古诗词

虞山歌赠陈元习中丞抚南赣

湛若水

虞山、虞山,乃在洞庭姑熟之间。yú shān yú shān,nǎi zài dòng tíng gū shú zhī jiān。
遥遥东驰到海,截屼峍而嵯峨。yáo yáo dōng chí dào hǎi,jié wù lù ér cuó é。
琴川浟浟以渟滀,扶摇清淑之气郁积成衷和,是生魁奇俊特之士何其多。qín chuān yóu yóu yǐ tíng chù,fú yáo qīng shū zhī qì yù jī chéng zhōng hé,shì shēng kuí qí jùn tè zhī shì hé qí duō。
就中有如二陈者,元方季方宜同科。jiù zhōng yǒu rú èr chén zhě,yuán fāng jì fāng yí tóng kē。
长公扬历遍天下,身佩明月胸星罗。zhǎng gōng yáng lì biàn tiān xià,shēn pèi míng yuè xiōng xīng luó。
白眼向空思吁咈,开口不绝如悬河。bái yǎn xiàng kōng sī xū fú,kāi kǒu bù jué rú xuán hé。
又如银汉天上落,昆仑之水千流万折生层波。yòu rú yín hàn tiān shàng luò,kūn lún zhī shuǐ qiān liú wàn zhé shēng céng bō。
庖丁十牛中理解,八面应敌如君何。páo dīng shí niú zhōng lǐ jiě,bā miàn yīng dí rú jūn hé。
前年知命始添丁,联翩三凤过徐卿。qián nián zhī mìng shǐ tiān dīng,lián piān sān fèng guò xú qīng。
始知有子万事足,岂能无官一身轻。shǐ zhī yǒu zi wàn shì zú,qǐ néng wú guān yī shēn qīng。
迩来光禄席未暖,命抚南赣连漳汀。ěr lái guāng lù xí wèi nuǎn,mìng fǔ nán gàn lián zhāng tīng。
自古大才当大用,丈夫四海还经营。zì gǔ dà cái dāng dà yòng,zhàng fū sì hǎi hái jīng yíng。
区区问我借聋盲,此去可作咨阳明。qū qū wèn wǒ jiè lóng máng,cǐ qù kě zuò zī yáng míng。
四省夹攻有遗策,狡兔三穴失其灵。sì shěng jiā gōng yǒu yí cè,jiǎo tù sān xué shī qí líng。
不然亦有智将术,威风肃肃流先声。bù rán yì yǒu zhì jiāng shù,wēi fēng sù sù liú xiān shēng。
如以口舌代斧钺,胸中百万藏甲兵。rú yǐ kǒu shé dài fǔ yuè,xiōng zhōng bǎi wàn cáng jiǎ bīng。
弄兵之徒化赤子,归放牛马耕为农。nòng bīng zhī tú huà chì zi,guī fàng niú mǎ gēng wèi nóng。
洗兵于江湖,四省见永清,神武不杀方来庭。xǐ bīng yú jiāng hú,sì shěng jiàn yǒng qīng,shén wǔ bù shā fāng lái tíng。

湛若水

明广东增城人,字元明,号甘泉。少师事陈献章。弘治十八年进士,授编修。历南京国子监祭酒,南京吏、礼,兵三部尚书。在翰林院时与王守仁同时讲学,主张“随处体认天理”,“知行并进”,反对“知先行后”,与阳明之说有所不同。后筑西樵讲舍讲学,学者称甘泉先生。卒谥文简。著有《心性图说》、《格物通》、《甘泉集》等。 湛若水的作品>>

猜您喜欢

途中寄督学蒋道林与留山居罗覃宋诸子

湛若水

内顾传声与道林,留居诸子快登临。nèi gù chuán shēng yǔ dào lín,liú jū zhū zi kuài dēng lín。
此中真境无穷在,一洞无如一洞深。cǐ zhōng zhēn jìng wú qióng zài,yī dòng wú rú yī dòng shēn。

题竹轩卷为约宾曹凤朝文瑞

湛若水

卜得云居岂偶然,地藏天作乃神存。bo dé yún jū qǐ ǒu rán,dì cáng tiān zuò nǎi shén cún。
有人任了经营事,终日无为对竹轩。yǒu rén rèn le jīng yíng shì,zhōng rì wú wèi duì zhú xuān。

承应谨庵督学置酒请会于石鼓书院作

湛若水

衡云烂睡六十日,江雨痛饮蒸湘头。héng yún làn shuì liù shí rì,jiāng yǔ tòng yǐn zhēng xiāng tóu。
含情吊古忘言说,石鼓无声江自流。hán qíng diào gǔ wàng yán shuō,shí gǔ wú shēng jiāng zì liú。

与衡州守冯南滨

湛若水

廛地新占天柱峰,今人冷淡古人同。chán dì xīn zhàn tiān zhù fēng,jīn rén lěng dàn gǔ rén tóng。
黄堂已有陈蕃榻,白屋无能孺子风。huáng táng yǐ yǒu chén fān tà,bái wū wú néng rú zi fēng。

承冯南滨太守丁巨川少府崔柏溪别驾饯于回雁寺作诗酬之

湛若水

□□挥毫回雁峰,一翁五马二骖同。huī háo huí yàn fēng,yī wēng wǔ mǎ èr cān tóng。
片云去逐啼鸣□,□马驰驱别驾风。piàn yún qù zhú tí míng,mǎ chí qū bié jià fēng。

与彭西湖典膳诗

湛若水

无虞即鹿入林中,阮籍惟应哭路穷。wú yú jí lù rù lín zhōng,ruǎn jí wéi yīng kū lù qióng。
行尽源头见真境,西湖歌鼓笑相逢。xíng jǐn yuán tóu jiàn zhēn jìng,xī hú gē gǔ xiào xiāng féng。

至桂阳州作

湛若水

风驭云车天与游,天风吹过桂阳州。fēng yù yún chē tiān yǔ yóu,tiān fēng chuī guò guì yáng zhōu。
未知城郭人文别,分付诗囊一并收。wèi zhī chéng guō rén wén bié,fēn fù shī náng yī bìng shōu。

有怀居岳诸子

湛若水

几望归途踏月歌,满腔春意柰公何。jǐ wàng guī tú tà yuè gē,mǎn qiāng chūn yì nài gōng hé。
诸贤收拾知深浅,衡岳峰头月最多。zhū xián shōu shí zhī shēn qiǎn,héng yuè fēng tóu yuè zuì duō。

过界茅岭答人言

湛若水

舆卒俄而向我言,广东湖广界茅分。yú zú é ér xiàng wǒ yán,guǎng dōng hú guǎng jiè máo fēn。
而今已自通疆界,东洞云同西洞云。ér jīn yǐ zì tōng jiāng jiè,dōng dòng yún tóng xī dòng yún。

过星子巡司倩小船东下中流赋诗甚适云

湛若水

千层石罅挂云軘,万劫危途见雾村。qiān céng shí xià guà yún tún,wàn jié wēi tú jiàn wù cūn。
孤寨人言是星子,中流我自出星源。gū zhài rén yán shì xīng zi,zhōng liú wǒ zì chū xīng yuán。

夜半至连州有诗与况知州

湛若水

一水中流两岸山,满船明月只身还。yī shuǐ zhōng liú liǎng àn shān,mǎn chuán míng yuè zhǐ shēn hái。
故人问我来何处,笑指衡云天际间。gù rén wèn wǒ lái hé chù,xiào zhǐ héng yún tiān jì jiān。

过鳖子峡作

湛若水

鳖予峡中孤舸飞,寒花两岸送吾归。biē yǔ xiá zhōng gū gě fēi,hán huā liǎng àn sòng wú guī。
不须傍柳寻花去,自有花光映客衣。bù xū bàng liǔ xún huā qù,zì yǒu huā guāng yìng kè yī。

夜过横石矶驿玩月作

湛若水

横石矶头月满身,天青月白白于银。héng shí jī tóu yuè mǎn shēn,tiān qīng yuè bái bái yú yín。
莫言旧日寻常路,一度经过一度新。mò yán jiù rì xún cháng lù,yī dù jīng guò yī dù xīn。

过清远与李廷清

湛若水

先时此梦报庭清,微服西游计已成。xiān shí cǐ mèng bào tíng qīng,wēi fú xī yóu jì yǐ chéng。
今古此机神莫测,老夫直欲废将迎。jīn gǔ cǐ jī shén mò cè,lǎo fū zhí yù fèi jiāng yíng。

舟至西南将还甘泉先如西樵以观云谷

湛若水

已穷洞府无穷意,不尽幽期未了缘。yǐ qióng dòng fǔ wú qióng yì,bù jǐn yōu qī wèi le yuán。
取道西樵看云谷,徐从此滘达甘泉。qǔ dào xī qiáo kàn yún gǔ,xú cóng cǐ jiào dá gān quán。