古诗词

句曲山房歌王克斋司徒请赋

孙承恩

句曲古灵壤,嵯峨屹高空。jù qū gǔ líng rǎng,cuó é yì gāo kōng。
遥联峨眉秀,近接钟山雄。yáo lián é méi xiù,jìn jiē zhōng shān xióng。
传闻兹地神仙居,卜筑今有高人庐。chuán wén zī dì shén xiān jū,bo zhù jīn yǒu gāo rén lú。
高人谁欤世居此,今司徒公太原裔。gāo rén shuí yú shì jū cǐ,jīn sī tú gōng tài yuán yì。
司徒精舍山之阳,林屋窈窕开青苍。sī tú jīng shě shān zhī yáng,lín wū yǎo tiǎo kāi qīng cāng。
门前溪九曲,屋后松千章。mén qián xī jiǔ qū,wū hòu sōng qiān zhāng。
水石岚霏地深迥,自喜幽栖远人境。shuǐ shí lán fēi dì shēn jiǒng,zì xǐ yōu qī yuǎn rén jìng。
读易梅窗清夜徂,鸣琴草堂白昼静。dú yì méi chuāng qīng yè cú,míng qín cǎo táng bái zhòu jìng。
山中昔有华阳翁,著书于此巢云松。shān zhōng xī yǒu huá yáng wēng,zhù shū yú cǐ cháo yún sōng。
玩云听松自怡悦,独善不救苍生穷。wán yún tīng sōng zì yí yuè,dú shàn bù jiù cāng shēng qióng。
司徒当年早致身,大鹏九万排风云。sī tú dāng nián zǎo zhì shēn,dà péng jiǔ wàn pái fēng yún。
扬历内外三十载,剩有事业扬清芬。yáng lì nèi wài sān shí zài,shèng yǒu shì yè yáng qīng fēn。
顷来都门得良会,示予山图同展对。qǐng lái dōu mén dé liáng huì,shì yǔ shān tú tóng zhǎn duì。
知公身在霄汉上,故园时时劳梦寐。zhī gōng shēn zài xiāo hàn shàng,gù yuán shí shí láo mèng mèi。
鸿飞矫矫羡莫扳,衡门幽幽生暮寒。hóng fēi jiǎo jiǎo xiàn mò bān,héng mén yōu yōu shēng mù hán。
颇疑中林猿鹤怨,几见石径莓苔斑。pǒ yí zhōng lín yuán hè yuàn,jǐ jiàn shí jìng méi tái bān。
小山桂枝高几许,木落清吟山鬼语。xiǎo shān guì zhī gāo jǐ xǔ,mù luò qīng yín shān guǐ yǔ。
翠巘秋来多白云,玉田春深涨红雨。cuì yǎn qiū lái duō bái yún,yù tián chūn shēn zhǎng hóng yǔ。
公今正作商家霖,忠荩九重知眷深。gōng jīn zhèng zuò shāng jiā lín,zhōng jìn jiǔ zhòng zhī juàn shēn。
崇崇鼎铉日柄用,迢迢故国空驰心。chóng chóng dǐng xuàn rì bǐng yòng,tiáo tiáo gù guó kōng chí xīn。
他时功成冠拟挂,再向山前开绿野。tā shí gōng chéng guān nǐ guà,zài xiàng shān qián kāi lǜ yě。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

仁厚开基异,崇儒圣道尊。rén hòu kāi jī yì,chóng rú shèng dào zūn。
至诚寓杯酒,心事洞诸门。zhì chéng yù bēi jiǔ,xīn shì dòng zhū mén。
慎狱钦民命,惩奢塞败源。shèn yù qīn mín mìng,chéng shē sāi bài yuán。
身先端化本,仿佛见王言。shēn xiān duān huà běn,fǎng fú jiàn wáng yán。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

罪已消天变,仁民隐至情。zuì yǐ xiāo tiān biàn,rén mín yǐn zhì qíng。
厚伦施义粟,勤学购遗经。hòu lún shī yì sù,qín xué gòu yí jīng。
节为山林重,功于宦寺轻。jié wèi shān lín zhòng,gōng yú huàn sì qīng。
不惭称令主,恭俭更仁明。bù cán chēng lìng zhǔ,gōng jiǎn gèng rén míng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

章圣几贤主,咸中亦治时。zhāng shèng jǐ xián zhǔ,xián zhōng yì zhì shí。
爱民释逋系,听谏纳危辞。ài mín shì bū xì,tīng jiàn nà wēi cí。
重道颁经籍,忧蝗罢宴嬉。zhòng dào bān jīng jí,yōu huáng bà yàn xī。
惜哉祥瑞事,白壁见瑕疵。xī zāi xiáng ruì shì,bái bì jiàn xiá cī。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

仁俭承先业,遐荒仰治平。rén jiǎn chéng xiān yè,xiá huāng yǎng zhì píng。
膳因惜费减,物为爱民轻。shàn yīn xī fèi jiǎn,wù wèi ài mín qīng。
讲学忘炎暑,陈图列御屏。jiǎng xué wàng yán shǔ,chén tú liè yù píng。
黎民怀惠泽,翼世痛昭陵。lí mín huái huì zé,yì shì tòng zhāo líng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

让德终丧日,其如历数归。ràng dé zhōng sàng rì,qí rú lì shù guī。
仁心放宫女,孝道协慈闱。rén xīn fàng gōng nǚ,xiào dào xié cí wéi。
临政参今古,求言裨缺违。lín zhèng cān jīn gǔ,qiú yán bì quē wéi。
史书经统一,千载仰前徽。shǐ shū jīng tǒng yī,qiān zài yǎng qián huī。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

一代有为君,齐家更守文。yī dài yǒu wèi jūn,qí jiā gèng shǒu wén。
游畋元不事,土木总无闻。yóu tián yuán bù shì,tǔ mù zǒng wú wén。
法制熙丰盛,兵戈辽夏勤。fǎ zhì xī fēng shèng,bīng gē liáo xià qín。
倾心相安石,国是日纷纷。qīng xīn xiāng ān shí,guó shì rì fēn fēn。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

元祐更新法,拳拳复祖谟。yuán yòu gèng xīn fǎ,quán quán fù zǔ mó。
宣仁元圣哲,马吕亦匡扶。xuān rén yuán shèng zhé,mǎ lǚ yì kuāng fú。
幸免调停误,终为绍述诬。xìng miǎn diào tíng wù,zhōng wèi shào shù wū。
惜哉全盛业,坐见日西徂。xī zāi quán shèng yè,zuò jiàn rì xī cú。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

帝聪多技艺,土木漫然荒。dì cōng duō jì yì,tǔ mù màn rán huāng。
既作神霄会,仍开花石纲。jì zuò shén xiāo huì,réng kāi huā shí gāng。
劳民崇艮岳,违好伐辽阳。láo mín chóng gěn yuè,wéi hǎo fá liáo yáng。
为堕丰亨说,终当出幸亡。wèi duò fēng hēng shuō,zhōng dāng chū xìng wáng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

五马传初渡,皇图喜再开。wǔ mǎ chuán chū dù,huáng tú xǐ zài kāi。
守文堪令主,拨乱欠雄才。shǒu wén kān lìng zhǔ,bō luàn qiàn xióng cái。
和议谁教信,精忠漫作猜。hé yì shuí jiào xìn,jīng zhōng màn zuò cāi。
偏安方自足,恢复见悠哉。piān ān fāng zì zú,huī fù jiàn yōu zāi。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

恢复当年志,英明自尔殊。huī fù dāng nián zhì,yīng míng zì ěr shū。
仁行社仓法,勤寓敬天图。rén xíng shè cāng fǎ,qín yù jìng tiān tú。
武烈心徒竞,谋谟意总疏。wǔ liè xīn tú jìng,móu mó yì zǒng shū。
纷纷多论议,毕竟堕模糊。fēn fēn duō lùn yì,bì jìng duò mó hú。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

帝也中才主,恭俭亦守成。dì yě zhōng cái zhǔ,gōng jiǎn yì shǒu chéng。
用人杂忠佞,行政半昏明。yòng rén zá zhōng nìng,xíng zhèng bàn hūn míng。
不有遵行实,空存理学名。bù yǒu zūn xíng shí,kōng cún lǐ xué míng。
只馀表章意,正论息争衡。zhǐ yú biǎo zhāng yì,zhèng lùn xī zhēng héng。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

戎马凭陵日,宫闱恣乐辰。róng mǎ píng líng rì,gōng wéi zì lè chén。
非因天有恶,自是国无人。fēi yīn tiān yǒu è,zì shì guó wú rén。
忠愤嗟多士,安危倚大臣。zhōng fèn jiē duō shì,ān wēi yǐ dà chén。
殷勤德祐诏,哀诵不堪论。yīn qín dé yòu zhào,āi sòng bù kān lùn。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

往事今之鉴,遗编迹未陈。wǎng shì jīn zhī jiàn,yí biān jì wèi chén。
是非须决择,终始贵持循。shì fēi xū jué zé,zhōng shǐ guì chí xún。
随善皆归治,无非不败身。suí shàn jiē guī zhì,wú fēi bù bài shēn。
商书三四语,千载可书绅。shāng shū sān sì yǔ,qiān zài kě shū shēn。

鉴古韵语五十九首唐尧帝

孙承恩

于穆维天运,君心法自彊。yú mù wéi tiān yùn,jūn xīn fǎ zì jiàng。
圣谟犹炳炳,天命凛皇皇。shèng mó yóu bǐng bǐng,tiān mìng lǐn huáng huáng。
睿哲皇今是,钦明道日昌。ruì zhé huáng jīn shì,qīn míng dào rì chāng。
愿言期勿替,千古配陶唐。yuàn yán qī wù tì,qiān gǔ pèi táo táng。

为何养高题扇景二首

孙承恩

傲睨江天阔,依依岛屿明。ào nì jiāng tiān kuò,yī yī dǎo yǔ míng。
风林闻落叶,烟渚看云生。fēng lín wén luò yè,yān zhǔ kàn yún shēng。
黄绮终堪隐,巢由不慕名。huáng qǐ zhōng kān yǐn,cháo yóu bù mù míng。
为君占易画,履二得幽贞。wèi jūn zhàn yì huà,lǚ èr dé yōu zhēn。