古诗词

送周世宁进士归楚

杨慎

周郎同榜复同庚,琼树风流四座倾。zhōu láng tóng bǎng fù tóng gēng,qióng shù fēng liú sì zuò qīng。
薇省争传八叉赋,杏园都重数车声。wēi shěng zhēng chuán bā chā fù,xìng yuán dōu zhòng shù chē shēng。
鸣佩晓随鹓鹭簉,望云春隔凤皇城。míng pèi xiǎo suí yuān lù zào,wàng yún chūn gé fèng huáng chéng。
素衣应染缁尘久,燕雁荆鸿几回首。sù yī yīng rǎn zī chén jiǔ,yàn yàn jīng hóng jǐ huí shǒu。
秋后萧林转北风,烟中五两随南斗。qiū hòu xiāo lín zhuǎn běi fēng,yān zhōng wǔ liǎng suí nán dòu。
东南今巳静风尘,舵鼓渔灯夜问津。dōng nán jīn sì jìng fēng chén,duò gǔ yú dēng yè wèn jīn。
枫林日出明丹叶,瓜步潮来没白蘋。fēng lín rì chū míng dān yè,guā bù cháo lái méi bái píng。
铜堤折柳惊霜早,赤壁吹箫见月新。tóng dī zhé liǔ jīng shuāng zǎo,chì bì chuī xiāo jiàn yuè xīn。
舣舟停榜郧西沚,展爱高堂承燕喜。yǐ zhōu tíng bǎng yún xī zhǐ,zhǎn ài gāo táng chéng yàn xǐ。
梅花索笑侍斑衣,椒酒扬芳称玉匜。méi huā suǒ xiào shì bān yī,jiāo jiǔ yáng fāng chēng yù yí。
少年何事独迟回,枕藉离骚纫兰芷。shǎo nián hé shì dú chí huí,zhěn jí lí sāo rèn lán zhǐ。
相思早订相见期,勿使美人娟娟隔湘水。xiāng sī zǎo dìng xiāng jiàn qī,wù shǐ měi rén juān juān gé xiāng shuǐ。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

题西湖十景邹和峰家藏戴文进画巨浸秋波

杨慎

地静一尘不起,楼高四望皆通。dì jìng yī chén bù qǐ,lóu gāo sì wàng jiē tōng。
渴煮双泓茗月,饱听万壑松风。kě zhǔ shuāng hóng míng yuè,bǎo tīng wàn hè sōng fēng。

题西湖十景邹和峰家藏戴文进画巨浸秋波

杨慎

后岭云开雪霁,前途车坚马强。hòu lǐng yún kāi xuě jì,qián tú chē jiān mǎ qiáng。
自是人怜衰朽,敢云天佑忠良。zì shì rén lián shuāi xiǔ,gǎn yún tiān yòu zhōng liáng。

题西湖十景邹和峰家藏戴文进画巨浸秋波

杨慎

剡溪无心泛雪,衡山有意开云。shàn xī wú xīn fàn xuě,héng shān yǒu yì kāi yún。
天借黄绵袄子,怜吾七十从军。tiān jiè huáng mián ǎo zi,lián wú qī shí cóng jūn。

题西湖十景邹和峰家藏戴文进画巨浸秋波

杨慎

王皇香案仙吏,金马碧鸡老兵。wáng huáng xiāng àn xiān lì,jīn mǎ bì jī lǎo bīng。
我自甘为于役,众怪胡为此行。wǒ zì gān wèi yú yì,zhòng guài hú wèi cǐ xíng。

题西湖十景邹和峰家藏戴文进画巨浸秋波

杨慎

杨子登科之岁,周郎破敌之年。yáng zi dēng kē zhī suì,zhōu láng pò dí zhī nián。
屈指于今三倍,不成一事华颠。qū zhǐ yú jīn sān bèi,bù chéng yī shì huá diān。

敞唐六言

杨慎

馗道穹隆龟背,折坂诘屈羊肠。kuí dào qióng lóng guī bèi,zhé bǎn jí qū yáng cháng。
恶溪四十八渡,怪松百千万行。è xī sì shí bā dù,guài sōng bǎi qiān wàn xíng。

沾益六言

杨慎

古迹碧鸡金马,畏途水菁云关。gǔ jì bì jī jīn mǎ,wèi tú shuǐ jīng yún guān。
春迎滇阳胜境,雪送贵竹残山。chūn yíng diān yáng shèng jìng,xuě sòng guì zhú cán shān。

林子瑞相迎至归化寺丘鸿夫杨元达继至六言

杨慎

遥山明如罨画,玄冬暖剧青阳。yáo shān míng rú yǎn huà,xuán dōng nuǎn jù qīng yáng。
喜见滇云旧侣,重到并州故乡。xǐ jiàn diān yún jiù lǚ,zhòng dào bìng zhōu gù xiāng。

赠老门生八人

杨慎

昔年群贤沂水,今日九老香山。xī nián qún xián yí shuǐ,jīn rì jiǔ lǎo xiāng shān。
百岁重来会面,一樽相对开颜。bǎi suì zhòng lái huì miàn,yī zūn xiāng duì kāi yán。

正月六日温泉晚归

杨慎

月似银船劝酒,星如玉弹围棋。yuè shì yín chuán quàn jiǔ,xīng rú yù dàn wéi qí。
几杵林钟敲后,两行松火归时。jǐ chǔ lín zhōng qiāo hòu,liǎng xíng sōng huǒ guī shí。

摩尼寒夜

杨慎

毛孔浑成白醉,鳞面忽变红酣。máo kǒng hún chéng bái zuì,lín miàn hū biàn hóng hān。
玄朔何愁滕六,青阳巳到孙三。xuán shuò hé chóu téng liù,qīng yáng sì dào sūn sān。

读余懋昭游青城山诗因寄并韩飞霞

杨慎

白沙一百八渡,青城三十六峰。bái shā yī bǎi bā dù,qīng chéng sān shí liù fēng。
樽酒此时相忆,烟霞何日重逢。zūn jiǔ cǐ shí xiāng yì,yān xiá hé rì zhòng féng。

冷节

杨慎

花屿月笼钓碣,柳店风摇酒旗。huā yǔ yuè lóng diào jié,liǔ diàn fēng yáo jiǔ qí。
四十五春寒节,一百六禁烟时。sì shí wǔ chūn hán jié,yī bǎi liù jìn yān shí。

秋晚

杨慎

婢喜蝇僵雾帐,儿夸蜗篆风楹。bì xǐ yíng jiāng wù zhàng,ér kuā wō zhuàn fēng yíng。
片云片雨送暑,残日残霞闪晴。piàn yún piàn yǔ sòng shǔ,cán rì cán xiá shǎn qíng。

雨中招杨伯清

杨慎

禁酒停歌罢笑,听雨焚香煮茶。jìn jiǔ tíng gē bà xiào,tīng yǔ fén xiāng zhǔ chá。
欲借陶公木屑,共散维摩天花。yù jiè táo gōng mù xiè,gòng sàn wéi mó tiān huā。