古诗词

画草虫为黄月坡赋

杨慎

天下几人画草虫,吴兴公子痴孙隆。tiān xià jǐ rén huà cǎo chóng,wú xīng gōng zi chī sūn lóng。
冰缣雪练鸣趯趯,丹屏绣几飞薨薨。bīng jiān xuě liàn míng tì tì,dān píng xiù jǐ fēi hōng hōng。
渔父蜻蜓爱钓缕,美人蟋蟀嫌雕笼。yú fù qīng tíng ài diào lǚ,měi rén xī shuài xián diāo lóng。
百种生意何融融,夷羊非羊鸿非鸿。bǎi zhǒng shēng yì hé róng róng,yí yáng fēi yáng hóng fēi hóng。
长卿带晚翠,简子矜秋红。zhǎng qīng dài wǎn cuì,jiǎn zi jīn qiū hóng。
王孙西游归未得,清江碧草烟蒙蒙。wáng sūn xī yóu guī wèi dé,qīng jiāng bì cǎo yān méng méng。
忆昔曹不兴,点蝇惑?翁。yì xī cáo bù xīng,diǎn yíng huò wēng。
滕王扫蛱蝶,摹榻喧唐宫。téng wáng sǎo jiá dié,mó tà xuān táng gōng。
宋家道君入能品,鸾标鼊轴沉毡穹。sòng jiā dào jūn rù néng pǐn,luán biāo bì zhóu chén zhān qióng。
古来好手竟寂寞,老痴江东洒绝迹。gǔ lái hǎo shǒu jìng jì mò,lǎo chī jiāng dōng sǎ jué jì。
君不见醯鸡发覆天梦梦,蠓飞硙雨春飞风。jūn bù jiàn xī jī fā fù tiān mèng mèng,měng fēi wéi yǔ chūn fēi fēng。
小痴大黠应物理,孙痴非痴乃其聪。xiǎo chī dà xiá yīng wù lǐ,sūn chī fēi chī nǎi qí cōng。
痴翁之死谁继出,西川曹狂称最工。chī wēng zhī sǐ shuí jì chū,xī chuān cáo kuáng chēng zuì gōng。
痴狂乃有两绝蓻,爚耀滇南与江东。chī kuáng nǎi yǒu liǎng jué zí,yuè yào diān nán yǔ jiāng dōng。
朅来曹狂数相见,吮毫蠲纸惊飞蓬。qiè lái cáo kuáng shù xiāng jiàn,shǔn háo juān zhǐ jīng fēi péng。
月坡仙人好奇者,赏鉴自与山谷通。yuè pō xiān rén hǎo qí zhě,shǎng jiàn zì yǔ shān gǔ tōng。
凤嬉亭前月瞳瞳,更仆不知寒漏终。fèng xī tíng qián yuè tóng tóng,gèng pū bù zhī hán lòu zhōng。
铜盘烧蜡春如烘,悬图索赋何匆匆。tóng pán shāo là chūn rú hōng,xuán tú suǒ fù hé cōng cōng。
蚊脚细字盈方空,酒酣操觚持似公,雕刻自愧吾家雄。wén jiǎo xì zì yíng fāng kōng,jiǔ hān cāo gū chí shì gōng,diāo kè zì kuì wú jiā xióng。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

天净沙·题画惜花春早起

杨慎

良宵一刻千金。liáng xiāo yī kè qiān jīn。
水晶宫里沉沉。shuǐ jīng gōng lǐ chén chén。
月姊休教妒影。yuè zǐ xiū jiào dù yǐng。
离情别恨。lí qíng bié hèn。
人间天上同心。rén jiān tiān shàng tóng xīn。

天净沙·题画惜花春早起

杨慎

桂花影里金波。guì huā yǐng lǐ jīn bō。
瑶池倒映银河。yáo chí dào yìng yín hé。
玉臂清辉无那。yù bì qīng huī wú nà。
纤纤摊破。xiān xiān tān pò。
分明掌上嫦娥。fēn míng zhǎng shàng cháng é。

天净沙·题画惜花春早起

杨慎

晓风香露楼台。xiǎo fēng xiāng lù lóu tái。
长红小白齐开。zhǎng hóng xiǎo bái qí kāi。
笑整鲛绡双带。xiào zhěng jiāo xiāo shuāng dài。
拈来慵戴。niān lái yōng dài。
满怀蜂蝶争来。mǎn huái fēng dié zhēng lái。

瑞鹧鸪·集句咏巫山高

杨慎

望中孤鸟入销沈。wàng zhōng gū niǎo rù xiāo shěn。
宿处津亭枫树林。sù chù jīn tíng fēng shù lín。
江草江花岂终极,巫山巫峡气萧森。jiāng cǎo jiāng huā qǐ zhōng jí,wū shān wū xiá qì xiāo sēn。
为云为雨襄王梦,愁水愁风商妇心。wèi yún wèi yǔ xiāng wáng mèng,chóu shuǐ chóu fēng shāng fù xīn。
客去客来天地老,无朝无暮有猿吟。kè qù kè lái tiān dì lǎo,wú cháo wú mù yǒu yuán yín。

浣溪沙·雪中,萧东淳自安宁至,二姬自滇来,小饮成醉

杨慎

雪里佳人特地来。xuě lǐ jiā rén tè dì lái。
红裙翠袖小弓鞋。hóng qún cuì xiù xiǎo gōng xié。
杨花飞处牡丹开。yáng huā fēi chù mǔ dān kāi。
佛氏解为银世界,仙家幻作玉楼台。fú shì jiě wèi yín shì jiè,xiān jiā huàn zuò yù lóu tái。
王猷访戴棹休回。wáng yóu fǎng dài zhào xiū huí。

鹧鸪天·高峣岸梅,句用鸟兽字

杨慎

鱼尾红霞海影摇。yú wěi hóng xiá hǎi yǐng yáo。
碧鸡腊信上梅梢。bì jī là xìn shàng méi shāo。
涂黄巧学蜂腰细,匀粉俄惊蝶翅飘。tú huáng qiǎo xué fēng yāo xì,yún fěn é jīng dié chì piāo。
龙竹瘦,鹤松翘。lóng zhú shòu,hè sōng qiào。
相和兰麝绮香销。xiāng hé lán shè qǐ xiāng xiāo。
龟城春色添乡梦,想见枝头绿凤么。guī chéng chūn sè tiān xiāng mèng,xiǎng jiàn zhī tóu lǜ fèng me。

临江仙·四会柬亩

杨慎

高宴诸侯张乐地,锦堂华烛蟠烟。gāo yàn zhū hóu zhāng lè dì,jǐn táng huá zhú pán yān。
当筵歌舞假婵娟。dāng yán gē wǔ jiǎ chán juān。
病吟终少味,老醉不成颠。bìng yín zhōng shǎo wèi,lǎo zuì bù chéng diān。
高隐无言应念我,白头奔走山川。gāo yǐn wú yán yīng niàn wǒ,bái tóu bēn zǒu shān chuān。
熏梅染柳又催年。xūn méi rǎn liǔ yòu cuī nián。
人归落雁后,思发在花前。rén guī luò yàn hòu,sī fā zài huā qián。

定风波·沾益冬至

杨慎

客中冬至夜偏长。kè zhōng dōng zhì yè piān zhǎng。
寒炉坐拥待晨光。hán lú zuò yōng dài chén guāng。
心似死灰飞不起。xīn shì sǐ huī fēi bù qǐ。
愁里。chóu lǐ。
路迷心折望吾乡。lù mí xīn zhé wàng wú xiāng。
玉几由来天北极。yù jǐ yóu lái tiān běi jí。
曾直。céng zhí。
五更三点入鹓行。wǔ gèng sān diǎn rù yuān xíng。
何事白头犹道路。hé shì bái tóu yóu dào lù。
谁诉。shuí sù。
天高难问只苍苍。tiān gāo nán wèn zhǐ cāng cāng。

鹧鸪天·斗山陂遇雪

杨慎

去岁渝州赏雪时。qù suì yú zhōu shǎng xuě shí。
桂舟兰楫泛清漪。guì zhōu lán jí fàn qīng yī。
握松旧令传琼腕,冠柳新词侑锦卮。wò sōng jiù lìng chuán qióng wàn,guān liǔ xīn cí yòu jǐn zhī。
香遍满,夜何其。xiāng biàn mǎn,yè hé qí。
三更醉舞赛西施。sān gèng zuì wǔ sài xī shī。
岂知饥走荒山道,百结鹑衣履冻澌。qǐ zhī jī zǒu huāng shān dào,bǎi jié chún yī lǚ dòng sī。

南乡子

杨慎

晴虺索春饶。qíng huī suǒ chūn ráo。
垂柳长亭学舞腰。chuí liǔ zhǎng tíng xué wǔ yāo。
昨夜惊鸿还入梦,妖娆。zuó yè jīng hóng hái rù mèng,yāo ráo。
已隔扬州念四桥。yǐ gé yáng zhōu niàn sì qiáo。
濯锦露花朝。zhuó jǐn lù huā cháo。
曾泛兰舟拾翠翘。céng fàn lán zhōu shí cuì qiào。
云散风流何处觅,难描。yún sàn fēng liú hé chù mì,nán miáo。
浅黛遥山雪半消。qiǎn dài yáo shān xuě bàn xiāo。

浣溪沙

杨慎

远道明朝万壑冰。yuǎn dào míng cháo wàn hè bīng。
华堂今夕九枝灯。huá táng jīn xī jiǔ zhī dēng。
娇歌姹管醉难胜。jiāo gē chà guǎn zuì nán shèng。
幻玉风流南北院,飞琼仙梦短长亭。huàn yù fēng liú nán běi yuàn,fēi qióng xiān mèng duǎn zhǎng tíng。
青楼回首十三层。qīng lóu huí shǒu shí sān céng。

唐多令·中秋与夺客泛舟

杨慎

飞镜露云头。fēi jìng lù yún tóu。
金波水面浮。jīn bō shuǐ miàn fú。
水晶宫、今夜中秋。shuǐ jīng gōng jīn yè zhōng qiū。
唤取官奴吹玉笛,香雾湿,锦云留。huàn qǔ guān nú chuī yù dí,xiāng wù shī,jǐn yún liú。
二客亦风流。èr kè yì fēng liú。
螂川泛小舟。láng chuān fàn xiǎo zhōu。
问何如、赤壁黄州。wèn hé rú chì bì huáng zhōu。
坡老有灵应鼓掌,天地寄浮蝣。pō lǎo yǒu líng yīng gǔ zhǎng,tiān dì jì fú yóu。

阙调名中秋夜小酌即席示二弟小词二首

杨慎

江树无烟。jiāng shù wú yān。
清辉寒影在中天。qīng huī hán yǐng zài zhōng tiān。
谢池家宴,休教辜负今夜十分圆。xiè chí jiā yàn,xiū jiào gū fù jīn yè shí fēn yuán。
一樽相对静娟娟。yī zūn xiāng duì jìng juān juān。
分得金波漾酒船。fēn dé jīn bō yàng jiǔ chuán。
更阑酒尽不成眠。gèng lán jiǔ jǐn bù chéng mián。
一枝仙桂,好事说明年。yī zhī xiān guì,hǎo shì shuō míng nián。

阙调名中秋夜小酌即席示二弟小词二首

杨慎

月照三更。yuè zhào sān gèng。
鹊绕南枝雁亦惊。què rào nán zhī yàn yì jīng。
庾楼高兴,休教辜负今夜十分明。yǔ lóu gāo xīng,xiū jiào gū fù jīn yè shí fēn míng。
凄清何处管弦声。qī qīng hé chù guǎn xián shēng。
仿佛燕台紫陌行。fǎng fú yàn tái zǐ mò xíng。
便从今夕话离情。biàn cóng jīn xī huà lí qíng。
明年此景,又隔凤凰城。míng nián cǐ jǐng,yòu gé fèng huáng chéng。

黑漆弩谢曾少岷题扇

杨慎

梁尘飞绕停教住。liáng chén fēi rào tíng jiào zhù。
有哲匠坐上原父。yǒu zhé jiàng zuò shàng yuán fù。
早梅时、新月弯弓,喜见遥天收雨。zǎo méi shí xīn yuè wān gōng,xǐ jiàn yáo tiān shōu yǔ。
尉迟杯、满酌休辞,半臂急催忙去。wèi chí bēi mǎn zhuó xiū cí,bàn bì jí cuī máng qù。
写蒲葵,一字千金,付阿买、珍藏好处。xiě pú kuí,yī zì qiān jīn,fù ā mǎi zhēn cáng hǎo chù。