古诗词

醉公子··重来

董以宁

乍握纤纤手。zhà wò xiān xiān shǒu。
侬意他知否。nóng yì tā zhī fǒu。
莫便使他知,教他归去思。mò biàn shǐ tā zhī,jiào tā guī qù sī。
重来花下见。zhòng lái huā xià jiàn。
红晕潮生面。hóng yūn cháo shēng miàn。
纤手只微笼,多时露玉葱。xiān shǒu zhǐ wēi lóng,duō shí lù yù cōng。

董以宁

董以宁(约公元一六六六年前后在世),字文友,武进(今江苏省武进市)人,清代初期诗人。性豪迈慷慨,喜交游,重然诺。明末为诸生。少明敏,为古文诗歌数十万言,尤工填词,声誉蔚然。与邹只谟齐名,时称“邹董”。又与陈维崧及只谟有才子之目。著有《正谊堂集》和《蓉度词》。其中《蓉度词》中大量的“艳体词”作品又尤为学界所争议。 董以宁的作品>>

猜您喜欢

踏青游·南村

董以宁

郭外青青,风日如今方美。guō wài qīng qīng,fēng rì rú jīn fāng měi。
觅一个、板桥娘子。mì yī gè bǎn qiáo niáng zi。
向前村,寻诗思,见宿水鸬鹚起。xiàng qián cūn,xún shī sī,jiàn sù shuǐ lú cí qǐ。
白荡小舟三四。bái dàng xiǎo zhōu sān sì。
晒渔蓑、绿杨烟里。shài yú suō lǜ yáng yān lǐ。
有个渔家,将鱼换酒村肆。yǒu gè yú jiā,jiāng yú huàn jiǔ cūn sì。
煮一半、下些盐豉。zhǔ yī bàn xià xiē yán shì。
更指点,松楸道,百年休计。gèng zhǐ diǎn,sōng qiū dào,bǎi nián xiū jì。
南岗几多墓,一半无人扫矣。nán gǎng jǐ duō mù,yī bàn wú rén sǎo yǐ。

蕙兰芳引·咏宋团扇画松石,同程村限韵

董以宁

纨扇班姬,应嫌却、汉宫都小。wán shàn bān jī,yīng xián què hàn gōng dōu xiǎo。
恨秋雨梧桐,春信奈何偏杳。hèn qiū yǔ wú tóng,chūn xìn nài hé piān yǎo。
此情难画,谁堪把、丹青应诏。cǐ qíng nán huà,shuí kān bǎ dān qīng yīng zhào。
便捧黄高手,怎写长门悄悄。biàn pěng huáng gāo shǒu,zěn xiě zhǎng mén qiāo qiāo。
满月难镂,微风进御,欲陈情表。mǎn yuè nán lòu,wēi fēng jìn yù,yù chén qíng biǎo。
便淡竹疏松,不许蝶蜂缠绕。biàn dàn zhú shū sōng,bù xǔ dié fēng chán rào。
但教图得,相思双鸟。dàn jiào tú dé,xiāng sī shuāng niǎo。
向岳宫、时得晚风轻舀。xiàng yuè gōng shí dé wǎn fēng qīng yǎo。

簇水·问侍儿月上花梢几许

董以宁

邮递春风,欢期暗写吴绫帕。yóu dì chūn fēng,huān qī àn xiě wú líng pà。
记来心上,便打断、小姑闲话。jì lái xīn shàng,biàn dǎ duàn xiǎo gū xián huà。
去把流苏收拾,等待银蟾挂。qù bǎ liú sū shōu shí,děng dài yín chán guà。
到半晌、却嗔郎诈。dào bàn shǎng què chēn láng zhà。
天似画。tiān shì huà。
想应是、红楼遮断,偏郎处,墙高么。xiǎng yīng shì hóng lóu zhē duàn,piān láng chù,qiáng gāo me。
知他来否,把堕髻、先轻卸。zhī tā lái fǒu,bǎ duò jì xiān qīng xiè。
且再闲呼小婢,看向回廊下。qiě zài xián hū xiǎo bì,kàn xiàng huí láng xià。
佯相报、月上花梢乍。yáng xiāng bào yuè shàng huā shāo zhà。

江城梅花引··夜听隔邻萧氏弦索

董以宁

谁将银甲拨清商。shuí jiāng yín jiǎ bō qīng shāng。
是萧郎。shì xiāo láng。
是萧娘。shì xiāo niáng。
悄似玉人,虚步绕回廊。qiāo shì yù rén,xū bù rào huí láng。
骤似避人迟似恋,凄凉似,误佳期,正远望。zhòu shì bì rén chí shì liàn,qī liáng shì,wù jiā qī,zhèng yuǎn wàng。
远望。yuǎn wàng。
远望。yuǎn wàng。
最难忘。zuì nán wàng。
夜正凉。yè zhèng liáng。
曲未央。qū wèi yāng。
听也,听也,听不足,更度新腔。tīng yě,tīng yě,tīng bù zú,gèng dù xīn qiāng。
最是一声,小妹断人肠。zuì shì yī shēng,xiǎo mèi duàn rén cháng。
戚戚哝哝如对语,难禁得,向东风,诉恨长。qī qī nóng nóng rú duì yǔ,nán jìn dé,xiàng dōng fēng,sù hèn zhǎng。

霜天晓角··辛卯除夜

董以宁

一般奇咄。yī bān qí duō。
听小童来说。tīng xiǎo tóng lái shuō。
道是明朝元日,废吾书、三叹息。dào shì míng cháo yuán rì,fèi wú shū sān tàn xī。
流年催急。liú nián cuī jí。
更怕看新历。gèng pà kàn xīn lì。
床头压岁钱儿,谋之妇、何曾得。chuáng tóu yā suì qián ér,móu zhī fù hé céng dé。

霜天晓角··辛卯除夜

董以宁

楚天遥阔。chǔ tiān yáo kuò。
亲署重重驿。qīn shǔ zhòng zhòng yì。
应说小儿痴绝,久不见、斑衣曳。yīng shuō xiǎo ér chī jué,jiǔ bù jiàn bān yī yè。
还将墨汁。hái jiāng mò zhī。
自写春联帖。zì xiě chūn lián tiē。
并书小字悬门,道以宁、谨谢客。bìng shū xiǎo zì xuán mén,dào yǐ níng jǐn xiè kè。

愁春未醒·青儿曲有引

董以宁

千金不惜,歌舞教成。qiān jīn bù xī,gē wǔ jiào chéng。
似燕离巢后,呢喃犹作画梁声。shì yàn lí cháo hòu,ne nán yóu zuò huà liáng shēng。
自分年逾,弦索笙箫让后生。zì fēn nián yú,xián suǒ shēng xiāo ràng hòu shēng。
今宵何事,重闻呼唤,几度如醒。jīn xiāo hé shì,zhòng wén hū huàn,jǐ dù rú xǐng。
欲奏清音,花檀乍拍,泪已盈盈。yù zòu qīng yīn,huā tán zhà pāi,lèi yǐ yíng yíng。
幸得非牙郎买绢,不受伊轻。xìng dé fēi yá láng mǎi juàn,bù shòu yī qīng。
但觉歌馀,芦花枫叶满中庭。dàn jué gē yú,lú huā fēng yè mǎn zhōng tíng。
最堪怜是,卿犹既嫁,我未成名。zuì kān lián shì,qīng yóu jì jià,wǒ wèi chéng míng。

鹊踏花翻·语内

董以宁

潦倒逢场,支离拥妓,连宵憨掷红鱼赌。lǎo dào féng chǎng,zhī lí yōng jì,lián xiāo hān zhì hóng yú dǔ。
到今典尽鹔鹴,三斗难沽,拔卿头上钗双股。dào jīn diǎn jǐn sù shuāng,sān dòu nán gū,bá qīng tóu shàng chāi shuāng gǔ。
醒时叉手月中吟,醉时双髻风前舞。xǐng shí chā shǒu yuè zhōng yín,zuì shí shuāng jì fēng qián wǔ。
凄楚。qī chǔ。
空挟酒龙诗虎。kōng xié jiǔ lóng shī hǔ。
悔不当初尊阿堵。huǐ bù dāng chū zūn ā dǔ。
且幸由房相慰,算来不似,苏季刘伶妇。qiě xìng yóu fáng xiāng wèi,suàn lái bù shì,sū jì liú líng fù。
相携负锸,已西风敝裘,犹自为侬补。xiāng xié fù chā,yǐ xī fēng bì qiú,yóu zì wèi nóng bǔ。

醉翁操··琴曲赠游墅居停

董以宁

醉翁。zuì wēng。
匆匆。cōng cōng。
相逢。xiāng féng。
问何如,黄公。wèn hé rú,huáng gōng。
为怜客子兮途穷。wèi lián kè zi xī tú qióng。
自言座上樽中。zì yán zuò shàng zūn zhōng。
酒不空。jiǔ bù kōng。
饮予在花丛。yǐn yǔ zài huā cóng。
花饮清霜兮醉红。huā yǐn qīng shuāng xī zuì hóng。
杯盘狼籍,我亦龙钟。bēi pán láng jí,wǒ yì lóng zhōng。
洗觞更酌,抚壁上之焦桐。xǐ shāng gèng zhuó,fǔ bì shàng zhī jiāo tóng。
一鼓而召清风。yī gǔ ér zhào qīng fēng。
再鼓而和长松。zài gǔ ér hé zhǎng sōng。
愁多曲未终。chóu duō qū wèi zhōng。
噫我来自东。yī wǒ lái zì dōng。
我别兮忡忡。wǒ bié xī chōng chōng。
君其目送兮飞鸿。jūn qí mù sòng xī fēi hóng。

法曲献仙音··护灯花

董以宁

烧得灯明,照他花睡,小苑看花如昼。shāo dé dēng míng,zhào tā huā shuì,xiǎo yuàn kàn huā rú zhòu。
喜个银釭,绽开金蕊,欲与枝头相斗。xǐ gè yín gāng,zhàn kāi jīn ruǐ,yù yǔ zhī tóu xiāng dòu。
奈早有,封姨妒,吹将红烛溜。nài zǎo yǒu,fēng yí dù,chuī jiāng hóng zhú liū。
光如豆。guāng rú dòu。
算风流、可能长久,应似我、薄命偏多僝僽。suàn fēng liú kě néng zhǎng jiǔ,yīng shì wǒ báo mìng piān duō chán zhòu。
长是怕他残,护多时、频劳纤手。zhǎng shì pà tā cán,hù duō shí pín láo xiān shǒu。
一点香煤,落将来、把衣污否。yī diǎn xiāng méi,luò jiāng lái bǎ yī wū fǒu。
又还从灯下,细检银泥双袖。yòu hái cóng dēng xià,xì jiǎn yín ní shuāng xiù。

水调歌头··京口

董以宁

一点栏江石,几叶趁潮船。yī diǎn lán jiāng shí,jǐ yè chèn cháo chuán。
当年载酒曾到,却又景重看。dāng nián zài jiǔ céng dào,què yòu jǐng zhòng kàn。
呼起寺中佛印,唤起墓中郭璞,今夜好评诠。hū qǐ sì zhōng fú yìn,huàn qǐ mù zhōng guō pú,jīn yè hǎo píng quán。
注水宁因葬,烧肉是何禅。zhù shuǐ níng yīn zàng,shāo ròu shì hé chán。
笑人痴,空说法,浪谈玄。xiào rén chī,kōng shuō fǎ,làng tán xuán。
为仙为佛总非,名异不堪传。wèi xiān wèi fú zǒng fēi,míng yì bù kān chuán。
多少菟裘安稳,多少闭门枯诵,寂寂夜台寒。duō shǎo tú qiú ān wěn,duō shǎo bì mén kū sòng,jì jì yè tái hán。
试问滔滔者。shì wèn tāo tāo zhě。
天下尽皆然。tiān xià jǐn jiē rán。

凤凰昼上忆吹箫·即事

董以宁

花浪浮春,柳烟做暝,朱门斜对蓝桥。huā làng fú chūn,liǔ yān zuò míng,zhū mén xié duì lán qiáo。
更几重翠箔,一带红寮。gèng jǐ zhòng cuì bó,yī dài hóng liáo。
才见玉人凝坐,金猊内、一线香飘。cái jiàn yù rén níng zuò,jīn ní nèi yī xiàn xiāng piāo。
回身处、牙签犹见,湘管才抛。huí shēn chù yá qiān yóu jiàn,xiāng guǎn cái pāo。
魂销。hún xiāo。
原来窗下,把萧郎旧曲,写上生绡。yuán lái chuāng xià,bǎ xiāo láng jiù qū,xiě shàng shēng xiāo。
看书临钗脚,格韵偏饶。kàn shū lín chāi jiǎo,gé yùn piān ráo。
因忆当初绮阁,吟成后、惯与推敲。yīn yì dāng chū qǐ gé,yín chéng hòu guàn yǔ tuī qiāo。
谁怜取,赤绳难系,是处藏娇。shuí lián qǔ,chì shéng nán xì,shì chù cáng jiāo。

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

去岁今朝,念母病、扪心私痛。qù suì jīn cháo,niàn mǔ bìng mén xīn sī tòng。
犹记得、支床慰劳,慈恩深重。yóu jì dé zhī chuáng wèi láo,cí ēn shēn zhòng。
此际魂归何处去,黄泉碧落儿难送。cǐ jì hún guī hé chù qù,huáng quán bì luò ér nán sòng。
便床前、再欲听呻吟,除非梦。biàn chuáng qián zài yù tīng shēn yín,chú fēi mèng。
椒花在,为谁颂。jiāo huā zài,wèi shuí sòng。
荔粉在,为谁奉。lì fěn zài,wèi shuí fèng。
只扶携弱弟,麻衣悲恸。zhǐ fú xié ruò dì,má yī bēi tòng。
从此屠苏怜最后,亲魂若在应犹共。cóng cǐ tú sū lián zuì hòu,qīn hún ruò zài yīng yóu gòng。
为悯孙、还尽半杯休,牵牛捧。wèi mǐn sūn hái jǐn bàn bēi xiū,qiān niú pěng。

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

七叶蓂开,正彩胜、迎欢时节。qī yè míng kāi,zhèng cǎi shèng yíng huān shí jié。
都只愿、年年无恙,胜如畴昔。dōu zhǐ yuàn nián nián wú yàng,shèng rú chóu xī。
却忆称觞常不御,高堂翻怕逢人日。què yì chēng shāng cháng bù yù,gāo táng fān pà féng rén rì。
道待亡、难当世间人,添忧恤。dào dài wáng nán dāng shì jiān rén,tiān yōu xù。
倏忽里,音容寂。shū hū lǐ,yīn róng jì。
人一去,谁依膝。rén yī qù,shuí yī xī。
便占晴占雨,任他凶吉。biàn zhàn qíng zhàn yǔ,rèn tā xiōng jí。
捧得宜春煎饼在,行行欲奉高堂食。pěng dé yí chūn jiān bǐng zài,xíng xíng yù fèng gāo táng shí。
猛思量、顾我已无人,呼天泣。měng sī liàng gù wǒ yǐ wú rén,hū tiān qì。

满江红··乙巳述哀十二首元日

董以宁

月在团圆,却不道、今宵月半。yuè zài tuán yuán,què bù dào jīn xiāo yuè bàn。
尽处处、笙歌灯火,六鳌争战。jǐn chù chù shēng gē dēng huǒ,liù áo zhēng zhàn。
聊煮黄齑呼弟吃,为言吾母肠先断。liáo zhǔ huáng jī hū dì chī,wèi yán wú mǔ cháng xiān duàn。
念生前、曾未越中门,何曾看。niàn shēng qián céng wèi yuè zhōng mén,hé céng kàn。
双条烛,烧将短。shuāng tiáo zhú,shāo jiāng duǎn。
香一缕,行消篆。xiāng yī lǚ,xíng xiāo zhuàn。
想慈亲若在,此时应倦。xiǎng cí qīn ruò zài,cǐ shí yīng juàn。
妻子相看还有日,新魂独自思儿伴。qī zi xiāng kàn hái yǒu rì,xīn hún dú zì sī ér bàn。
好同来、早向穗帷眠,何须劝。hǎo tóng lái zǎo xiàng suì wéi mián,hé xū quàn。