古诗词

和章水部沙坪茶歌

杨慎

玉垒之关宝唐山,丹危翠险不可攀。yù lěi zhī guān bǎo táng shān,dān wēi cuì xiǎn bù kě pān。
上有沙坪寸金地,瑞草之魁生其间。shàng yǒu shā píng cùn jīn dì,ruì cǎo zhī kuí shēng qí jiān。
芳芽春茁金鸦觜,紫笋时抽锦豹斑。fāng yá chūn zhuó jīn yā zī,zǐ sǔn shí chōu jǐn bào bān。
相如凡将名最的,谱之重见毛文锡。xiāng rú fán jiāng míng zuì de,pǔ zhī zhòng jiàn máo wén xī。
洛下卢仝未得尝,吴中陆羽何曾觅。luò xià lú tóng wèi dé cháng,wú zhōng lù yǔ hé céng mì。
逸味盛夸张景阳,白兔楼前锦里傍。yì wèi shèng kuā zhāng jǐng yáng,bái tù lóu qián jǐn lǐ bàng。
贮之玉碗蔷薇水,拟以帝台甘露浆。zhù zhī yù wǎn qiáng wēi shuǐ,nǐ yǐ dì tái gān lù jiāng。
聚龙云,分麝月,苏兰薪桂清芬发。jù lóng yún,fēn shè yuè,sū lán xīn guì qīng fēn fā。
参隅迢递渺天涯,玉食何由献金阙。cān yú tiáo dì miǎo tiān yá,yù shí hé yóu xiàn jīn quē。
君作茶歌如作史,不独品茶兼品士。jūn zuò chá gē rú zuò shǐ,bù dú pǐn chá jiān pǐn shì。
西南侧陋阻明扬,官府神仙多蔽美。xī nán cè lòu zǔ míng yáng,guān fǔ shén xiān duō bì měi。
君不闻夜光明月,投人按剑嗔。jūn bù wén yè guāng míng yuè,tóu rén àn jiàn chēn。
又不闻拥肿蟠木,先容为上珍。yòu bù wén yōng zhǒng pán mù,xiān róng wèi shàng zhēn。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

泛舟昆江

杨慎

杜若洲边露气香,更无人语有鸣榔。dù ruò zhōu biān lù qì xiāng,gèng wú rén yǔ yǒu míng láng。
澄潭倒影天涵水,翻觉星辰在下方。chéng tán dào yǐng tiān hán shuǐ,fān jué xīng chén zài xià fāng。

赋得刘郎浦送人

杨慎

吴蜀成婚此水傍,至今江浦号刘郎。wú shǔ chéng hūn cǐ shuǐ bàng,zhì jīn jiāng pǔ hào liú láng。
停桡送客休嘲咏,不是朝云惑楚王。tíng ráo sòng kè xiū cháo yǒng,bù shì cháo yún huò chǔ wáng。

闻笛

杨慎

江楼寒笛起春声,蜀客扁舟万里行。jiāng lóu hán dí qǐ chūn shēng,shǔ kè biǎn zhōu wàn lǐ xíng。
吹尽落梅还折柳,新春残腊正关情。chuī jǐn luò méi hái zhé liǔ,xīn chūn cán là zhèng guān qíng。

渡黄河

杨慎

河上人家杏子花,河边人唱浪陶沙。hé shàng rén jiā xìng zi huā,hé biān rén chàng làng táo shā。
草薰风暖春将半,若亇行人不忆家。cǎo xūn fēng nuǎn chūn jiāng bàn,ruò ma xíng rén bù yì jiā。

渡黄河

杨慎

广武城边河水黄,沿河百里尽沙冈。guǎng wǔ chéng biān hé shuǐ huáng,yán hé bǎi lǐ jǐn shā gāng。
麦苗短短榆钱小,愁听居人说岁荒。mài miáo duǎn duǎn yú qián xiǎo,chóu tīng jū rén shuō suì huāng。

沐五华送鸡㙡

杨慎

海上天风吹玉芝,樵童睡熟不曾知。hǎi shàng tiān fēng chuī yù zhī,qiáo tóng shuì shú bù céng zhī。
仙翁住近华阳洞,分得琼英一两枝。xiān wēng zhù jìn huá yáng dòng,fēn dé qióng yīng yī liǎng zhī。

三阁词

杨慎

桃根桃叶斗春葩,《水调》河传穆护砂。táo gēn táo yè dòu chūn pā,shuǐ diào hé chuán mù hù shā。
无限江南新乐府,君王独赏《后庭花》。wú xiàn jiāng nán xīn lè fǔ,jūn wáng dú shǎng hòu tíng huā。

三阁词

杨慎

夜签声断灿朝霞,翡翠三千拥丽华。yè qiān shēng duàn càn cháo xiá,fěi cuì sān qiān yōng lì huá。
舞罢前溪明月下,白门杨柳起藏鸦。wǔ bà qián xī míng yuè xià,bái mén yáng liǔ qǐ cáng yā。

自江川之澄江赠王钝庵廷表并柬董西泉云汉三首

杨慎

通海江川湖水清,与君连日镜中行。tōng hǎi jiāng chuān hú shuǐ qīng,yǔ jūn lián rì jìng zhōng xíng。
孤山一点冲烟小,何羡霞摽挂赤城。gū shān yī diǎn chōng yān xiǎo,hé xiàn xiá biāo guà chì chéng。

自江川之澄江赠王钝庵廷表并柬董西泉云汉三首

杨慎

澄江色似碧醍醐,万顷烟波际绿芜。chéng jiāng sè shì bì tí hú,wàn qǐng yān bō jì lǜ wú。
只少楼台相掩映,天然图画胜西湖。zhǐ shǎo lóu tái xiāng yǎn yìng,tiān rán tú huà shèng xī hú。

自江川之澄江赠王钝庵廷表并柬董西泉云汉三首

杨慎

海螫江蟹四时供,水蓼山花月月红。hǎi shì jiāng xiè sì shí gōng,shuǐ liǎo shān huā yuè yuè hóng。
自是人生不行乐,莼鲈何必羡江东。zì shì rén shēng bù xíng lè,chún lú hé bì xiàn jiāng dōng。

贵竹杂咏

杨慎

林云菁雾不分天,清露常如雨线穿。lín yún jīng wù bù fēn tiān,qīng lù cháng rú yǔ xiàn chuān。
百里迥无烟火接,依稀犹似燧人前。bǎi lǐ jiǒng wú yān huǒ jiē,yī xī yóu shì suì rén qián。

贵竹杂咏

杨慎

绮缯缠髻作雕题,铁距穿鞋学马蹄。qǐ zēng chán jì zuò diāo tí,tiě jù chuān xié xué mǎ tí。
清晓樵斤探虎穴,黄昏汲瓮下猿梯。qīng xiǎo qiáo jīn tàn hǔ xué,huáng hūn jí wèng xià yuán tī。

贵竹杂咏

杨慎

铜鼓声中夜赛神,敲钗击钏斗金银。tóng gǔ shēng zhōng yè sài shén,qiāo chāi jī chuàn dòu jīn yín。
煚郎起舞姎徒唱,恼杀长征久戍人。jiǒng láng qǐ wǔ yāng tú chàng,nǎo shā zhǎng zhēng jiǔ shù rén。

贵竹杂咏

杨慎

保甸坡前不可留,盘江渡头惟一舟。bǎo diān pō qián bù kě liú,pán jiāng dù tóu wéi yī zhōu。
驱鼋役鹊无奇术,谁是寻源博望侯。qū yuán yì què wú qí shù,shuí shì xún yuán bó wàng hóu。