古诗词

望西山

杨慎

望西山,西山迢递庆霄间。wàng xī shān,xī shān tiáo dì qìng xiāo jiān。
峰辉林彩如堪挹,翠壁丹梯若可攀。fēng huī lín cǎi rú kān yì,cuì bì dān tī ruò kě pān。
亦有青乌占紫气。yì yǒu qīng wū zhàn zǐ qì。
还乘白鹤驻红颜。hái chéng bái hè zhù hóng yán。
斗极南陲分王气,天骄北漠控胡关。dòu jí nán chuí fēn wáng qì,tiān jiāo běi mò kòng hú guān。
近接桥陵鼎湖路,太乙勾陈临玉树。jìn jiē qiáo líng dǐng hú lù,tài yǐ gōu chén lín yù shù。
遥瞻双阙对氤氛,葱葱郁郁捧瑞云。yáo zhān shuāng quē duì yīn fēn,cōng cōng yù yù pěng ruì yún。
润接天河起箕尾,根缠维络镇坤文。rùn jiē tiān hé qǐ jī wěi,gēn chán wéi luò zhèn kūn wén。
长安楼阁中天起,峻极相连近天咫。zhǎng ān lóu gé zhōng tiān qǐ,jùn jí xiāng lián jìn tiān zhǐ。
金芙蓉开万井中,罨画屏张三素里。jīn fú róng kāi wàn jǐng zhōng,yǎn huà píng zhāng sān sù lǐ。
龙宫鲸吼晓岚青,凤城鸦宿烟光紫。lóng gōng jīng hǒu xiǎo lán qīng,fèng chéng yā sù yān guāng zǐ。
雪晴琼岳转分明,日映名都一何绮。xuě qíng qióng yuè zhuǎn fēn míng,rì yìng míng dōu yī hé qǐ。
雪晴日映风光和,陌上游人积渐多。xuě qíng rì yìng fēng guāng hé,mò shàng yóu rén jī jiàn duō。
相邀帝女柔桑路,其柰王孙芳草何。xiāng yāo dì nǚ róu sāng lù,qí nài wáng sūn fāng cǎo hé。
静婉香车褰翟茀,嫖姚飞盖拥盘陀。jìng wǎn xiāng chē qiān dí fú,piáo yáo fēi gài yōng pán tuó。
杨柳千条金作线,梨花百叶玉为柯。yáng liǔ qiān tiáo jīn zuò xiàn,lí huā bǎi yè yù wèi kē。
雕俎华筵分内苑,锦场绣野入平坡。diāo zǔ huá yán fēn nèi yuàn,jǐn chǎng xiù yě rù píng pō。
行行国艳皆桃李,处处尘香尽绮罗。xíng xíng guó yàn jiē táo lǐ,chù chù chén xiāng jǐn qǐ luó。
巨灵赑屃应相避,玄囿萧条未许过。jù líng bì xì yīng xiāng bì,xuán yòu xiāo tiáo wèi xǔ guò。
别有青莲千万宇,金榜红墙围净土。bié yǒu qīng lián qiān wàn yǔ,jīn bǎng hóng qiáng wéi jìng tǔ。
锡卓多非汉代名,翚飞各占周原膴。xī zhuó duō fēi hàn dài míng,huī fēi gè zhàn zhōu yuán hū。
横玉行香尽贵人,挥金资福皆豪贾。héng yù xíng xiāng jǐn guì rén,huī jīn zī fú jiē háo jiǎ。
菩提花发六时闲,吉祥风动千铃语。pú tí huā fā liù shí xián,jí xiáng fēng dòng qiān líng yǔ。
海昙仙梵日供张,铢衣宝鬘时歌舞。hǎi tán xiān fàn rì gōng zhāng,zhū yī bǎo mán shí gē wǔ。
望山竟如何,由来逸兴多。wàng shān jìng rú hé,yóu lái yì xīng duō。
朝回长挂笏,休沐想鸣珂。cháo huí zhǎng guà hù,xiū mù xiǎng míng kē。
三月春将谢,未请游山假。sān yuè chūn jiāng xiè,wèi qǐng yóu shān jiǎ。
痼疾在烟霞,俗鞅萦晨夜。gù jí zài yān xiá,sú yāng yíng chén yè。
闲人真遂爱山情,韦曲天西少送迎。xián rén zhēn suì ài shān qíng,wéi qū tiān xī shǎo sòng yíng。
短屐踏莎占土脉,奚囊探韵赋春晴。duǎn jī tà shā zhàn tǔ mài,xī náng tàn yùn fù chūn qíng。
岂似神仙限官府,爱山空作望山行。qǐ shì shén xiān xiàn guān fǔ,ài shān kōng zuò wàng shān xíng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

杨慎

步彻香尘倚画阑。bù chè xiāng chén yǐ huà lán。
丛头合凤尾交鸾。cóng tóu hé fèng wěi jiāo luán。
金莲并蒂月双弯。jīn lián bìng dì yuè shuāng wān。
宋玉东邻芳草软,江淹南浦落花干。sòng yù dōng lín fāng cǎo ruǎn,jiāng yān nán pǔ luò huā gàn。
抱云勾雪近灯看。bào yún gōu xuě jìn dēng kàn。

浣溪沙

杨慎

解唱隋家昔昔盐。jiě chàng suí jiā xī xī yán。
离亭别宴柳毵毵。lí tíng bié yàn liǔ sān sān。
远山颦映翠眉尖。yuǎn shān pín yìng cuì méi jiān。
霅上恰嫌苕子小,江都还笑宝儿憨。zhà shàng qià xián sháo zi xiǎo,jiāng dōu hái xiào bǎo ér hān。
断肠春色在江南。duàn cháng chūn sè zài jiāng nán。

浣溪沙

杨慎

脚上鞋儿血色罗。jiǎo shàng xié ér xuè sè luó。
掌上无力斗弯靴。zhǎng shàng wú lì dòu wān xuē。
月牙新样不争多。yuè yá xīn yàng bù zhēng duō。
芍药栏边穿窈窕,柘枝筵下舞婆娑。sháo yào lán biān chuān yǎo tiǎo,zhè zhī yán xià wǔ pó suō。
芙蓉帐里奈君何。fú róng zhàng lǐ nài jūn hé。

蜀中竹枝词

杨慎

夔州府城白帝西,家家楼阁层层梯。kuí zhōu fǔ chéng bái dì xī,jiā jiā lóu gé céng céng tī。
冬雪下来不到地,春水生时与树齐。dōng xuě xià lái bù dào dì,chūn shuǐ shēng shí yǔ shù qí。

蜀中竹枝词

杨慎

日照峰头紫雾开,雪消江面绿波来。rì zhào fēng tóu zǐ wù kāi,xuě xiāo jiāng miàn lǜ bō lái。
鱼腹浦边晒网去,麝香山上打柴回。yú fù pǔ biān shài wǎng qù,shè xiāng shān shàng dǎ chái huí。

蜀中竹枝词

杨慎

江头秋色换春风,江上枫林青又红。jiāng tóu qiū sè huàn chūn fēng,jiāng shàng fēng lín qīng yòu hóng。
下水上风来往惯,一年长在马船中。xià shuǐ shàng fēng lái wǎng guàn,yī nián zhǎng zài mǎ chuán zhōng。

蜀中竹枝词

杨慎

最高峰顶有人家,冬种蔓菁春采茶。zuì gāo fēng dǐng yǒu rén jiā,dōng zhǒng màn jīng chūn cǎi chá。
长笑江头来往客,冷风寒雨宿天涯。zhǎng xiào jiāng tóu lái wǎng kè,lěng fēng hán yǔ sù tiān yá。

蜀中竹枝词

杨慎

青江白石女郎神,门外往来祈赛频。qīng jiāng bái shí nǚ láng shén,mén wài wǎng lái qí sài pín。
风飐青旗香雨歇,山桂花开瑶草春。fēng zhǎn qīng qí xiāng yǔ xiē,shān guì huā kāi yáo cǎo chūn。

蜀中竹枝词

杨慎

红妆女伴碧江濆,蓪草花簪茜草裙。hóng zhuāng nǚ bàn bì jiāng fén,tōng cǎo huā zān qiàn cǎo qún。
西舍东邻同夜烛,吹笙打鼓赛朝云。xī shě dōng lín tóng yè zhú,chuī shēng dǎ gǔ sài cháo yún。

蜀中竹枝词

杨慎

神女峰前江水深,襄王此地几沉吟。shén nǚ fēng qián jiāng shuǐ shēn,xiāng wáng cǐ dì jǐ chén yín。
?花温玉朝朝态,翠壁丹枫夜夜心。huā wēn yù cháo cháo tài,cuì bì dān fēng yè yè xīn。

蜀中竹枝词

杨慎

上峡舟航风浪多,送郎行去为郎歌。shàng xiá zhōu háng fēng làng duō,sòng láng xíng qù wèi láng gē。
白盐红锦多多载,危石高滩稳稳过。bái yán hóng jǐn duō duō zài,wēi shí gāo tān wěn wěn guò。

蜀中竹枝词

杨慎

无义滩头风浪收,黄云开处见黄牛。wú yì tān tóu fēng làng shōu,huáng yún kāi chù jiàn huáng niú。
白波一道青峰里,听尽猿声是峡州。bái bō yī dào qīng fēng lǐ,tīng jǐn yuán shēng shì xiá zhōu。

杨柳枝·词

杨慎

汉东门外柳新栽,拂晓长堤露眼开。hàn dōng mén wài liǔ xīn zāi,fú xiǎo zhǎng dī lù yǎn kāi。
野老攀条相向语,去年曾被贼烧来。yě lǎo pān tiáo xiāng xiàng yǔ,qù nián céng bèi zéi shāo lái。

杨柳枝·词

杨慎

临水临风漾碧漪,含烟含雾一枝枝。lín shuǐ lín fēng yàng bì yī,hán yān hán wù yī zhī zhī。
战尘收后无离别,又见长条到地时。zhàn chén shōu hòu wú lí bié,yòu jiàn zhǎng tiáo dào dì shí。

一七令·舟中阅唐诗纪事王起李绅张籍令孤楚于白乐天席上各赋一字至七字诗以题为韵遂效其体为花风月雪四首宋人名

杨慎

花。huā。
摛锦,铺霞。chī jǐn,pù xiá。
邀蝶队,聚蜂衙。yāo dié duì,jù fēng yá。
珠璎姹女,宝髻宫娃。zhū yīng chà nǚ,bǎo jì gōng wá。
风前香掩冉,月底影交加。fēng qián xiāng yǎn rǎn,yuè dǐ yǐng jiāo jiā。
绿水名园几蔟,青楼大道千家。lǜ shuǐ míng yuán jǐ cù,qīng lóu dà dào qiān jiā。
谢傅金屏成坐笑,陈朝琼树不须夸。xiè fù jīn píng chéng zuò xiào,chén cháo qióng shù bù xū kuā。