古诗词

生查子··临淮舟次集唐

董以宁

不见有人烟,人烟隔水见。bù jiàn yǒu rén yān,rén yān gé shuǐ jiàn。
寒苇露船灯,野火明沙岸。hán wěi lù chuán dēng,yě huǒ míng shā àn。
月晚树阴多,浦迥湘云卷。yuè wǎn shù yīn duō,pǔ jiǒng xiāng yún juǎn。
坐看云起时,吴山中路断。zuò kàn yún qǐ shí,wú shān zhōng lù duàn。

董以宁

董以宁(约公元一六六六年前后在世),字文友,武进(今江苏省武进市)人,清代初期诗人。性豪迈慷慨,喜交游,重然诺。明末为诸生。少明敏,为古文诗歌数十万言,尤工填词,声誉蔚然。与邹只谟齐名,时称“邹董”。又与陈维崧及只谟有才子之目。著有《正谊堂集》和《蓉度词》。其中《蓉度词》中大量的“艳体词”作品又尤为学界所争议。 董以宁的作品>>

猜您喜欢

百媚娘··迷藏

董以宁

慵把草儿重斗。yōng bǎ cǎo ér zhòng dòu。
慵把钩儿私授。yōng bǎ gōu ér sī shòu。
学得双文通内里,捉向小楼前后。xué dé shuāng wén tōng nèi lǐ,zhuō xiàng xiǎo lóu qián hòu。
鹦鹉明知花幔覆。yīng wǔ míng zhī huā màn fù。
消息何曾漏。xiāo xī hé céng lòu。
行处落些红豆。xíng chù luò xiē hóng dòu。
潜处露些红袖。qián chù lù xiē hóng xiù。
叶密花深潭未觉,石畔猛听微嗽。yè mì huā shēn tán wèi jué,shí pàn měng tīng wēi sòu。
觅到者边何处走。mì dào zhě biān hé chù zǒu。
输了鸳鸯扣。shū le yuān yāng kòu。

百媚娘··弹琴

董以宁

人说笙箫偏好。rén shuō shēng xiāo piān hǎo。
却把金徽藏了。què bǎ jīn huī cáng le。
为有知音今夜听,拚剪麻姑仙爪。wèi yǒu zhī yīn jīn yè tīng,pàn jiǎn má gū xiān zhǎo。
三尺落霞双袖绕。sān chǐ luò xiá shuāng xiù rào。
流水溶溶晓。liú shuǐ róng róng xiǎo。
帘外黄莺休搅。lián wài huáng yīng xiū jiǎo。
架上绿鹦应悄。jià shàng lǜ yīng yīng qiāo。
赢得檀郎浑不语,但见篆烟微袅。yíng dé tán láng hún bù yǔ,dàn jiàn zhuàn yān wēi niǎo。
抚罢倩郎更别调。fǔ bà qiàn láng gèng bié diào。
弹个求凰操。dàn gè qiú huáng cāo。

百媚娘··读书

董以宁

满架牙签曾购。mǎn jià yá qiān céng gòu。
入掌茶杯常覆。rù zhǎng chá bēi cháng fù。
郎著新书还未较,玳瑁亲教装就。láng zhù xīn shū hái wèi jiào,dài mào qīn jiào zhuāng jiù。
盥罢蔷薇挼豆蔻。guàn bà qiáng wēi ruá dòu kòu。
细把丹铅读。xì bǎ dān qiān dú。
却羡长门堪售。què xiàn zhǎng mén kān shòu。
更似凌云堪奏。gèng shì líng yún kān zòu。
狂烛馋脂都换却,坐彻莲花宵漏。kuáng zhú chán zhī dōu huàn què,zuò chè lián huā xiāo lòu。
渐觉轻寒肩上透。jiàn jué qīng hán jiān shàng tòu。
便拥萧郎袖。biàn yōng xiāo láng xiù。

百媚娘··偷窥

董以宁

比翼双鹣堪羡。bǐ yì shuāng jiān kān xiàn。
比目双鱼曾愿。bǐ mù shuāng yú céng yuàn。
闻道月精交月孕,影动银蟾如练。wén dào yuè jīng jiāo yuè yùn,yǐng dòng yín chán rú liàn。
久觑苔阴才欲转。jiǔ qù tái yīn cái yù zhuǎn。
忘堕钗头燕。wàng duò chāi tóu yàn。
网户玲珑看便。wǎng hù líng lóng kàn biàn。
惊醒隔帘花片。jīng xǐng gé lián huā piàn。
那畔绮窗谁窃笑,应是何郎偷见。nà pàn qǐ chuāng shuí qiè xiào,yīng shì hé láng tōu jiàn。
蓦地凝眸红晕面。mò dì níng móu hóng yūn miàn。
倚徙栏杆遍。yǐ xǐ lán gān biàn。

百媚娘··秘戏

董以宁

雨滴桐花鸳甃。yǔ dī tóng huā yuān zhòu。
风约兰缸如豆。fēng yuē lán gāng rú dòu。
却怪神机枕畔盒,何物将人僝僽。què guài shén jī zhěn pàn hé,hé wù jiāng rén chán zhòu。
鱼锁沉沉传玉漏。yú suǒ chén chén chuán yù lòu。
香浸交红覆。xiāng jìn jiāo hóng fù。
还把双星私咒。hái bǎ shuāng xīng sī zhòu。
水誓兰期偏久。shuǐ shì lán qī piān jiǔ。
钗影钏文俱荡漾,光凝红酥欲透。chāi yǐng chuàn wén jù dàng yàng,guāng níng hóng sū yù tòu。
抱日痴云将做昼。bào rì chī yún jiāng zuò zhòu。
姊妹应来候。zǐ mèi yīng lái hòu。

传言玉女··索枕

董以宁

一枕春生,香暖桃笙小簟。yī zhěn chūn shēng,xiāng nuǎn táo shēng xiǎo diàn。
当年初绣,亲染鸳鸯线。dāng nián chū xiù,qīn rǎn yuān yāng xiàn。
而今独自,对得鸳鸯腼腆。ér jīn dú zì,duì dé yuān yāng miǎn tiǎn。
双莲枝上,泪潮深溅。shuāng lián zhī shàng,lèi cháo shēn jiàn。
可叹双肱,被春眠、都曲软。kě tàn shuāng gōng,bèi chūn mián dōu qū ruǎn。
游仙好枕,借向邯郸店。yóu xiān hǎo zhěn,jiè xiàng hán dān diàn。
奴从金屋,也得梦儿方便。nú cóng jīn wū,yě dé mèng ér fāng biàn。
莫教惊堕,一团花片。mò jiào jīng duò,yī tuán huā piàn。

钗头凤·七夕为嫦娥赋

董以宁

鹊桥驾。què qiáo jià。
银河泻。yín hé xiè。
嫦娥正送天孙嫁。cháng é zhèng sòng tiān sūn jià。
寒宫内。hán gōng nèi。
清晖改。qīng huī gǎi。
当年窃药情轻背,奔到蟾宫,寂寥无奈。dāng nián qiè yào qíng qīng bèi,bēn dào chán gōng,jì liáo wú nài。
悔。huǐ。
悔。huǐ。
悔。huǐ。
缘难借。yuán nán jiè。
情甘舍。qíng gān shě。
笑他会合刚今夜。xiào tā huì hé gāng jīn yè。
怜分袂。lián fēn mèi。
遥相对。yáo xiāng duì。
织完锦泪明年再,何似孤栖,长依仙桂。zhī wán jǐn lèi míng nián zài,hé shì gū qī,zhǎng yī xiān guì。
奈。nài。
奈。nài。
奈。nài。

河满子·同程村闲话

董以宁

虽病犹能纵酒,惟穷然后工诗。suī bìng yóu néng zòng jiǔ,wéi qióng rán hòu gōng shī。
欲与孔方新结好,他言素不相知。yù yǔ kǒng fāng xīn jié hǎo,tā yán sù bù xiāng zhī。
若辈福应如许,吾侬分合如斯。ruò bèi fú yīng rú xǔ,wú nóng fēn hé rú sī。
旧是爱花成癖,新添惜墨成痴。jiù shì ài huā chéng pǐ,xīn tiān xī mò chéng chī。
若比孤山林处士,但非鹤子梅妻。ruò bǐ gū shān lín chù shì,dàn fēi hè zi méi qī。
愿得任从吾好,何妨不合时宜。yuàn dé rèn cóng wú hǎo,hé fáng bù hé shí yí。

风入松··索笔

董以宁

闲惊彩笔染香胶。xián jīng cǎi bǐ rǎn xiāng jiāo。
自把黛痕描。zì bǎ dài hén miáo。
而今老去中书令,奈描来、半损轻妖。ér jīn lǎo qù zhōng shū lìng,nài miáo lái bàn sǔn qīng yāo。
待倩欧家紫脚,更须蔡氏红腰。dài qiàn ōu jiā zǐ jiǎo,gèng xū cài shì hóng yāo。
好凭青鸟索香毫。hǎo píng qīng niǎo suǒ xiāng háo。
嘱付几唠叨。zhǔ fù jǐ láo dāo。
一春腕弱时欹颤,学不成、书圣丰标。yī chūn wàn ruò shí yī chàn,xué bù chéng shū shèng fēng biāo。
写得鸳鸯字软,染来蛱蝶图娇。xiě dé yuān yāng zì ruǎn,rǎn lái jiá dié tú jiāo。

于飞乐·索扇

董以宁

想轻纨,初弃也,汉院初秋。xiǎng qīng wán,chū qì yě,hàn yuàn chū qiū。
早班姬、吹动新愁。zǎo bān jī chuī dòng xīn chóu。
奈秋千,力倦后,香汗微流。nài qiū qiān,lì juàn hòu,xiāng hàn wēi liú。
春中解佩,只消承、杨柳风柔。chūn zhōng jiě pèi,zhǐ xiāo chéng yáng liǔ fēng róu。
唱舞衣,歌扇句,凝望云头。chàng wǔ yī,gē shàn jù,níng wàng yún tóu。
怎禁他、满月难镂。zěn jìn tā mǎn yuè nán lòu。
问卿卿,将新箑,买向梁州。wèn qīng qīng,jiāng xīn shà,mǎi xiàng liáng zhōu。
寄来妆阁,写些儿、小字银钩。jì lái zhuāng gé,xiě xiē ér xiǎo zì yín gōu。

剔银灯·索粉

董以宁

记得柳堤初饯。jì dé liǔ dī chū jiàn。
春风省、送莲花艳。chūn fēng shěng sòng lián huā yàn。
汤饼亲餐,香巾拭汗,妾面何如郎面。tāng bǐng qīn cān,xiāng jīn shì hàn,qiè miàn hé rú láng miàn。
别来瘦减。bié lái shòu jiǎn。
更难入、萧郎青眼。gèng nán rù xiāo láng qīng yǎn。
仙的匀来深浅。xiān de yún lái shēn qiǎn。
还羞把、轻罗微掩。hái xiū bǎ qīng luó wēi yǎn。
一捻粉丸,数匙榴汁,索补芙蓉双脸。yī niǎn fěn wán,shù shi liú zhī,suǒ bǔ fú róng shuāng liǎn。
盈盈小靥。yíng yíng xiǎo yè。
才称得、朱樱一点。cái chēng dé zhū yīng yī diǎn。

御街行··画廊

董以宁

画廊窗小蝉纱护。huà láng chuāng xiǎo chán shā hù。
仿佛巫山云路。fǎng fú wū shān yún lù。
人来花下看模糊。rén lái huā xià kàn mó hú。
几把玉郎呼误。jǐ bǎ yù láng hū wù。
一回才是,临风鹤氅,真个花间度。yī huí cái shì,lín fēng hè chǎng,zhēn gè huā jiān dù。
殢如朝雨浓如雾。tì rú cháo yǔ nóng rú wù。
多少情怀未诉。duō shǎo qíng huái wèi sù。
脱将锦臂与郎添,早虑归时多露。tuō jiāng jǐn bì yǔ láng tiān,zǎo lǜ guī shí duō lù。
一番欢爱,一番惆怅,两两频回顾。yī fān huān ài,yī fān chóu chàng,liǎng liǎng pín huí gù。

一丛花··闺情

董以宁

银华九寸水溶溶。yín huá jiǔ cùn shuǐ róng róng。
长自映芙蓉。zhǎng zì yìng fú róng。
春风一夜吹愁去,相看处、渐觉眉松。chūn fēng yī yè chuī chóu qù,xiāng kàn chù jiàn jué méi sōng。
浮渲才梳,方空新换,不似旧时慵。fú xuàn cái shū,fāng kōng xīn huàn,bù shì jiù shí yōng。
笔床箫局几尘封。bǐ chuáng xiāo jú jǐ chén fēng。
闲情拂拭中。xián qíng fú shì zhōng。
卷帘欲放游丝入,相看处、重忆春风。juǎn lián yù fàng yóu sī rù,xiāng kàn chù zhòng yì chūn fēng。
草绿无痕,花红未落,不见去来踪。cǎo lǜ wú hén,huā hóng wèi luò,bù jiàn qù lái zōng。

送入我门来·赋情

董以宁

篆髻看梳,弓趺看裹,后堂不避人来。zhuàn jì kàn shū,gōng fū kàn guǒ,hòu táng bù bì rén lái。
为爱吟诗,长日镇相陪。wèi ài yín shī,zhǎng rì zhèn xiāng péi。
围棋几卸搔头赌,更行酒常藏约指猜。wéi qí jǐ xiè sāo tóu dǔ,gèng xíng jiǔ cháng cáng yuē zhǐ cāi。
最是钟声敲处,每向灯前分手,无限徘徊。zuì shì zhōng shēng qiāo chù,měi xiàng dēng qián fēn shǒu,wú xiàn pái huái。
到得而今,常是隔蓬莱。dào dé ér jīn,cháng shì gé péng lái。
水流墙外桃花去,只风引雏时燕子回。shuǐ liú qiáng wài táo huā qù,zhǐ fēng yǐn chú shí yàn zi huí。

金人捧露盘··闺情

董以宁

杏花烟,桃花雨,柳花风。xìng huā yān,táo huā yǔ,liǔ huā fēng。
愁中过、偏觉匆匆。chóu zhōng guò piān jué cōng cōng。
姊归何意,不教春色驻帘拢。zǐ guī hé yì,bù jiào chūn sè zhù lián lǒng。
妆成无事,朱栏外数尽残红。zhuāng chéng wú shì,zhū lán wài shù jǐn cán hóng。
笛床闲,琴床冷,绣床委,笔床封。dí chuáng xián,qín chuáng lěng,xiù chuáng wěi,bǐ chuáng fēng。
却都为、玳瑁床空。què dōu wèi dài mào chuáng kōng。
银床新汲,辘辗更觉似心中。yín chuáng xīn jí,lù niǎn gèng jué shì xīn zhōng。
春归何处,偏难道、郎处方浓。chūn guī hé chù,piān nán dào láng chù fāng nóng。