古诗词

题南岳夫人图并序

王恭

彼美人兮何得仙,鍊太和兮保长年。bǐ měi rén xī hé dé xiān,liàn tài hé xī bǎo zhǎng nián。
驮白牛兮降朱鸟,心黄庭兮口不言。tuó bái niú xī jiàng zhū niǎo,xīn huáng tíng xī kǒu bù yán。
质姱嫭兮心澹静,巧靥辅兮体轻便。zhì kuā hù xī xīn dàn jìng,qiǎo yè fǔ xī tǐ qīng biàn。
发鬓云驻兮肤莹雪,规修蛾兮目成■。fā bìn yún zhù xī fū yíng xuě,guī xiū é xī mù chéng。
曳霓裳兮结罗袜,被纹縠兮云锦鲜。yè ní shang xī jié luó wà,bèi wén hú xī yún jǐn xiān。
错木难兮佩明月,丹胡卢兮腰下悬。cuò mù nán xī pèi míng yuè,dān hú lú xī yāo xià xuán。
挟两婴兮先僮婢,负躨跜兮如远邅。xié liǎng yīng xī xiān tóng bì,fù kuí ní xī rú yuǎn zhān。
萼绿婉娈,麻姑比肩。è lǜ wǎn luán,má gū bǐ jiān。
幽渺沕穆,委蛇蹁跹。yōu miǎo mì mù,wěi shé pián xiān。
倏鸾翔兮千仞,忽龙游兮九渊。shū luán xiáng xī qiān rèn,hū lóng yóu xī jiǔ yuān。
御祥飙兮复褰举,仙之人兮俨若旋。yù xiáng biāo xī fù qiān jǔ,xiān zhī rén xī yǎn ruò xuán。
衡山岩㠂,㟏岈层颠。héng shān yán áo,hán yá céng diān。
绛楼彤楹,泥丸丹田。jiàng lóu tóng yíng,ní wán dān tián。
独舂容兮于大道,众莫知其玄之又玄。dú chōng róng xī yú dà dào,zhòng mò zhī qí xuán zhī yòu xuán。
余既觌芳仪而自失兮,神恍恍而内迁。yú jì dí fāng yí ér zì shī xī,shén huǎng huǎng ér nèi qiān。
邈灵爽兮不予顾,山寂寂兮水溅溅。miǎo líng shuǎng xī bù yǔ gù,shān jì jì xī shuǐ jiàn jiàn。
荒唐诞幻不可测,漫汗丹青那可传。huāng táng dàn huàn bù kě cè,màn hàn dān qīng nà kě chuán。

王恭

王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。 王恭的作品>>

猜您喜欢

雨后登南楼

王恭

雨过晴楼独上迟,海云江树远含滋。yǔ guò qíng lóu dú shàng chí,hǎi yún jiāng shù yuǎn hán zī。
繁华尽逐东流水,惟有前山似昔时。fán huá jǐn zhú dōng liú shuǐ,wéi yǒu qián shān shì xī shí。

梅城晓角

王恭

玉壶淋尽报残更,呜咽营门几度声。yù hú lín jǐn bào cán gèng,wū yàn yíng mén jǐ dù shēng。
明发不堪回首处,梅花零落满江城。míng fā bù kān huí shǒu chù,méi huā líng luò mǎn jiāng chéng。

梅城晓角

王恭

城乌啼断海东头,三弄梅花起戍楼。chéng wū tí duàn hǎi dōng tóu,sān nòng méi huā qǐ shù lóu。
谁向营门看月色,声声都是别离愁。shuí xiàng yíng mén kàn yuè sè,shēng shēng dōu shì bié lí chóu。

折荼蘼

王恭

手挽长条刺拂衣,淡黄疏白共芳菲。shǒu wǎn zhǎng tiáo cì fú yī,dàn huáng shū bái gòng fāng fēi。
五陵年少无拘系,落尽残香未肯归。wǔ líng nián shǎo wú jū xì,luò jǐn cán xiāng wèi kěn guī。

赠释子赴阙

王恭

远随飞锡过闽关,迢递吴山共楚山。yuǎn suí fēi xī guò mǐn guān,tiáo dì wú shān gòng chǔ shān。
遥想禁墀清梵晓,泠泠钟磬五云间。yáo xiǎng jìn chí qīng fàn xiǎo,líng líng zhōng qìng wǔ yún jiān。

王昭君

王恭

行辞女伴出深宫,玉泪双垂向白龙。xíng cí nǚ bàn chū shēn gōng,yù lèi shuāng chuí xiàng bái lóng。
几度毡庐歌酒夜,胡王空惜旧时宫。jǐ dù zhān lú gē jiǔ yè,hú wáng kōng xī jiù shí gōng。

田家夜雨

王恭

山雨潇潇静掩门,绩灯影里戏儿孙。shān yǔ xiāo xiāo jìng yǎn mén,jì dēng yǐng lǐ xì ér sūn。
棕榈叶上声声好,不似天涯断客魂。zōng lǘ yè shàng shēng shēng hǎo,bù shì tiān yá duàn kè hún。

经山中旧宅

王恭

柴门空掩树阴阴,积雨荒苔路更深。chái mén kōng yǎn shù yīn yīn,jī yǔ huāng tái lù gèng shēn。
自是尘中那久往,白云流水更关心。zì shì chén zhōng nà jiǔ wǎng,bái yún liú shuǐ gèng guān xīn。

四月东湖泛舟

王恭

荇花风袅断烟微,共看兰舟泛夕晖。xìng huā fēng niǎo duàn yān wēi,gòng kàn lán zhōu fàn xī huī。
篷下美人歌白苎,绿荷深里白鸥飞。péng xià měi rén gē bái zhù,lǜ hé shēn lǐ bái ōu fēi。

贫士

王恭

百金费尽不羞贫,敛足衡门几度春。bǎi jīn fèi jǐn bù xiū pín,liǎn zú héng mén jǐ dù chūn。
昨日东风南陌上,看花多是五陵人。zuó rì dōng fēng nán mò shàng,kàn huā duō shì wǔ líng rén。

野寺尼

王恭

情忆闺中悟已深,空门才到更澄心。qíng yì guī zhōng wù yǐ shēn,kōng mén cái dào gèng chéng xīn。
楞伽读罢禅初定,野鸟林?只共吟。léng gā dú bà chán chū dìng,yě niǎo lín zhǐ gòng yín。

送人下第归桐城

王恭

青云失路欲沾巾,陌上愁看得意人。qīng yún shī lù yù zhān jīn,mò shàng chóu kàn dé yì rén。
归去青原山下路,野花啼鸟故园春。guī qù qīng yuán shān xià lù,yě huā tí niǎo gù yuán chūn。

江城夕眺

王恭

江头独树起孤烟,江上云开雉堞连。jiāng tóu dú shù qǐ gū yān,jiāng shàng yún kāi zhì dié lián。
芳草萋萋归鸟没,望乡犹在夕阳边。fāng cǎo qī qī guī niǎo méi,wàng xiāng yóu zài xī yáng biān。

林塘夏夕有怀同志

王恭

野树疏藤覆夕阴,半池残水夏凉深。yě shù shū téng fù xī yīn,bàn chí cán shuǐ xià liáng shēn。
相思护度空惆怅,林下何时再盍簪。xiāng sī hù dù kōng chóu chàng,lín xià hé shí zài hé zān。

钓溪

王恭

山下清溪月样湾,狐衣孤坐一丝闲。shān xià qīng xī yuè yàng wān,hú yī gū zuò yī sī xián。
五陵年少谁家子,白马翩翩自往还。wǔ líng nián shǎo shuí jiā zi,bái mǎ piān piān zì wǎng hái。