古诗词

戏作三星行送曹子野归楚时予亦将归里

袁宏道

石公先生,汝生以郑为宅,以水为度。shí gōng xiān shēng,rǔ shēng yǐ zhèng wèi zhái,yǐ shuǐ wèi dù。
眠龙痴蛟鞭其尾而不飞,唯有蛰龙闻雷而起。mián lóng chī jiāo biān qí wěi ér bù fēi,wéi yǒu zhé lóng wén léi ér qǐ。
仰天潝潝如有诉,所乐者瘦壤清泉,所吟者溪风月露。yǎng tiān xī xī rú yǒu sù,suǒ lè zhě shòu rǎng qīng quán,suǒ yín zhě xī fēng yuè lù。
有窍无心何所郁以鸣,不过感时触机如风行于空而万窍自怒。yǒu qiào wú xīn hé suǒ yù yǐ míng,bù guò gǎn shí chù jī rú fēng xíng yú kōng ér wàn qiào zì nù。
隐流缁客,目为山中之韶頀。yǐn liú zī kè,mù wèi shān zhōng zhī sháo hù。
识者又以为偏枯冷,淡似於陵仲子之清,轩辕弥明之句。shí zhě yòu yǐ wèi piān kū lěng,dàn shì yú líng zhòng zi zhī qīng,xuān yuán mí míng zhī jù。
石公抚几而笑曰:曹君汝岂敦煌之索,平原之辂。shí gōng fǔ jǐ ér xiào yuē cáo jūn rǔ qǐ dūn huáng zhī suǒ,píng yuán zhī lù。
长安冠带隘巷陌而相求,胡为乎逐西风而远去。zhǎng ān guān dài ài xiàng mò ér xiāng qiú,hú wèi hū zhú xī fēng ér yuǎn qù。
君既脂车,余亦戒路。jūn jì zhī chē,yú yì jiè lù。
望江上之青峰,指湘皋之红树。wàng jiāng shàng zhī qīng fēng,zhǐ xiāng gāo zhī hóng shù。
汉沔相踞,一衣带水,俟君于油口之渡。hàn miǎn xiāng jù,yī yī dài shuǐ,qí jūn yú yóu kǒu zhī dù。
左公城外绿刺天,便是巨擘高吟处。zuǒ gōng chéng wài lǜ cì tiān,biàn shì jù bāi gāo yín chù。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

暮鸟投林和张明教

袁宏道

渺渺辞沙屿,嘹嘹带远空。miǎo miǎo cí shā yǔ,liáo liáo dài yuǎn kōng。
分行来树里,送影入池中。fēn xíng lái shù lǐ,sòng yǐng rù chí zhōng。
小艇烟江月,高楼晚箔风。xiǎo tǐng yān jiāng yuè,gāo lóu wǎn bó fēng。
佳人天末许,同此眄归鸿。jiā rén tiān mò xǔ,tóng cǐ miǎn guī hóng。

乙巳除夕

袁宏道

十亩负江田,归耕已七年。shí mǔ fù jiāng tián,guī gēng yǐ qī nián。
稚松云堰地,雏女发垂肩。zhì sōng yún yàn dì,chú nǚ fā chuí jiān。
贝叶翻将绽,荷衣著屡穿。bèi yè fān jiāng zhàn,hé yī zhù lǚ chuān。
贫乡何可恋,大抵为林泉。pín xiāng hé kě liàn,dà dǐ wèi lín quán。

春日同谢于楚周观国小修李澄之王尚夫崔晦之刘绳之过智者堂访度门法师

袁宏道

数里碧阴森,高禅静亦吟。shù lǐ bì yīn sēn,gāo chán jìng yì yín。
趁花来远涧,听鸟入平林。chèn huā lái yuǎn jiàn,tīng niǎo rù píng lín。
历尽摧车坂,稍存绕指金。lì jǐn cuī chē bǎn,shāo cún rào zhǐ jīn。
浮尘都歇尽,未歇唾壶心。fú chén dōu xiē jǐn,wèi xiē tuò hú xīn。

诸衲见过

袁宏道

闲即过东皋,衲衣对酒糟。xián jí guò dōng gāo,nà yī duì jiǔ zāo。
袖中怀米帖,花底读离骚。xiù zhōng huái mǐ tiē,huā dǐ dú lí sāo。
箔卷垆烟细,窗寒石累高。bó juǎn lú yān xì,chuāng hán shí lèi gāo。
负家无可供,沚水与溪毛。fù jiā wú kě gōng,zhǐ shuǐ yǔ xī máo。

哭江进之

袁宏道

石火乍飘红,匆匆四闰中。shí huǒ zhà piāo hóng,cōng cōng sì rùn zhōng。
才名巴子国,吏迹馆娃宫。cái míng bā zi guó,lì jì guǎn wá gōng。
洗海登天月,催芳烂蕊风。xǐ hǎi dēng tiān yuè,cuī fāng làn ruǐ fēng。
不留长把玩,收拾与虚空。bù liú zhǎng bǎ wán,shōu shí yǔ xū kōng。

哭江进之

袁宏道

案有君遗迹,时时动我悲。àn yǒu jūn yí jì,shí shí dòng wǒ bēi。
梦中呼白也,卷里哭微之。mèng zhōng hū bái yě,juǎn lǐ kū wēi zhī。
骨似凝冰石,心如静水池。gǔ shì níng bīng shí,xīn rú jìng shuǐ chí。
太玄那得比,嘱累有佳儿。tài xuán nà dé bǐ,zhǔ lèi yǒu jiā ér。

哭江进之

袁宏道

一笑凌云去,高寒自少尘。yī xiào líng yún qù,gāo hán zì shǎo chén。
骚魂皆楚鬼,吊客尽秦人。sāo hún jiē chǔ guǐ,diào kè jǐn qín rén。
作诔倾南国,移书诅北辰。zuò lěi qīng nán guó,yí shū zǔ běi chén。
斯文凋丧尽,何用死麒麟。sī wén diāo sàng jǐn,hé yòng sǐ qí lín。

哭江进之

袁宏道

偏是佳人少,鸺鹠日日鸣。piān shì jiā rén shǎo,xiū liú rì rì míng。
应刘皆早世,晁贾竟虚生。yīng liú jiē zǎo shì,cháo jiǎ jìng xū shēng。
雪涧寒当户,渔梁怒满城。xuě jiàn hán dāng hù,yú liáng nù mǎn chéng。
怜才与惜宝,天似未分明。lián cái yǔ xī bǎo,tiān shì wèi fēn míng。

哭江进之

袁宏道

蜀魄悲鸣后,巫猿叫啸初。shǔ pò bēi míng hòu,wū yuán jiào xiào chū。
峨嵋徒有黛,巴水不成书。é méi tú yǒu dài,bā shuǐ bù chéng shū。
女鬼行云侍,仙邻卖卜居。nǚ guǐ xíng yún shì,xiān lín mài bo jū。
浣花溪上叟,情切旧乡庐。huàn huā xī shàng sǒu,qíng qiè jiù xiāng lú。

哭江进之

袁宏道

好手经炉冶,匡时正老成。hǎo shǒu jīng lú yě,kuāng shí zhèng lǎo chéng。
文通才未尽,元静职犹轻。wén tōng cái wèi jǐn,yuán jìng zhí yóu qīng。
妖作长沙鵩,帐空澧水萤。yāo zuò zhǎng shā fú,zhàng kōng lǐ shuǐ yíng。
花源留迹处,莎草背阶生。huā yuán liú jì chù,shā cǎo bèi jiē shēng。

哭江进之

袁宏道

节节来余梦,溪云湖柳边。jié jié lái yú mèng,xī yún hú liǔ biān。
浪仙神尚瘦,米芾鬼犹颠。làng xiān shén shàng shòu,mǐ fèi guǐ yóu diān。
花国恣题品,珠宫任纂编。huā guó zì tí pǐn,zhū gōng rèn zuǎn biān。
闲时出谐史,一笑谑诸天。xián shí chū xié shǐ,yī xiào xuè zhū tiān。

哭江进之

袁宏道

湘水濯魂清,纷纷兰芷生。xiāng shuǐ zhuó hún qīng,fēn fēn lán zhǐ shēng。
桃花仙路艳,薜荔鬼衣轻。táo huā xiān lù yàn,bì lì guǐ yī qīng。
喜去朝虞帝,悲来过屈平。xǐ qù cháo yú dì,bēi lái guò qū píng。
沙萝村口上,夜引瞿童行。shā luó cūn kǒu shàng,yè yǐn qú tóng xíng。

哭江进之

袁宏道

作者心良苦,悠悠世岂知。zuò zhě xīn liáng kǔ,yōu yōu shì qǐ zhī。
近俳缘矫激,取态任斜攲。jìn pái yuán jiǎo jī,qǔ tài rèn xié qī。
江阔无澄浪,林深有赘枝。jiāng kuò wú chéng làng,lín shēn yǒu zhuì zhī。
向人言似梦,无计解愚痴。xiàng rén yán shì mèng,wú jì jiě yú chī。

哭江进之

袁宏道

薄俗好检点,因循愧少箴。báo sú hǎo jiǎn diǎn,yīn xún kuì shǎo zhēn。
只疑如豆目,未达似空心。zhǐ yí rú dòu mù,wèi dá shì kōng xīn。
琴败孤音绝,林荒破宅深。qín bài gū yīn jué,lín huāng pò zhái shēn。
期君一百载,只字双南金。qī jūn yī bǎi zài,zhǐ zì shuāng nán jīn。

送周观国还会稽兼寄陶周望兄弟

袁宏道

江流澎湃处,一曲是官衙。jiāng liú pēng pài chù,yī qū shì guān yá。
小邑城三里,荒垣市几家。xiǎo yì chéng sān lǐ,huāng yuán shì jǐ jiā。
斗湖曾载月,浪柳也吹花。dòu hú céng zài yuè,làng liǔ yě chuī huā。
局蹐真如茧,能禁念若耶。jú jí zhēn rú jiǎn,néng jìn niàn ruò yé。