古诗词

召父歌送朱版曹升之守延平

祝允明

西北有高山,东南有大海。xī běi yǒu gāo shān,dōng nán yǒu dà hǎi。
生我延平民,居中百千载。shēng wǒ yán píng mín,jū zhōng bǎi qiān zài。
远在天南头,去圣人万里。yuǎn zài tiān nán tóu,qù shèng rén wàn lǐ。
欲得无菑害,只赖贤守宰。yù dé wú zāi hài,zhǐ lài xián shǒu zǎi。
圣人念远人,赐我慈父母。shèng rén niàn yuǎn rén,cì wǒ cí fù mǔ。
辍其股肱佐,来为赤子乳。chuò qí gǔ gōng zuǒ,lái wèi chì zi rǔ。
我望朱夫子,如望汉召父。wǒ wàng zhū fū zi,rú wàng hàn zhào fù。
请为召父歌,女知召父不。qǐng wèi zhào fù gē,nǚ zhī zhào fù bù。
召父善治田,从横正疆亩。zhào fù shàn zhì tián,cóng héng zhèng jiāng mǔ。
始予我钱镈,以及奄铚艾。shǐ yǔ wǒ qián bó,yǐ jí yǎn zhì ài。
耦耕并牛犁,粳稌诸种艺。ǒu gēng bìng niú lí,jīng tú zhū zhǒng yì。
田功多方理,要领在水利。tián gōng duō fāng lǐ,yào lǐng zài shuǐ lì。
广开沟门阏,处处广浇灌。guǎng kāi gōu mén è,chù chù guǎng jiāo guàn。
均水作约束,刻石防决泛。jūn shuǐ zuò yuē shù,kè shí fáng jué fàn。
劭农走阡陌,止舍即野次。shào nóng zǒu qiān mò,zhǐ shě jí yě cì。
召父善教人,颁训从幼艾。zhào fù shàn jiào rén,bān xùn cóng yòu ài。
孝弟正家族,勤谨不弛怠。xiào dì zhèng jiā zú,qín jǐn bù chí dài。
趋役赴公事,和孙于社火。qū yì fù gōng shì,hé sūn yú shè huǒ。
有禀特秀异,使结衿带佩。yǒu bǐng tè xiù yì,shǐ jié jīn dài pèi。
入学共弦诵,学古壮而仕。rù xué gòng xián sòng,xué gǔ zhuàng ér shì。
召父善阜财,民产加丰大。zhào fù shàn fù cái,mín chǎn jiā fēng dà。
召父善听讼,无情不哗喙。zhào fù shàn tīng sòng,wú qíng bù huā huì。
饥渴召父食,寒祼召父被。jī kě zhào fù shí,hán guàn zhào fù bèi。
召父善使人,随时各分代。zhào fù shàn shǐ rén,suí shí gè fēn dài。
召父善事神,水旱不为厉。zhào fù shàn shì shén,shuǐ hàn bù wèi lì。
人口岁增倍,讼盗悉衰止。rén kǒu suì zēng bèi,sòng dào xī shuāi zhǐ。
召父去已久,循良风声在。zhào fù qù yǐ jiǔ,xún liáng fēng shēng zài。
惟有朱夫子,甚与召父似。wéi yǒu zhū fū zi,shén yǔ zhào fù shì。
凡此召父善,朱夫子尽备。fán cǐ zhào fù shàn,zhū fū zi jǐn bèi。
夫子来毋迟,百姓日候伺。fū zi lái wú chí,bǎi xìng rì hòu cì。
凡此召父事,于今益有赖。fán cǐ zhào fù shì,yú jīn yì yǒu lài。
一一速施行,惠我起我惫。yī yī sù shī xíng,huì wǒ qǐ wǒ bèi。
上戴天子恩,夫子还入拜。shàng dài tiān zi ēn,fū zi hái rù bài。
愿为公孤贵,名与召父配。yuàn wèi gōng gū guì,míng yǔ zhào fù pèi。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

挽都良玉

祝允明

曾为瓜圃平生传,今读东阳哭死诗。céng wèi guā pǔ píng shēng chuán,jīn dú dōng yáng kū sǐ shī。
雕谢不禁前辈叹,风仪长系后人思。diāo xiè bù jìn qián bèi tàn,fēng yí zhǎng xì hòu rén sī。
林猿惊上新华表,鸥鸟来衔旧钓丝。lín yuán jīng shàng xīn huá biǎo,ōu niǎo lái xián jiù diào sī。
轩冕知非公素愿,凤毛方占上林枝。xuān miǎn zhī fēi gōng sù yuàn,fèng máo fāng zhàn shàng lín zhī。

挽沈材广

祝允明

当年校艺每同君,长羡昂昂鹤在群。dāng nián xiào yì měi tóng jūn,zhǎng xiàn áng áng hè zài qún。
半点功名骰子选,一时声价战场文。bàn diǎn gōng míng tóu zi xuǎn,yī shí shēng jià zhàn chǎng wén。
空斋老菊啼秋露,高冢新松起暮云。kōng zhāi lǎo jú tí qiū lù,gāo zhǒng xīn sōng qǐ mù yún。
人世漫哀冥世慰,满枝芳桂散华芬。rén shì màn āi míng shì wèi,mǎn zhī fāng guì sàn huá fēn。

寿陈叟

祝允明

浑然风气在丘园,阳抱山前白板门。hún rán fēng qì zài qiū yuán,yáng bào shān qián bái bǎn mén。
得得锄头三寸泽,悠悠葛藟百年根。dé dé chú tóu sān cùn zé,yōu yōu gé lěi bǎi nián gēn。
旌旃不用来天使,轩冕难辞出子孙。jīng zhān bù yòng lái tiān shǐ,xuān miǎn nán cí chū zi sūn。
还记三粳兼七秫,寿乡无日不开尊。hái jì sān jīng jiān qī shú,shòu xiāng wú rì bù kāi zūn。

寿王贞斋七十

祝允明

十霜相别又相迎,只是当时一样清。shí shuāng xiāng bié yòu xiāng yíng,zhǐ shì dāng shí yī yàng qīng。
天上选仙惟在善,物中多寿必由贞。tiān shàng xuǎn xiān wéi zài shàn,wù zhōng duō shòu bì yóu zhēn。
乡宾近受邦侯礼,家瑞重看子姓成。xiāng bīn jìn shòu bāng hóu lǐ,jiā ruì zhòng kàn zi xìng chéng。
知道洞庭波不竭,年年酿入紫霞觥。zhī dào dòng tíng bō bù jié,nián nián niàng rù zǐ xiá gōng。

海槎

祝允明

老蘖飘摇渤澥滨,偶然飞上卧闲身。lǎo niè piāo yáo bó xiè bīn,ǒu rán fēi shàng wò xián shēn。
衣沾织女湔裙水,石访成都卖卜人。yī zhān zhī nǚ jiān qún shuǐ,shí fǎng chéng dōu mài bo rén。
九汉珠玑光夺镜,三壶宫阙气如银。jiǔ hàn zhū jī guāng duó jìng,sān hú gōng quē qì rú yín。
知君半是神仙骨,携我明年一问津。zhī jūn bàn shì shén xiān gǔ,xié wǒ míng nián yī wèn jīn。

宣宗皇帝画马图

祝允明

昔日宣皇履至尊,尧章焕焕满乾坤。xī rì xuān huáng lǚ zhì zūn,yáo zhāng huàn huàn mǎn qián kūn。
三千在御均承宠,一匹沾恩便不群。sān qiān zài yù jūn chéng chǒng,yī pǐ zhān ēn biàn bù qún。
马法尽来空地类,龙图呈处是天文。mǎ fǎ jǐn lái kōng dì lèi,lóng tú chéng chù shì tiān wén。
丹青不逐乌号去,从此房星似掩昏。dān qīng bù zhú wū hào qù,cóng cǐ fáng xīng shì yǎn hūn。

家藏刘松年小方

祝允明

暗门终日痼烟霞,写得东南处处佳。àn mén zhōng rì gù yān xiá,xiě dé dōng nán chù chù jiā。
湖上烟波志和宅,山阴风雪戴逵家。hú shàng yān bō zhì hé zhái,shān yīn fēng xuě dài kuí jiā。
老僧引涧穿新竹,童子和云扫落花。lǎo sēng yǐn jiàn chuān xīn zhú,tóng zi hé yún sǎo luò huā。
揖客入门如有影,石墙松盖夕阳斜。yī kè rù mén rú yǒu yǐng,shí qiáng sōng gài xī yáng xié。

家藏李兴宗毛女

祝允明

宝瑟无弦尚自随,秦声那复记当时。bǎo sè wú xián shàng zì suí,qín shēng nà fù jì dāng shí。
山头剥枣分猿吃,云里巢笙唤鹤骑。shān tóu bō zǎo fēn yuán chī,yún lǐ cháo shēng huàn hè qí。
见说刘郎驱项籍,空劳徐市觅安期。jiàn shuō liú láng qū xiàng jí,kōng láo xú shì mì ān qī。
华阴万树长松叶,却笑君王未得知。huá yīn wàn shù zhǎng sōng yè,què xiào jūn wáng wèi dé zhī。

小米山水

祝允明

襄阳松沈未曾干,十里潇湘五尺宽。xiāng yáng sōng shěn wèi céng gàn,shí lǐ xiāo xiāng wǔ chǐ kuān。
樵径不禁苔露滑,渔蓑常带水云寒。qiáo jìng bù jìn tái lù huá,yú suō cháng dài shuǐ yún hán。
澄澄僧眼连天碧,澹澹蛾眉隔雾看。chéng chéng sēng yǎn lián tiān bì,dàn dàn é méi gé wù kàn。
恐为醉翁当日写,平山堂上雨中观。kǒng wèi zuì wēng dāng rì xiě,píng shān táng shàng yǔ zhōng guān。

家藏高尚书松阴落涧图

祝允明

倚壑高松一万株,拂岩飞瀑氎巾铺。yǐ hè gāo sōng yī wàn zhū,fú yán fēi pù dié jīn pù。
白龙隐映苍龙舞,山气虚兼水气濡。bái lóng yǐn yìng cāng lóng wǔ,shān qì xū jiān shuǐ qì rú。
净壁沈沈悬瑀佩,空堂隐隐奏笙竽。jìng bì shěn shěn xuán yǔ pèi,kōng táng yǐn yǐn zòu shēng yú。
平生负得匡庐约,幸拜尚书赐不孤。píng shēng fù dé kuāng lú yuē,xìng bài shàng shū cì bù gū。

题何大参菊花图卷子

祝允明

花有仙灵笔有神,化权终不在阳春。huā yǒu xiān líng bǐ yǒu shén,huà quán zhōng bù zài yáng chūn。
一般秋色成千品,前度桃花却后尘。yī bān qiū sè chéng qiān pǐn,qián dù táo huā què hòu chén。
谁信珠玑颜色好,独怜霜雪性情亲。shuí xìn zhū jī yán sè hǎo,dú lián shuāng xuě xìng qíng qīn。
菊诗万首从君选,未必微篇愧古人。jú shī wàn shǒu cóng jūn xuǎn,wèi bì wēi piān kuì gǔ rén。

次韵沈先生后游虞山初得奇境

祝允明

虎头只自爱吾庐,题赏应嫌此是初。hǔ tóu zhǐ zì ài wú lú,tí shǎng yīng xián cǐ shì chū。
大抵未容人独受,向来刚道妙无余。dà dǐ wèi róng rén dú shòu,xiàng lái gāng dào miào wú yú。
屏回窈窕金蕖净,帘挂玲珑玉液虚。píng huí yǎo tiǎo jīn qú jìng,lián guà líng lóng yù yè xū。
却笑老禅终勘事,相逢先已口嘘嘘。què xiào lǎo chán zhōng kān shì,xiāng féng xiān yǐ kǒu xū xū。

送黄翰林

祝允明

阊门车马出,杨柳绿依依。chāng mén chē mǎ chū,yáng liǔ lǜ yī yī。
龙楼清梦起,开阁待君归。lóng lóu qīng mèng qǐ,kāi gé dài jūn guī。

送黄翰林

祝允明

江山司马笔,民物杜陵吟。jiāng shān sī mǎ bǐ,mín wù dù líng yín。
他年黄阁里,便是此时心。tā nián huáng gé lǐ,biàn shì cǐ shí xīn。

对酒

祝允明

对酒无歌舞,看天只咏诗。duì jiǔ wú gē wǔ,kàn tiān zhǐ yǒng shī。
唐贤文满案,半是乱离词。táng xián wén mǎn àn,bàn shì luàn lí cí。