古诗词

陶氏三节妇诗

刘崧

往年兵入台州府,劫掠州人尽荼苦。wǎng nián bīng rù tái zhōu fǔ,jié lüè zhōu rén jǐn tú kǔ。
陶家一妇偕二女,捐命俱能保真素。táo jiā yī fù xié èr nǚ,juān mìng jù néng bǎo zhēn sù。
孟也夫亡十八年,姑死未葬有柩停堂前,日夜号泣相弃捐。mèng yě fū wáng shí bā nián,gū sǐ wèi zàng yǒu jiù tíng táng qián,rì yè hào qì xiāng qì juān。
忽然被执发怒骂,宁死白刃骈首地下从姑还。hū rán bèi zhí fā nù mà,níng sǐ bái rèn pián shǒu dì xià cóng gū hái。
季也嫁夫才一月,走陷淤泥信颠蹶。jì yě jià fū cái yī yuè,zǒu xiàn yū ní xìn diān jué。
香裾未许污妖尘,腾入深池竟沦没。xiāng jū wèi xǔ wū yāo chén,téng rù shēn chí jìng lún méi。
妇本名淑身姓王,心知事急有子不得将。fù běn míng shū shēn xìng wáng,xīn zhī shì jí yǒu zi bù dé jiāng。
抱儿属姆还夫婿,被发狂走茫无方。bào ér shǔ mǔ hái fū xù,bèi fā kuáng zǒu máng wú fāng。
一朝见梦嫁时婢,我在南邻井中毙,井中亦有簪与珥。yī cháo jiàn mèng jià shí bì,wǒ zài nán lín jǐng zhōng bì,jǐng zhōng yì yǒu zān yǔ ěr。
陶君求之果如识,妇人英爽乃如此。táo jūn qiú zhī guǒ rú shí,fù rén yīng shuǎng nǎi rú cǐ。
丈夫腼颜胡不尔,我为此诗良有以。zhàng fū miǎn yán hú bù ěr,wǒ wèi cǐ shī liáng yǒu yǐ。
一歌陶家女,再歌陶家妇。yī gē táo jiā nǚ,zài gē táo jiā fù。
一门贞节世所稀,信是名家足贤姱。yī mén zhēn jié shì suǒ xī,xìn shì míng jiā zú xián kuā。
君不见金华宋太史,特笔作传藏天府,要使清风激千古。jūn bù jiàn jīn huá sòng tài shǐ,tè bǐ zuò chuán cáng tiān fǔ,yào shǐ qīng fēng jī qiān gǔ。

刘崧

元末明初江西泰和人,原名楚,字子高。洪武三年举经明行修,授兵部职方司郎中,迁北平按察司副使。坐事谪输作,寻放归。十三年召拜礼部侍郎,擢吏部尚书。寻致仕归。次年,复征为国子司业,卒于官。谥恭介。博学工诗,江西人宗之为西江派。有《北平八府志》、《槎翁诗文集》、《职方集》。 刘崧的作品>>

猜您喜欢

出长径蓝陂

刘崧

行人三五度回溪,乱后人家井灶迷。xíng rén sān wǔ dù huí xī,luàn hòu rén jiā jǐng zào mí。
苍耳黄蒿无路入,断垣细雨鹁鸠啼。cāng ěr huáng hāo wú lù rù,duàn yuán xì yǔ bó jiū tí。

度岭

刘崧

芦叶萧萧乱压头,石攒山拥路如钩。lú yè xiāo xiāo luàn yā tóu,shí zǎn shān yōng lù rú gōu。
阴沉不见天边日,鸟自喧啾水自流。yīn chén bù jiàn tiān biān rì,niǎo zì xuān jiū shuǐ zì liú。

茆坪

刘崧

断垄荒冈少树林,翩翩何许一幽禽。duàn lǒng huāng gāng shǎo shù lín,piān piān hé xǔ yī yōu qín。
欲栖不定还飞去,白苇黄茆秋正深。yù qī bù dìng hái fēi qù,bái wěi huáng máo qiū zhèng shēn。

小庄

刘崧

老虎庙前溪水长,白羊坪下晚山苍。lǎo hǔ miào qián xī shuǐ zhǎng,bái yáng píng xià wǎn shān cāng。
到家尚远心先近,指点行人问小庄。dào jiā shàng yuǎn xīn xiān jìn,zhǐ diǎn xíng rén wèn xiǎo zhuāng。

猪龙潭

刘崧

猪龙已化潭中石,石上空馀人虎迹。zhū lóng yǐ huà tán zhōng shí,shí shàng kōng yú rén hǔ jì。
老僧骑虎不曾归,溪水潺潺山叶碧。lǎo sēng qí hǔ bù céng guī,xī shuǐ chán chán shān yè bì。

老兵

刘崧

丁男战死籍名存,主将呼名更点屯。dīng nán zhàn sǐ jí míng cún,zhǔ jiāng hū míng gèng diǎn tún。
白发满头筋力尽,却教随伴守营门。bái fā mǎn tóu jīn lì jǐn,què jiào suí bàn shǒu yíng mén。

与郭约别

刘崧

火烧桥畔草离离,野水寒山日暮时。huǒ shāo qiáo pàn cǎo lí lí,yě shuǐ hán shān rì mù shí。
已渡前溪更回首,知君独立尚归迟。yǐ dù qián xī gèng huí shǒu,zhī jūn dú lì shàng guī chí。

东原对月

刘崧

土屋无风尚不关,屋前遥见两青山。tǔ wū wú fēng shàng bù guān,wū qián yáo jiàn liǎng qīng shān。
瓦盆盛酒茆铺席,何日柴门望月还。wǎ pén shèng jiǔ máo pù xí,hé rì chái mén wàng yuè hái。

寄湛上人

刘崧

当时曾共北沙游,把酒哦诗赏素秋。dāng shí céng gòng běi shā yóu,bǎ jiǔ ó shī shǎng sù qiū。
十载故人零落尽,东山依旧说汤休。shí zài gù rén líng luò jǐn,dōng shān yī jiù shuō tāng xiū。

流江春日

刘崧

山绕平原屋绕山,两溪流水结回环。shān rào píng yuán wū rào shān,liǎng xī liú shuǐ jié huí huán。
绿杨如画花如锦,长日鸟啼烟雾间。lǜ yáng rú huà huā rú jǐn,zhǎng rì niǎo tí yān wù jiān。

过郎湖

刘崧

山中春鸟夜相呼,岸上谁家酒可沽。shān zhōng chūn niǎo yè xiāng hū,àn shàng shuí jiā jiǔ kě gū。
风露满船眠不得,长歌乘月过郎湖。fēng lù mǎn chuán mián bù dé,zhǎng gē chéng yuè guò láng hú。

酒醒

刘崧

野人乱后无归处,惟有尊前似故乡。yě rén luàn hòu wú guī chù,wéi yǒu zūn qián shì gù xiāng。
昨夜流江水亭上,五更酒醒月如霜。zuó yè liú jiāng shuǐ tíng shàng,wǔ gèng jiǔ xǐng yuè rú shuāng。

纪梦

刘崧

风雨潇潇鸡乱啼,去年春梦使人迷。fēng yǔ xiāo xiāo jī luàn tí,qù nián chūn mèng shǐ rén mí。
环波亭下东湖路,依旧荷花水满堤。huán bō tíng xià dōng hú lù,yī jiù hé huā shuǐ mǎn dī。

题上元周伯宁所赠僧惟善山水小图

刘崧

北苑南宫意所亲,早于挥洒见天真。běi yuàn nán gōng yì suǒ qīn,zǎo yú huī sǎ jiàn tiān zhēn。
僧郎前月金陵去,卷得淮山一片春。sēng láng qián yuè jīn líng qù,juǎn dé huái shān yī piàn chūn。

出水口望牛头诸峰不见

刘崧

万壑千林掩翠岑,出山自浅入山深。wàn hè qiān lín yǎn cuì cén,chū shān zì qiǎn rù shān shēn。
桃源未必真无路,正恐重来自莫寻。táo yuán wèi bì zhēn wú lù,zhèng kǒng zhòng lái zì mò xún。