古诗词

后神楼曲

杨慎

安期昔制神楼散,射陂今作神楼曲。ān qī xī zhì shén lóu sàn,shè bēi jīn zuò shén lóu qū。
神楼主人南坦翁,欲往从之限空谷。shén lóu zhǔ rén nán tǎn wēng,yù wǎng cóng zhī xiàn kōng gǔ。
吾闻仙家五城十二楼,樊桐方丈绕瀛州。wú wén xiān jiā wǔ chéng shí èr lóu,fán tóng fāng zhàng rào yíng zhōu。
长风引舟不可到,环中根像空神游。zhǎng fēng yǐn zhōu bù kě dào,huán zhōng gēn xiàng kōng shén yóu。
坦翁元是神仙流,何年飘然下丹丘。tǎn wēng yuán shì shén xiān liú,hé nián piāo rán xià dān qiū。
天庭摛藻掞鸾鹤,云軿立仗鸣华骝。tiān tíng chī zǎo shàn luán hè,yún píng lì zhàng míng huá liú。
北斗南宫不肯住,挂冠归来营莬裘。běi dòu nán gōng bù kěn zhù,guà guān guī lái yíng wèn qiú。
碧澜罨画开苕霅,紫烟萦带彩云夹。bì lán yǎn huà kāi sháo zhà,zǐ yān yíng dài cǎi yún jiā。
新波菱榜泛青翰,过雨蘋风爽乌帢。xīn bō líng bǎng fàn qīng hàn,guò yǔ píng fēng shuǎng wū qià。
人间九罭播声诗,天上五龙传睡法。rén jiān jiǔ yù bō shēng shī,tiān shàng wǔ lóng chuán shuì fǎ。
青李遥看尺牍来,雀罗净扫昏眸开。qīng lǐ yáo kàn chǐ dú lái,què luó jìng sǎo hūn móu kāi。
尻轮神马驰万里,坐我赤明龙汉台。kāo lún shén mǎ chí wàn lǐ,zuò wǒ chì míng lóng hàn tái。
一气孔神存中夜,手翳华芝海若诧。yī qì kǒng shén cún zhōng yè,shǒu yì huá zhī hǎi ruò chà。
中有真人巾金巾,授以灵文老复姹。zhōng yǒu zhēn rén jīn jīn jīn,shòu yǐ líng wén lǎo fù chà。
玄珠累累苍玉鸣,烽沉柝阒歌太平。xuán zhū lèi lèi cāng yù míng,fēng chén tuò qù gē tài píng。
丰屋天翔鬼瞰室,庙谟何用谈佳兵。fēng wū tiān xiáng guǐ kàn shì,miào mó hé yòng tán jiā bīng。
游仙梦觉闻清啸,载赓清润连清调。yóu xiān mèng jué wén qīng xiào,zài gēng qīng rùn lián qīng diào。
愿从广成顺下风,肯许襄童窥末照。yuàn cóng guǎng chéng shùn xià fēng,kěn xǔ xiāng tóng kuī mò zhào。
咸池蒙汜纷如驰,扶起混沌须神医。xián chí méng sì fēn rú chí,fú qǐ hùn dùn xū shén yī。
他年合遇神楼散,约公海上寻安期。tā nián hé yù shén lóu sàn,yuē gōng hǎi shàng xún ān qī。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

春兴

杨慎

帝里朝辞供奉班,客程宵济洞庭湾。dì lǐ cháo cí gōng fèng bān,kè chéng xiāo jì dòng tíng wān。
湘灵鼓瑟清泠外,鲛女鸣机缥渺间。xiāng líng gǔ sè qīng líng wài,jiāo nǚ míng jī piāo miǎo jiān。
青草波光连梦泽,苍梧云物隔疑山。qīng cǎo bō guāng lián mèng zé,cāng wú yún wù gé yí shān。
故园亦有岷江水,垂老生涯钓艇闲。gù yuán yì yǒu mín jiāng shuǐ,chuí lǎo shēng yá diào tǐng xián。

春兴

杨慎

平沙落日大荒西,独立苍茫意转迷。píng shā luò rì dà huāng xī,dú lì cāng máng yì zhuǎn mí。
蕙畹兰皋愁晚对,竹垣花掖记春栖。huì wǎn lán gāo chóu wǎn duì,zhú yuán huā yē jì chūn qī。
摧颓杜甫歌朱凤,憔悴王褒望碧鸡。cuī tuí dù fǔ gē zhū fèng,qiáo cuì wáng bāo wàng bì jī。
白首艰难随去住,青云容易坠攀跻。bái shǒu jiān nán suí qù zhù,qīng yún róng yì zhuì pān jī。

春兴

杨慎

白屋茅堂枕碧沙,玄亭亦近子云家。bái wū máo táng zhěn bì shā,xuán tíng yì jìn zi yún jiā。
浣花溪上花饶笑,濯锦江中锦胜霞。huàn huā xī shàng huā ráo xiào,zhuó jǐn jiāng zhōng jǐn shèng xiá。
游女秉芳歌窈窕,狂夫题竹醉横斜。yóu nǚ bǐng fāng gē yǎo tiǎo,kuáng fū tí zhú zuì héng xié。
悲来瘴海凋霜鬓,愁听山楼咽暮茄。bēi lái zhàng hǎi diāo shuāng bìn,chóu tīng shān lóu yàn mù jiā。

春兴

杨慎

天上风云此际多,山中日月竟如何。tiān shàng fēng yún cǐ jì duō,shān zhōng rì yuè jìng rú hé。
争传鸣凤巢阿阁,又见飞鸿出罻罗。zhēng chuán míng fèng cháo ā gé,yòu jiàn fēi hóng chū wèi luó。
宣室鬼神思贾谊,中原将帅用廉颇。xuān shì guǐ shén sī jiǎ yì,zhōng yuán jiāng shuài yòng lián pǒ。
难教迟暮从招隐,拟把生涯学醉歌。nán jiào chí mù cóng zhāo yǐn,nǐ bǎ shēng yá xué zuì gē。

看花出郊村店小饮

杨慎

异国平居野兴深,花边立马此登临。yì guó píng jū yě xīng shēn,huā biān lì mǎ cǐ dēng lín。
云林未许成归隐,尘世惟思学醉吟。yún lín wèi xǔ chéng guī yǐn,chén shì wéi sī xué zuì yín。
若下风流新蚁绿,长安春巳旧貂金。ruò xià fēng liú xīn yǐ lǜ,zhǎng ān chūn sì jiù diāo jīn。
芳菲迟尔来何暮,叶底流莺正好音。fāng fēi chí ěr lái hé mù,yè dǐ liú yīng zhèng hǎo yīn。

寄文徵仲兼问讯姜梦宾

杨慎

翰林供奉白头时,洗墨归寻古剑池。hàn lín gōng fèng bái tóu shí,xǐ mò guī xún gǔ jiàn chí。
近得王家湖水帖,遥传谢氏敬亭诗。jìn dé wáng jiā hú shuǐ tiē,yáo chuán xiè shì jìng tíng shī。
扇头云树摇山翠,障子烟花动海漪。shàn tóu yún shù yáo shān cuì,zhàng zi yān huā dòng hǎi yī。
频过时川草堂否,三游空结梦中期。pín guò shí chuān cǎo táng fǒu,sān yóu kōng jié mèng zhōng qī。

赋得百花潭送人之楚

杨慎

沧浪潭水照潭花,无赖家家恼杜家。cāng làng tán shuǐ zhào tán huā,wú lài jiā jiā nǎo dù jiā。
不数潘安河内县,堪留卫玠洛阳车。bù shù pān ān hé nèi xiàn,kān liú wèi jiè luò yáng chē。
晴烟翡翠兰苕湿,凉雨鸳鸯荇藻斜。qíng yān fěi cuì lán sháo shī,liáng yǔ yuān yāng xìng zǎo xié。
五两行穿巴峡树,百壶先泛楚江槎。wǔ liǎng xíng chuān bā xiá shù,bǎi hú xiān fàn chǔ jiāng chá。

广都舟中寄谢狷斋

杨慎

江波锦落寒潭清,彩舟晓发芙蓉城。jiāng bō jǐn luò hán tán qīng,cǎi zhōu xiǎo fā fú róng chéng。
中流帆影虹蜺卧,夹岸橹声鹅鹳鸣。zhōng liú fān yǐng hóng ní wò,jiā àn lǔ shēng é guàn míng。
越裳白雉巳入贡,荒服碧鸡猫远征。yuè shang bái zhì sì rù gòng,huāng fú bì jī māo yuǎn zhēng。
只凭一札隔岁递,未知双剑何时并。zhǐ píng yī zhá gé suì dì,wèi zhī shuāng jiàn hé shí bìng。

思公子篇

杨慎

三五二八艳嫦娥,百万十千酬笑歌。sān wǔ èr bā yàn cháng é,bǎi wàn shí qiān chóu xiào gē。
罗帐浮云开玉叶,镜台明月湛金波。luó zhàng fú yún kāi yù yè,jìng tái míng yuè zhàn jīn bō。
斗鸡晓向侯家出,走马宵从主第过。dòu jī xiǎo xiàng hóu jiā chū,zǒu mǎ xiāo cóng zhǔ dì guò。
绝漠苏卿竟谁问,长沙贾傅柰君何。jué mò sū qīng jìng shuí wèn,zhǎng shā jiǎ fù nài jūn hé。

南溪舟中与刘承之话旧

杨慎

晴江初月对佳人,明烛深林慰苦辛。qíng jiāng chū yuè duì jiā rén,míng zhú shēn lín wèi kǔ xīn。
征棹来帆成白首,鸣俦肃侣忆青春。zhēng zhào lái fān chéng bái shǒu,míng chóu sù lǚ yì qīng chūn。
万里关塞浮云外,咫尺沧浪积水滨。wàn lǐ guān sāi fú yún wài,zhǐ chǐ cāng làng jī shuǐ bīn。
歌罢语阑还别去,朔风寒一倍伤神。gē bà yǔ lán hái bié qù,shuò fēng hán yī bèi shāng shén。

泛舟浣花东阜狷斋同赋

杨慎

风檐水槛含清晖,月闰夏五暑气微。fēng yán shuǐ kǎn hán qīng huī,yuè rùn xià wǔ shǔ qì wēi。
山中薜荔幽人带,池上芰荷游子衣。shān zhōng bì lì yōu rén dài,chí shàng jì hé yóu zi yī。
双鱼六马惯识曲,青蛉白鸥皆忘机。shuāng yú liù mǎ guàn shí qū,qīng líng bái ōu jiē wàng jī。
杨雄玄阁不寂莫,杜甫草堂天下稀。yáng xióng xuán gé bù jì mò,dù fǔ cǎo táng tiān xià xī。

赠永宁白参戎

杨慎

贵竹新疆古蔺州,分弓上将拥貔貅。guì zhú xīn jiāng gǔ lìn zhōu,fēn gōng shàng jiāng yōng pí xiū。
笙歌城郭天无夜,耒耜郊原岁有秋。shēng gē chéng guō tiān wú yè,lěi sì jiāo yuán suì yǒu qiū。
界首江清春洗马,海漫山翠晚当楼。jiè shǒu jiāng qīng chūn xǐ mǎ,hǎi màn shān cuì wǎn dāng lóu。
锐头勋业君家事,四十登坛早拜侯。ruì tóu xūn yè jūn jiā shì,sì shí dēng tán zǎo bài hóu。

太华寺席上文似山咏郭舟屋

杨慎

仙人掌上梵王台,雨霁秋清望眼开。xiān rén zhǎng shàng fàn wáng tái,yǔ jì qiū qīng wàng yǎn kāi。
湖势欲浮双塔去,山形如拥五华来。hú shì yù fú shuāng tǎ qù,shān xíng rú yōng wǔ huá lái。
摩天鹳鹤窥明镜,呷浪鱼龙引渡杯。mó tiān guàn hè kuī míng jìng,gā làng yú lóng yǐn dù bēi。
金碧西南无此景,为君扶病一徘徊。jīn bì xī nán wú cǐ jǐng,wèi jūn fú bìng yī pái huái。

寄张风泉侍御

杨慎

贵阳天马远行空,元是兰台鲍氏骢。guì yáng tiān mǎ yuǎn xíng kōng,yuán shì lán tái bào shì cōng。
未奉谈犀恒北望,忽传书鲤到南中。wèi fèng tán xī héng běi wàng,hū chuán shū lǐ dào nán zhōng。
龙筋旧识文成丽,蟹爪争看定武工。lóng jīn jiù shí wén chéng lì,xiè zhǎo zhēng kàn dìng wǔ gōng。
谁道停云形影隔,戍楼明月梦魂通。shuí dào tíng yún xíng yǐng gé,shù lóu míng yuè mèng hún tōng。

题杨补之梅

杨慎

逃禅老人杨补之,南昌新籍西川移。táo chán lǎo rén yáng bǔ zhī,nán chāng xīn jí xī chuān yí。
寂寞真称子云裔,清夷不为秦桧缁。jì mò zhēn chēng zi yún yì,qīng yí bù wèi qín guì zī。
前身应是孤竹子,后世但识梅花师。qián shēn yīng shì gū zhú zi,hòu shì dàn shí méi huā shī。
风霜摇落千林兀,玉蕊琼蕤何太奇。fēng shuāng yáo luò qiān lín wù,yù ruǐ qióng ruí hé tài qí。