古诗词

月泉篇

祝允明

道人号月泉,邀作月泉篇。dào rén hào yuè quán,yāo zuò yuè quán piān。
道院常有月,道院本无泉。dào yuàn cháng yǒu yuè,dào yuàn běn wú quán。
石坛空歌罢,斜倚长松眠。shí tán kōng gē bà,xié yǐ zhǎng sōng mián。
竽籁尽沉寂,云烟纷绵联。yú lài jǐn chén jì,yún yān fēn mián lián。
上有黄玉顶,下有碧瑶渊。shàng yǒu huáng yù dǐng,xià yǒu bì yáo yuān。
心赏极神畅,不测何名天。xīn shǎng jí shén chàng,bù cè hé míng tiān。
恍然欠伸双瞳开,手握碧萝,脚蹑紫苔。huǎng rán qiàn shēn shuāng tóng kāi,shǒu wò bì luó,jiǎo niè zǐ tái。
犹是朝元之宇,步虚之台。yóu shì cháo yuán zhī yǔ,bù xū zhī tái。
人间少玄境,况此百肆万火中,安有广寒与蓬莱。rén jiān shǎo xuán jìng,kuàng cǐ bǎi sì wàn huǒ zhōng,ān yǒu guǎng hán yǔ péng lái。
吾闻太湖之傍、洞天之幽,千山绕缭相罗周。wú wén tài hú zhī bàng dòng tiān zhī yōu,qiān shān rào liáo xiāng luó zhōu。
其间飞珠喷玉,贯穿漱涤多异流。qí jiān fēi zhū pēn yù,guàn chuān shù dí duō yì liú。
夜夜玉镜飞上千山头,来印万壑金波滉漾寒光浮。yè yè yù jìng fēi shàng qiān shān tóu,lái yìn wàn hè jīn bō huàng yàng hán guāng fú。
姮娥下浴魈魅避,眼波莹照大九州。héng é xià yù xiāo mèi bì,yǎn bō yíng zhào dà jiǔ zhōu。
授仙老以玉诀,与三光而俱留。shòu xiān lǎo yǐ yù jué,yǔ sān guāng ér jù liú。
道人已自梦中受得金锁流珠之洞文,吞黄月而饮上池,舞贝阙而遨蓬丘。dào rén yǐ zì mèng zhōng shòu dé jīn suǒ liú zhū zhī dòng wén,tūn huáng yuè ér yǐn shàng chí,wǔ bèi quē ér áo péng qiū。
世间月泉空悠悠,轩辕之孙尔同俦。shì jiān yuè quán kōng yōu yōu,xuān yuán zhī sūn ěr tóng chóu。
胸有日月袖有海,能为道人作此讴。xiōng yǒu rì yuè xiù yǒu hǎi,néng wèi dào rén zuò cǐ ōu。
向来院字多垢浊,勿将灵诠语蜉蝣。xiàng lái yuàn zì duō gòu zhuó,wù jiāng líng quán yǔ fú yóu。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

惠州西湖

祝允明

西寺东城两幅图,长虹脊畔小浮屠。xī sì dōng chéng liǎng fú tú,zhǎng hóng jí pàn xiǎo fú tú。
杭州惠郡都游遍,醉眼时将作石湖。háng zhōu huì jùn dōu yóu biàn,zuì yǎn shí jiāng zuò shí hú。

和王太学见赠

祝允明

水鉴求才事自公,徒令寂寂笑英雄。shuǐ jiàn qiú cái shì zì gōng,tú lìng jì jì xiào yīng xióng。
山斋一枕渊明梦,开眼犹惭七里封。shān zhāi yī zhěn yuān míng mèng,kāi yǎn yóu cán qī lǐ fēng。

和王太学见赠

祝允明

道拙才空志不成,错将言语占时名。dào zhuō cái kōng zhì bù chéng,cuò jiāng yán yǔ zhàn shí míng。
无端抛却山林乐,换得轩裳底事荣。wú duān pāo què shān lín lè,huàn dé xuān shang dǐ shì róng。

和王太学见赠

祝允明

草庐藏得卧龙才,许我英雄亦异哉。cǎo lú cáng dé wò lóng cái,xǔ wǒ yīng xióng yì yì zāi。
刚道同心金可断,江南便是海南垓。gāng dào tóng xīn jīn kě duàn,jiāng nán biàn shì hǎi nán gāi。

和王太学见赠

祝允明

三载相看有别离,春鸿秋燕不同时。sān zài xiāng kàn yǒu bié lí,chūn hóng qiū yàn bù tóng shí。
我寻松菊去方急,君会风云行莫迟。wǒ xún sōng jú qù fāng jí,jūn huì fēng yún xíng mò chí。

莆田郑自修宰河源故厚予四月三日舟过县城君以诖误不在予亦以文法行一时风雨大作小泊沙口而去怅然怀君口占一诗期后寄之

祝允明

河源西郭夕阳过,不见美人将奈何。hé yuán xī guō xī yáng guò,bù jiàn měi rén jiāng nài hé。
雷压船头蓬底坐,一时风雨乱风波。léi yā chuán tóu péng dǐ zuò,yī shí fēng yǔ luàn fēng bō。

三月初峡山道中

祝允明

春阴春雨复春风,重叠山光湿翠蒙。chūn yīn chūn yǔ fù chūn fēng,zhòng dié shān guāng shī cuì méng。
一段江南好图画,不堪人在旅途中。yī duàn jiāng nán hǎo tú huà,bù kān rén zài lǚ tú zhōng。

庚辰三月归至保昌馆李君士元家适士元车马有行色廿四日解携各北南临岐口占为赠

祝允明

梅花关下春雨深,客送主人无限心。méi huā guān xià chūn yǔ shēn,kè sòng zhǔ rén wú xiàn xīn。
凤生南海莫言远,明日一飞归上林。fèng shēng nán hǎi mò yán yuǎn,míng rì yī fēi guī shàng lín。

高淳道中

祝允明

柴门对树树临流,春日迟迟满客舟。chái mén duì shù shù lín liú,chūn rì chí chí mǎn kè zhōu。
一种江南千里景,只闻鸡犬不闻鸥。yī zhǒng jiāng nán qiān lǐ jǐng,zhǐ wén jī quǎn bù wén ōu。

经旧游

祝允明

当垆一啜手煎茶,迎客桃花户外斜。dāng lú yī chuài shǒu jiān chá,yíng kè táo huā hù wài xié。
闻得博陵崔护道,不知今日是谁家。wén dé bó líng cuī hù dào,bù zhī jīn rì shì shuí jiā。

咏公馆花木

祝允明

句曲酴醾溧水桃,溧阳孤柏倚风高。jù qū tú mí lì shuǐ táo,lì yáng gū bǎi yǐ fēng gāo。
家园几树桑和柳,何事令人梦想劳。jiā yuán jǐ shù sāng hé liǔ,hé shì lìng rén mèng xiǎng láo。

当涂历阳溧水界中数还往遂怀李翰林

祝允明

青山历历树苍苍,远水长天几夕阳。qīng shān lì lì shù cāng cāng,yuǎn shuǐ zhǎng tiān jǐ xī yáng。
千载更无仙谪下,只应愁杀贺知章。qiān zài gèng wú xiān zhé xià,zhǐ yīng chóu shā hè zhī zhāng。

宿摄山栖霞寺三首其三

祝允明

枕上红尘白昼深,眼开欲得息劳心。zhěn shàng hóng chén bái zhòu shēn,yǎn kāi yù dé xī láo xīn。
灯花暗入僧床冷,山阁冯江万木林。dēng huā àn rù sēng chuáng lěng,shān gé féng jiāng wàn mù lín。

十六夜召集

祝允明

广寒昨夜不曾开,今夕佳期已报来。guǎng hán zuó yè bù céng kāi,jīn xī jiā qī yǐ bào lái。
且向草堂杯举待,人间红粉会相催。qiě xiàng cǎo táng bēi jǔ dài,rén jiān hóng fěn huì xiāng cuī。

为唐子畏索剑

祝允明

手解青萍昔赠君,仗来多少截妖氛。shǒu jiě qīng píng xī zèng jūn,zhàng lái duō shǎo jié yāo fēn。
知君道就□□后,把与东人刲白云。zhī jūn dào jiù hòu,bǎ yǔ dōng rén kuī bái yún。