈家庆

风摇环佩月裁裙,修到今生住水云。fēng yáo huán pèi yuè cái qún,xiū dào jīn shēng zhù shuǐ yún。
水上三千花姊妹,宜人都道不如君。shuǐ shàng sān qiān huā zǐ mèi,yí rén dōu dào bù rú jūn。

自遣二首

陈家庆

悔从阆苑到人间,梦里依稀自往还。huǐ cóng láng yuàn dào rén jiān,mèng lǐ yī xī zì wǎng hái。
弱水他年如有力,愿浮花片返蓬山。ruò shuǐ tā nián rú yǒu lì,yuàn fú huā piàn fǎn péng shān。

自遣二首

陈家庆

清标原是六朝人,谁信飘零不染尘。qīng biāo yuán shì liù cháo rén,shuí xìn piāo líng bù rǎn chén。
欲把襟期证明月,还将明月认前身。yù bǎ jīn qī zhèng míng yuè,hái jiāng míng yuè rèn qián shēn。
169«6789101112