古诗词

云娘行

沈守正

沈郎花谱近十年,云娘倾国人人传。shěn láng huā pǔ jìn shí nián,yún niáng qīng guó rén rén chuán。
每恨闻声不见面,无人为结三生缘。měi hèn wén shēng bù jiàn miàn,wú rén wèi jié sān shēng yuán。
今年留滞在京都,都下美人多如荼。jīn nián liú zhì zài jīng dōu,dōu xià měi rén duō rú tú。
褰帷瞥见云娘在,喜动颜色光荣殊。qiān wéi piē jiàn yún niáng zài,xǐ dòng yán sè guāng róng shū。
萧萧疏柳直风前,皦皦孤鹤唳重玄。xiāo xiāo shū liǔ zhí fēng qián,jiǎo jiǎo gū hè lì zhòng xuán。
林下风流瑶阆骨,肯与妖邪争爱怜。lín xià fēng liú yáo láng gǔ,kěn yǔ yāo xié zhēng ài lián。
谋欢正剧忽欷戏,知子胸怀不暂舒。móu huān zhèng jù hū xī xì,zhī zi xiōng huái bù zàn shū。
似感故交零落尽,眼前香粉空相与。shì gǎn gù jiāo líng luò jǐn,yǎn qián xiāng fěn kōng xiāng yǔ。
我方坎壈重太息,睹子肝肠增偪仄。wǒ fāng kǎn lǎn zhòng tài xī,dǔ zi gān cháng zēng bī zè。
忆昔十五入词场,烟飞纸落不可当。yì xī shí wǔ rù cí chǎng,yān fēi zhǐ luò bù kě dāng。
纷纷余子何足道,彼其当年耻雁行。fēn fēn yú zi hé zú dào,bǐ qí dāng nián chǐ yàn xíng。
流光荏苒廿余载,忧患经多容鬓改。liú guāng rěn rǎn niàn yú zài,yōu huàn jīng duō róng bìn gǎi。
空留七尺自昂藏,难使鸡群不尽骇。kōng liú qī chǐ zì áng cáng,nán shǐ jī qún bù jǐn hài。
以此伤怀各自思,半面才通如旧知。yǐ cǐ shāng huái gè zì sī,bàn miàn cái tōng rú jiù zhī。
何图座上风波阻,脉脉相看不得语。hé tú zuò shàng fēng bō zǔ,mài mài xiāng kàn bù dé yǔ。
临岐把酒俨向人,转复无言但酸楚。lín qí bǎ jiǔ yǎn xiàng rén,zhuǎn fù wú yán dàn suān chǔ。
人生会合自有神,何必荐枕始成亲。rén shēng huì hé zì yǒu shén,hé bì jiàn zhěn shǐ chéng qīn。
子尚风尘予浪迹,朱颜须慎百年身。zi shàng fēng chén yǔ làng jì,zhū yán xū shèn bǎi nián shēn。
他时若得重相见,应费青衫作泪巾。tā shí ruò dé zhòng xiāng jiàn,yīng fèi qīng shān zuò lèi jīn。

沈守正

明浙江钱塘人,又名迂,字允中,更字无回。万历三十一年举人。官都察院司务。工画,擅诗文。有《诗经说通》、《四书丛说》、《雪堂集》。 沈守正的作品>>

猜您喜欢

秋兴

沈守正

木落山寒雁叫哀,老怀羞剪北山莱。mù luò shān hán yàn jiào āi,lǎo huái xiū jiǎn běi shān lái。
风催络纬凄凄织,雨劈芭蕉叶叶开。fēng cuī luò wěi qī qī zhī,yǔ pī bā jiāo yè yè kāi。
闻说三空徒抗疏,更忧两部渐成雷。wén shuō sān kōng tú kàng shū,gèng yōu liǎng bù jiàn chéng léi。
谁怜漆室秋江上,浊酒黄花强自裁。shuí lián qī shì qiū jiāng shàng,zhuó jiǔ huáng huā qiáng zì cái。

灵隐寺

沈守正

九里松阴秀郁回,石幢宝刹入云开。jiǔ lǐ sōng yīn xiù yù huí,shí chuáng bǎo shā rù yún kāi。
山从何处分身至,溪自当年洗耳来。shān cóng hé chù fēn shēn zhì,xī zì dāng nián xǐ ěr lái。
嶂雨长迷隋后塔,梵声□落谢儿台。zhàng yǔ zhǎng mí suí hòu tǎ,fàn shēng luò xiè ér tái。
惭予朝夕登过饱,不及延清作赋才。cán yǔ cháo xī dēng guò bǎo,bù jí yán qīng zuò fù cái。

饮涧西桥同谷王贞伯子山闻持树

沈守正

石桥碧涧又斜晖,人有高情寄翠微。shí qiáo bì jiàn yòu xié huī,rén yǒu gāo qíng jì cuì wēi。
入坐秋声催叶下,当杯宿鸟乱云归。rù zuò qiū shēng cuī yè xià,dāng bēi sù niǎo luàn yún guī。
僧无俗韵供排笑,酒散凉风恣指挥。sēng wú sú yùn gōng pái xiào,jiǔ sàn liáng fēng zì zhǐ huī。
昏赤穿林灯影细,草头零露遍濡衣。hūn chì chuān lín dēng yǐng xì,cǎo tóu líng lù biàn rú yī。

岣嵝山房

沈守正

求仙胜事巳尘埃,卜筑岿然驾壑开。qiú xiān shèng shì sì chén āi,bo zhù kuī rán jià hè kāi。
绝涧翠深惊鹿起,虚廊云满误禽来。jué jiàn cuì shēn jīng lù qǐ,xū láng yún mǎn wù qín lái。
塳间似识丹砂气,林外时招白足陪。péng jiān shì shí dān shā qì,lín wài shí zhāo bái zú péi。
泉响松声长在耳,信非丝竹自悠哉。quán xiǎng sōng shēng zhǎng zài ěr,xìn fēi sī zhú zì yōu zāi。

秋日书怀

沈守正

隔岁驱车悲徂夏,一春高枕又惊秋。gé suì qū chē bēi cú xià,yī chūn gāo zhěn yòu jīng qiū。
何年杨叶能奇中,两度桃花巳漫游。hé nián yáng yè néng qí zhōng,liǎng dù táo huā sì màn yóu。
蟋蟀语深庭际草,海棠红堕涧西洲。xī shuài yǔ shēn tíng jì cǎo,hǎi táng hóng duò jiàn xī zhōu。
不须蒿目中原色,雁背林端总惹愁。bù xū hāo mù zhōng yuán sè,yàn bèi lín duān zǒng rě chóu。

书事

沈守正

传言海上沸鲸波,下濑戈船战绩多。chuán yán hǎi shàng fèi jīng bō,xià lài gē chuán zhàn jì duō。
俘馘可怜能汉语,军门闻巳奏铙歌。fú guó kě lián néng hàn yǔ,jūn mén wén sì zòu náo gē。
中原鱼鳖争三辅,帝子琼瑶壮两河。zhōng yuán yú biē zhēng sān fǔ,dì zi qióng yáo zhuàng liǎng hé。
人事天时岂无意,杞人何计稳渔蓑。rén shì tiān shí qǐ wú yì,qǐ rén hé jì wěn yú suō。

挽张德懋

沈守正

翩翩有美竟何之,尚忆山中促膝时。piān piān yǒu měi jìng hé zhī,shàng yì shān zhōng cù xī shí。
帝为楼成须彩笔,人言肺病是蛾眉。dì wèi lóu chéng xū cǎi bǐ,rén yán fèi bìng shì é méi。
百年雨绝非常痛,一辈风流更见谁。bǎi nián yǔ jué fēi cháng tòng,yī bèi fēng liú gèng jiàn shuí。
执绋将车吾岂敢,不闻邻笛巳长悲。zhí fú jiāng chē wú qǐ gǎn,bù wén lín dí sì zhǎng bēi。

秋日山居

沈守正

何以散廓落,下山复上山。hé yǐ sàn kuò luò,xià shān fù shàng shān。
白云怀袖里,红树有无间。bái yún huái xiù lǐ,hóng shù yǒu wú jiān。

秋日山居

沈守正

山燃无焰火,石吐不炊烟。shān rán wú yàn huǒ,shí tǔ bù chuī yān。
樵斧声稀处,飞鸿满暮天。qiáo fǔ shēng xī chù,fēi hóng mǎn mù tiān。

秋日山居

沈守正

山如窥镜女,倒影冷泉清。shān rú kuī jìng nǚ,dào yǐng lěng quán qīng。
西栗风前落,东曦树杪生。xī lì fēng qián luò,dōng xī shù miǎo shēng。

秋日山居

沈守正

蟋蟀风前切,芭蕉窗外翻。xī shuài fēng qián qiè,bā jiāo chuāng wài fān。
坐听半夜雨,萧瑟不堪言。zuò tīng bàn yè yǔ,xiāo sè bù kān yán。

秋日山居

沈守正

云时从栋起,水上与阶平。yún shí cóng dòng qǐ,shuǐ shàng yǔ jiē píng。
千古高亭在,香山独有名。qiān gǔ gāo tíng zài,xiāng shān dú yǒu míng。

秋日山居

沈守正

一片三生石,圆公不复来。yī piàn sān shēng shí,yuán gōng bù fù lái。
行人寻古迹,野菊满山开。xíng rén xún gǔ jì,yě jú mǎn shān kāi。

秋日山居

沈守正

谢台既寂寞,猿洞亦荒凉。xiè tái jì jì mò,yuán dòng yì huāng liáng。
独有前朝树,秋风萝薜香。dú yǒu qián cháo shù,qiū fēng luó bì xiāng。

秋日山居

沈守正

树色朝朝变,山容刻刻奇。shù sè cháo cháo biàn,shān róng kè kè qí。
高峰古塔直,日为野烟吹。gāo fēng gǔ tǎ zhí,rì wèi yě yān chuī。