古诗词

拟嘉靖圣德颂二篇

孙承恩

于维上天,万物父母。yú wéi shàng tiān,wàn wù fù mǔ。
大君宗子,天所畀付。dà jūn zōng zi,tiān suǒ bì fù。
天能生物,不能遂物。tiān néng shēng wù,bù néng suì wù。
左右斯民,大君之责。zuǒ yòu sī mín,dà jūn zhī zé。
生欲有养,终欲有归。shēng yù yǒu yǎng,zhōng yù yǒu guī。
不有王者,孰主孰依。bù yǒu wáng zhě,shú zhǔ shú yī。
维昔文王,泽及枯骨。wéi xī wén wáng,zé jí kū gǔ。
掩骼埋胔,王政之一。yǎn gé mái zì,wáng zhèng zhī yī。
世衰俗降,治不法古。shì shuāi sú jiàng,zhì bù fǎ gǔ。
虚文虽存,实政莫睹。xū wén suī cún,shí zhèng mò dǔ。
流离委顿,掩覆莫施。liú lí wěi dùn,yǎn fù mò shī。
下食蝼蚁,上食鸢鸱。xià shí lóu yǐ,shàng shí yuān chī。
吾皇圣神,心含大造。wú huáng shèng shén,xīn hán dà zào。
惠鲜茕鳏,绥辑饥殍。huì xiān qióng guān,suí jí jī piǎo。
念厥没者,暴尸弃骸。niàn jué méi zhě,bào shī qì hái。
孰悯孰恻,颠没草莱。shú mǐn shú cè,diān méi cǎo lái。
阴雨霜月,冤语吟啸。yīn yǔ shuāng yuè,yuān yǔ yín xiào。
朕主神天,宁不汝悼。zhèn zhǔ shén tiān,níng bù rǔ dào。
天地虽大,或缺其仁。tiān dì suī dà,huò quē qí rén。
吾皇一念,旋乾转坤。wú huáng yī niàn,xuán qián zhuǎn kūn。
乃召司徒,汝其度地。nǎi zhào sī tú,rǔ qí dù dì。
悉俾瘗埋,汝勿怠事。xī bǐ yì mái,rǔ wù dài shì。
乃召宗伯,汝其询咨。nǎi zhào zōng bó,rǔ qí xún zī。
捡括以行,俾无或遗。jiǎn kuò yǐ xíng,bǐ wú huò yí。
相彼王郊,其土埴埴。xiāng bǐ wáng jiāo,qí tǔ zhí zhí。
墓人冢夫,乃经乃画。mù rén zhǒng fū,nǎi jīng nǎi huà。
千夫如云,万锸如雨。qiān fū rú yún,wàn chā rú yǔ。
劳相踊跃,畚筑具举。láo xiāng yǒng yuè,běn zhù jù jǔ。
屋如堂如,斧如坊如。wū rú táng rú,fǔ rú fāng rú。
崇崇连连,郁其冈如。chóng chóng lián lián,yù qí gāng rú。
于殇于厉,于士于旅。yú shāng yú lì,yú shì yú lǚ。
是凭是藉,是宅是处。shì píng shì jí,shì zhái shì chù。
焄蒿悽怆,若或有知。xūn hāo qī chuàng,ruò huò yǒu zhī。
枯壤衔恩,冥途结悲。kū rǎng xián ēn,míng tú jié bēi。
周文则仁,据所目见。zhōu wén zé rén,jù suǒ mù jiàn。
善推其为,皇泽丕遍。shàn tuī qí wèi,huáng zé pī biàn。
皇泽丕遍,逮于重泉。huáng zé pī biàn,dǎi yú zhòng quán。
矧也吾人,覆冒曷言。shěn yě wú rén,fù mào hé yán。
至和薰蒸,玄化坱圠。zhì hé xūn zhēng,xuán huà yǎng yà。
动植蒙休,民不天折。dòng zhí méng xiū,mín bù tiān zhé。
宇宙清肃,罔有害灾。yǔ zhòu qīng sù,wǎng yǒu hài zāi。
怪妖藏灭,诸福毕来。guài yāo cáng miè,zhū fú bì lái。
补天不能,助地不及。bǔ tiān bù néng,zhù dì bù jí。
百神效灵,左右拱翊。bǎi shén xiào líng,zuǒ yòu gǒng yì。
稽首圣皇,寿万千亿。jī shǒu shèng huáng,shòu wàn qiān yì。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

雪望

孙承恩

密密复皑皑,玄阴郁不开。mì mì fù ái ái,xuán yīn yù bù kāi。
雨凝飘渐积,风急去仍回。yǔ níng piāo jiàn jī,fēng jí qù réng huí。
欲把羲娥吊,还将混沌猜。yù bǎ xī é diào,hái jiāng hùn dùn cāi。
谁欤蓑笠者,沽酒过桥来。shuí yú suō lì zhě,gū jiǔ guò qiáo lái。

对雪

孙承恩

朔雪千林盛,连天舞素霙。shuò xuě qiān lín shèng,lián tiān wǔ sù yīng。
依依巧作态,脉脉故无声。yī yī qiǎo zuò tài,mài mài gù wú shēng。
只可如袁卧,难为访戴行。zhǐ kě rú yuán wò,nán wèi fǎng dài xíng。
小山浑不俗,玉立更峥嵘。xiǎo shān hún bù sú,yù lì gèng zhēng róng。

寄题储苎西山亭和汪东麓韵三首

孙承恩

窈窕深穿壑,嵚岑小筑丘。yǎo tiǎo shēn chuān hè,qīn cén xiǎo zhù qiū。
川光涵镜静,石气杂云流。chuān guāng hán jìng jìng,shí qì zá yún liú。
花鸟娱幽兴,蒲荷足晚收。huā niǎo yú yōu xīng,pú hé zú wǎn shōu。
更闻贻后远,千卷贮层楼。gèng wén yí hòu yuǎn,qiān juǎn zhù céng lóu。

寄题储苎西山亭和汪东麓韵三首

孙承恩

古树藏迂径,平台对石桥。gǔ shù cáng yū jìng,píng tái duì shí qiáo。
两堤莽回合,一水故迢遥。liǎng dī mǎng huí hé,yī shuǐ gù tiáo yáo。
鲑菜君家足,林泉我兴饶。guī cài jūn jiā zú,lín quán wǒ xīng ráo。
何当乘暇去,吟赏判连朝。hé dāng chéng xiá qù,yín shǎng pàn lián cháo。

寄题储苎西山亭和汪东麓韵三首

孙承恩

吾闻莲塘曲,储子搆名山。wú wén lián táng qū,chǔ zi gòu míng shān。
石作三峰峙,溪流九折湾。shí zuò sān fēng zhì,xī liú jiǔ zhé wān。
尘中有兜率,海上见商颜。chén zhōng yǒu dōu lǜ,hǎi shàng jiàn shāng yán。
羡尔萃奇胜,谁言造物悭。xiàn ěr cuì qí shèng,shuí yán zào wù qiān。

都下卧病

孙承恩

卧病洛阳城,不知时序更。wò bìng luò yáng chéng,bù zhī shí xù gèng。
屡空谙客味,数问荷交情。lǚ kōng ān kè wèi,shù wèn hé jiāo qíng。
壮志因愁减,衰颜览镜惊。zhuàng zhì yīn chóu jiǎn,shuāi yán lǎn jìng jīng。
前程那可计,休咎任浮生。qián chéng nà kě jì,xiū jiù rèn fú shēng。

送刘公勋乞终养归

孙承恩

筮仕便辞归,宁亲愿不违。shì shì biàn cí guī,níng qīn yuàn bù wéi。
私情乌鸟疏,高兴北山薇。sī qíng wū niǎo shū,gāo xīng běi shān wēi。
花坞潘舆稳,秋风莱彩辉。huā wù pān yú wěn,qiū fēng lái cǎi huī。
嗟予望云意,为汝益翻飞。jiē yǔ wàng yún yì,wèi rǔ yì fān fēi。

为戴道士题画鹤

孙承恩

不逐腰缠客,清溪岁月深。bù zhú yāo chán kè,qīng xī suì yuè shēn。
朝从游碧落,夕返憩瑶岑。cháo cóng yóu bì luò,xī fǎn qì yáo cén。
华表归时语,黄州去日心。huá biǎo guī shí yǔ,huáng zhōu qù rì xīn。
苍茫明月夜,兀立候松阴。cāng máng míng yuè yè,wù lì hòu sōng yīn。

迁寓五首

孙承恩

客里多迁次,今兹始定居。kè lǐ duō qiān cì,jīn zī shǐ dìng jū。
亦知同逆旅,聊复认吾庐。yì zhī tóng nì lǚ,liáo fù rèn wú lú。
邻访新移客,儿齐未展书。lín fǎng xīn yí kè,ér qí wèi zhǎn shū。
终宵眠不稳,明月照窗虚。zhōng xiāo mián bù wěn,míng yuè zhào chuāng xū。

迁寓五首

孙承恩

雅志怜幽寂,吾庐亦自宜。yǎ zhì lián yōu jì,wú lú yì zì yí。
城临风到急,地逼月来迟。chéng lín fēng dào jí,dì bī yuè lái chí。
病起身犹歉,门扃客屡题。bìng qǐ shēn yóu qiàn,mén jiōng kè lǚ tí。
幽怀无所寄,多种菊花枝。yōu huái wú suǒ jì,duō zhǒng jú huā zhī。

迁寓五首

孙承恩

门倚重城地,心瞻咫尺天。mén yǐ zhòng chéng dì,xīn zhān zhǐ chǐ tiān。
最欣少尘事,况喜近仁贤。zuì xīn shǎo chén shì,kuàng xǐ jìn rén xián。
斗室堪儿读,空庭足马旋。dòu shì kān ér dú,kōng tíng zú mǎ xuán。
宦途愧贫薄,那敢过求全。huàn tú kuì pín báo,nà gǎn guò qiú quán。

迁寓五首

孙承恩

突兀见危城,天然列障屏。tū wù jiàn wēi chéng,tiān rán liè zhàng píng。
开轩藉深稳,压栋自虚名。kāi xuān jí shēn wěn,yā dòng zì xū míng。
夕照楼台丽,秋风鼓角清。xī zhào lóu tái lì,qiū fēng gǔ jiǎo qīng。
趋朝应自惯,不用听鸡鸣。qū cháo yīng zì guàn,bù yòng tīng jī míng。

迁寓五首

孙承恩

是处谁非寓,吾庐又再更。shì chù shuí fēi yù,wú lú yòu zài gèng。
天涯淹久病,客思喜秋清。tiān yá yān jiǔ bìng,kè sī xǐ qiū qīng。
岁月看人老,拘牵笑此生。suì yuè kàn rén lǎo,jū qiān xiào cǐ shēng。
故园三泖上,回首独含情。gù yuán sān mǎo shàng,huí shǒu dú hán qíng。

邸中思家四首

孙承恩

寂寂书斋夜,悠悠对短檠。jì jì shū zhāi yè,yōu yōu duì duǎn qíng。
异乡千里梦,故国一家情。yì xiāng qiān lǐ mèng,gù guó yī jiā qíng。
岁晚风偏劲,天空月正明。suì wǎn fēng piān jìn,tiān kōng yuè zhèng míng。
孤吟愁不寐,戍鼓递高城。gū yín chóu bù mèi,shù gǔ dì gāo chéng。

邸中思家四首

孙承恩

白发亲龄暮,青山客路长。bái fā qīn líng mù,qīng shān kè lù zhǎng。
经年千里信,一读九回肠。jīng nián qiān lǐ xìn,yī dú jiǔ huí cháng。
最喜犹强饭,深期早促装。zuì xǐ yóu qiáng fàn,shēn qī zǎo cù zhuāng。
不知何岁月,花底进霞觞。bù zhī hé suì yuè,huā dǐ jìn xiá shāng。