古诗词

题唐人闺秀慰帛图

杨慎

碧梧叶落红闺晚,玫砧敲月催金剪。bì wú yè luò hóng guī wǎn,méi zhēn qiāo yuè cuī jīn jiǎn。
重重海帘银蒜垂,曲曲山屏皂罗展。zhòng zhòng hǎi lián yín suàn chuí,qū qū shān píng zào luó zhǎn。
广储悬月月初临,缇幕染霜霜已深。guǎng chǔ xuán yuè yuè chū lín,tí mù rǎn shuāng shuāng yǐ shēn。
禁㾕铢衣围夜玉,嵯峨宝髻辟寒金。jìn shěn zhū yī wéi yè yù,cuó é bǎo jì pì hán jīn。
云毋箱开同心锁,钴鉧香浮九微火。yún wú xiāng kāi tóng xīn suǒ,gǔ mǔ xiāng fú jiǔ wēi huǒ。
秦篝齐缕斗纷华,蜀锦吴绫分婀娜。qín gōu qí lǚ dòu fēn huá,shǔ jǐn wú líng fēn ē nà。
熨帛由缯忆远行,遥遥夜夜不胜情。yùn bó yóu zēng yì yuǎn xíng,yáo yáo yè yè bù shèng qíng。
百层妾住垂花坞,万里君居碎叶城。bǎi céng qiè zhù chuí huā wù,wàn lǐ jūn jū suì yè chéng。
垂花碎叶音尘隔,春去秋耒感行迹。chuí huā suì yè yīn chén gé,chūn qù qiū lěi gǎn xíng jì。
深闺心断结蚕书,绝塞眼穿无雁帛。shēn guī xīn duàn jié cán shū,jué sāi yǎn chuān wú yàn bó。
明烛兰膏照独眠,蛾眉曼㫽为谁妍。míng zhú lán gāo zhào dú mián,é méi màn lù wèi shuí yán。
试看裴羽相思夕,何似徐吾共绩年。shì kàn péi yǔ xiāng sī xī,hé shì xú wú gòng jì nián。
杨慎

杨慎

杨慎(1488~1559)明代文学家,明代三大才子之首。字用修,号升庵,后因流放滇南,故自称博南山人、金马碧鸡老兵。杨廷和之子,汉族,四川新都(今成都市新都区)人,祖籍庐陵。正德六年状元,官翰林院修撰,豫修武宗实录。武宗微行出居庸关,上疏抗谏。世宗继位,任经筵讲官。嘉靖三年,因“大礼议”受廷杖,谪戍终老于云南永昌卫。终明一世记诵之博,著述之富,慎可推为第一。其诗虽不专主盛唐,仍有拟右倾向。贬谪以后,特多感愤。又能文、词及散曲,论古考证之作范围颇广。著作达百余种。后人辑为《升庵集》。 杨慎的作品>>

猜您喜欢

戊申高峣中秋风雨

杨慎

人家一片海心浮,仿佛楼台似十洲。rén jiā yī piàn hǎi xīn fú,fǎng fú lóu tái shì shí zhōu。
不用梯云取明月,水晶宫里度中秋。bù yòng tī yún qǔ míng yuè,shuǐ jīng gōng lǐ dù zhōng qiū。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

风袅芭蕉羽扇斜,云峰苔壁对檐牙。fēng niǎo bā jiāo yǔ shàn xié,yún fēng tái bì duì yán yá。
满城连日黄梅雨,开遍金钗石斛花。mǎn chéng lián rì huáng méi yǔ,kāi biàn jīn chāi shí hú huā。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

簟纹如水帐如烟,凉气先秋到枕边。diàn wén rú shuǐ zhàng rú yān,liáng qì xiān qiū dào zhěn biān。
蚊脚蝇头迹如扫,右军嬴得静佳眠。wén jiǎo yíng tóu jì rú sǎo,yòu jūn yíng dé jìng jiā mián。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

青山绕屋水周堂,枕底潺湲梦里凉。qīng shān rào wū shuǐ zhōu táng,zhěn dǐ chán yuán mèng lǐ liáng。
阶下濯缨怜孺子,吾庐应即是沧浪。jiē xià zhuó yīng lián rú zi,wú lú yīng jí shì cāng làng。

雨中漫兴柬泓山中溪洱皋

杨慎

雨声萧寺喜留宾,窗竹檐花更可人。yǔ shēng xiāo sì xǐ liú bīn,chuāng zhú yán huā gèng kě rén。
莫道相如徒四壁,壶中犹有锦江春。mò dào xiāng rú tú sì bì,hú zhōng yóu yǒu jǐn jiāng chūn。

题渔娃图

杨慎

碧玉声沉?井边,绿珠魂断舞楼前。bì yù shēng chén jǐng biān,lǜ zhū hún duàn wǔ lóu qián。
风流毕竟输渔父,醉拥渔娃尽日眠。fēng liú bì jìng shū yú fù,zuì yōng yú wá jǐn rì mián。

峡中

杨慎

峡里青山梦里过,晓来春比夜来多。xiá lǐ qīng shān mèng lǐ guò,xiǎo lái chūn bǐ yè lái duō。
开蓬试看江头路,树树残梅照绿波。kāi péng shì kàn jiāng tóu lù,shù shù cán méi zhào lǜ bō。

望中条

杨慎

征马长鸣向北风,崤关回首暮天东。zhēng mǎ zhǎng míng xiàng běi fēng,xiáo guān huí shǒu mù tiān dōng。
太行过尽中条出,一路青山白雪中。tài xíng guò jǐn zhōng tiáo chū,yī lù qīng shān bái xuě zhōng。

狼山凯歌

杨慎

狼山原上阵如云,孟渎河边早策勋。láng shān yuán shàng zhèn rú yún,mèng dú hé biān zǎo cè xūn。
水弩解清川后浪,天戈能驻鲁阳曛。shuǐ nǔ jiě qīng chuān hòu làng,tiān gē néng zhù lǔ yáng xūn。

狼山凯歌

杨慎

旧统边军赤水犀,新封京观是鲸鲵。jiù tǒng biān jūn chì shuǐ xī,xīn fēng jīng guān shì jīng ní。
文昌奏入中黄霁,武库兵收太白低。wén chāng zòu rù zhōng huáng jì,wǔ kù bīng shōu tài bái dī。

狼山凯歌

杨慎

按辔收兵枫树林,绝流飞渡早传音。àn pèi shōu bīng fēng shù lín,jué liú fēi dù zǎo chuán yīn。
风前鹢退吴山静,月下龙吟江水深。fēng qián yì tuì wú shān jìng,yuè xià lóng yín jiāng shuǐ shēn。

狼山凯歌

杨慎

关山新月照鸣茄,河朔清霜淬剑花。guān shān xīn yuè zhào míng jiā,hé shuò qīng shuāng cuì jiàn huā。
塞上征夫犹万里,北京归路敢言赊。sāi shàng zhēng fū yóu wàn lǐ,běi jīng guī lù gǎn yán shē。

狼山凯歌

杨慎

玄草清霜饱紫骝,雕戈画戟拥清油。xuán cǎo qīng shuāng bǎo zǐ liú,diāo gē huà jǐ yōng qīng yóu。
归来始识从军乐,痛定翻思在贼愁。guī lái shǐ shí cóng jūn lè,tòng dìng fān sī zài zéi chóu。

狼山凯歌

杨慎

嫖姚身健骕骦肥,立近天家日月旗。piáo yáo shēn jiàn sù shuāng féi,lì jìn tiān jiā rì yuè qí。
忽报内庭传圣旨,挂红分队出黄扉。hū bào nèi tíng chuán shèng zhǐ,guà hóng fēn duì chū huáng fēi。

狼山凯歌

杨慎

鹭鼓声中晓日暾,貔貅初散凤皇门。lù gǔ shēng zhōng xiǎo rì tūn,pí xiū chū sàn fèng huáng mén。
才从魏阙瞻中扆,便傀容台饮上尊。cái cóng wèi quē zhān zhōng yǐ,biàn guī róng tái yǐn shàng zūn。