古诗词

望梅花··过鹦鹉洲

董以宁

芳草萋萋如画。fāng cǎo qī qī rú huà。
唤起祢生闲话。huàn qǐ mí shēng xián huà。
死向风波曾不怕。sǐ xiàng fēng bō céng bù pà。
长裤请君穿罢。zhǎng kù qǐng jūn chuān bà。
除是阿瞒还值骂。chú shì ā mán hái zhí mà。
黄祖不堪君诧。huáng zǔ bù kān jūn chà。

董以宁

董以宁(约公元一六六六年前后在世),字文友,武进(今江苏省武进市)人,清代初期诗人。性豪迈慷慨,喜交游,重然诺。明末为诸生。少明敏,为古文诗歌数十万言,尤工填词,声誉蔚然。与邹只谟齐名,时称“邹董”。又与陈维崧及只谟有才子之目。著有《正谊堂集》和《蓉度词》。其中《蓉度词》中大量的“艳体词”作品又尤为学界所争议。 董以宁的作品>>

猜您喜欢

鹧鸪天··冬夜

董以宁

欲与欢言碍小姑。yù yǔ huān yán ài xiǎo gū。
捏欢臂上问寒无。niē huān bì shàng wèn hán wú。
由他灯火馀昏穗,推着衣裳过暖炉。yóu tā dēng huǒ yú hūn suì,tuī zhe yī shang guò nuǎn lú。
交膝语,拍肩呼。jiāo xī yǔ,pāi jiān hū。
欢言低处便含糊。huān yán dī chù biàn hán hú。
小姑佯做痴呆态,故把欢言细问奴。xiǎo gū yáng zuò chī dāi tài,gù bǎ huān yán xì wèn nú。

鹊桥仙··寄贺华子瞻花烛

董以宁

催妆客到,卖花人到,都说何郎如粉。cuī zhuāng kè dào,mài huā rén dào,dōu shuō hé láng rú fěn。
兰缸焰里乍偷看,几欲赐、闺中汤饼。lán gāng yàn lǐ zhà tōu kàn,jǐ yù cì guī zhōng tāng bǐng。
呼郎新字,怪郎新字。hū láng xīn zì,guài láng xīn zì。
抄袭眉山因怎。chāo xí méi shān yīn zěn。
鸳鸯社里面分题,才信道、才名相称。yuān yāng shè lǐ miàn fēn tí,cái xìn dào cái míng xiāng chēng。

夜行船··本意

董以宁

青雀舟来新水泻。qīng què zhōu lái xīn shuǐ xiè。
正怀人、嫦娥欲下。zhèng huái rén cháng é yù xià。
慧山浜里,黄埠墩前,游子最宜今夜。huì shān bāng lǐ,huáng bù dūn qián,yóu zi zuì yí jīn yè。
邻舫蝉纱窗亚亚。lín fǎng chán shā chuāng yà yà。
风过处、微闻兰麝。fēng guò chù wēi wén lán shè。
又还听说,月华将近,多半倚栏看也。yòu hái tīng shuō,yuè huá jiāng jìn,duō bàn yǐ lán kàn yě。

惜分钗·闺情

董以宁

人如玉。rén rú yù。
腰如束。yāo rú shù。
樱桃红溅裙儿幅。yīng táo hóng jiàn qún ér fú。
写些评。xiě xiē píng。
诵些听。sòng xiē tīng。
步韵难工,险韵难成。bù yùn nán gōng,xiǎn yùn nán chéng。
生。shēng。
生。shēng。
鬟低绿。huán dī lǜ。
眉低促。méi dī cù。
吹箫又下屏风曲。chuī xiāo yòu xià píng fēng qū。
别时盟。bié shí méng。
见时情。jiàn shí qíng。
呼侬有字,唤汝无名。hū nóng yǒu zì,huàn rǔ wú míng。
卿。qīng。
卿。qīng。

苏幕遮··索香

董以宁

燕笼涎,萦鸭篆。yàn lóng xián,yíng yā zhuàn。
小袖微笼,心字春衫暖。xiǎo xiù wēi lóng,xīn zì chūn shān nuǎn。
还恐骤烟吹隔苑。hái kǒng zhòu yān chuī gé yuàn。
微湿蓉丸,许久烧才半。wēi shī róng wán,xǔ jiǔ shāo cái bàn。
为儿郎,述别院。wèi ér láng,shù bié yuàn。
索得宫香,纤手拈来颤。suǒ dé gōng xiāng,xiān shǒu niān lái chàn。
一点心肠终是软。yī diǎn xīn cháng zhōng shì ruǎn。
拜月还求,薄幸心儿转。bài yuè hái qiú,báo xìng xīn ér zhuǎn。

扑蝴蝶·咏蝶

董以宁

舞态蹁跹,自小生香国。wǔ tài pián xiān,zì xiǎo shēng xiāng guó。
浑身腻粉,爱向花前宿。hún shēn nì fěn,ài xiàng huā qián sù。
每因径曲来迟,更为墙低去速。měi yīn jìng qū lái chí,gèng wèi qiáng dī qù sù。
学尽颠狂轻薄。xué jǐn diān kuáng qīng báo。
难拘束。nán jū shù。
庄生晓梦方足。zhuāng shēng xiǎo mèng fāng zú。
应许狂奴续。yīng xǔ kuáng nú xù。
影儿犹好,到处教相逐。yǐng ér yóu hǎo,dào chù jiào xiāng zhú。
钗梁贴处交飞,裙衩拖时对簇。chāi liáng tiē chù jiāo fēi,qún chǎ tuō shí duì cù。
胜拓滕王一幅。shèng tuò téng wáng yī fú。

恩爱深·瞥遇红绫幛

董以宁

萧寺初留,盼年纪花稍上。xiāo sì chū liú,pàn nián jì huā shāo shàng。
留仙体态,相违一晌。liú xiān tǐ tài,xiāng wéi yī shǎng。
到得而今,罗敷已嫁应难傍。dào dé ér jīn,luó fū yǐ jià yīng nán bàng。
瞥遇红绫幛。piē yù hóng líng zhàng。
似曾相识,费侬端相。shì céng xiāng shí,fèi nóng duān xiāng。
休到青陵台上望。xiū dào qīng líng tái shàng wàng。
侬自有明珠,不便殷勤投向。nóng zì yǒu míng zhū,bù biàn yīn qín tóu xiàng。
无可致区区,小槎空在明河漾。wú kě zhì qū qū,xiǎo chá kōng zài míng hé yàng。
但把三生忏,何用问朱楼,起居无恙。dàn bǎ sān shēng chàn,hé yòng wèn zhū lóu,qǐ jū wú yàng。

惜红衣··楚中午日同赋

董以宁

笑折葵枝,闲供蒲韭。xiào zhé kuí zhī,xián gōng pú jiǔ。
更是榴花,掩映芳菲,红却樽中酒。gèng shì liú huā,yǎn yìng fāng fēi,hóng què zūn zhōng jiǔ。
门悬桃印,正窗外、黄鹂鸣昼。mén xuán táo yìn,zhèng chuāng wài huáng lí míng zhòu。
三斗。sān dòu。
斟罢高歌,不觉肠回九。zhēn bà gāo gē,bù jué cháng huí jiǔ。
彩舟竞渡,丝楝投河,胜事年年有。cǎi zhōu jìng dù,sī liàn tóu hé,shèng shì nián nián yǒu。
况是鄢陵江口。kuàng shì yān líng jiāng kǒu。
还怜否。hái lián fǒu。
须信当年此日,罗水骚人心疚。xū xìn dāng nián cǐ rì,luó shuǐ sāo rén xīn jiù。
到而今翻做,浮白赏花时候。dào ér jīn fān zuò,fú bái shǎng huā shí hòu。

满江红··酒酣歌

董以宁

一簿金兰,再休教、香烟零落。yī bù jīn lán,zài xiū jiào xiāng yān líng luò。
有尔我、诗坛豪放,觞歌激烈。yǒu ěr wǒ shī tán háo fàng,shāng gē jī liè。
不合时宜肺腑共,尽抛礼法才情各。bù hé shí yí fèi fǔ gòng,jǐn pāo lǐ fǎ cái qíng gè。
到酣馀、浮白更酹予,予曰诺。dào hān yú fú bái gèng lèi yǔ,yǔ yuē nuò。
君未去,情堪托。jūn wèi qù,qíng kān tuō。
君欲去,情离索。jūn yù qù,qíng lí suǒ。
念知交如此,良云不恶。niàn zhī jiāo rú cǐ,liáng yún bù è。
苏大风流都自许,杜陵年少须行乐。sū dà fēng liú dōu zì xǔ,dù líng nián shǎo xū xíng lè。
到更深、扶醉且辞予,予曰莫。dào gèng shēn fú zuì qiě cí yǔ,yǔ yuē mò。

丁香结·作天上官词十六首。序之以词

董以宁

新寓人间,故乡天上,我梦恰才归去。xīn yù rén jiān,gù xiāng tiān shàng,wǒ mèng qià cái guī qù。
看琪花玉树,闲指点、说是旧游之处。kàn qí huā yù shù,xián zhǐ diǎn shuō shì jiù yóu zhī chù。
仙风吹下后,依旧向、海尘中住。xiān fēng chuī xià hòu,yī jiù xiàng hǎi chén zhōng zhù。
猛看墙角,月光如水,嫦娥不语。měng kàn qiáng jiǎo,yuè guāng rú shuǐ,cháng é bù yǔ。
多虑。duō lǜ。
虑天上修文,除我更无佳句。lǜ tiān shàng xiū wén,chú wǒ gèng wú jiā jù。
欲制红词,频催青火,湿萤难聚。yù zhì hóng cí,pín cuī qīng huǒ,shī yíng nán jù。
借得邻家小照,随意抽诗绪。jiè dé lín jiā xiǎo zhào,suí yì chōu shī xù。
似空中传旨,上帝赐卿金箸。shì kōng zhōng chuán zhǐ,shàng dì cì qīng jīn zhù。

月华清··赋得「寒气逼人眠不得,钟声催月下回廊」,本宫人题壁句也

董以宁

十二调筝,十三结绣,闻道广寒宫远。shí èr diào zhēng,shí sān jié xiù,wén dào guǎng hán gōng yuǎn。
才得到内家金屋,御前亲选。cái dé dào nèi jiā jīn wū,yù qián qīn xuǎn。
小名儿、挂在前头,凝盼着、中涓呼唤。xiǎo míng ér guà zài qián tóu,níng pàn zhe zhōng juān hū huàn。
依恋。yī liàn。
望巷边竹叶,羊车冉冉。wàng xiàng biān zhú yè,yáng chē rǎn rǎn。
底说玉环红汗。dǐ shuō yù huán hóng hàn。
奈支持瘦骨,花寒欲颤。nài zhī chí shòu gǔ,huā hán yù chàn。
方信广寒,只在鱼镮深院。fāng xìn guǎng hán,zhǐ zài yú huán shēn yuàn。
猛听却、五凤楼钟。měng tīng què wǔ fèng lóu zhōng。
刚催到、嫦娥相伴。gāng cuī dào cháng é xiāng bàn。
清怨。qīng yuàn。
问守宫砂在,几时能换。wèn shǒu gōng shā zài,jǐ shí néng huàn。

双头莲·荷花池上为友人记忆往事

董以宁

曲水娇荷,是向日芳姿,采香曾寓。qū shuǐ jiāo hé,shì xiàng rì fāng zī,cǎi xiāng céng yù。
隔墙漫觑。gé qiáng màn qù。
怜宋玉无奈,心头长贮。lián sòng yù wú nài,xīn tóu zhǎng zhù。
故拨弦索三条,倩冰丝传语。gù bō xián suǒ sān tiáo,qiàn bīng sī chuán yǔ。
花暗处。huā àn chù。
绢裹秦珠,投伊更无情绪。juàn guǒ qín zhū,tóu yī gèng wú qíng xù。
闻道薄幸狂生,向鸳鸯社里,铜舆重娶。wén dào báo xìng kuáng shēng,xiàng yuān yāng shè lǐ,tóng yú zhòng qǔ。
抛将雁柱。pāo jiāng yàn zhù。
将往事、竟做一池风絮。jiāng wǎng shì jìng zuò yī chí fēng xù。
别向念四桥头,觅吹箫佳侣。bié xiàng niàn sì qiáo tóu,mì chuī xiāo jiā lǚ。
真堪怅、锦瑟床边,玉人已去。zhēn kān chàng jǐn sè chuáng biān,yù rén yǐ qù。

喜迁莺··江口有感和章无恤

董以宁

回肠九折。huí cháng jiǔ zhé。
正我问青天,君歌白雪。zhèng wǒ wèn qīng tiān,jūn gē bái xuě。
吞吐江潮,低徊画艇,分写吟笺几叶。tūn tǔ jiāng cháo,dī huái huà tǐng,fēn xiě yín jiān jǐ yè。
护说放怀依旧,不禁伤心畴昔。hù shuō fàng huái yī jiù,bù jìn shāng xīn chóu xī。
望处见,钟陵初造,将军孙策。wàng chù jiàn,zhōng líng chū zào,jiāng jūn sūn cè。
悲咽。bēi yàn。
君不见,吊古留题,拓遍金山壁。jūn bù jiàn,diào gǔ liú tí,tuò biàn jīn shān bì。
点缀烟涛,横吹芦荻,唤到弓腰初月。diǎn zhuì yān tāo,héng chuī lú dí,huàn dào gōng yāo chū yuè。
还问千年寒照,曾见几朝兴灭。hái wèn qiān nián hán zhào,céng jiàn jǐ cháo xīng miè。
停舟处,有残山剩水,不堪评阅。tíng zhōu chù,yǒu cán shān shèng shuǐ,bù kān píng yuè。

汉江晚泊时将东归

董以宁

客子行何畏,天涯一敝裘。kè zi xíng hé wèi,tiān yá yī bì qiú。
满倾桑落酒,醉上木兰舟。mǎn qīng sāng luò jiǔ,zuì shàng mù lán zhōu。
暮气来千嶂,孤云薄九秋。mù qì lái qiān zhàng,gū yún báo jiǔ qiū。
高堂今夜梦,应说旅人愁。gāo táng jīn yè mèng,yīng shuō lǚ rén chóu。

寄山阴单骏如

董以宁

闻说山阴好,回樯镜里旋。wén shuō shān yīn hǎo,huí qiáng jìng lǐ xuán。
万家依碧树,百道下红泉。wàn jiā yī bì shù,bǎi dào xià hóng quán。
况有高贤在,应多胜事传。kuàng yǒu gāo xián zài,yīng duō shèng shì chuán。
明年风雪夜,须待子猷船。míng nián fēng xuě yè,xū dài zi yóu chuán。