古诗词

夏日同龙门高漫士游棋山寺

王恭

逸人共结萧朱绶,六月闽天火云厚。yì rén gòng jié xiāo zhū shòu,liù yuè mǐn tiān huǒ yún hòu。
觞熟梅边告我行,欲行且尽垆头酒。shāng shú méi biān gào wǒ xíng,yù xíng qiě jǐn lú tóu jiǔ。
棋山海上古招提,银瓮丝绳兴复携。qí shān hǎi shàng gǔ zhāo tí,yín wèng sī shéng xīng fù xié。
三峰直下几千丈,仙人奕处清猿啼。sān fēng zhí xià jǐ qiān zhàng,xiān rén yì chù qīng yuán tí。
知君平生爱灵境,为君拂拭青萝影。zhī jūn píng shēng ài líng jìng,wèi jūn fú shì qīng luó yǐng。
野殿杯浮蕙草香,石渠水浸甘瓜冷。yě diàn bēi fú huì cǎo xiāng,shí qú shuǐ jìn gān guā lěng。
祇园树里贮行庖,暂解尘衣挂竹梢。qí yuán shù lǐ zhù xíng páo,zàn jiě chén yī guà zhú shāo。
诗成破却山灵胆,醉倒倾翻老鹤巢。shī chéng pò què shān líng dǎn,zuì dào qīng fān lǎo hè cháo。
回岩积翠连飞阁,遥海苍苍暮潮落。huí yán jī cuì lián fēi gé,yáo hǎi cāng cāng mù cháo luò。
舞影争嫌白日斜,歌声未道离情恶。wǔ yǐng zhēng xián bái rì xié,gē shēng wèi dào lí qíng è。
拟从方外寄馀欢,云是山僧谒县官。nǐ cóng fāng wài jì yú huān,yún shì shān sēng yè xiàn guān。
野鹿回看避仙佩,沙禽何意讶儒冠。yě lù huí kàn bì xiān pèi,shā qín hé yì yà rú guān。
千金流水犹能注,陌上离驹不堪驻。qiān jīn liú shuǐ yóu néng zhù,mò shàng lí jū bù kān zhù。
愿君身到五云端,莫忘棋山送行处。yuàn jūn shēn dào wǔ yún duān,mò wàng qí shān sòng xíng chù。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

题墨菊

王恭

故苑寒花何处寻,荒山秋雨绿芜深。gù yuàn hán huā hé chù xún,huāng shān qiū yǔ lǜ wú shēn。
一枝独笑西风里,也似柴桑玩世心。yī zhī dú xiào xī fēng lǐ,yě shì chái sāng wán shì xīn。

为高景度题山水

王恭

盘石垂萝野翠分,半山啼鸟坐来闻。pán shí chuí luó yě cuì fēn,bàn shān tí niǎo zuò lái wén。
上林春物遥相待,何事将心寄白云。shàng lín chūn wù yáo xiāng dài,hé shì jiāng xīn jì bái yún。

题林能画竹

王恭

残粉空香玉露垂,石坛星夜影离离。cán fěn kōng xiāng yù lù chuí,shí tán xīng yè yǐng lí lí。
白头已遂滋泉钓,拟待秋风寄一枝。bái tóu yǐ suì zī quán diào,nǐ dài qiū fēng jì yī zhī。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

独树闲堂少四邻,东风黄鸟唤行人。dú shù xián táng shǎo sì lín,dōng fēng huáng niǎo huàn xíng rén。
若教飞上龙池柳,还忆家林薜荔春。ruò jiào fēi shàng lóng chí liǔ,hái yì jiā lín bì lì chūn。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

海云飞尽见冰奁,止水无声堕玉蟾。hǎi yún fēi jǐn jiàn bīng lián,zhǐ shuǐ wú shēng duò yù chán。
凉影满天秋袂冷,为谁遥夜独钩帘。liáng yǐng mǎn tiān qiū mèi lěng,wèi shuí yáo yè dú gōu lián。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

笑拂孤桐媚此君,似携馀兴度湘云。xiào fú gū tóng mèi cǐ jūn,shì xié yú xīng dù xiāng yún。
夕林径小人稀到,弹与辽天海鹤闻。xī lín jìng xiǎo rén xī dào,dàn yǔ liáo tiān hǎi hè wén。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

三绝韦编理尚玄,若为残帙究先天。sān jué wéi biān lǐ shàng xuán,ruò wèi cán zhì jiū xiān tiān。
卷帏坐对梅花月,悟得羲皇未画前。juǎn wéi zuò duì méi huā yuè,wù dé xī huáng wèi huà qián。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

竹里烹葵挂马鞭,松间敲火起孤烟。zhú lǐ pēng kuí guà mǎ biān,sōng jiān qiāo huǒ qǐ gū yān。
谁知半向林中榻,无限风流寄辋川。shuí zhī bàn xiàng lín zhōng tà,wú xiàn fēng liú jì wǎng chuān。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

山盘霜韭夜中尊,细雨清灯竹下门。shān pán shuāng jiǔ yè zhōng zūn,xì yǔ qīng dēng zhú xià mén。
不是少陵才独健,暮云春树更谁论。bù shì shǎo líng cái dú jiàn,mù yún chūn shù gèng shuí lùn。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

花里春云拂树开,半林初日映寒苔。huā lǐ chūn yún fú shù kāi,bàn lín chū rì yìng hán tái。
数声幽鸟啼来近,似惜红香落酒杯。shù shēng yōu niǎo tí lái jìn,shì xī hóng xiāng luò jiǔ bēi。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

云影蕉台秋气清,半檐凉雨夜深情。yún yǐng jiāo tái qiū qì qīng,bàn yán liáng yǔ yè shēn qíng。
湘帘不卷犹残醉,遍向萧萧叶上声。xiāng lián bù juǎn yóu cán zuì,biàn xiàng xiāo xiāo yè shàng shēng。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

琴边霜菊袭人芳,鸟外寒松落幔凉。qín biān shuāng jú xí rén fāng,niǎo wài hán sōng luò màn liáng。
若道丘园心赏薄,渊明何事忆柴桑。ruò dào qiū yuán xīn shǎng báo,yuān míng hé shì yì chái sāng。

为林执中赋茂林十咏乔木新莺

王恭

半亩桑麻绕舍青,雨馀晴翠入闲庭。bàn mǔ sāng má rào shě qīng,yǔ yú qíng cuì rù xián tíng。
春来多少生生意,分付林扉昼莫扃。chūn lái duō shǎo shēng shēng yì,fēn fù lín fēi zhòu mò jiōng。

题墨竹

王恭

羞与宁王作管吹,肯随嬴女凤楼期。xiū yǔ níng wáng zuò guǎn chuī,kěn suí yíng nǚ fèng lóu qī。
清平未奏云门乐,几见天寒坠叶时。qīng píng wèi zòu yún mén lè,jǐ jiàn tiān hán zhuì yè shí。

书陈叔永高漫士所作小景扇头

王恭

鸟外群峰合翠微,半湖烟树隐楼扉。niǎo wài qún fēng hé cuì wēi,bàn hú yān shù yǐn lóu fēi。
桐江未胜龙池好,聊向寒矶钓夕晖。tóng jiāng wèi shèng lóng chí hǎo,liáo xiàng hán jī diào xī huī。