古诗词

多丽··为李云田题周少君宝灯坐月浣花图

董以宁

染吴绡。rǎn wú xiāo。
非云非雾飘飘。fēi yún fēi wù piāo piāo。
仿佛见、冰轮挂起,玉台小镜偏高。fǎng fú jiàn bīng lún guà qǐ,yù tái xiǎo jìng piān gāo。
药栏斜、明妆依约,银床近、素影飘姚。yào lán xié míng zhuāng yī yuē,yín chuáng jìn sù yǐng piāo yáo。
手半垂时,肩微亸处,却疑悬想思摇摇。shǒu bàn chuí shí,jiān wēi duǒ chù,què yí xuán xiǎng sī yáo yáo。
还闲倩、名花作伴,掩映越生娇。hái xián qiàn míng huā zuò bàn,yǎn yìng yuè shēng jiāo。
却有个、司花侍女,汲水匀浇。què yǒu gè sī huā shì nǚ,jí shuǐ yún jiāo。
看转过、辘轳金井,低头欲避花梢。kàn zhuǎn guò lù lú jīn jǐng,dī tóu yù bì huā shāo。
宛相怜、星眸对盼,如相语、粉舌同调。wǎn xiāng lián xīng móu duì pàn,rú xiāng yǔ fěn shé tóng diào。
怨寄莲砧,寒侵藕袜,瘦来真是楚宫腰。yuàn jì lián zhēn,hán qīn ǒu wà,shòu lái zhēn shì chǔ gōng yāo。
知何日、还随夫婿,射雉向如皋。zhī hé rì hái suí fū xù,shè zhì xiàng rú gāo。
应赢得、嫣然一笑,尽把愁消。yīng yíng dé yān rán yī xiào,jǐn bǎ chóu xiāo。

董以宁

董以宁(约公元一六六六年前后在世),字文友,武进(今江苏省武进市)人,清代初期诗人。性豪迈慷慨,喜交游,重然诺。明末为诸生。少明敏,为古文诗歌数十万言,尤工填词,声誉蔚然。与邹只谟齐名,时称“邹董”。又与陈维崧及只谟有才子之目。著有《正谊堂集》和《蓉度词》。其中《蓉度词》中大量的“艳体词”作品又尤为学界所争议。 董以宁的作品>>

猜您喜欢

思越人··高轩过

董以宁

避车尘,调蟋蟀,甘称闭户先生。bì chē chén,diào xī shuài,gān chēng bì hù xiān shēng。
多事乘轩还过访,方知人重功名。duō shì chéng xuān hái guò fǎng,fāng zhī rén zhòng gōng míng。
黄金不与侬厮认。huáng jīn bù yǔ nóng sī rèn。
原是床头冰冷。yuán shì chuáng tóu bīng lěng。
何物误人田二顷。hé wù wù rén tián èr qǐng。
散与酒徒须尽。sàn yǔ jiǔ tú xū jǐn。

杏花天··忆梦

董以宁

云眠月醉青山卧。yún mián yuè zuì qīng shān wò。
把好梦、背他偷做。bǎ hǎo mèng bèi tā tōu zuò。
杏笺方欲双题和。xìng jiān fāng yù shuāng tí hé。
忽被寒涛鼓破。hū bèi hán tāo gǔ pò。
奈未梦、心情犹可。nài wèi mèng xīn qíng yóu kě。
到梦后、凄凉怎过。dào mèng hòu qī liáng zěn guò。
呼奴好伴挑灯坐。hū nú hǎo bàn tiāo dēng zuò。
今夜梦来须躲。jīn yè mèng lái xū duǒ。

双调望江南·闺夜

董以宁

和郎坐,闲话说东家。hé láng zuò,xián huà shuō dōng jiā。
小鸭漫烧宫里饼,香涛滚泼雨前茶。xiǎo yā màn shāo gōng lǐ bǐng,xiāng tāo gǔn pō yǔ qián chá。
春去且由他。chūn qù qiě yóu tā。
和郎坐,妆卸玉簪斜。hé láng zuò,zhuāng xiè yù zān xié。
戏谱新诗题册叶,轻移小盏护灯花。xì pǔ xīn shī tí cè yè,qīng yí xiǎo zhǎn hù dēng huā。
迟迟入帐纱。chí chí rù zhàng shā。

江月晃重山·初避人

董以宁

几片桃花靧面,一围蝶翅披肩。jǐ piàn táo huā huì miàn,yī wéi dié chì pī jiān。
当初生小在人前。dāng chū shēng xiǎo zài rén qián。
游郎到,回避只今年。yóu láng dào,huí bì zhǐ jīn nián。
饮笑央人索扇,低眸唤婢垂帘。yǐn xiào yāng rén suǒ shàn,dī móu huàn bì chuí lián。
犹飘红袖出屏间。yóu piāo hóng xiù chū píng jiān。
还偷觑,轻踢凤鞋尖。hái tōu qù,qīng tī fèng xié jiān。

鹧鸪天··忆

董以宁

豆蔻香含正未笄。dòu kòu xiāng hán zhèng wèi jī。
三年嫣笑手长携。sān nián yān xiào shǒu zhǎng xié。
羽衾熨处分龙脑,罗幞缝成索麝脐。yǔ qīn yùn chù fēn lóng nǎo,luó fú fèng chéng suǒ shè qí。
花并蒂,燕双栖。huā bìng dì,yàn shuāng qī。
合欢犹卜紫姑乩。hé huān yóu bo zǐ gū jī。
傍人已道成连理,惹得春山翠黛低。bàng rén yǐ dào chéng lián lǐ,rě dé chūn shān cuì dài dī。

鹧鸪天··绣苑

董以宁

绣苑晴光尽日佳。xiù yuàn qíng guāng jǐn rì jiā。
更无愁思望天涯。gèng wú chóu sī wàng tiān yá。
名花结果春前定,小鸟姻缘枝上谐。míng huā jié guǒ chūn qián dìng,xiǎo niǎo yīn yuán zhī shàng xié。
缠锦带,脱金钗。chán jǐn dài,tuō jīn chāi。
秋千架子近香街。qiū qiān jià zi jìn xiāng jiē。
彩绳握处开裙衩,多少香风正入怀。cǎi shéng wò chù kāi qún chǎ,duō shǎo xiāng fēng zhèng rù huái。

鹧鸪天··别

董以宁

赋得将离向绮窗。fù dé jiāng lí xiàng qǐ chuāng。
桃花流水送游艭。táo huā liú shuǐ sòng yóu shuāng。
柔肠乍结先回九,小字亲钩定取双。róu cháng zhà jié xiān huí jiǔ,xiǎo zì qīn gōu dìng qǔ shuāng。
同玉案,伴银缸。tóng yù àn,bàn yín gāng。
惯来一晌不惊尨。guàn lái yī shǎng bù jīng máng。
多情恐逐浮萍去,发愿拈针绣佛幢。duō qíng kǒng zhú fú píng qù,fā yuàn niān zhēn xiù fú chuáng。

鹧鸪天··寄

董以宁

两小无猜直到今。liǎng xiǎo wú cāi zhí dào jīn。
丙寅鹊脑惯同斟。bǐng yín què nǎo guàn tóng zhēn。
鸳鸯向午常交颈,豆蔻多时始见心。yuān yāng xiàng wǔ cháng jiāo jǐng,dòu kòu duō shí shǐ jiàn xīn。
曾赋别,几嗣音。céng fù bié,jǐ sì yīn。
天涯南北雁难寻。tiān yá nán běi yàn nán xún。
归来朱鸟窗前看,应有蛛丝网画琴。guī lái zhū niǎo chuāng qián kàn,yīng yǒu zhū sī wǎng huà qín。

鹧鸪天··叹

董以宁

是处常来好当家,惯从明镜看朝霞。shì chù cháng lái hǎo dāng jiā,guàn cóng míng jìng kàn cháo xiá。
梦中犹认崔娘枕,扇底难披温令纱。mèng zhōng yóu rèn cuī niáng zhěn,shàn dǐ nán pī wēn lìng shā。
人忽别,思无涯。rén hū bié,sī wú yá。
归来空讶七香车。guī lái kōng yà qī xiāng chē。
迎风一笑回头望,䯼髻双簪并蒂花。yíng fēng yī xiào huí tóu wàng,dí jì shuāng zān bìng dì huā。

鹧鸪天··慰

董以宁

何处春风着柳斜。hé chù chūn fēng zhe liǔ xié。
深深庭院绿阴遮。shēn shēn tíng yuàn lǜ yīn zhē。
每弹指处闻花叹,自抵牙时为曲差。měi dàn zhǐ chù wén huā tàn,zì dǐ yá shí wèi qū chà。
频减膳,漫呼茶。pín jiǎn shàn,màn hū chá。
莫将惆怅饯年华。mò jiāng chóu chàng jiàn nián huá。
门前流水蓝桥锁,犹度当初金犊车。mén qián liú shuǐ lán qiáo suǒ,yóu dù dāng chū jīn dú chē。

鹧鸪天··昨夜

董以宁

昨夜天孙罢锦梭。zuó yè tiān sūn bà jǐn suō。
轻槎无恙到明河。qīng chá wú yàng dào míng hé。
几经私语全珍重,再试真心薄谴诃。jǐ jīng sī yǔ quán zhēn zhòng,zài shì zhēn xīn báo qiǎn hē。
羞月姊,避鹦哥。xiū yuè zǐ,bì yīng gē。
玉人频问夜如何。yù rén pín wèn yè rú hé。
最怜蝴蝶惊魂骤,输与庄生晓梦多。zuì lián hú dié jīng hún zhòu,shū yǔ zhuāng shēng xiǎo mèng duō。

虞美人··临风寄语

董以宁

花阴空覆鸳鸯寝。huā yīn kōng fù yuān yāng qǐn。
寒入红衾凛。hán rù hóng qīn lǐn。
早知好事付秋风。zǎo zhī hǎo shì fù qiū fēng。
何似当初索性不相逢。hé shì dāng chū suǒ xìng bù xiāng féng。
闻伊别后思量意。wén yī bié hòu sī liàng yì。
窃自沾沾喜。qiè zì zhān zhān xǐ。
累伊憔悴倍心伤。lèi yī qiáo cuì bèi xīn shāng。
又望伊家索性不思量。yòu wàng yī jiā suǒ xìng bù sī liàng。

虞美人··限韵咏池上杨妃海棠

董以宁

马嵬坡上杨妃血。mǎ wéi pō shàng yáng fēi xuè。
洒遍枝和节。sǎ biàn zhī hé jié。
依稀犹是旧檀心。yī xī yóu shì jiù tán xīn。
却似唐宫睡去夜初深。què shì táng gōng shuì qù yè chū shēn。
梅妃应笑胭脂重。méi fēi yīng xiào yān zhī zhòng。
欲唤从前梦。yù huàn cóng qián mèng。
临池照处映鱼茵。lín chí zhào chù yìng yú yīn。
疑向三郎传语倩双鳞。yí xiàng sān láng chuán yǔ qiàn shuāng lín。

木兰花令·集句

董以宁

初卷珠帘看不足,翠袖纱窗红映肉。chū juǎn zhū lián kàn bù zú,cuì xiù shā chuāng hóng yìng ròu。
犀辟尘埃玉辟寒,花为步障金为屋。xī pì chén āi yù pì hán,huā wèi bù zhàng jīn wèi wū。
日暮东风春草绿,紫穗红英曾断目。rì mù dōng fēng chūn cǎo lǜ,zǐ suì hóng yīng céng duàn mù。
绣轭香鞯夜不归,端居懒唱将雏曲。xiù è xiāng jiān yè bù guī,duān jū lǎn chàng jiāng chú qū。

南乡子··舟次集唐

董以宁

疏雨过春城。shū yǔ guò chūn chéng。
夹岸桃花锦浪生。jiā àn táo huā jǐn làng shēng。
复有楼台衔暮景,新晴。fù yǒu lóu tái xián mù jǐng,xīn qíng。
树里南湖一片明。shù lǐ nán hú yī piàn míng。
噭噭夜猿鸣。jiào jiào yè yuán míng。
野渡无人舟自横。yě dù wú rén zhōu zì héng。
蝴蝶梦中家万里,三更。hú dié mèng zhōng jiā wàn lǐ,sān gèng。
行尽江南数十程。xíng jǐn jiāng nán shù shí chéng。
2131234567»