古诗词

王明君

王邦畿

金殿月出白日匿,兽香啮断鸾雏泣。jīn diàn yuè chū bái rì nì,shòu xiāng niè duàn luán chú qì。
祖龙痛饮老鼋沥,赤气腾腾水不湿。zǔ lóng tòng yǐn lǎo yuán lì,chì qì téng téng shuǐ bù shī。
谁家有女不嫁人,汉宫减损兰蕙春。shuí jiā yǒu nǚ bù jià rén,hàn gōng jiǎn sǔn lán huì chūn。
妖虹凝结蛾眉颦,画屏冷落如冻云。yāo hóng níng jié é méi pín,huà píng lěng luò rú dòng yún。
红颜不识天子面,愿嫁单于诣便殿。hóng yán bù shí tiān zi miàn,yuàn jià dān yú yì biàn diàn。
靓妆亭亭却团扇,丹青要使人人见。jìng zhuāng tíng tíng què tuán shàn,dān qīng yào shǐ rén rén jiàn。
翡翠电闪绣栊开,银筝枨枨临高台。fěi cuì diàn shǎn xiù lóng kāi,yín zhēng chéng chéng lín gāo tái。
凤凰叫笑何时回,吴蚕蜀桐徒夜哀。fèng huáng jiào xiào hé shí huí,wú cán shǔ tóng tú yè āi。
毛生喑哑面目黑,短项瘦倚寒驴立。máo shēng yīn yǎ miàn mù hēi,duǎn xiàng shòu yǐ hán lǘ lì。
锦光镜影排云日,始詈黄金贱于笠。jǐn guāng jìng yǐng pái yún rì,shǐ lì huáng jīn jiàn yú lì。
北风如刀刮面寒,桃花血渍琵琶瘢。běi fēng rú dāo guā miàn hán,táo huā xuè zì pí pá bān。
欲弹不弹声阑漫,黄沙浩浩碧草乾。yù dàn bù dàn shēng lán màn,huáng shā hào hào bì cǎo qián。
红旗翻翻赤毳索,马蹄踏踏乐音窄。hóng qí fān fān chì cuì suǒ,mǎ tí tà tà lè yīn zhǎi。
蓦地一声吓魂魄,众中突出乘龙客。mò dì yī shēng xià hún pò,zhòng zhōng tū chū chéng lóng kè。

王邦畿

明末清初广东番禺人。王隼父。明末副贡。隐居罗浮。以诗名。有《耳鸣集》。 王邦畿的作品>>

猜您喜欢

客夕

王邦畿

荒草茫茫大地风,野花犹发破垣东。huāng cǎo máng máng dà dì fēng,yě huā yóu fā pò yuán dōng。
前山日落归何处,寒雨疏灯客梦中。qián shān rì luò guī hé chù,hán yǔ shū dēng kè mèng zhōng。

题画寄曾炜

王邦畿

小春古木缀寒青,石涧无人霜露零。xiǎo chūn gǔ mù zhuì hán qīng,shí jiàn wú rén shuāng lù líng。
世事感怀生白发,迟君明月向孤亭。shì shì gǎn huái shēng bái fā,chí jūn míng yuè xiàng gū tíng。

当路索近草赋此答之

王邦畿

莺啼燕语一时新,杨柳闲庭懒记春。yīng tí yàn yǔ yī shí xīn,yáng liǔ xián tíng lǎn jì chūn。
贫贱姓名犹自厌,那堪吟咏更呈人。pín jiàn xìng míng yóu zì yàn,nà kān yín yǒng gèng chéng rén。

西施咏

王邦畿

颦里西施貌若仙,吴王宫里斗婵娟。pín lǐ xī shī mào ruò xiān,wú wáng gōng lǐ dòu chán juān。
三千粉黛承恩重,又上西湖范蠡船。sān qiān fěn dài chéng ēn zhòng,yòu shàng xī hú fàn lí chuán。

即事

王邦畿

日长习静无他事,避暑诃林塔殿中。rì zhǎng xí jìng wú tā shì,bì shǔ hē lín tǎ diàn zhōng。
多谢老僧新惠席,铺开南地恰当风。duō xiè lǎo sēng xīn huì xí,pù kāi nán dì qià dāng fēng。

送人游西湖

王邦畿

欲往西湖未暇身,风光辜负少年春。yù wǎng xī hú wèi xiá shēn,fēng guāng gū fù shǎo nián chūn。
三城渡口梅花发,两眼睁睁只送人。sān chéng dù kǒu méi huā fā,liǎng yǎn zhēng zhēng zhǐ sòng rén。

五日

王邦畿

万事无如一醉乡,溪边流水石蒲香。wàn shì wú rú yī zuì xiāng,xī biān liú shuǐ shí pú xiāng。
芙蓉此夕花应发,莫向桥西吊楚裳。fú róng cǐ xī huā yīng fā,mò xiàng qiáo xī diào chǔ shang。

赠张穆之

王邦畿

忼慷肝肠面血红,硬须如铁向西风。kāng kāng gān cháng miàn xuè hóng,yìng xū rú tiě xiàng xī fēng。
莫愁五十无知己,壮气犹存骏马中。mò chóu wǔ shí wú zhī jǐ,zhuàng qì yóu cún jùn mǎ zhōng。

赠张穆之

王邦畿

廿载文章动汉京,黄金如土不留情。niàn zài wén zhāng dòng hàn jīng,huáng jīn rú tǔ bù liú qíng。
名山游尽逢僧语,半偈常参气渐平。míng shān yóu jǐn féng sēng yǔ,bàn jì cháng cān qì jiàn píng。

题美人图

王邦畿

闲情悯默坐方兴,懒臂斜申唤不应。xián qíng mǐn mò zuò fāng xīng,lǎn bì xié shēn huàn bù yīng。
恰似当年初会著,终宵无语只心承。qià shì dāng nián chū huì zhù,zhōng xiāo wú yǔ zhǐ xīn chéng。

有赠

王邦畿

十五谁家窈窕娘,春风闻得麝香香。shí wǔ shuí jiā yǎo tiǎo niáng,chūn fēng wén dé shè xiāng xiāng。
盻予一盻全无语,笑倚人肩若不妨。xì yǔ yī xì quán wú yǔ,xiào yǐ rén jiān ruò bù fáng。

题画呈梁观

王邦畿

大暑当时局蹐居,故人持画索新书。dà shǔ dāng shí jú jí jū,gù rén chí huà suǒ xīn shū。
溪边最爱个亭子,置我其中便自如。xī biān zuì ài gè tíng zi,zhì wǒ qí zhōng biàn zì rú。

咏秋海棠

王邦畿

琼楼仙子赐金冠,贝锦霞披列上官。qióng lóu xiān zi cì jīn guān,bèi jǐn xiá pī liè shàng guān。
昨夜玉皇巡幸处,东风南国最先观。zuó yè yù huáng xún xìng chù,dōng fēng nán guó zuì xiān guān。

铁冠图

王邦畿

国破家亡泪未干,铁冠图演可谁看。guó pò jiā wáng lèi wèi gàn,tiě guān tú yǎn kě shuí kàn。
杜鹃声在前山树,细雨如丝春气寒。dù juān shēng zài qián shān shù,xì yǔ rú sī chūn qì hán。

朱鹭

王邦畿

朱鹭,鹭而朱。zhū lù,lù ér zhū。
匪路,路诸。fěi lù,lù zhū。
鹭于飞,世之仪。lù yú fēi,shì zhī yí。
鹭集鼓,威九土。lù jí gǔ,wēi jiǔ tǔ。
鹭不之,予朱鹭。lù bù zhī,yǔ zhū lù。
路朱,独何欤。lù zhū,dú hé yú。