古诗词

渔歌子··相思曲

董以宁

银蒜低垂睡起迟。yín suàn dī chuí shuì qǐ chí。
楝花天气耐相思。liàn huā tiān qì nài xiāng sī。
羞对镜,怯吟诗。xiū duì jìng,qiè yín shī。
午倦添香入被池。wǔ juàn tiān xiāng rù bèi chí。

董以宁

董以宁(约公元一六六六年前后在世),字文友,武进(今江苏省武进市)人,清代初期诗人。性豪迈慷慨,喜交游,重然诺。明末为诸生。少明敏,为古文诗歌数十万言,尤工填词,声誉蔚然。与邹只谟齐名,时称“邹董”。又与陈维崧及只谟有才子之目。著有《正谊堂集》和《蓉度词》。其中《蓉度词》中大量的“艳体词”作品又尤为学界所争议。 董以宁的作品>>

猜您喜欢

八节长欢··折花送邻女

董以宁

镇日花间。zhèn rì huā jiān。
爱他新萼,饮露欺烟。ài tā xīn è,yǐn lù qī yān。
低攀防压鬓,远折怕移莲。dī pān fáng yā bìn,yuǎn zhé pà yí lián。
还愁惊起春禽梦,颤春风、纤手堪怜。hái chóu jīng qǐ chūn qín mèng,chàn chūn fēng xiān shǒu kān lián。
曾送邻家姊妹,楷字题笺。céng sòng lín jiā zǐ mèi,kǎi zì tí jiān。
更凭小婢传言。gèng píng xiǎo bì chuán yán。
将泉洒、莫教半晌花蔫。jiāng quán sǎ mò jiào bàn shǎng huā niān。
插向胆瓶中,须顾盼,念他短命红颜。chā xiàng dǎn píng zhōng,xū gù pàn,niàn tā duǎn mìng hóng yán。
新妆罢,聊摘他、衬贴香钿。xīn zhuāng bà,liáo zhāi tā chèn tiē xiāng diàn。
但留得、一枝并蒂,折来自供屏前。dàn liú dé yī zhī bìng dì,zhé lái zì gōng píng qián。

玲珑四犯·调粉饵饲金鱼

董以宁

妾处多言,郎前传语,金笼怪伊饶舌。qiè chù duō yán,láng qián chuán yǔ,jīn lóng guài yī ráo shé。
减些鹦鹉料,施与文鱼食。jiǎn xiē yīng wǔ liào,shī yǔ wén yú shí。
粉香贮来银钵。fěn xiāng zhù lái yín bō。
一星星、漫投银鲫。yī xīng xīng màn tóu yín jì。
倚槛吟沉,临波目注,细看他嘘沫。yǐ kǎn yín chén,lín bō mù zhù,xì kàn tā xū mò。
盆池内玲珑石。pén chí nèi líng lóng shí。
料鱼应乐此,曲房幽室。liào yú yīng lè cǐ,qū fáng yōu shì。
更因亲饲惯,佩响都争集。gèng yīn qīn sì guàn,pèi xiǎng dōu zhēng jí。
戏投偌大双红豆,间哄着、寸鳞空啮。xì tóu ruò dà shuāng hóng dòu,jiān hǒng zhe cùn lín kōng niè。
但听得。dàn tīng dé。
鹦哥正、骂侬心劣。yīng gē zhèng mà nóng xīn liè。

春夏两相期··美人晏起

董以宁

合欢床、可怜孤却。hé huān chuáng kě lián gū què。
忽赴粉郎良约。hū fù fěn láng liáng yuē。
恼恨黄鹂,乍把春眠惊觉。nǎo hèn huáng lí,zhà bǎ chūn mián jīng jué。
呼郎不应尚凝眸,记梦未全慵下榻。hū láng bù yīng shàng níng móu,jì mèng wèi quán yōng xià tà。
心字罗衣,小鬟多事,将他温着。xīn zì luó yī,xiǎo huán duō shì,jiāng tā wēn zhe。
窗前又听鴂鹊。chuāng qián yòu tīng jué què。
且支持瘦骨,起穿罗袜。qiě zhī chí shòu gǔ,qǐ chuān luó wà。
告诉鹦哥,多病近来如削。gào sù yīng gē,duō bìng jìn lái rú xuē。
当初红烛照梳头,如今绿鬓都羞掠。dāng chū hóng zhú zhào shū tóu,rú jīn lǜ bìn dōu xiū lüè。
匀得工夫,日斜才下,妆楼一霎。yún dé gōng fū,rì xié cái xià,zhuāng lóu yī shà。

安公子··无题

董以宁

茉莉香偏促。mò lì xiāng piān cù。
蝉纱帘内窥初浴。chán shā lián nèi kuī chū yù。
乱绾青螺,才系着、冰纱裙幅。luàn wǎn qīng luó,cái xì zhe bīng shā qún fú。
小骂流萤,暗处偏携烛。xiǎo mà liú yíng,àn chù piān xié zhú。
还频见、秋水时时渌。hái pín jiàn qiū shuǐ shí shí lù。
怕轻摇团扇,人到粉阑干曲。pà qīng yáo tuán shàn,rén dào fěn lán gàn qū。
一带朱衣竹。yī dài zhū yī zhú。
萧萧影里惊如玉。xiāo xiāo yǐng lǐ jīng rú yù。
浓笑前来,手指道、银河似沐。nóng xiào qián lái,shǒu zhǐ dào yín hé shì mù。
恰好幽期,欲趁花神福。qià hǎo yōu qī,yù chèn huā shén fú。
响金镮、吠动猧儿熟。xiǎng jīn huán fèi dòng wō ér shú。
恐小鬟知道,两点檀娥轻蹙。kǒng xiǎo huán zhī dào,liǎng diǎn tán é qīng cù。

霓裳中序第一·燕子矶怀古

董以宁

看萧萧瑟瑟。kàn xiāo xiāo sè sè。
怒浪寒空都一色。nù làng hán kōng dōu yī sè。
更望处、断虹层碧,见风带泉绅,水肤山骨。gèng wàng chù duàn hóng céng bì,jiàn fēng dài quán shēn,shuǐ fū shān gǔ。
荒烟遥接。huāng yān yáo jiē。
回首是、晚霞新月。huí shǒu shì wǎn xiá xīn yuè。
听欸乃、芦中吹彻,渔舸三两叶。tīng āi nǎi lú zhōng chuī chè,yú gě sān liǎng yè。
端的。duān de。
江山奇绝。jiāng shān qí jué。
正千里、泠泠一折。zhèng qiān lǐ líng líng yī zhé。
送我短衫豪客。sòng wǒ duǎn shān háo kè。
念六代芜湮,五朝萍没。niàn liù dài wú yān,wǔ cháo píng méi。
旧事兴和灭。jiù shì xīng hé miè。
也只是、江潮吹叠。yě zhǐ shì jiāng cháo chuī dié。
今何日、燕子矶头,倍觉清流激。jīn hé rì yàn zi jī tóu,bèi jué qīng liú jī。

曲玉管··当年

董以宁

靧面为容,簸钱学戏,当年仿佛应呼弟。huì miàn wèi róng,bǒ qián xué xì,dāng nián fǎng fú yīng hū dì。
便到韶华两八,不解嫌疑。biàn dào sháo huá liǎng bā,bù jiě xián yí。
镇相依。zhèn xiāng yī。
花浪栏边,蝉纱帘内,香怀贴抱梳新髻。huā làng lán biān,chán shā lián nèi,xiāng huái tiē bào shū xīn jì。
双觑菱花,曾将一笑酬之。shuāng qù líng huā,céng jiāng yī xiào chóu zhī。
忍轻离。rěn qīng lí。
此后堪悲,奈一旦、画舠南北,但闻鸿便传言,遥知已定婚期。cǐ hòu kān bēi,nài yī dàn huà dāo nán běi,dàn wén hóng biàn chuán yán,yáo zhī yǐ dìng hūn qī。
泪沾衣。lèi zhān yī。
悔当年两小,玉台曾未结红丝。huǐ dāng nián liǎng xiǎo,yù tái céng wèi jié hóng sī。
到今日重逢,瞥地凝思。dào jīn rì zhòng féng,piē dì níng sī。

竹马儿·却聘词,代章氏婢小红

董以宁

还自忖、不知墙头马上,几曾微露。hái zì cǔn bù zhī qiáng tóu mǎ shàng,jǐ céng wēi lù。
却因何有人传误,惹得求凰争赋。què yīn hé yǒu rén chuán wù,rě dé qiú huáng zhēng fù。
罗敷虽未有夫,也还应念,使君有妇。luó fū suī wèi yǒu fū,yě hái yīng niàn,shǐ jūn yǒu fù。
有妇更求凰,恐青陵台畔,金钗难数。yǒu fù gèng qiú huáng,kǒng qīng líng tái pàn,jīn chāi nán shù。
泪落流黄土,妾原薄福,不堪君顾。lèi luò liú huáng tǔ,qiè yuán báo fú,bù kān jūn gù。
况妾未经十五。kuàng qiè wèi jīng shí wǔ。
豆蔻心儿难吐。dòu kòu xīn ér nán tǔ。
殷勤寄语刘郎,桃花虽好,莫走天台路。yīn qín jì yǔ liú láng,táo huā suī hǎo,mò zǒu tiān tái lù。
天台深处,多少香云护。tiān tái shēn chù,duō shǎo xiāng yún hù。

玲珑四犯·七夕

董以宁

我意如秋,喜月到初弦,空庭皎皎。wǒ yì rú qiū,xǐ yuè dào chū xián,kōng tíng jiǎo jiǎo。
牛女佳期,堪怪齐谐缥缈。niú nǚ jiā qī,kān guài qí xié piāo miǎo。
就使银河真渡,也应是、愁多欢少。jiù shǐ yín hé zhēn dù,yě yīng shì chóu duō huān shǎo。
算何如、支机石畔,索性年年孤俏。suàn hé rú zhī jī shí pàn,suǒ xìng nián nián gū qiào。
今来古去千秋矣,偏难道、天孙未老。jīn lái gǔ qù qiān qiū yǐ,piān nán dào tiān sūn wèi lǎo。
便是逋钱真百万,织久应偿了。biàn shì bū qián zhēn bǎi wàn,zhī jiǔ yīng cháng le。
况是牵牛痴绝,反不累、天孙烦恼。kuàng shì qiān niú chī jué,fǎn bù lèi tiān sūn fán nǎo。
愿天孙、锦泪且收,将莫被、嫦娥窃笑。yuàn tiān sūn jǐn lèi qiě shōu,jiāng mò bèi cháng é qiè xiào。

花发沁园春·题黄氏印史代序

董以宁

北苑临书,南宫执笏,从古畸人癖事。běi yuàn lín shū,nán gōng zhí hù,cóng gǔ jī rén pǐ shì。
字亦雕龙,石堪绣蠹,不道先生兼此。zì yì diāo lóng,shí kān xiù dù,bù dào xiān shēng jiān cǐ。
落笔惊看,有历落、嵚崎之致。luò bǐ jīng kàn,yǒu lì luò qīn qí zhī zhì。
宛然见古貌如颠,不似人间衫履。wǎn rán jiàn gǔ mào rú diān,bù shì rén jiān shān lǚ。
记得当年此际。jì dé dāng nián cǐ jì。
将怪石投予,镌予名字。jiāng guài shí tóu yǔ,juān yǔ míng zì。
珍重常携,离奇可拜,时命小鬟亲洗。zhēn zhòng cháng xié,lí qí kě bài,shí mìng xiǎo huán qīn xǐ。
聊写俚词。liáo xiě lǐ cí。
题笺仍用猩红记。tí jiān réng yòng xīng hóng jì。
知道先生应笑我,攫石袖中何意。zhī dào xiān shēng yīng xiào wǒ,jué shí xiù zhōng hé yì。

解连环··楚行白筠心书赠楚词一箑,复作高唐好梦图,因柬谢

董以宁

澧兰沅芷。lǐ lán yuán zhǐ。
是文郎当日,旧游之处。shì wén láng dāng rì,jiù yóu zhī chù。
生平说、屈宋衙官,拟重去襄川,将他部署。shēng píng shuō qū sòng yá guān,nǐ zhòng qù xiāng chuān,jiāng tā bù shǔ。
翻怪香山,却贬技、填词赠与。fān guài xiāng shān,què biǎn jì tián cí zèng yǔ。
想落笔高吟,多应说向,君家老妪。xiǎng luò bǐ gāo yín,duō yīng shuō xiàng,jūn jiā lǎo yù。
亲写双钩小柱。qīn xiě shuāng gōu xiǎo zhù。
苦绝少红鹅,凭君携去。kǔ jué shǎo hóng é,píng jūn xié qù。
况画将、一梦高唐,把纨扇招风,更添佳绪。kuàng huà jiāng yī mèng gāo táng,bǎ wán shàn zhāo fēng,gèng tiān jiā xù。
但到阳台,倘误惹、香云艳雨。dàn dào yáng tái,tǎng wù rě xiāng yún yàn yǔ。
凭君莫寄招魂赋,梦中叨絮。píng jūn mò jì zhāo hún fù,mèng zhōng dāo xù。

菩萨蛮·慢·秋日杨东起书园社集

董以宁

今当共席。jīn dāng gòng xí。
正荷风梧雨,嫩凉时节。zhèng hé fēng wú yǔ,nèn liáng shí jié。
更称觞、共向园亭,望带水回廊,宿云欹石。gèng chēng shāng gòng xiàng yuán tíng,wàng dài shuǐ huí láng,sù yún yī shí。
或嗽流泉,晞发乎桥之侧。huò sòu liú quán,xī fā hū qiáo zhī cè。
或谈棋相对,不管蛙声,溪边嘈杂。huò tán qí xiāng duì,bù guǎn wā shēng,xī biān cáo zá。
或是正襟危帻。huò shì zhèng jīn wēi zé。
或小侯数辈,吟笺争拂。huò xiǎo hóu shù bèi,yín jiān zhēng fú。
或骚坛强项,大义严辞,或醉后微颠,斜书晋帖。huò sāo tán qiáng xiàng,dà yì yán cí,huò zuì hòu wēi diān,xié shū jìn tiē。
或拭轻纨,淡写云林几笔。huò shì qīng wán,dàn xiě yún lín jǐ bǐ。
告羲之、而今却是,兰亭秋集。gào xī zhī ér jīn què shì,lán tíng qiū jí。

望梅·七

董以宁

奴年两七。nú nián liǎng qī。
比陶家八八,李家七七。bǐ táo jiā bā bā,lǐ jiā qī qī。
风情仙韵知难并,自思量可及,十分之七。fēng qíng xiān yùn zhī nán bìng,zì sī liàng kě jí,shí fēn zhī qī。
却似天孙、几望断、新秋初七。què shì tiān sūn jǐ wàng duàn xīn qiū chū qī。
正闲看北斗,遥挂阑干,云边横七。zhèng xián kàn běi dòu,yáo guà lán gàn,yún biān héng qī。
空有琴弦五七。kōng yǒu qín xián wǔ qī。
更词名八六,歌名一七。gèng cí míng bā liù,gē míng yī qī。
奈唱回、残月晓风,难说与韦曲,才人柳七。nài chàng huí cán yuè xiǎo fēng,nán shuō yǔ wéi qū,cái rén liǔ qī。
简点春风,已花信、今番六七。jiǎn diǎn chūn fēng,yǐ huā xìn jīn fān liù qī。
怕年华、都似顷刻,开花殷七。pà nián huá dōu shì qǐng kè,kāi huā yīn qī。

疏影··入花丛抓鬓

董以宁

红凭绿映。hóng píng lǜ yìng。
正蜂差蝶敕,同引游兴。zhèng fēng chà dié chì,tóng yǐn yóu xīng。
早起梳头,好注兰膏,新妆自看鬟影。zǎo qǐ shū tóu,hǎo zhù lán gāo,xīn zhuāng zì kàn huán yǐng。
相携女伴寻香去,还再顾、菱花小镜。xiāng xié nǚ bàn xún xiāng qù,hái zài gù líng huā xiǎo jìng。
踏青苔、香印留痕,惯向花阴僻径。tà qīng tái xiāng yìn liú hén,guàn xiàng huā yīn pì jìng。
懊恨花梢无状,一枝低亚处,偏近珠领。ào hèn huā shāo wú zhuàng,yī zhī dī yà chù,piān jìn zhū lǐng。
欲倩东君,诉与花神,小立碧梧金井。yù qiàn dōng jūn,sù yǔ huā shén,xiǎo lì bì wú jīn jǐng。
前头姊妹都回望,闻娇唤、几声低应。qián tóu zǐ mèi dōu huí wàng,wén jiāo huàn jǐ shēng dī yīng。
待行行、重觅遗钗,更向曲阑闲凭。dài xíng xíng zhòng mì yí chāi,gèng xiàng qū lán xián píng。

风流子··初夏

董以宁

已饯将春去,堪悲是、锦片近来稀。yǐ jiàn jiāng chūn qù,kān bēi shì jǐn piàn jìn lái xī。
但朱户长开,候他紫燕,绿阴微缺,补得黄鹏。dàn zhū hù zhǎng kāi,hòu tā zǐ yàn,lǜ yīn wēi quē,bǔ dé huáng péng。
新添个、迎衫新暑浅,入苑细风迟。xīn tiān gè yíng shān xīn shǔ qiǎn,rù yuàn xì fēng chí。
茉莉初来,已怀香孕,芙蕖欲嫁,先制新衣。mò lì chū lái,yǐ huái xiāng yùn,fú qú yù jià,xiān zhì xīn yī。
此时长日里。cǐ shí zhǎng rì lǐ。
笑主人避暖,不解围棋。xiào zhǔ rén bì nuǎn,bù jiě wéi qí。
有客频来剥啄,童子还辞。yǒu kè pín lái bō zhuó,tóng zi hái cí。
只闲品唐诗,盛中晚句,自斟鲁酒,一两三卮。zhǐ xián pǐn táng shī,shèng zhōng wǎn jù,zì zhēn lǔ jiǔ,yī liǎng sān zhī。
翻怪早蝉饶舌,不合时宜。fān guài zǎo chán ráo shé,bù hé shí yí。

小梅花·赋得最是五更留不得,向人枕畔着衣裳

董以宁

莲筹促。lián chóu cù。
吹兰烛。chuī lán zhú。
妖姬群抱诸郎宿。yāo jī qún bào zhū láng sù。
翠楼阴。cuì lóu yīn。
月窥人。yuè kuī rén。
葡萄衾里,略觑未分明。pú táo qīn lǐ,lüè qù wèi fēn míng。
柔乡占处终难久。róu xiāng zhàn chù zhōng nán jiǔ。
珍惜数声虬水漏。zhēn xī shù shēng qiú shuǐ lòu。
尽相怜。jǐn xiāng lián。
枕儿边。zhěn ér biān。
休放蝶儿,舞到玳床前。xiū fàng dié ér,wǔ dào dài chuáng qián。
花应叹,窗将亮。huā yīng tàn,chuāng jiāng liàng。
隔院鸡三唱。gé yuàn jī sān chàng。
五更时。wǔ gèng shí。
怕留迟。pà liú chí。
呼郎低语,忍倦着罗衣。hū láng dī yǔ,rěn juàn zhe luó yī。
罗衣已是先温暖。luó yī yǐ shì xiān wēn nuǎn。
郎结红襦惊复颤。láng jié hóng rú jīng fù chàn。
晓风多。xiǎo fēng duō。
奈郎何。nài láng hé。
惯是寒风,长把福消磨。guàn shì hán fēng,zhǎng bǎ fú xiāo mó。