古诗词

和章水部沙坪茶歌

杨慎

玉垒之关宝唐山,丹危翠险不可攀。yù lěi zhī guān bǎo táng shān,dān wēi cuì xiǎn bù kě pān。
上有沙坪寸金地,瑞草之魁生其间。shàng yǒu shā píng cùn jīn dì,ruì cǎo zhī kuí shēng qí jiān。
芳芽春茁金鸦觜,紫笋时抽锦豹斑。fāng yá chūn zhuó jīn yā zī,zǐ sǔn shí chōu jǐn bào bān。
相如凡将名最的,谱之重见毛文锡。xiāng rú fán jiāng míng zuì de,pǔ zhī zhòng jiàn máo wén xī。
洛下卢仝未得尝,吴中陆羽何曾觅。luò xià lú tóng wèi dé cháng,wú zhōng lù yǔ hé céng mì。
逸味盛夸张景阳,白兔楼前锦里傍。yì wèi shèng kuā zhāng jǐng yáng,bái tù lóu qián jǐn lǐ bàng。
贮之玉碗蔷薇水,拟以帝台甘露浆。zhù zhī yù wǎn qiáng wēi shuǐ,nǐ yǐ dì tái gān lù jiāng。
聚龙云,分麝月,苏兰薪桂清芬发。jù lóng yún,fēn shè yuè,sū lán xīn guì qīng fēn fā。
参隅迢递渺天涯,玉食何由献金阙。cān yú tiáo dì miǎo tiān yá,yù shí hé yóu xiàn jīn quē。
君作茶歌如作史,不独品茶兼品士。jūn zuò chá gē rú zuò shǐ,bù dú pǐn chá jiān pǐn shì。
西南侧陋阻明扬,官府神仙多蔽美。xī nán cè lòu zǔ míng yáng,guān fǔ shén xiān duō bì měi。
君不闻夜光明月,投人按剑嗔。jūn bù wén yè guāng míng yuè,tóu rén àn jiàn chēn。
又不闻拥肿蟠木,先容为上珍。yòu bù wén yōng zhǒng pán mù,xiān róng wèi shàng zhēn。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

答马敬臣

杨慎

北阙承恩谴,南荒作旅人。běi quē chéng ēn qiǎn,nán huāng zuò lǚ rén。
可堪同瘴疠,犹自隔音尘。kě kān tóng zhàng lì,yóu zì gé yīn chén。
鹤岭霏烟外,螳川积水滨。hè lǐng fēi yān wài,táng chuān jī shuǐ bīn。
三年不相见,两地各伤神。sān nián bù xiāng jiàn,liǎng dì gè shāng shén。

答马敬臣

杨慎

空宇澄新霁,殊方报早秋。kōng yǔ chéng xīn jì,shū fāng bào zǎo qiū。
凉风天末树,明月海边楼。liáng fēng tiān mò shù,míng yuè hǎi biān lóu。
塞草封归望,湘兰唤别愁。sāi cǎo fēng guī wàng,xiāng lán huàn bié chóu。
来章三复罢,对酒不能酬。lái zhāng sān fù bà,duì jiǔ bù néng chóu。

水边梅影

杨慎

玉宇暧微霄,瑶华擢秀翘。yù yǔ ài wēi xiāo,yáo huá zhuó xiù qiào。
贝宫浮藻景,鱼浪净兰桡。bèi gōng fú zǎo jǐng,yú làng jìng lán ráo。
佩冷汉皋橘,珠明河上萧。pèi lěng hàn gāo jú,zhū míng hé shàng xiāo。
不逢南雪唱,空倚北风谣。bù féng nán xuě chàng,kōng yǐ běi fēng yáo。

梦游感通寺简诸友

杨慎

李白题诗寺,文箫雁韵楼。lǐ bái tí shī sì,wén xiāo yàn yùn lóu。
海光浮树杪,山翠滴床头。hǎi guāng fú shù miǎo,shān cuì dī chuáng tóu。
热想寒泉濯,春曾暖谷游。rè xiǎng hán quán zhuó,chūn céng nuǎn gǔ yóu。
暝钟萝月下,清梦一相求。míng zhōng luó yuè xià,qīng mèng yī xiāng qiú。

次张大理文柔别后见寄韵

杨慎

四牡何时发,双鱼此日将。sì mǔ hé shí fā,shuāng yú cǐ rì jiāng。
别离惊草绿,衰谢感芸黄。bié lí jīng cǎo lǜ,shuāi xiè gǎn yún huáng。
泽畔风霜劲,天涯岁月忙。zé pàn fēng shuāng jìn,tiān yá suì yuè máng。
款襟难借问,濡迹但相望。kuǎn jīn nán jiè wèn,rú jì dàn xiāng wàng。

次张大理文柔别后见寄韵

杨慎

垂老云南戍,逢君海上州。chuí lǎo yún nán shù,féng jūn hǎi shàng zhōu。
桂招非小隐,萍泛是同流。guì zhāo fēi xiǎo yǐn,píng fàn shì tóng liú。
江汉询幽侧,关山慰阻修。jiāng hàn xún yōu cè,guān shān wèi zǔ xiū。
欲酬平子赠,空有畔牢愁。yù chóu píng zi zèng,kōng yǒu pàn láo chóu。

谢杨肃庵都谏惠笔

杨慎

彤管分青琐,琼缄到紫岩。tóng guǎn fēn qīng suǒ,qióng jiān dào zǐ yán。
草玄疲执戟,花梦老江淹。cǎo xuán pí zhí jǐ,huā mèng lǎo jiāng yān。
嶰谷箨龙健,寒宫桂兔尖。xiè gǔ tuò lóng jiàn,hán gōng guì tù jiān。
无因白雪唱,空拟碧云瞻。wú yīn bái xuě chàng,kōng nǐ bì yún zhān。

亭前引水名曰墨池

杨慎

金潭朝洗菊,玉甃暖滋兰。jīn tán cháo xǐ jú,yù zhòu nuǎn zī lán。
何如玄阯水,分作墨池澜。hé rú xuán zhǐ shuǐ,fēn zuò mò chí lán。
烟云生几席,星斗宿阑干。yān yún shēng jǐ xí,xīng dòu sù lán gàn。
问字休携酒,仙家沆瀣寒。wèn zì xiū xié jiǔ,xiān jiā hàng xiè hán。

玫瑰花

杨慎

庭际玫瑰树,含芳当坐隅。tíng jì méi guī shù,hán fāng dāng zuò yú。
春盘红玛瑙,晓帐紫珊瑚。chūn pán hóng mǎ nǎo,xiǎo zhàng zǐ shān hú。
风信翻霞锦,天香缀露珠。fēng xìn fān xiá jǐn,tiān xiāng zhuì lù zhū。
仙壶春酝好,留着醉麻姑。xiān hú chūn yùn hǎo,liú zhe zuì má gū。

竹户

杨慎

竹户少尘埃,浓阴郁不开。zhú hù shǎo chén āi,nóng yīn yù bù kāi。
静闻清露坠,凉送好风来。jìng wén qīng lù zhuì,liáng sòng hǎo fēng lái。
鸟下弹琼粉,虫行篆紫苔。niǎo xià dàn qióng fěn,chóng xíng zhuàn zǐ tái。
无人共欣赏,坐啸独悠哉。wú rén gòng xīn shǎng,zuò xiào dú yōu zāi。

过石桩村访唐河东刺史王仁求碑

杨慎

唐代河东守,周朝圣历时。táng dài hé dōng shǒu,zhōu cháo shèng lì shí。
土花封绿字,石发被金碑。tǔ huā fēng lǜ zì,shí fā bèi jīn bēi。
泣露麟犹卧,嘶风马自悲。qì lù lín yóu wò,sī fēng mǎ zì bēi。
荒原谁过问,郡乘不曾知。huāng yuán shuí guò wèn,jùn chéng bù céng zhī。

过石桩村访唐河东刺史王仁求碑

杨慎

鸣蚁古河东,川原势亦雄。míng yǐ gǔ hé dōng,chuān yuán shì yì xióng。
城荒吊华纳,山远问葱蒙。chéng huāng diào huá nà,shān yuǎn wèn cōng méng。
玉箸埋天禄,银钩剥画虫。yù zhù mái tiān lù,yín gōu bō huà chóng。
闾丘名姓在,乡衮仰清风。lǘ qiū míng xìng zài,xiāng gǔn yǎng qīng fēng。

海篺

杨慎

芳洲隐蘋末,葑埒寄芦中。fāng zhōu yǐn píng mò,fēng liè jì lú zhōng。
上下随春水,东西逐夜风。shàng xià suí chūn shuǐ,dōng xī zhú yè fēng。
浮家还泛宅,断梗复飘蓬。fú jiā hái fàn zhái,duàn gěng fù piāo péng。
感物伤羁思,生涯愧海翁。gǎn wù shāng jī sī,shēng yá kuì hǎi wēng。

出塞

杨慎

烽火照甘泉,刁斗出祁连。fēng huǒ zhào gān quán,diāo dòu chū qí lián。
锦车冲鸟穴,翠毦度鸡田。jǐn chē chōng niǎo xué,cuì ěr dù jī tián。
高柳分斜月,长榆合远天。gāo liǔ fēn xié yuè,zhǎng yú hé yuǎn tiān。
交河冰正结,心断玉门前。jiāo hé bīng zhèng jié,xīn duàn yù mén qián。

咏霜

杨慎

天驷粲寒芒,青腰骋素妆。tiān sì càn hán máng,qīng yāo chěng sù zhuāng。
珠帘银蒜白,金井碧梧黄。zhū lián yín suàn bái,jīn jǐng bì wú huáng。
汉署宵钟彻,胡庭晓角长。hàn shǔ xiāo zhōng chè,hú tíng xiǎo jiǎo zhǎng。
礼貂无暖色,坐待烛龙光。lǐ diāo wú nuǎn sè,zuò dài zhú lóng guāng。