古诗词

次韵得之看梅

祝允明

江梅不畏寒,时至开如霰。jiāng méi bù wèi hán,shí zhì kāi rú xiàn。
瑰姿静在野,卧病不得见。guī zī jìng zài yě,wò bìng bù dé jiàn。
国士抱奇宝,端居察时变。guó shì bào qí bǎo,duān jū chá shí biàn。
杖策出城市,蒿莱满荒甸。zhàng cè chū chéng shì,hāo lái mǎn huāng diān。
遐寻得幽赏,独对姑射面。xiá xún dé yōu shǎng,dú duì gū shè miàn。
化泰草木蕃,时闭贤不见。huà tài cǎo mù fān,shí bì xián bù jiàn。
无禾比两岁,□□将九县。wú hé bǐ liǎng suì,jiāng jiǔ xiàn。
分圭善会计,弃士如土贱。fēn guī shàn huì jì,qì shì rú tǔ jiàn。
俗儒诵腐简,乡子乐耽燕。sú rú sòng fǔ jiǎn,xiāng zi lè dān yàn。
熹歌唐虞授,复誉汤武战。xī gē táng yú shòu,fù yù tāng wǔ zhàn。
子有经世怀,待贾不自献。zi yǒu jīng shì huái,dài jiǎ bù zì xiàn。
神威盛龙熊,奇秘卷帐钤。shén wēi shèng lóng xióng,qí mì juǎn zhàng qián。
时节会应求,风虎期非晏。shí jié huì yīng qiú,fēng hǔ qī fēi yàn。
巍然奋载绩,志沛声亦建。wēi rán fèn zài jì,zhì pèi shēng yì jiàn。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

夜归

祝允明

雨洗秋光万井明,风高云破月微生。yǔ xǐ qiū guāng wàn jǐng míng,fēng gāo yún pò yuè wēi shēng。
还家莫道长酣寝,才听鸡声又出行。hái jiā mò dào zhǎng hān qǐn,cái tīng jī shēng yòu chū xíng。

看山

祝允明

岭海看山旅思空,归来还入画图中。lǐng hǎi kàn shān lǚ sī kōng,guī lái hái rù huà tú zhōng。
平生惬性仍知己,只有青山处处同。píng shēng qiè xìng réng zhī jǐ,zhǐ yǒu qīng shān chù chù tóng。

冒冷行役

祝允明

谁使衰年冒冷行,几般辛劳几般情。shuí shǐ shuāi nián mào lěng xíng,jǐ bān xīn láo jǐ bān qíng。
重重楼阁深深闭,家隔东南四座城。zhòng zhòng lóu gé shēn shēn bì,jiā gé dōng nán sì zuò chéng。

无题

祝允明

亭角楼窗取次凭,东风不送笑歌声。tíng jiǎo lóu chuāng qǔ cì píng,dōng fēng bù sòng xiào gē shēng。
山村水郭城西路,却放朝云此处行。shān cūn shuǐ guō chéng xī lù,què fàng cháo yún cǐ chù xíng。

口号

祝允明

枝山老子鬓苍浪,万事遗来剩得狂。zhī shān lǎo zi bìn cāng làng,wàn shì yí lái shèng dé kuáng。
从此日和先友对,十年汉晋十年唐。cóng cǐ rì hé xiān yǒu duì,shí nián hàn jìn shí nián táng。

口号

祝允明

不裳不袂不梳头,百遍回廊独步游。bù shang bù mèi bù shū tóu,bǎi biàn huí láng dú bù yóu。
步到中庭仰天卧,便如鱼子转瀛洲。bù dào zhōng tíng yǎng tiān wò,biàn rú yú zi zhuǎn yíng zhōu。

口号

祝允明

蓬头赤脚勘书忙,顶不笼巾腿不裳。péng tóu chì jiǎo kān shū máng,dǐng bù lóng jīn tuǐ bù shang。
日日饮醇聊弄妇,登床步入大槐乡。rì rì yǐn chún liáo nòng fù,dēng chuáng bù rù dà huái xiāng。

舟过故表伯父王氏宅前有感

祝允明

轻舟独泛午时风,车马当年一日空。qīng zhōu dú fàn wǔ shí fēng,chē mǎ dāng nián yī rì kōng。
绿水青门映红树,一时都入感伤中。lǜ shuǐ qīng mén yìng hóng shù,yī shí dōu rù gǎn shāng zhōng。

泊嘉善东桥

祝允明

石梁磻水浸秋寒,一夜霜篷寄钓竿。shí liáng pán shuǐ jìn qiū hán,yī yè shuāng péng jì diào gān。
是处风光解题品,江湖莫作旅人看。shì chù fēng guāng jiě tí pǐn,jiāng hú mò zuò lǚ rén kàn。

即景复为七言两韵

祝允明

临水树如朋合志,隔篱花似女怀春。lín shuǐ shù rú péng hé zhì,gé lí huā shì nǚ huái chūn。
护门村犬还惊客,亲棹沙禽忽讶人。hù mén cūn quǎn hái jīng kè,qīn zhào shā qín hū yà rén。

山窗昼睡

祝允明

身在云房梦亦闲,松头鹤影枕屏间。shēn zài yún fáng mèng yì xián,sōng tóu hè yǐng zhěn píng jiān。
一声隔谷鸣华雉,信手推窗满眼山。yī shēng gé gǔ míng huá zhì,xìn shǒu tuī chuāng mǎn yǎn shān。

晚上吴山风雨骤至

祝允明

东望海门门忽开,松风十月滚轻雷。dōng wàng hǎi mén mén hū kāi,sōng fēng shí yuè gǔn qīng léi。
山眉一点云拖黑,知是龙王送雨来。shān méi yī diǎn yún tuō hēi,zhī shì lóng wáng sòng yǔ lái。

嘲客舍山脚下井

祝允明

脚带浑泥气带腥,几家同汲竞罍瓶。jiǎo dài hún ní qì dài xīng,jǐ jiā tóng jí jìng léi píng。
寒泉只在前山里,笑杀居人总不醒。hán quán zhǐ zài qián shān lǐ,xiào shā jū rén zǒng bù xǐng。

过林头看修竹数里不断甚爱戏题

祝允明

五寸冲牙文八矛,装成十万绕林头。wǔ cùn chōng yá wén bā máo,zhuāng chéng shí wàn rào lín tóu。
莫欺楪子兴宁县,一半人家千户侯。mò qī yè zi xīng níng xiàn,yī bàn rén jiā qiān hù hóu。

登越王台

祝允明

环城三面碧波围,今古楼台满翠微。huán chéng sān miàn bì bō wéi,jīn gǔ lóu tái mǎn cuì wēi。
不见越王惟见佛,木绵花里鹧鸪啼。bù jiàn yuè wáng wéi jiàn fú,mù mián huā lǐ zhè gū tí。