古诗词

乐孺歌

祝允明

渚鸿不侣鹜,联翩入紫云。zhǔ hóng bù lǚ wù,lián piān rù zǐ yún。
有时下同宿,终然不离群。yǒu shí xià tóng sù,zhōng rán bù lí qún。
磊落千金马,贡作万乘车。lěi luò qiān jīn mǎ,gòng zuò wàn chéng chē。
双双翼飞龙,齐秣亦齐驱。shuāng shuāng yì fēi lóng,qí mò yì qí qū。
驰翔有美世共珍,列之天闲织其文,以章有德劝百臣。chí xiáng yǒu měi shì gòng zhēn,liè zhī tiān xián zhī qí wén,yǐ zhāng yǒu dé quàn bǎi chén。
苍鹰虽鸷豺狼猛,安得称重于其伦。cāng yīng suī zhì chái láng měng,ān dé chēng zhòng yú qí lún。
阊门今古道繁华,歌钟日夕沸如麻。chāng mén jīn gǔ dào fán huá,gē zhōng rì xī fèi rú má。
东邻宴公子,西舍酣倡娃。dōng lín yàn gōng zi,xī shě hān chàng wá。
谁人堂上题乐孺,中有二士为奚家。shuí rén táng shàng tí lè rú,zhōng yǒu èr shì wèi xī jiā。
先人应能积为善,天锡一双白璧皆无瑕。xiān rén yīng néng jī wèi shàn,tiān xī yī shuāng bái bì jiē wú xiá。
伯兮友仲兮悌棠华,韡韡风光媚。bó xī yǒu zhòng xī tì táng huá,wěi wěi fēng guāng mèi。
架有互服衣,榻有共覆被。jià yǒu hù fú yī,tà yǒu gòng fù bèi。
入室谐兰香,出门偕远志。rù shì xié lán xiāng,chū mén xié yuǎn zhì。
仗剑作长游,千里万里亦同次。zhàng jiàn zuò zhǎng yóu,qiān lǐ wàn lǐ yì tóng cì。
番禺城下我逢之,三人相携共一醉。fān yú chéng xià wǒ féng zhī,sān rén xiāng xié gòng yī zuì。
醉中尚能为尔歌,歌此敬多感亦多。zuì zhōng shàng néng wèi ěr gē,gē cǐ jìng duō gǎn yì duō。
吴中土风清且嘉,今如君者有几何。wú zhōng tǔ fēng qīng qiě jiā,jīn rú jūn zhě yǒu jǐ hé。
君家伯祖我祖高,弟子文名风节犹嵯峨。jūn jiā bó zǔ wǒ zǔ gāo,dì zi wén míng fēng jié yóu cuó é。
乃知仁人有后世济美,看尔富寿方来百福如山河。nǎi zhī rén rén yǒu hòu shì jì měi,kàn ěr fù shòu fāng lái bǎi fú rú shān hé。
祝允明

祝允明

祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。 祝允明的作品>>

猜您喜欢

杂题画景三十一首其三十

祝允明

吟诗写画似参禅,不向他人被里眠。yín shī xiě huà shì cān chán,bù xiàng tā rén bèi lǐ mián。
生公堂前点头石,天平山上白云泉。shēng gōng táng qián diǎn tóu shí,tiān píng shān shàng bái yún quán。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

曾到和宁市上来,江山满壁照人开。céng dào hé níng shì shàng lái,jiāng shān mǎn bì zhào rén kāi。
都输此幅丹阳景,回首烟花暗凤台。dōu shū cǐ fú dān yáng jǐng,huí shǒu yān huā àn fèng tái。

杂题画景三十一首其三十

祝允明

柳娘标格重经眼,玉屑珠尘满扇头。liǔ niáng biāo gé zhòng jīng yǎn,yù xiè zhū chén mǎn shàn tóu。
仿佛和宁街上见,桃花杨柳障春羞。fǎng fú hé níng jiē shàng jiàn,táo huā yáng liǔ zhàng chūn xiū。

忆神妃

祝允明

不见瑶姬八载遥,依稀闻说返丹霄。bù jiàn yáo jī bā zài yáo,yī xī wén shuō fǎn dān xiāo。
灵云秀雨今何在,留与人间做寂寥。líng yún xiù yǔ jīn hé zài,liú yǔ rén jiān zuò jì liáo。

忆青娥

祝允明

云窗梦破十年春,浅笑深颦隔一春。yún chuāng mèng pò shí nián chūn,qiǎn xiào shēn pín gé yī chūn。
时节风光浑似旧,灯花一颗照愁人。shí jié fēng guāng hún shì jiù,dēng huā yī kē zhào chóu rén。

秋月

祝允明

铢衣犹是旧霓裳,带得清虚府里香。zhū yī yóu shì jiù ní shang,dài dé qīng xū fǔ lǐ xiāng。
今日轻分三万斛,乞他人世绿衣郎。jīn rì qīng fēn sān wàn hú,qǐ tā rén shì lǜ yī láng。

见仙

祝允明

宝月香云万烛红,玉容当面出帘栊。bǎo yuè xiāng yún wàn zhú hóng,yù róng dāng miàn chū lián lóng。
仙人也爱人间乐,只是人间无路通。xiān rén yě ài rén jiān lè,zhǐ shì rén jiān wú lù tōng。

一曲

祝允明

一曲娇歌酒一觞,难醒难醉又难忘。yī qū jiāo gē jiǔ yī shāng,nán xǐng nán zuì yòu nán wàng。
争知一别还非易,满地月明归路长。zhēng zhī yī bié hái fēi yì,mǎn dì yuè míng guī lù zhǎng。

想得

祝允明

斜阳流影入房栊,复绿重红掩映中。xié yáng liú yǐng rù fáng lóng,fù lǜ zhòng hóng yǎn yìng zhōng。
想得那人新睡起,倚床闲啮绣残绒。xiǎng dé nà rén xīn shuì qǐ,yǐ chuáng xián niè xiù cán róng。

长途

祝允明

长途只是水连天,好景惟应月带烟。zhǎng tú zhǐ shì shuǐ lián tiān,hǎo jǐng wéi yīng yuè dài yān。
独有流莺与飞絮,见来浑似绿窗前。dú yǒu liú yīng yǔ fēi xù,jiàn lái hún shì lǜ chuāng qián。

看月怀内

祝允明

看他夫孺作娇称,拟向君王觅与卿。kàn tā fū rú zuò jiāo chēng,nǐ xiàng jūn wáng mì yǔ qīng。
想得夜深刀尺罢,推帘独自下阶行。xiǎng dé yè shēn dāo chǐ bà,tuī lián dú zì xià jiē xíng。

题广州客邸壁间

祝允明

故国间居四十年,疏慵虽乐怕违天。gù guó jiān jū sì shí nián,shū yōng suī lè pà wéi tiān。
天应尚念疏慵态,又使闲居瘴海边。tiān yīng shàng niàn shū yōng tài,yòu shǐ xián jū zhàng hǎi biān。

戏为口号

祝允明

远人羁客古今悲,昔日慵看惜别诗。yuǎn rén jī kè gǔ jīn bēi,xī rì yōng kàn xī bié shī。
六口一家分五处,争教不作断肠词。liù kǒu yī jiā fēn wǔ chù,zhēng jiào bù zuò duàn cháng cí。

庚辰二月廿七日晓官窑舟中口号

祝允明

世棋年矢两相催,绝岭春深与雁回。shì qí nián shǐ liǎng xiāng cuī,jué lǐng chūn shēn yǔ yàn huí。
无限胸中未酬事,蓬窗灯枕酒醒来。wú xiàn xiōng zhōng wèi chóu shì,péng chuāng dēng zhěn jiǔ xǐng lái。

危机

祝允明

世途开步即危机,鱼解深潜鸟解飞。shì tú kāi bù jí wēi jī,yú jiě shēn qián niǎo jiě fēi。
欲免虞罗惟一字,灵方千首不如归。yù miǎn yú luó wéi yī zì,líng fāng qiān shǒu bù rú guī。