古诗词

壶中天花愁

宗婉

花开花谢,算年年总被,东君耽误。huā kāi huā xiè,suàn nián nián zǒng bèi,dōng jūn dān wù。
欲说平生多少憾,提起不胜酸楚。yù shuō píng shēng duō shǎo hàn,tí qǐ bù shèng suān chǔ。
几日芳菲,几番摇落,几度惊风雨。jǐ rì fāng fēi,jǐ fān yáo luò,jǐ dù jīng fēng yǔ。
夕阳影里,荣华如水流去。xī yáng yǐng lǐ,róng huá rú shuǐ liú qù。
知否我自春来,为花憔悴,未忍和花诉。zhī fǒu wǒ zì chūn lái,wèi huā qiáo cuì,wèi rěn hé huā sù。
花果聪明应会得,只恐忧伤情绪。huā guǒ cōng míng yīng huì dé,zhǐ kǒng yōu shāng qíng xù。
病里春残,酒边梦绕,梦醒春何处。bìng lǐ chūn cán,jiǔ biān mèng rào,mèng xǐng chūn hé chù。
绿凄红惨,有怀难向人语。lǜ qī hóng cǎn,yǒu huái nán xiàng rén yǔ。

宗婉

宗婉,字婉生,常熟人。山西同知萧瓒、北河州判锦炤母。有《梦湘楼稿》。 宗婉的作品>>

猜您喜欢

忆秦娥·春雨

宗婉

东风急。dōng fēng jí。
雨声才止西风接。yǔ shēng cái zhǐ xī fēng jiē。
西风接。xī fēng jiē。
吹将泪点,隔窗同滴。chuī jiāng lèi diǎn,gé chuāng tóng dī。
梦中问讯春消息。mèng zhōng wèn xùn chūn xiāo xī。
依稀听得凋零极。yī xī tīng dé diāo líng jí。
凋零极。diāo líng jí。
觉来无语,又成凄咽。jué lái wú yǔ,yòu chéng qī yàn。

高阳台·题小青“瘦影自临春水照”图

宗婉

一种愁容,十分病态,可曾真个痴心。yī zhǒng chóu róng,shí fēn bìng tài,kě céng zhēn gè chī xīn。
强整新妆,东风独自沉吟。qiáng zhěng xīn zhuāng,dōng fēng dú zì chén yín。
无情有憾谁人见,只一池、春水分明。wú qíng yǒu hàn shuí rén jiàn,zhǐ yī chí chūn shuǐ fēn míng。
冷清清,庭院深深,杨柳阴阴。lěng qīng qīng,tíng yuàn shēn shēn,yáng liǔ yīn yīn。
天荒地老寻常事,算人间只有,此憾难平。tiān huāng dì lǎo xún cháng shì,suàn rén jiān zhǐ yǒu,cǐ hàn nán píng。
薄命红颜,枉教占断才名。báo mìng hóng yán,wǎng jiào zhàn duàn cái míng。
伤心我亦工愁者,向画中、订个知音。shāng xīn wǒ yì gōng chóu zhě,xiàng huà zhōng dìng gè zhī yīn。
愿从今,卿自怜侬,侬自怜卿。yuàn cóng jīn,qīng zì lián nóng,nóng zì lián qīng。

如梦令·戏题团扇六首

宗婉

素练裁成团扇。sù liàn cái chéng tuán shàn。
新样十分圆满。xīn yàng shí fēn yuán mǎn。
试向掌中擎,明月全身都现。shì xiàng zhǎng zhōng qíng,míng yuè quán shēn dōu xiàn。
如面。rú miàn。
如面。rú miàn。
只当素娥相见。zhǐ dāng sù é xiāng jiàn。

如梦令·戏题团扇六首

宗婉

泼墨亲描团扇。pō mò qīn miáo tuán shàn。
聊把病怀消遣。liáo bǎ bìng huái xiāo qiǎn。
画出牡丹枝,不耐粉匀脂染。huà chū mǔ dān zhī,bù nài fěn yún zhī rǎn。
清减。qīng jiǎn。
清减。qīng jiǎn。
添了一分妍倩。tiān le yī fēn yán qiàn。

如梦令·戏题团扇六首

宗婉

彩笔闲题团扇。cǎi bǐ xián tí tuán shàn。
小院日长门掩。xiǎo yuàn rì zhǎng mén yǎn。
不写古人诗,须要别开生面。bù xiě gǔ rén shī,xū yào bié kāi shēng miàn。
翻遍。fān biàn。
翻遍。fān biàn。
几曲小词香艳。jǐ qū xiǎo cí xiāng yàn。

如梦令·戏题团扇六首

宗婉

手弄生绡团扇。shǒu nòng shēng xiāo tuán shàn。
风动藕花乡遍。fēng dòng ǒu huā xiāng biàn。
病后减容光,羞说芙蓉娇面。bìng hòu jiǎn róng guāng,xiū shuō fú róng jiāo miàn。
斜掩。xié yǎn。
斜掩。xié yǎn。
恐被采莲人见。kǒng bèi cǎi lián rén jiàn。

如梦令·戏题团扇六首

宗婉

皎洁最怜团扇。jiǎo jié zuì lián tuán shàn。
伴我小庭深院。bàn wǒ xiǎo tíng shēn yuàn。
一夕起秋风,凉意暗中吹遍。yī xī qǐ qiū fēng,liáng yì àn zhōng chuī biàn。
绿浅。lǜ qiǎn。
绿浅。lǜ qiǎn。
再隔几时相见。zài gé jǐ shí xiāng jiàn。

如梦令·戏题团扇六首

宗婉

不是班姬团扇。bù shì bān jī tuán shàn。
不是芳姿便面。bù shì fāng zī biàn miàn。
却是广寒人,亲剪一层雪片。què shì guǎng hán rén,qīn jiǎn yī céng xuě piàn。
消遣。xiāo qiǎn。
消遣。xiāo qiǎn。
小字自家题遍。xiǎo zì zì jiā tí biàn。

湘月题绘秋图

宗婉

秋之为气,有千变万化,人怎描得。qiū zhī wèi qì,yǒu qiān biàn wàn huà,rén zěn miáo dé。
不道寥寥数笔里,竟把精神传出。bù dào liáo liáo shù bǐ lǐ,jìng bǎ jīng shén chuán chū。
冷月无声,寒烟有影,摄起秋魂魄。lěng yuè wú shēng,hán yān yǒu yǐng,shè qǐ qiū hún pò。
此中清景,算来只我能识。cǐ zhōng qīng jǐng,suàn lái zhǐ wǒ néng shí。
楼上一带湘帘,湘帘不卷,楼下湘波白。lóu shàng yī dài xiāng lián,xiāng lián bù juǎn,lóu xià xiāng bō bái。
不尽寒流去渺渺,倒浸银河无色。bù jǐn hán liú qù miǎo miǎo,dào jìn yín hé wú sè。
桐树中间,芭蕉侧畔,添座湖山石。tóng shù zhōng jiān,bā jiāo cè pàn,tiān zuò hú shān shí。
绿窗休闭,待侬一梦飞入。lǜ chuāng xiū bì,dài nóng yī mèng fēi rù。

疏影·题沈竹斋太守元配阮恭人“横琴坐月图”遗照,即用太守悼亡原韵。

宗婉

琴横凡玉。qín héng fán yù。
恁思归操里,□出离鹄。nèn sī guī cāo lǐ,chū lí gǔ。
变徽声中,弹断幺弦,长康妙笔难续。biàn huī shēng zhōng,dàn duàn yāo xián,zhǎng kāng miào bǐ nán xù。
多情只有姮娥影,尚隔著、烟林窥绿。duō qíng zhǐ yǒu héng é yǐng,shàng gé zhù yān lín kuī lǜ。
料得它、碧海青天,也惜瘦腰人独。liào dé tā bì hǎi qīng tiān,yě xī shòu yāo rén dú。
犹记扬州旧梦,宝窗共写韵。yóu jì yáng zhōu jiù mèng,bǎo chuāng gòng xiě yùn。
争刻吟烛。zhēng kè yín zhú。
尺幅摹愁,此日情怀,凄入庾郎心曲。chǐ fú mó chóu,cǐ rì qíng huái,qī rù yǔ láng xīn qū。
洞房已绝琅璈响,痛尚列、哀丝豪竹。dòng fáng yǐ jué láng áo xiǎng,tòng shàng liè āi sī háo zhú。
恐一时、误触泠泠,惊起又披横幅。kǒng yī shí wù chù líng líng,jīng qǐ yòu pī héng fú。

菩萨蛮·钩月将沉,窗灯未灺,仿回文体填此,以遣旅况。

宗婉

月钩如傍栖禽宿。yuè gōu rú bàng qī qín sù。
宿禽栖傍如钩月。sù qín qī bàng rú gōu yuè。
门掩又黄昏。mén yǎn yòu huáng hūn。
昏黄又掩门。hūn huáng yòu yǎn mén。
碧纱窗影叠。bì shā chuāng yǐng dié。
叠影窗纱碧。dié yǐng chuāng shā bì。
扶梦旅灯孤。fú mèng lǚ dēng gū。
孤灯旅梦扶。gū dēng lǚ mèng fú。

念奴娇·为声甫甥题“戏猫仕女图”

宗婉

披图一笑,试从头认取,画中佳丽。pī tú yī xiào,shì cóng tóu rèn qǔ,huà zhōng jiā lì。
滴粉搓酥娇品格,更着堆云双髻。dī fěn cuō sū jiāo pǐn gé,gèng zhe duī yún shuāng jì。
宜喜宜嗔,十三十四,正是芳年纪。yí xǐ yí chēn,shí sān shí sì,zhèng shì fāng nián jì。
可怜时候,耐人多少寻味。kě lián shí hòu,nài rén duō shǎo xún wèi。
底事不绣鸳鸯,不调鹦鹉,不把鹍弦理。dǐ shì bù xiù yuān yāng,bù diào yīng wǔ,bù bǎ kūn xián lǐ。
象管鸾箫都不按,只抱狸奴闲戏。xiàng guǎn luán xiāo dōu bù àn,zhǐ bào lí nú xián xì。
睛点寒金,体团温玉,爪扑香怀里。jīng diǎn hán jīn,tǐ tuán wēn yù,zhǎo pū xiāng huái lǐ。
翻残棋局,唐宫旧事犹记。fān cán qí jú,táng gōng jiù shì yóu jì。

虞美人·又题“双美月明放棹图”

宗婉

一规圆月当头照。yī guī yuán yuè dāng tóu zhào。
月底飞兰棹。yuè dǐ fēi lán zhào。
谁家两美结同心。shuí jiā liǎng měi jié tóng xīn。
痴向水中共把、月痕寻。chī xiàng shuǐ zhōng gòng bǎ yuè hén xún。
烟波无计吟怀渺。yān bō wú jì yín huái miǎo。
一舸凉云罩。yī gě liáng yún zhào。
不知何处藕花林。bù zhī hé chù ǒu huā lín。
舣向绿杨影里、且消停。yǐ xiàng lǜ yáng yǐng lǐ qiě xiāo tíng。

虞美人·为海昌曹紫贵上舍题“美人笑拈红豆图”

宗婉

漫同北地燕子比。màn tóng běi dì yàn zi bǐ。
吟箧频年寄。yín qiè pín nián jì。
千般旖旎万般娇。qiān bān yǐ nǐ wàn bān jiāo。
真个芙蓉如面、柳如腰。zhēn gè fú róng rú miàn liǔ rú yāo。
搓酥滴粉埋香腻。cuō sū dī fěn mái xiāng nì。
南国多佳丽。nán guó duō jiā lì。
无言已足惹魂销。wú yán yǐ zú rě hún xiāo。
那更笑拈红豆、把人撩。nà gèng xiào niān hóng dòu bǎ rén liāo。

夏夜登小蓬莱阁同丽生二弟晋作

宗婉

近水花如梦,当窗树作屏。jìn shuǐ huā rú mèng,dāng chuāng shù zuò píng。
玉箫闲一弄,夜气忽吹醒。yù xiāo xián yī nòng,yè qì hū chuī xǐng。
衫薄萦香雾,鬟低坠素馨。shān báo yíng xiāng wù,huán dī zhuì sù xīn。
隔墙谁笑语,扶月悄然听。gé qiáng shuí xiào yǔ,fú yuè qiāo rán tīng。
36123