古诗词

和答石田先生落花十首

文徵明

【其一】
点径沾篱已灿然,飞帘扑面更翩联。diǎn jìng zhān lí yǐ càn rán,fēi lián pū miàn gèng piān lián。
红吹晴雪风千片,锦蹙春云浪一川。hóng chuī qíng xuě fēng qiān piàn,jǐn cù chūn yún làng yī chuān。
老惜鬓飘禅榻畔,醉看燕蹴舞筵前。lǎo xī bìn piāo chán tà pàn,zuì kàn yàn cù wǔ yán qián。
无情刚恨通宵雨,断送芳华又一年。wú qíng gāng hèn tōng xiāo yǔ,duàn sòng fāng huá yòu yī nián。
【其二】
零落佳人意暗伤,为谁憔悴减容光。líng luò jiā rén yì àn shāng,wèi shuí qiáo cuì jiǎn róng guāng。
将飞更舞迎风面,已褪犹嫣洗雨妆。jiāng fēi gèng wǔ yíng fēng miàn,yǐ tuì yóu yān xǐ yǔ zhuāng。
芳草一年空路陌,绿阴明日自池塘。fāng cǎo yī nián kōng lù mò,lǜ yīn míng rì zì chí táng。
名园酒散春何处,惟有归来屐齿香。míng yuán jiǔ sàn chūn hé chù,wéi yǒu guī lái jī chǐ xiāng。
【其三】
蜂撩褪粉偶粘衣,春减都消一片飞。fēng liāo tuì fěn ǒu zhān yī,chūn jiǎn dōu xiāo yī piàn fēi。
蒂挠园风无那弱,影摇庭日已全稀。dì náo yuán fēng wú nà ruò,yǐng yáo tíng rì yǐ quán xī。
樽前漫有盈盈泪,陌上空歌缓缓归。zūn qián màn yǒu yíng yíng lèi,mò shàng kōng gē huǎn huǎn guī。
未便小斋浑寂寞,绿阴幽草胜芳菲。wèi biàn xiǎo zhāi hún jì mò,lǜ yīn yōu cǎo shèng fāng fēi。
【其四】
怅人无柰晓风何,逐水纷纷不恋柯。chàng rén wú nài xiǎo fēng hé,zhú shuǐ fēn fēn bù liàn kē。
春雨卷帘红粉瘦,夜凉踏影月明多。chūn yǔ juǎn lián hóng fěn shòu,yè liáng tà yǐng yuè míng duō。
章台旧事愁边路,金缕新声梦里歌。zhāng tái jiù shì chóu biān lù,jīn lǚ xīn shēng mèng lǐ gē。
过眼莫言皆物幻,别收功实在蜂窠。guò yǎn mò yán jiē wù huàn,bié shōu gōng shí zài fēng kē。
【其五】
战红酣紫一春忙,回首春归属渺茫。zhàn hóng hān zǐ yī chūn máng,huí shǒu chūn guī shǔ miǎo máng。
竟为雨残缘太冶,未随风尽有馀香。jìng wèi yǔ cán yuán tài yě,wèi suí fēng jǐn yǒu yú xiāng。
美人睡起空攀树,蛱蝶飞来却过墙。měi rén shuì qǐ kōng pān shù,jiá dié fēi lái què guò qiáng。
脉脉芳情天万里,夕阳应断水边肠。mài mài fāng qíng tiān wàn lǐ,xī yáng yīng duàn shuǐ biān cháng。
【其六】
桃蹊李径绿成丛,春事飘零付落红。táo qī lǐ jìng lǜ chéng cóng,chūn shì piāo líng fù luò hóng。
不恨佳人难再得,缘知色相本来空。bù hèn jiā rén nán zài dé,yuán zhī sè xiāng běn lái kōng。
舞筵意态飞飞燕,禅榻情怀袅袅风。wǔ yán yì tài fēi fēi yàn,chán tà qíng huái niǎo niǎo fēng。
蝶使蜂媒都懒慢,一番无味夕阳中。dié shǐ fēng méi dōu lǎn màn,yī fān wú wèi xī yáng zhōng。
【其七】
开喜秾纤落更幽,树头何用胜溪头。kāi xǐ nóng xiān luò gèng yōu,shù tóu hé yòng shèng xī tóu。
有时细数坐来久,尽日贪看忘却愁。yǒu shí xì shù zuò lái jiǔ,jǐn rì tān kàn wàng què chóu。
惹草萦沙风冉冉,伤春恨别水悠悠。rě cǎo yíng shā fēng rǎn rǎn,shāng chūn hèn bié shuǐ yōu yōu。
不堪旧病仍中酒,疏雨浓烟锁画楼。bù kān jiù bìng réng zhōng jiǔ,shū yǔ nóng yān suǒ huà lóu。
【其八】
风袅残枝已不任,那堪万点更愁人。fēng niǎo cán zhī yǐ bù rèn,nà kān wàn diǎn gèng chóu rén。
清溪浣恨难成锦,红雨鏖香并作尘。qīng xī huàn hèn nán chéng jǐn,hóng yǔ áo xiāng bìng zuò chén。
明月黄昏何处怨,游丝白日静中春。míng yuè huáng hūn hé chù yuàn,yóu sī bái rì jìng zhōng chūn。
急须办取东栏醉,倒地犹堪藉绮茵。jí xū bàn qǔ dōng lán zuì,dào dì yóu kān jí qǐ yīn。
【其九】
飞如有恋堕无声,曲砌斜台看得盈。fēi rú yǒu liàn duò wú shēng,qū qì xié tái kàn dé yíng。
细草栖香朱点染,晴丝撩片玉轻明。xì cǎo qī xiāng zhū diǎn rǎn,qíng sī liāo piàn yù qīng míng。
江风飘泊明妃泪,绿叶差池杜牧情。jiāng fēng piāo pō míng fēi lèi,lǜ yè chà chí dù mù qíng。
赖是主人能爱惜,不曾缘客扫柴荆。lài shì zhǔ rén néng ài xī,bù céng yuán kè sǎo chái jīng。
【其十】
情知芳事去还来,眼底飘飘自可哀。qíng zhī fāng shì qù hái lái,yǎn dǐ piāo piāo zì kě āi。
春涨平添弃脂水,晓寒思筑避风台。chūn zhǎng píng tiān qì zhī shuǐ,xiǎo hán sī zhù bì fēng tái。
沾衣成阵看非雨,点径能匀衬有苔。zhān yī chéng zhèn kàn fēi yǔ,diǎn jìng néng yún chèn yǒu tái。
秾绿已无藏艳处,笑他蜂蝶尚徘徊。nóng lǜ yǐ wú cáng yàn chù,xiào tā fēng dié shàng pái huái。
文徵明

文徵明

文徵明(1470年11月28日—1559年3月28日),原名壁(或作璧),字徵明。四十二岁起,以字行,更字徵仲。因先世衡山人,故号“衡山居士”,世称“文衡山”,汉族,长州(今江苏苏州)人。明代著名画家、书法家、文学家。文徵明的书画造诣极为全面,诗、文、书、画无一不精,人称是“四绝”的全才。与沈周共创“吴派”,与沈周、唐伯虎、仇英合称“明四家”(“吴门四家”)。诗宗白居易、苏轼,文受业于吴宽,学书于李应祯,学画于沈周。在诗文上,与祝允明、唐寅、徐祯卿 并称“吴中四才子”。在画史上与沈周、唐寅、仇英合称“吴门四家”。 文徵明的作品>>

猜您喜欢

春归

文徵明

三月春光积渐微,不须风雨也应归。sān yuè chūn guāng jī jiàn wēi,bù xū fēng yǔ yě yīng guī。
与人又作经年别,回首空惊昨梦非。yǔ rén yòu zuò jīng nián bié,huí shǒu kōng jīng zuó mèng fēi。
江燕雏引芳草满,林莺出谷杏花稀。jiāng yàn chú yǐn fāng cǎo mǎn,lín yīng chū gǔ xìng huā xī。
沈郎别有伤情地,不为题诗减带围。shěn láng bié yǒu shāng qíng dì,bù wèi tí shī jiǎn dài wéi。

新夏

文徵明

暖风庭院草生香,晴日帘栊燕子忙。nuǎn fēng tíng yuàn cǎo shēng xiāng,qíng rì lián lóng yàn zi máng。
白发不嫌春事去,绿阴自喜夏堂凉。bái fā bù xián chūn shì qù,lǜ yīn zì xǐ xià táng liáng。
闲心对酒从时换,老倦抛书觉昼长。xián xīn duì jiǔ cóng shí huàn,lǎo juàn pāo shū jué zhòu zhǎng。
客有相过同一笑,竹炉吹火试旗枪。kè yǒu xiāng guò tóng yī xiào,zhú lú chuī huǒ shì qí qiāng。

戊午元旦

文徵明

劳生九十漫随缘,老病支离幸自全。láo shēng jiǔ shí màn suí yuán,lǎo bìng zhī lí xìng zì quán。
百岁几人登耄耋,一身五世见曾玄。bǎi suì jǐ rén dēng mào dié,yī shēn wǔ shì jiàn céng xuán。
只将去日占来日,谁谓增年是减年。zhǐ jiāng qù rì zhàn lái rì,shuí wèi zēng nián shì jiǎn nián。
次第梅花春满目,可容愁到酒樽前。cì dì méi huā chūn mǎn mù,kě róng chóu dào jiǔ zūn qián。

谷日早起

文徵明

空庭草色映帘明,短鬓春风细细生。kōng tíng cǎo sè yìng lián míng,duǎn bìn chūn fēng xì xì shēng。
檐溜收声残雪尽,窗光落几晓寒轻。yán liū shōu shēng cán xuě jǐn,chuāng guāng luò jǐ xiǎo hán qīng。
非贤宁畏蛇年至,多难欣占谷日晴。fēi xián níng wèi shé nián zhì,duō nán xīn zhàn gǔ rì qíng。
诗思揽人眠不得,山禽屋角有新声。shī sī lǎn rén mián bù dé,shān qín wū jiǎo yǒu xīn shēng。

夏日睡起

文徵明

绿阴如水夏堂凉,翠簟含风午梦长。lǜ yīn rú shuǐ xià táng liáng,cuì diàn hán fēng wǔ mèng zhǎng。
老去自于闲有得,困来每与客相忘。lǎo qù zì yú xián yǒu dé,kùn lái měi yǔ kè xiāng wàng。
松窗试笔端溪滑,石鼎烹云顾渚香。sōng chuāng shì bǐ duān xī huá,shí dǐng pēng yún gù zhǔ xiāng。
一鸟不鸣心境寂,此身真不愧羲皇。yī niǎo bù míng xīn jìng jì,cǐ shēn zhēn bù kuì xī huáng。

春日斋居漫兴二首

文徵明

西斋酒醒篆烟残,手汲新泉破月团。xī zhāi jiǔ xǐng zhuàn yān cán,shǒu jí xīn quán pò yuè tuán。
芳草池塘春入梦,绿阴帘幕昼生寒。fāng cǎo chí táng chūn rù mèng,lǜ yīn lián mù zhòu shēng hán。
由来中散裁书懒,老去渊明束带难。yóu lái zhōng sàn cái shū lǎn,lǎo qù yuān míng shù dài nán。
却笑闲缘除未得,每从人觅异书看。què xiào xián yuán chú wèi dé,měi cóng rén mì yì shū kàn。

春日斋居漫兴二首

文徵明

深巷无人昼掩扉,新晴庭院绿阴肥。shēn xiàng wú rén zhòu yǎn fēi,xīn qíng tíng yuàn lǜ yīn féi。
柳风吹絮河豚上,花雨沾泥海燕飞。liǔ fēng chuī xù hé tún shàng,huā yǔ zhān ní hǎi yàn fēi。
残睡未能消卯酒,乍暄聊得试罗衣。cán shuì wèi néng xiāo mǎo jiǔ,zhà xuān liáo dé shì luó yī。
春光绿遍江南草,多少王孙怨不归。chūn guāng lǜ biàn jiāng nán cǎo,duō shǎo wáng sūn yuàn bù guī。

伏日

文徵明

九衢三伏涨黄尘,病发萧萧挂葛巾。jiǔ qú sān fú zhǎng huáng chén,bìng fā xiāo xiāo guà gé jīn。
正好关门消永日,可堪曳履见时人。zhèng hǎo guān mén xiāo yǒng rì,kě kān yè lǚ jiàn shí rén。
惊风梧叶常疑雨,窥户薇花不是春。jīng fēng wú yè cháng yí yǔ,kuī hù wēi huā bù shì chūn。
睡起北窗修茗供,月团香细石泉新。shuì qǐ běi chuāng xiū míng gōng,yuè tuán xiāng xì shí quán xīn。

暮春二首

文徵明

南风十日卷尘沙,吹落墙根几树花。nán fēng shí rì juǎn chén shā,chuī luò qiáng gēn jǐ shù huā。
老怯麦秋犹拥褐,病逢谷雨喜分茶。lǎo qiè mài qiū yóu yōng hè,bìng féng gǔ yǔ xǐ fēn chá。
庭阴寂历梧桐转,帘影差池燕子斜。tíng yīn jì lì wú tóng zhuǎn,lián yǐng chà chí yàn zi xié。
不是地偏车马绝,市喧不到野人家。bù shì dì piān chē mǎ jué,shì xuān bù dào yě rén jiā。

暮春二首

文徵明

林花落尽意萧然,旧喜图书病亦捐。lín huā luò jǐn yì xiāo rán,jiù xǐ tú shū bìng yì juān。
宛转闲愁如蔓草,蹉跎春事到啼鹃。wǎn zhuǎn xián chóu rú màn cǎo,cuō tuó chūn shì dào tí juān。
萦空淑气游丝困,停午清阴碧树圆。yíng kōng shū qì yóu sī kùn,tíng wǔ qīng yīn bì shù yuán。
怪底叩门都不应,北窗无事正高眠。guài dǐ kòu mén dōu bù yīng,běi chuāng wú shì zhèng gāo mián。

虎丘登阁

文徵明

老去渊明益羡闲,兴来高阁漫跻攀。lǎo qù yuān míng yì xiàn xián,xīng lái gāo gé màn jī pān。
半檐爽气尊前雨,百里平林掌上山。bàn yán shuǎng qì zūn qián yǔ,bǎi lǐ píng lín zhǎng shàng shān。
天际轻阴寒未散,日斜飞鸟倦知还。tiān jì qīng yīn hán wèi sàn,rì xié fēi niǎo juàn zhī hái。
长安尘土三千丈,不到清泉白石间。zhǎng ān chén tǔ sān qiān zhàng,bù dào qīng quán bái shí jiān。

吊伪周故址

文徵明

废鼓楼前蔓草多,夕阳骑马下坡陀。fèi gǔ lóu qián màn cǎo duō,xī yáng qí mǎ xià pō tuó。
欲谈天祐谁堪问,自唱西风菜叶歌。yù tán tiān yòu shuí kān wèn,zì chàng xī fēng cài yè gē。

崇义院杂题

文徵明

六月门前暑似炊,殿堂深处未曾知。liù yuè mén qián shǔ shì chuī,diàn táng shēn chù wèi céng zhī。
晚凉浴罢思归去,更为松风伫少时。wǎn liáng yù bà sī guī qù,gèng wèi sōng fēng zhù shǎo shí。

简陈以可

文徵明

侍乐亭前新雨足,曲池想见碧于苔。shì lè tíng qián xīn yǔ zú,qū chí xiǎng jiàn bì yú tái。
不知落尽繁花后,曾有何人看竹来。bù zhī luò jǐn fán huā hòu,céng yǒu hé rén kàn zhú lái。

燕中题画

文徵明

燕山二月已春酣,官柳霏烟水映蓝。yàn shān èr yuè yǐ chūn hān,guān liǔ fēi yān shuǐ yìng lán。
屋角疏花红自好,相看终不是江南。wū jiǎo shū huā hóng zì hǎo,xiāng kàn zhōng bù shì jiāng nán。
88123456