古诗词

题屏障

孙承恩

团团碧树遮宫墙,老梅吹香春昼长。tuán tuán bì shù zhē gōng qiáng,lǎo méi chuī xiāng chūn zhòu zhǎng。
锦屏三面围绣床,中间独踞长髯郎。jǐn píng sān miàn wéi xiù chuáng,zhōng jiān dú jù zhǎng rán láng。
乌纱峨峨姣服芳,指顾意态何徜徉。wū shā é é jiāo fú fāng,zhǐ gù yì tài hé cháng yáng。
莺莺燕燕侍两傍,八姝妍丽非寻常。yīng yīng yàn yàn shì liǎng bàng,bā shū yán lì fēi xún cháng。
明眸皓齿云鬓光,便儇绰约宛清扬。míng móu hào chǐ yún bìn guāng,biàn xuān chuò yuē wǎn qīng yáng。
迎风娇立垂轻纕,行行环佩摇鸣珰。yíng fēng jiāo lì chuí qīng rǎng,xíng xíng huán pèi yáo míng dāng。
龙脑入缕生暖香,馀寒犹试罗衣裳。lóng nǎo rù lǚ shēng nuǎn xiāng,yú hán yóu shì luó yī shang。
争妍竞媚夸新妆,承颜贾宠未肯降。zhēng yán jìng mèi kuā xīn zhuāng,chéng yán jiǎ chǒng wèi kěn jiàng。
粉香丛作温柔乡,欢娱镇日心始偿。fěn xiāng cóng zuò wēn róu xiāng,huān yú zhèn rì xīn shǐ cháng。
生平事业成亡羊,共言此乐殊未央。shēng píng shì yè chéng wáng yáng,gòng yán cǐ lè shū wèi yāng。
此乐殊未央,岂知浮世多沧桑。cǐ lè shū wèi yāng,qǐ zhī fú shì duō cāng sāng。
古今頫仰炊黄粱,百年忧乐都两亡。gǔ jīn fǔ yǎng chuī huáng liáng,bǎi nián yōu lè dōu liǎng wáng。
当时盛丽今渺茫,漫言遗迹存缥缃。dāng shí shèng lì jīn miǎo máng,màn yán yí jì cún piāo xiāng。
翰林先生铁石肠,因观此图长慨慷。hàn lín xiān shēng tiě shí cháng,yīn guān cǐ tú zhǎng kǎi kāng。
靡曼自昔招不祥,养心寡欲圣所臧,不独有国惩淫荒。mí màn zì xī zhāo bù xiáng,yǎng xīn guǎ yù shèng suǒ zāng,bù dú yǒu guó chéng yín huāng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

赠吴黄洲五首

孙承恩

浩荡黄洲上,超然谢世喧。hào dàng huáng zhōu shàng,chāo rán xiè shì xuān。
水禽时近榻,俗客不过门。shuǐ qín shí jìn tà,sú kè bù guò mén。
憩石云生袂,吟诗月满樽。qì shí yún shēng mèi,yín shī yuè mǎn zūn。
浮荣亦何有,勘破底须论。fú róng yì hé yǒu,kān pò dǐ xū lùn。

赠吴黄洲五首

孙承恩

久别情何极,相逢话独长。jiǔ bié qíng hé jí,xiāng féng huà dú zhǎng。
世途嗟蜀道,心事付沧浪。shì tú jiē shǔ dào,xīn shì fù cāng làng。
问我幽栖地,添奇水石旁。wèn wǒ yōu qī dì,tiān qí shuǐ shí páng。
无由得公去,重醉旧茅堂。wú yóu dé gōng qù,zhòng zuì jiù máo táng。

留别黄洲二首

孙承恩

孤楫清江渚,离筵落照边。gū jí qīng jiāng zhǔ,lí yán luò zhào biān。
一樽同笑咏,明日隔山川。yī zūn tóng xiào yǒng,míng rì gé shān chuān。
契谊看如此,愁怀益渺然。qì yì kàn rú cǐ,chóu huái yì miǎo rán。
无由慰瞻溯,时望寄诗篇。wú yóu wèi zhān sù,shí wàng jì shī piān。

留别黄洲二首

孙承恩

把盏春风动,吟诗白雪香。bǎ zhǎn chūn fēng dòng,yín shī bái xuě xiāng。
归心迷故国,别意满河梁。guī xīn mí gù guó,bié yì mǎn hé liáng。
后会浑难卜,骊歌不厌长。hòu huì hún nán bo,lí gē bù yàn zhǎng。
心知无近远,底事重彷徨。xīn zhī wú jìn yuǎn,dǐ shì zhòng páng huáng。

常山喜得家信三首

孙承恩

此日逢家信,千金喜更真。cǐ rì féng jiā xìn,qiān jīn xǐ gèng zhēn。
客瞻异乡月,人别故园春。kè zhān yì xiāng yuè,rén bié gù yuán chūn。
安稳无馀望,康强有老亲。ān wěn wú yú wàng,kāng qiáng yǒu lǎo qīn。
拳拳寸草意,感激戴苍旻。quán quán cùn cǎo yì,gǎn jī dài cāng mín。

常山喜得家信三首

孙承恩

幸有平安慰,兼云得两儿。xìng yǒu píng ān wèi,jiān yún dé liǎng ér。
抱惭非孔释,梦巳恊熊罴。bào cán fēi kǒng shì,mèng sì xié xióng pí。
天意将无定,吾年巳渐衰。tiān yì jiāng wú dìng,wú nián sì jiàn shuāi。
宗祧百年事,抚已重嗟咨。zōng tiāo bǎi nián shì,fǔ yǐ zhòng jiē zī。

常山喜得家信三首

孙承恩

失学怜儿辈,临缄意不无。shī xué lián ér bèi,lín jiān yì bù wú。
即看语造次,讵有苦工夫。jí kàn yǔ zào cì,jù yǒu kǔ gōng fū。
春雨招梅友,秋风聘橘奴。chūn yǔ zhāo méi yǒu,qiū fēng pìn jú nú。
小园多干当,幸不至荒芜。xiǎo yuán duō gàn dāng,xìng bù zhì huāng wú。

过嘉兴

孙承恩

望入吴山水,乡音听渐真。wàng rù wú shān shuǐ,xiāng yīn tīng jiàn zhēn。
天涯空岁月,脚底几风尘。tiān yá kōng suì yuè,jiǎo dǐ jǐ fēng chén。
桑梓人情好,莺花客意新。sāng zǐ rén qíng hǎo,yīng huā kè yì xīn。
男儿讵怀土,堂上白头亲。nán ér jù huái tǔ,táng shàng bái tóu qīn。

抵家杂诗四首

孙承恩

解装谢长路,及门当晚春。jiě zhuāng xiè zhǎng lù,jí mén dāng wǎn chūn。
风光浑自喜,花鸟似相亲。fēng guāng hún zì xǐ,huā niǎo shì xiāng qīn。
慰讯州司厚,过从父老真。wèi xùn zhōu sī hòu,guò cóng fù lǎo zhēn。
山川多历览,时或诧乡人。shān chuān duō lì lǎn,shí huò chà xiāng rén。

抵家杂诗四首

孙承恩

跋涉巳云毕,低回不自禁。bá shè sì yún bì,dī huí bù zì jìn。
更因归日喜,还忆去时心。gèng yīn guī rì xǐ,hái yì qù shí xīn。
毫末真无补,高深实有临。háo mò zhēn wú bǔ,gāo shēn shí yǒu lín。
老亲多慰藉,添得二毛侵。lǎo qīn duō wèi jí,tiān dé èr máo qīn。

抵家杂诗四首

孙承恩

小圃多新思,苔阶觅旧踪。xiǎo pǔ duō xīn sī,tái jiē mì jiù zōng。
胸中富万壑,眼底失孤峰。xiōng zhōng fù wàn hè,yǎn dǐ shī gū fēng。
兴动王孙草,诗哦处士松。xīng dòng wáng sūn cǎo,shī ó chù shì sōng。
更怜茅屋角,添得竹阴浓。gèng lián máo wū jiǎo,tiān dé zhú yīn nóng。

抵家杂诗四首

孙承恩

徙倚当春晚,行吟步翠苔。xǐ yǐ dāng chūn wǎn,xíng yín bù cuì tái。
犹思曩日别,不道隔年回。yóu sī nǎng rì bié,bù dào gé nián huí。
柳及时新插,桃经手旧栽。liǔ jí shí xīn chā,táo jīng shǒu jiù zāi。
似怜主人出,迟得数枝开。shì lián zhǔ rén chū,chí dé shù zhī kāi。

和答郭杏冈司成三首

孙承恩

见说官居好,悠然吏隐情。jiàn shuō guān jū hǎo,yōu rán lì yǐn qíng。
花边棋屡覆,竹上句时成。huā biān qí lǚ fù,zhú shàng jù shí chéng。
勋业看前辈,才猷范后生。xūn yè kàn qián bèi,cái yóu fàn hòu shēng。
况闻门第寂,冰雪照人清。kuàng wén mén dì jì,bīng xuě zhào rén qīng。

和答郭杏冈司成三首

孙承恩

我亦幽栖好,新开水竹居。wǒ yì yōu qī hǎo,xīn kāi shuǐ zhú jū。
道心成澹泊,习气半消除。dào xīn chéng dàn pō,xí qì bàn xiāo chú。
慷慨能忘世,疏慵不废书。kāng kǎi néng wàng shì,shū yōng bù fèi shū。
驰驱有王事,明发又巾车。chí qū yǒu wáng shì,míng fā yòu jīn chē。

和答郭杏冈司成三首

孙承恩

暂领幽栖乐,都忘作宦时。zàn lǐng yōu qī lè,dōu wàng zuò huàn shí。
迂疏故人念,踪迹野鸥知。yū shū gù rén niàn,zōng jì yě ōu zhī。
引月牵吟幔,留云护药篱。yǐn yuè qiān yín màn,liú yún hù yào lí。
平生但随运,何地不相宜。píng shēng dàn suí yùn,hé dì bù xiāng yí。