古诗词

草池歌赠余懋贤

杨慎

谢氏池塘句,风流百千春。xiè shì chí táng jù,fēng liú bǎi qiān chūn。
何人继珵美,之子称瑛珍。hé rén jì chéng měi,zhī zi chēng yīng zhēn。
蚕丛古域青衣水,炳灵毓秀王杨里。cán cóng gǔ yù qīng yī shuǐ,bǐng líng yù xiù wáng yáng lǐ。
君家潭潭枕江湄,分源一一俱钟美。jūn jiā tán tán zhěn jiāng méi,fēn yuán yī yī jù zhōng měi。
天马出闲无暂蹶,芳桂秀林总骈蕊。tiān mǎ chū xián wú zàn jué,fāng guì xiù lín zǒng pián ruǐ。
司马高名在朔边,蝉嫣奕世更材贤。sī mǎ gāo míng zài shuò biān,chán yān yì shì gèng cái xián。
清游阮氏竹林下,盛世韦家花树前。qīng yóu ruǎn shì zhú lín xià,shèng shì wéi jiā huā shù qián。
伯季文武声猷大,仲也东山恣云卧。bó jì wén wǔ shēng yóu dà,zhòng yě dōng shān zì yún wò。
大雅先迹媲三陈,竞爽何曾弱一个。dà yǎ xiān jì pì sān chén,jìng shuǎng hé céng ruò yī gè。
鹤池渺云霄,芳池华羽遥。hè chí miǎo yún xiāo,fāng chí huá yǔ yáo。
仙源谁缩千里地,觏予重赓春草谣。xiān yuán shuí suō qiān lǐ dì,gòu yǔ zhòng gēng chūn cǎo yáo。
三玄亭上停鸾镳,五华烟霞迥见招。sān xuán tíng shàng tíng luán biāo,wǔ huá yān xiá jiǒng jiàn zhāo。
碧泉仙舟影泛泛,苍山秀句气飘飘。bì quán xiān zhōu yǐng fàn fàn,cāng shān xiù jù qì piāo piāo。
天涯琐旅知音少,眼中之人吾独老。tiān yá suǒ lǚ zhī yīn shǎo,yǎn zhōng zhī rén wú dú lǎo。
欲问江中湛湛波,却怜河畔青青草。yù wèn jiāng zhōng zhàn zhàn bō,què lián hé pàn qīng qīng cǎo。
吾生摧颓思一丘,君今当途仍黑头。wú shēng cuī tuí sī yī qiū,jūn jīn dāng tú réng hēi tóu。
功名在子岂殊我,坡翁有语君知否。gōng míng zài zi qǐ shū wǒ,pō wēng yǒu yǔ jūn zhī fǒu。
开樽饮我酒,歌诗为我寿。kāi zūn yǐn wǒ jiǔ,gē shī wèi wǒ shòu。
君诗巳抗三谢行,乡衮不必追王杨。jūn shī sì kàng sān xiè xíng,xiāng gǔn bù bì zhuī wáng yáng。
愿君勋名继司马,大荒白首沾馀光。yuàn jūn xūn míng jì sī mǎ,dà huāng bái shǒu zhān yú guāng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

浪淘沙

杨慎

去燕又来鸿。qù yàn yòu lái hóng。
节序匆匆。jié xù cōng cōng。
秋声半夜搅梧桐。qiū shēng bàn yè jiǎo wú tóng。
惊起南窗千里梦,满地西风。jīng qǐ nán chuāng qiān lǐ mèng,mǎn dì xī fēng。
欹枕听寒蛩。yī zhěn tīng hán qióng。
离思无穷。lí sī wú qióng。
归期又误菊花丛。guī qī yòu wù jú huā cóng。
遥想玉人肠断处,屈遍春葱。yáo xiǎng yù rén cháng duàn chù,qū biàn chūn cōng。

浪淘沙

杨慎

鸦晚又鸡晨。yā wǎn yòu jī chén。
最恼离人。zuì nǎo lí rén。
添花补柳为谁春。tiān huā bǔ liǔ wèi shuí chūn。
飞鹊镜中妆态减,窗锁朱尘。fēi què jìng zhōng zhuāng tài jiǎn,chuāng suǒ zhū chén。
璧月几回新。bì yuè jǐ huí xīn。
惯照眉颦。guàn zhào méi pín。
青山隐隐水粼粼。qīng shān yǐn yǐn shuǐ lín lín。
万水千山经岁别,远似星津。wàn shuǐ qiān shān jīng suì bié,yuǎn shì xīng jīn。

浪淘沙

杨慎

归思满琴心。guī sī mǎn qín xīn。
幽恨难禁。yōu hèn nán jìn。
月儿楼下海棠阴。yuè ér lóu xià hǎi táng yīn。
想见纤纤弦上手,羽咽高沈。xiǎng jiàn xiān xiān xián shàng shǒu,yǔ yàn gāo shěn。
青鸟寄归音。qīng niǎo jì guī yīn。
一字千金。yī zì qiān jīn。
离鸾别凤谩沉吟。lí luán bié fèng mán chén yín。
花发月圆须寄取,好在春深。huā fā yuè yuán xū jì qǔ,hǎo zài chūn shēn。

何满子

杨慎

玄灞长松系马,青门高树藏鸦。xuán bà zhǎng sōng xì mǎ,qīng mén gāo shù cáng yā。
红雨秋千香径软,乐游原上谁家。hóng yǔ qiū qiān xiāng jìng ruǎn,lè yóu yuán shàng shuí jiā。
客里心情缭乱,愁看风外杨花。kè lǐ xīn qíng liáo luàn,chóu kàn fēng wài yáng huā。

何满子

杨慎

夜夜遥钟促漏,朝朝急莞清笳。yè yè yáo zhōng cù lòu,cháo cháo jí guǎn qīng jiā。
行见月圆还月缺,乡关犹隔三巴。xíng jiàn yuè yuán hái yuè quē,xiāng guān yóu gé sān bā。
客里形容憔悴,愁看匣里菱花。kè lǐ xíng róng qiáo cuì,chóu kàn xiá lǐ líng huā。

何满子

杨慎

欹枕梦回春晚,倚阑人在天涯。yī zhěn mèng huí chūn wǎn,yǐ lán rén zài tiān yá。
迢递关山千万里,佳期水渺云赊。tiáo dì guān shān qiān wàn lǐ,jiā qī shuǐ miǎo yún shē。
记得罗巾别泪,愁看带雨梨花。jì dé luó jīn bié lèi,chóu kàn dài yǔ lí huā。

何满子

杨慎

韪鴂催成绿雨,鹧鸪啼破红霞。wěi jué cuī chéng lǜ yǔ,zhè gū tí pò hóng xiá。
马上韶华真似梦,恼人春思交加。mǎ shàng sháo huá zhēn shì mèng,nǎo rén chūn sī jiāo jiā。
记得晓妆临镜,愁看映水桃花。jì dé xiǎo zhuāng lín jìng,chóu kàn yìng shuǐ táo huā。

望江南

杨慎

故园好,最忆世耕亭。gù yuán hǎo,zuì yì shì gēng tíng。
樵斧丁丁惊鹳雀,钓丝袅袅立蜻蜓。qiáo fǔ dīng dīng jīng guàn què,diào sī niǎo niǎo lì qīng tíng。
百曲建长瓴。bǎi qū jiàn zhǎng líng。

望江南

杨慎

来往惯,蓬户不教扃。lái wǎng guàn,péng hù bù jiào jiōng。
山屐过时穿嫩藓,野航移处破浮萍。shān jī guò shí chuān nèn xiǎn,yě háng yí chù pò fú píng。
炬火晚荧荧。jù huǒ wǎn yíng yíng。

望江南

杨慎

螺涧底,呜玉漱清泠。luó jiàn dǐ,wū yù shù qīng líng。
千里清风来曲几,一方明月挂疏棂。qiān lǐ qīng fēng lái qū jǐ,yī fāng míng yuè guà shū líng。
欹枕酒初醒。yī zhěn jiǔ chū xǐng。

望江南

杨慎

长夏日,独往亦消停。zhǎng xià rì,dú wǎng yì xiāo tíng。
仙酝一壶倾绿醑,蛮笺十样写黄庭。xiān yùn yī hú qīng lǜ xǔ,mán jiān shí yàng xiě huáng tíng。
落魄尽忘形。luò pò jǐn wàng xíng。

望江南

杨慎

松槛外,鹭渚与凫汀。sōng kǎn wài,lù zhǔ yǔ fú tīng。
茅屋不愁经夜雨,草堂还喜带春星。máo wū bù chóu jīng yè yǔ,cǎo táng hái xǐ dài chūn xīng。
歌咏满林坰。gē yǒng mǎn lín jiōng。

望江南

杨慎

茅屋小,斜枕碧山阿。máo wū xiǎo,xié zhěn bì shān ā。
蕙冷松寒闻夜鹤,藻香萍暖下天鹅。huì lěng sōng hán wén yè hè,zǎo xiāng píng nuǎn xià tiān é。
不羡懒云窝。bù xiàn lǎn yún wō。

望江南

杨慎

霜景霁,何处远钟撞。shuāng jǐng jì,hé chù yuǎn zhōng zhuàng。
扣月渔榔寒轧轧,祈年社鼓夜逢逢。kòu yuè yú láng hán yà yà,qí nián shè gǔ yè féng féng。
幽梦起山窗。yōu mèng qǐ shān chuāng。

望江南

杨慎

登顿处,萝磴几回扪。dēng dùn chù,luó dèng jǐ huí mén。
檐葡林中消永日,松篁影里荫芳尊。yán pú lín zhōng xiāo yǒng rì,sōng huáng yǐng lǐ yīn fāng zūn。
归路已黄昏。guī lù yǐ huáng hūn。