古诗词

补范石湖占阴晴谚谣

杨慎

朝霞不出市,暮霞走千里。cháo xiá bù chū shì,mù xiá zǒu qiān lǐ。
日早雨淋脑,日晏雁晒趐。rì zǎo yǔ lín nǎo,rì yàn yàn shài xuè。
天道管难窥,农谈绰有理。tiān dào guǎn nán kuī,nóng tán chuò yǒu lǐ。
星占湿土时,月验仰瓦比。xīng zhàn shī tǔ shí,yuè yàn yǎng wǎ bǐ。
喌喌鸡上笼,趯趯鱼秤水。zhōu zhōu jī shàng lóng,tì tì yú chèng shuǐ。
云起楼梯天,日没燕脂紫。yún qǐ lóu tī tiān,rì méi yàn zhī zǐ。
电光分南北,阴霁在俄晷。diàn guāng fēn nán běi,yīn jì zài é guǐ。
虹为水椿儿,雾是山巾子。hóng wèi shuǐ chūn ér,wù shì shān jīn zi。
黑猪渡斜汉,金乌抱双珥。hēi zhū dù xié hàn,jīn wū bào shuāng ěr。
聒聒卜蛙鸣,疆疆占鹊喜。guā guā bo wā míng,jiāng jiāng zhàn què xǐ。
戴帽视泡文,著裙看瓮底。dài mào shì pào wén,zhù qún kàn wèng dǐ。
釜星验杂出,灯花结双蕊。fǔ xīng yàn zá chū,dēng huā jié shuāng ruǐ。
昕夕恒目击,雨晹如掌指。xīn xī héng mù jī,yǔ yì rú zhǎng zhǐ。
方朔废射覆,洛闳休历纪。fāng shuò fèi shè fù,luò hóng xiū lì jì。
先哲有格言,林卧观无始。xiān zhé yǒu gé yán,lín wò guān wú shǐ。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

卜云林篇

杨慎

喜物论兮难齐。xǐ wù lùn xī nán qí。
甘灭景兮云栖。gān miè jǐng xī yún qī。
鹪鹩何心驒騱。jiāo liáo hé xīn tuó xí。
升高或斧之梯。shēng gāo huò fǔ zhī tī。
谁言亨衢可跻。shuí yán hēng qú kě jī。

卜云林篇

杨慎

两无闷兮潜龙。liǎng wú mèn xī qián lóng。
岁寒后凋惟松。suì hán hòu diāo wéi sōng。
云林朝市雍容。yún lín cháo shì yōng róng。
达人何心摽踪。dá rén hé xīn biāo zōng。
逝将往兮君从。shì jiāng wǎng xī jūn cóng。

燉煌乐

杨慎

角声吹彻梅花,胡云遥接秦霞。jiǎo shēng chuī chè méi huā,hú yún yáo jiē qín xiá。
白雁西风紫塞,皂雕落日黄沙。bái yàn xī fēng zǐ sāi,zào diāo luò rì huáng shā。
汉使牧羊旌节,阏氐上马琵琶。hàn shǐ mù yáng jīng jié,è dī shàng mǎ pí pá。
梦里身回云阙,觉来泪满天涯。mèng lǐ shēn huí yún quē,jué lái lèi mǎn tiān yá。

长干三台

杨慎

雁齿红桥仙舫,鸭头绿水人家。yàn chǐ hóng qiáo xiān fǎng,yā tóu lǜ shuǐ rén jiā。
邀郎深夜沽酒,约伴明朝浣沙。yāo láng shēn yè gū jiǔ,yuē bàn míng cháo huàn shā。
桃叶波横风急,梅根渚远烟斜。táo yè bō héng fēng jí,méi gēn zhǔ yuǎn yān xié。

长干三台

杨慎

日出秦楼南畔,春深宋玉东家。rì chū qín lóu nán pàn,chūn shēn sòng yù dōng jiā。
帘细眼波易透,窗疏眉语难遮。lián xì yǎn bō yì tòu,chuāng shū méi yǔ nán zhē。
莫问河阳消息,不是长安狭邪。mò wèn hé yáng xiāo xī,bù shì zhǎng ān xiá xié。

长干三台

杨慎

绛树纤腰斗柳,碧玉芳年破瓜。jiàng shù xiān yāo dòu liǔ,bì yù fāng nián pò guā。
波上袜罗回雪,风前唾袖生花。bō shàng wà luó huí xuě,fēng qián tuò xiù shēng huā。
自有石城艇子,不须油壁香车。zì yǒu shí chéng tǐng zi,bù xū yóu bì xiāng chē。

长干三台

杨慎

二月稍头豆蔻,五更风外杨花。èr yuè shāo tóu dòu kòu,wǔ gèng fēng wài yáng huā。
残香尚留翠被,馀粉犹沾绛纱。cán xiāng shàng liú cuì bèi,yú fěn yóu zhān jiàng shā。
楼上晓钟催起,岸边柔橹咿哑。lóu shàng xiǎo zhōng cuī qǐ,àn biān róu lǔ yī yǎ。

沅江曲

杨慎

绿萝山豁午烟开,野贩山樵竞野回。lǜ luó shān huō wǔ yān kāi,yě fàn shān qiáo jìng yě huí。
叠浪高潭浑不畏,?艚船上唱歌来。dié làng gāo tán hún bù wèi,tóng cáo chuán shàng chàng gē lái。

沅江曲

杨慎

碧天霜冷月明多,平澧风交湘水波。bì tiān shuāng lěng yuè míng duō,píng lǐ fēng jiāo xiāng shuǐ bō。
夜夜枫林惊客棹,村村铜鼓和蛮歌。yè yè fēng lín jīng kè zhào,cūn cūn tóng gǔ hé mán gē。

蜻蛉谣

杨慎

蜻蛉川,硪碌野。qīng líng chuān,wò lù yě。
铁菁穷崖,飞鸟不下。tiě jīng qióng yá,fēi niǎo bù xià。
魋结成群行,白日腥风洒。tuí jié chéng qún xíng,bái rì xīng fēng sǎ。
系我氂牛驱笮马,金鸡庙前无行者。xì wǒ máo niú qū zé mǎ,jīn jī miào qián wú xíng zhě。
使君坐紫城,枹鼓卧不鸣。shǐ jūn zuò zǐ chéng,bāo gǔ wò bù míng。
苍山平,洱水清。cāng shān píng,ěr shuǐ qīng。
守犬无夜惊,行商达天明。shǒu quǎn wú yè jīng,xíng shāng dá tiān míng。
白羽蠹,青苗生,南山踏歌北山耕。bái yǔ dù,qīng miáo shēng,nán shān tà gē běi shān gēng。
愿留使君住,只愁使君去。yuàn liú shǐ jūn zhù,zhǐ chóu shǐ jūn qù。
畏途前番君不闻:高车驷马亦使君,劫商毋下殷车轮。wèi tú qián fān jūn bù wén gāo chē sì mǎ yì shǐ jūn,jié shāng wú xià yīn chē lún。

罗甸曲贵州道中

杨慎

百里驰驱倦,三更梦魂归。bǎi lǐ chí qū juàn,sān gèng mèng hún guī。
不辞昼夜苦,但使逢春晖。bù cí zhòu yè kǔ,dàn shǐ féng chūn huī。

罗甸曲贵州道中

杨慎

山围罗甸国,水绕的澄桥。shān wéi luó diān guó,shuǐ rào de chéng qiáo。
桥下东流水,可惜无兰桡。qiáo xià dōng liú shuǐ,kě xī wú lán ráo。

罗甸曲贵州道中

杨慎

寒灯閟孤馆,阴云锁重城。hán dēng bì gū guǎn,yīn yún suǒ zhòng chéng。
长夜恒思晓,久雨恒思晴。zhǎng yè héng sī xiǎo,jiǔ yǔ héng sī qíng。

罗甸曲贵州道中

杨慎

登山千寻梯,下阪九仞井。dēng shān qiān xún tī,xià bǎn jiǔ rèn jǐng。
雨润衣珠融,风吹鬓毛冷。yǔ rùn yī zhū róng,fēng chuī bìn máo lěng。

罗甸曲贵州道中

杨慎

蛮树不凋叶,蛮云不放晴。mán shù bù diāo yè,mán yún bù fàng qíng。
长亭望不见,何处是渣城。zhǎng tíng wàng bù jiàn,hé chù shì zhā chéng。