古诗词

戏作三星行送曹子野归楚时予亦将归里

袁宏道

石公先生,汝生以郑为宅,以水为度。shí gōng xiān shēng,rǔ shēng yǐ zhèng wèi zhái,yǐ shuǐ wèi dù。
眠龙痴蛟鞭其尾而不飞,唯有蛰龙闻雷而起。mián lóng chī jiāo biān qí wěi ér bù fēi,wéi yǒu zhé lóng wén léi ér qǐ。
仰天潝潝如有诉,所乐者瘦壤清泉,所吟者溪风月露。yǎng tiān xī xī rú yǒu sù,suǒ lè zhě shòu rǎng qīng quán,suǒ yín zhě xī fēng yuè lù。
有窍无心何所郁以鸣,不过感时触机如风行于空而万窍自怒。yǒu qiào wú xīn hé suǒ yù yǐ míng,bù guò gǎn shí chù jī rú fēng xíng yú kōng ér wàn qiào zì nù。
隐流缁客,目为山中之韶頀。yǐn liú zī kè,mù wèi shān zhōng zhī sháo hù。
识者又以为偏枯冷,淡似於陵仲子之清,轩辕弥明之句。shí zhě yòu yǐ wèi piān kū lěng,dàn shì yú líng zhòng zi zhī qīng,xuān yuán mí míng zhī jù。
石公抚几而笑曰:曹君汝岂敦煌之索,平原之辂。shí gōng fǔ jǐ ér xiào yuē cáo jūn rǔ qǐ dūn huáng zhī suǒ,píng yuán zhī lù。
长安冠带隘巷陌而相求,胡为乎逐西风而远去。zhǎng ān guān dài ài xiàng mò ér xiāng qiú,hú wèi hū zhú xī fēng ér yuǎn qù。
君既脂车,余亦戒路。jūn jì zhī chē,yú yì jiè lù。
望江上之青峰,指湘皋之红树。wàng jiāng shàng zhī qīng fēng,zhǐ xiāng gāo zhī hóng shù。
汉沔相踞,一衣带水,俟君于油口之渡。hàn miǎn xiāng jù,yī yī dài shuǐ,qí jūn yú yóu kǒu zhī dù。
左公城外绿刺天,便是巨擘高吟处。zuǒ gōng chéng wài lǜ cì tiān,biàn shì jù bāi gāo yín chù。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

异僧

袁宏道

买印支公僻,输瓶座首能。mǎi yìn zhī gōng pì,shū píng zuò shǒu néng。
咒言听似鸟,梵字写如藤。zhòu yán tīng shì niǎo,fàn zì xiě rú téng。
托钵施仙饭,支床面佛灯。tuō bō shī xiān fàn,zhī chuáng miàn fú dēng。
一身犹不用,何处有三乘。yī shēn yóu bù yòng,hé chù yǒu sān chéng。

出郭

袁宏道

稻熟村村酒,鱼肥处处家。dào shú cūn cūn jiǔ,yú féi chù chù jiā。
轻刀粘水去,独鸟会风斜。qīng dāo zhān shuǐ qù,dú niǎo huì fēng xié。
落日流红浪,长江徙白沙。luò rì liú hóng làng,zhǎng jiāng xǐ bái shā。
山僧迎客喜,颠倒著袈裟。shān sēng yíng kè xǐ,diān dào zhù jiā shā。

江上

袁宏道

白雾迷荒楚,青流带远空。bái wù mí huāng chǔ,qīng liú dài yuǎn kōng。
沙平晴献雪,树老夜屯风。shā píng qíng xiàn xuě,shù lǎo yè tún fēng。
旷野眠饥兕,孤洲落晚鸿。kuàng yě mián jī sì,gū zhōu luò wǎn hóng。
布帆如屋里,何处有城中。bù fān rú wū lǐ,hé chù yǒu chéng zhōng。

郊外小集

袁宏道

赖有沧洲意,聊行浊酒杯。lài yǒu cāng zhōu yì,liáo xíng zhuó jiǔ bēi。
白波吹日上,粉堞映江开。bái bō chuī rì shàng,fěn dié yìng jiāng kāi。
米谷舟中市,人烟水面来。mǐ gǔ zhōu zhōng shì,rén yān shuǐ miàn lái。
息机吾已久,鸥鸟莫相猜。xī jī wú yǐ jiǔ,ōu niǎo mò xiāng cāi。

郊外小集

袁宏道

浪迹真无赖,狂心今若何。làng jì zhēn wú lài,kuáng xīn jīn ruò hé。
一尊聊对酒,万事且狂歌。yī zūn liáo duì jiǔ,wàn shì qiě kuáng gē。
稚子矜黄叶,渔人语白波。zhì zi jīn huáng yè,yú rén yǔ bái bō。
芦花青袅袅,秋意满溪蓑。lú huā qīng niǎo niǎo,qiū yì mǎn xī suō。

三弟回志喜

袁宏道

送汝才三月,那知西复东。sòng rǔ cái sān yuè,nà zhī xī fù dōng。
客中何地返,橐里几时空。kè zhōng hé dì fǎn,tuó lǐ jǐ shí kōng。
世事穷来见,文章病后工。shì shì qióng lái jiàn,wén zhāng bìng hòu gōng。
浮湘而涉海,司马之遗风。fú xiāng ér shè hǎi,sī mǎ zhī yí fēng。

三弟回志喜

袁宏道

突兀英雄气,飘零病苦身。tū wù yīng xióng qì,piāo líng bìng kǔ shēn。
黄金憎赋客,青眼谢时人。huáng jīn zēng fù kè,qīng yǎn xiè shí rén。
按剑投珠恨,呼牛应马真。àn jiàn tóu zhū hèn,hū niú yīng mǎ zhēn。
无钱觅知已,到底白头新。wú qián mì zhī yǐ,dào dǐ bái tóu xīn。

三弟回志喜

袁宏道

万里将孤舫,长江与太湖。wàn lǐ jiāng gū fǎng,zhǎng jiāng yǔ tài hú。
山川几尽越,文字耻为吴。shān chuān jǐ jǐn yuè,wén zì chǐ wèi wú。
见我故人否,识君高义无。jiàn wǒ gù rén fǒu,shí jūn gāo yì wú。
士安交不薄,珍重序三都。shì ān jiāo bù báo,zhēn zhòng xù sān dōu。

三弟回志喜

袁宏道

东去人人叩,西来事事疑。dōng qù rén rén kòu,xī lái shì shì yí。
苦心真学者,出世好男儿。kǔ xīn zhēn xué zhě,chū shì hǎo nán ér。
消息蕲州得,机缘老宿知。xiāo xī qí zhōu dé,jī yuán lǎo sù zhī。
何人皮相士,道尔定狂痴。hé rén pí xiāng shì,dào ěr dìng kuáng chī。

花朝日呈伯修

袁宏道

垆气薰高阁,歌声绕细厨。lú qì xūn gāo gé,gē shēng rào xì chú。
桂尊清且满,坐客美而都。guì zūn qīng qiě mǎn,zuò kè měi ér dōu。
共唱三妇艳,同开百子图。gòng chàng sān fù yàn,tóng kāi bǎi zi tú。
主人将夜饮,傍晚禁啼乌。zhǔ rén jiāng yè yǐn,bàng wǎn jìn tí wū。

花朝日呈伯修

袁宏道

宛转花如结,差池燕似知。wǎn zhuǎn huā rú jié,chà chí yàn shì zhī。
佳人炊寿饼,童子按新辞。jiā rén chuī shòu bǐng,tóng zi àn xīn cí。
珠履散还聚,兰膏尽复吹。zhū lǚ sàn hái jù,lán gāo jǐn fù chuī。
青轩红丽蕊,第一好天时。qīng xuān hóng lì ruǐ,dì yī hǎo tiān shí。

京师夜坐

袁宏道

兀坐酲酲闷,读书字字难。wù zuò chéng chéng mèn,dú shū zì zì nán。
竹枯知凤馁,瓶涩验天寒。zhú kū zhī fèng něi,píng sè yàn tiān hán。
事往心方省,穷来交渐宽。shì wǎng xīn fāng shěng,qióng lái jiāo jiàn kuān。
微官犹窘我,赢马日长安。wēi guān yóu jiǒng wǒ,yíng mǎ rì zhǎng ān。

北行道中示弟

袁宏道

惜别无多日,驱驰看逼年。xī bié wú duō rì,qū chí kàn bī nián。
客愁繁似雨,官路远如天。kè chóu fán shì yǔ,guān lù yuǎn rú tiān。
冻碛酸车毂,严霜啮马鞭。dòng qì suān chē gǔ,yán shuāng niè mǎ biān。
流光付行旅,尔我递相怜。liú guāng fù xíng lǚ,ěr wǒ dì xiāng lián。

挽苏母

袁宏道

喜得全归日,郎君巳致身。xǐ dé quán guī rì,láng jūn sì zhì shēn。
凭将万死事,泣报九原人。píng jiāng wàn sǐ shì,qì bào jiǔ yuán rén。
野气迷丹旐,秋风冷石麟。yě qì mí dān zhào,qiū fēng lěng shí lín。
但留天语在,一纸夜台新。dàn liú tiān yǔ zài,yī zhǐ yè tái xīn。

秋夜感怀

袁宏道

莫以千人和,遂轻白雪歌。mò yǐ qiān rén hé,suì qīng bái xuě gē。
支离常调失,突兀此生过。zhī lí cháng diào shī,tū wù cǐ shēng guò。
薄俗论交尽,秋风阅世多。báo sú lùn jiāo jǐn,qiū fēng yuè shì duō。
鹓雏终万仞,吓我待如何。yuān chú zhōng wàn rèn,xià wǒ dài rú hé。