古诗词

送王孟箕明府之留都水部次日逢重九同曾时甫凤栖岩登高四首

林熙春

绝壁凌霄迥,寒江抱径斜。jué bì líng xiāo jiǒng,hán jiāng bào jìng xié。
山人探旧碛,汉使蹈新沙。shān rén tàn jiù qì,hàn shǐ dǎo xīn shā。
白石苔成绣,红桃蕊偶花。bái shí tái chéng xiù,hóng táo ruǐ ǒu huā。
数声黄犬吠,转觉是仙家。shù shēng huáng quǎn fèi,zhuǎn jué shì xiān jiā。
猜您喜欢

又和人日

林熙春

宦邸欣逢日是人,昨辰况复是春辰。huàn dǐ xīn féng rì shì rén,zuó chén kuàng fù shì chūn chén。
人从越宿迎禧两,春到题诗续韵频。rén cóng yuè sù yíng xǐ liǎng,chūn dào tí shī xù yùn pín。
同籍弟兄今四十,自惭书剑老风尘。tóng jí dì xiōng jīn sì shí,zì cán shū jiàn lǎo fēng chén。
转思帷幄纾筹者,幸有中兴燮理臣。zhuǎn sī wéi wò shū chóu zhě,xìng yǒu zhōng xīng xiè lǐ chén。

又和立春有事太庙

林熙春

太史报春春已回,青旗仓服不须催。tài shǐ bào chūn chūn yǐ huí,qīng qí cāng fú bù xū cuī。
为乘鸾路从天下,更载龙车格庙来。wèi chéng luán lù cóng tiān xià,gèng zài lóng chē gé miào lái。
玉磬铿锵盈玉殿,金垒芬馥溢金台。yù qìng kēng qiāng yíng yù diàn,jīn lěi fēn fù yì jīn tái。
幸陪对越传佳事,定有讴歌遍九垓。xìng péi duì yuè chuán jiā shì,dìng yǒu ōu gē biàn jiǔ gāi。

御园牡丹

林熙春

长安春色百花庄,却羡花王喜向阳。zhǎng ān chūn sè bǎi huā zhuāng,què xiàn huā wáng xǐ xiàng yáng。
根自上林呈国色,味攒佳气见天香。gēn zì shàng lín chéng guó sè,wèi zǎn jiā qì jiàn tiān xiāng。
金茎露湛胭脂湿,玉树烟浮琥珀光。jīn jīng lù zhàn yān zhī shī,yù shù yān fú hǔ pò guāng。
莫道群芳君独擅,多君况复侍君王。mò dào qún fāng jūn dú shàn,duō jūn kuàng fù shì jūn wáng。

御园牡丹

林熙春

云里帝城绮树装,莫春春色擅姚黄。yún lǐ dì chéng qǐ shù zhuāng,mò chūn chūn sè shàn yáo huáng。
谁云芍药能堪侍,始信芙蓉远避芳。shuí yún sháo yào néng kān shì,shǐ xìn fú róng yuǎn bì fāng。
禁苑栽培成锦绣,瀛州歌咏尽笙簧。jìn yuàn zāi péi chéng jǐn xiù,yíng zhōu gē yǒng jǐn shēng huáng。
良辰怎令花神笑,相与同称万岁觞。liáng chén zěn lìng huā shén xiào,xiāng yǔ tóng chēng wàn suì shāng。

元相叶台翁诞辰同卢饶二年丈携尊为寿辱惠诗箑次韵奉答

林熙春

名世生申五百年,敢同载酒混琼筵。míng shì shēng shēn wǔ bǎi nián,gǎn tóng zài jiǔ hùn qióng yán。
西浮爽气初秋满,南耀台星彻夜悬。xī fú shuǎng qì chū qiū mǎn,nán yào tái xīng chè yè xuán。
寿国繇来归紫阁,延龄惟是在丹田。shòu guó yáo lái guī zǐ gé,yán líng wéi shì zài dān tián。
弟兄博得阳春调,一字千金压酒钱。dì xiōng bó dé yáng chūn diào,yī zì qiān jīn yā jiǔ qián。

贱生与叶台翁同日辱赐诗大书次韵奉谢

林熙春

生同君日籍同年,君在纶扉拱帝筵。shēng tóng jūn rì jí tóng nián,jūn zài lún fēi gǒng dì yán。
一柱擎天勋特峻,三朝委政眷真偏。yī zhù qíng tiān xūn tè jùn,sān cháo wěi zhèng juàn zhēn piān。
已知秋色光多占,更喜华颜岁益妍。yǐ zhī qiū sè guāng duō zhàn,gèng xǐ huá yán suì yì yán。
老我浮生惭异调,敢从下里续瑶篇。lǎo wǒ fú shēng cán yì diào,gǎn cóng xià lǐ xù yáo piān。

李思准九月诞辰寄一律为寿

林熙春

神山小隐接蓬瀛,碧水依然系去情。shén shān xiǎo yǐn jiē péng yíng,bì shuǐ yī rán xì qù qíng。
已幸凤毛声正噪,况当鹤发饮偏横。yǐ xìng fèng máo shēng zhèng zào,kuàng dāng hè fā yǐn piān héng。
频年白眼看时态,此日黄花对月明。pín nián bái yǎn kàn shí tài,cǐ rì huáng huā duì yuè míng。
闾里不须劳倚望,泥金云里到金城。lǘ lǐ bù xū láo yǐ wàng,ní jīn yún lǐ dào jīn chéng。

入虔闻奴陷辽阳

林熙春

藩蔽辽阳在沈阳,繇来推毂为封疆。fān bì liáo yáng zài shěn yáng,yáo lái tuī gǔ wèi fēng jiāng。
犬羊有计劳群策,帷幄无人负上方。quǎn yáng yǒu jì láo qún cè,wéi wò wú rén fù shàng fāng。
草木风声成破竹,山川缺陷黯长杨。cǎo mù fēng shēng chéng pò zhú,shān chuān quē xiàn àn zhǎng yáng。
何时得饮奴猷血,雪耻除凶振百王。hé shí dé yǐn nú yóu xuè,xuě chǐ chú xiōng zhèn bǎi wáng。

入虔闻奴陷辽阳

林熙春

几万军储几万师,何难敌忾斩骄夷。jǐ wàn jūn chǔ jǐ wàn shī,hé nán dí kài zhǎn jiāo yí。
孤城死守千年计,七日横摧百里陴。gū chéng sǐ shǒu qiān nián jì,qī rì héng cuī bǎi lǐ pí。
帝历未应逢劫数,天心自有厌氛时。dì lì wèi yīng féng jié shù,tiān xīn zì yǒu yàn fēn shí。
老臣浑抱胸中赤,何术能酬拊髀思。lǎo chén hún bào xiōng zhōng chì,hé shù néng chóu fǔ bì sī。

入虔闻奴陷辽阳

林熙春

谋臣如雨士如林,一覆令人泪不禁。móu chén rú yǔ shì rú lín,yī fù lìng rén lèi bù jìn。
自古用兵须用计,于今攻虏欲攻心。zì gǔ yòng bīng xū yòng jì,yú jīn gōng lǔ yù gōng xīn。
枢中果践封侯约,阃外当驰献馘音。shū zhōng guǒ jiàn fēng hóu yuē,kǔn wài dāng chí xiàn guó yīn。
更愿庙廊无掣肘,庶几名将不抽簪。gèng yuàn miào láng wú chè zhǒu,shù jǐ míng jiāng bù chōu zān。

入虔闻奴陷辽阳

林熙春

先皇血战辟辽东,细柳如今损旧庸。xiān huáng xuè zhàn pì liáo dōng,xì liǔ rú jīn sǔn jiù yōng。
非忍胆薪先士卒,何从醪纩结英雄。fēi rěn dǎn xīn xiān shì zú,hé cóng láo kuàng jié yīng xióng。
岔河且就三军壮,山海姑将一介封。chà hé qiě jiù sān jūn zhuàng,shān hǎi gū jiāng yī jiè fēng。
发帑方堪风死士,安民一怒在重瞳。fā tǎng fāng kān fēng sǐ shì,ān mín yī nù zài zhòng tóng。

入虔闻奴陷辽阳

林熙春

纬武经文自有真,登坛数易似风尘。wěi wǔ jīng wén zì yǒu zhēn,dēng tán shù yì shì fēng chén。
千金宜用陈平间,三扫当师定远人。qiān jīn yí yòng chén píng jiān,sān sǎo dāng shī dìng yuǎn rén。
猛士能甘捐犬马,汉家焉忍吝麒麟。měng shì néng gān juān quǎn mǎ,hàn jiā yān rěn lìn qí lín。
幸逢五百贞元会,谁揭奴头四海陈。xìng féng wǔ bǎi zhēn yuán huì,shuí jiē nú tóu sì hǎi chén。

闻失广宁志愤

林熙春

辽沈虽灰尚欲然,广宁犹自控长边。liáo shěn suī huī shàng yù rán,guǎng níng yóu zì kòng zhǎng biān。
朝廷推毂夸前代,经抚调弦可百年。cháo tíng tuī gǔ kuā qián dài,jīng fǔ diào xián kě bǎi nián。
舌战那堪操战伐,腹兵何以握兵权。shé zhàn nà kān cāo zhàn fá,fù bīng hé yǐ wò bīng quán。
羽书骤至闻风遁,主辱臣忧泪若泉。yǔ shū zhòu zhì wén fēng dùn,zhǔ rǔ chén yōu lèi ruò quán。

闻失广宁志愤

林熙春

万马云屯结柳营,奴人曾是敢纵横。wàn mǎ yún tún jié liǔ yíng,nú rén céng shì gǎn zòng héng。
城池无恙犹堪守,风鹤未闻已自惊。chéng chí wú yàng yóu kān shǒu,fēng hè wèi wén yǐ zì jīng。
忽把封疆轻敝屣,从劳宵旰寄长缨。hū bǎ fēng jiāng qīng bì xǐ,cóng láo xiāo gàn jì zhǎng yīng。
谁人秉钺成腥土,首揭稿街恨未平。shuí rén bǐng yuè chéng xīng tǔ,shǒu jiē gǎo jiē hèn wèi píng。

闻失广宁志愤

林熙春

岔河甫渡阵方陈,横玉横金作遁臣。chà hé fǔ dù zhèn fāng chén,héng yù héng jīn zuò dùn chén。
只见刘琨能抗敌,仅闻高兄克成仁。zhǐ jiàn liú kūn néng kàng dí,jǐn wén gāo xiōng kè chéng rén。
上方不斩单于贼,军令惟驱窜逐民。shàng fāng bù zhǎn dān yú zéi,jūn lìng wéi qū cuàn zhú mín。
哆口且云能殿后,英雄千古是谁真。duō kǒu qiě yún néng diàn hòu,yīng xióng qiān gǔ shì shuí zhēn。